Văn mẫu lớp 11: Phê bình bài văn Cải ơi của Nguyễn Ngọc Tư mang lại bài văn mẫu vô cùng xuất sắc. Điều này giúp học sinh lớp 11 có thêm nguồn tài liệu tham khảo để củng cố kiến thức và phát triển kỹ năng viết văn một cách hiệu quả hơn.
Cải ơi là một tác phẩm xuất sắc của Nguyễn Ngọc Tư, được viết ra trong bối cảnh đặc biệt về vùng đất và con người miền Nam. Trong tập truyện “Cánh đồng bất tận” xuất bản vào năm 2005, Cải ơi là một truyện ngắn nổi bật. Dưới đây là một bài văn mẫu đánh giá Cải ơi rất hay, mời các bạn thưởng thức. Ngoài ra, các bạn cũng có thể xem thêm văn mẫu phân tích tác phẩm Cải ơi.
Đánh giá về truyện Cải ơi của Nguyễn Ngọc Tư
Pau- top- xki từng nói: “Văn học đối với tôi là một hiện tượng tuyệt vời nhất trên thế giới”. Đúng vậy, chỉ qua văn chương, các nhà văn mới có thể tự do thể hiện tâm trạng của mình, và chia sẻ với độc giả những cảm xúc đa dạng. Khi đọc tác phẩm Cải ơi của Nguyễn Ngọc Tư, tác giả đã thành công khi để lại những ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.
Con người với số phận riêng tư có thể coi là một chủ đề mà tác giả Nguyễn Ngọc Tư đã khai thác thành công nhất trong sự nghiệp văn học của mình. Nhân vật trong các tác phẩm của bà thường là những con người thuần chất Nam Bộ được thể hiện rõ nét qua những cái tên mộc mạc, giản dị, chân chất, đồng thời mang trong lòng những tâm tư, nguyện vọng nhỏ bé, bình dị, đời thường trong cuộc sống mưu sinh vất vả trên sông rạch chằng chịt. Mỗi một câu của Nguyễn Ngọc Tư lại được khai thác từ một góc nhìn mới của cuộc sống, là những chất chứa những đau đớn tột cùng, là số phận cô độc, hiu hắt của mảnh đời nghẹn đắng nỗi buồn cùng thân phận của nhỏ bé của những người nông dân chân chất với những khát khao, ước muốn bình dị về cơm áo gạo tiền, về một mái ấm gia đình yên an, hạnh phúc.
Trong truyện ngắn Cải ơi, mở đầu là cuộc tìm kiếm vô ích của ông Năm Nhỏ khắp các hang hẻm để tìm con gái riêng của ông, Cải, người đã mất tích. Qua những kỷ niệm, chúng ta được biết về tình yêu thương sâu đậm của ông dành cho Cải, và sự khổ đau khi phải sống trong oan uổng và sự hiểu lầm của xã hội. Dù ông đã cố gắng tìm kiếm, nhưng không một lời nhắn từ Cải. Cuối cùng, ông quyết định thực hiện kế hoạch khẩn cấp: trộm trâu để thu hút sự chú ý của truyền hình và tìm kiếm Cải. Những nỗ lực đầy hy vọng của ông giúp tạo nên một câu chuyện đầy xúc động về tình cha con và niềm tin vào hạnh phúc gia đình.
Sau khi biết Diễm Hương lên tivi để tìm cha mẹ của mình, ông Năm Nhỏ đã tự hỏi liệu Cải có nhận ra ông không. Ông vẫn nhớ như in những kỷ niệm khi ông dắt Cải đi hái xoài chín, chặt chuối làm bè dạy nó lội, rồi cùng nó chăn trâu, chơi thả diều, mỗi lần nó ốm là lại cõng nó đi khám. Ông Năm Nhỏ già như vậy mà còn nhớ, huống chi là Cải: “Ông nhớ mồn một thì Cải chưa chắc đã quên”. Vả lại, đăng tin lên truyền hình cũng tốn kém lắm, song lần nào phỏng vấn người ta cũng bắt ông đọc theo kịch bản, ông không chịu thì người ta bảo: “Trên đài chứ có phải chợ trời đâu mà muốn nói gì cũng được”. Ông giận quá, bỏ về ngay, chỉ đành nghĩ cách khác. Có hôm, thấy người ta đang làm phim về việc lấn chiếm lòng đường, ai ai cũng tá hỏa sợ bỏ chạy đi hết, chỉ có riêng ông hớn hở chạy đến chỗ máy quay mà “ Mấp máy câu “Cải ơi…””. Ấy vậy mà khi chương trình được phát sóng, người ta lại cắt đoạn của ông đi. Ông rầu lắm, chẳng biết cách nào có thể lên tivi mà tìm con gái. Không lâu sau, ông Năm Nhỏ đã đi trộm trâu rồi đem ra chợ bán. Đây chính là kế sách mà ông nghĩ ra. Đúng như dự đoán, ông đã bị bắt và còn bị đưa lên đồn, trong lúc đi, ông còn không quên nhắc người ta nhớ mời phóng viên xuống phỏng vấn ông và đăng bài cho bà con cùng đề phòng những kẻ trộm. Và thật may, đài truyền hình đã cử người xuống, có nhà báo còn viết sẵn tít “Kẻ trộm đãng trí”. Sau khi đã phỏng vấn tất cả những người có liên quan, ông Năm Nhỏ đã xin được ghi hình để nhắn nhủ vài lời: “Cải ơi, ba là Năm Nhỏ nè, nhà mình ở Cỏ Cháy đó, nhớ không? Về nhà đi con, tội má con vò võ có một mình. Con là trọng chớ đôi trâu có nhằm nhò gì... Về nghe con, ơi Cải...”. Đó là một cuộc tìm kiếm lại niềm hạnh phúc, ông già Năm Nhỏ tìm kiếm đứa con trong vô vọng, và nỗi xót xa ấy đã lắng lại trong lòng người đọc một nỗi buồn man mác, mơ hồ về kiếp nhân sinh: “Nghe đâu hôm đó đài truyền hình có đưa tin nhưng chỉ thấy ông già nhép miệng nói một cách tuyệt vọng”.
Giọng văn của tác giả Nguyễn Ngọc Tư mang đậm bản sắc của vùng Miền Tây sông nước. Và trong rất nhiều những câu chuyện về miền cù lao chàm, miền sông nước, vùng biển rộng lớn, mênh mông, với những con người cần cù chịu khó, sáng tối lắm làm, hay những mảnh đời khó khăn bất hạnh...đều được nhà văn khắc họa rất chân thực qua từng câu văn. Qua đó Nguyễn Ngọc Tư đã thành công để lại trong lòng người đọc những ấn tượng sâu sắc cùng nỗi niềm cảm xúc thật sâu lắng khi đọc tác phẩm Cải ơi.