Mẫu văn lớp 11: Hình tượng con đường trong bài thơ Con đường mùa đông của Puskin là một trong những chủ đề rất thú vị thuộc chương trình Ngữ văn 11 sách Kết nối tri thức với cuộc sống tập 1.
Phân tích hình tượng con đường đem lại bài văn mẫu tuyệt vời, gây ấn tượng sâu sắc nhất. Giúp các bạn học sinh lớp 11 có thêm nhiều gợi ý ôn tập, nâng cao kiến thức, biết cách phân tích hình tượng con đường. Từ đó viết bài văn hay một cách nhanh chóng cho riêng mình. Bên cạnh đó, hãy tham khảo thêm bài văn phân tích về Con đường mùa đông.
Hình tượng con đường trong bài thơ Con đường mùa đông
Con đường là một hình ảnh quen thuộc trong cuộc sống hàng ngày, nhưng trong nhiều tác phẩm văn học, nó còn được coi là một 'nhân vật' mang đầy ý nghĩa và sâu sắc. Nó không chỉ là nơi đi qua mà còn là biểu tượng của cuộc đời, và đóng vai trò quan trọng trong việc thể hiện chủ đề của tác phẩm. Như hình tượng con đường trong bài thơ Con đường mùa đông của Puskin.
Trước tiên, con đường được hiểu theo nghĩa đen, tức là một con đường đất thông thường. Nó nằm giữa một cảnh không khí buồn bã. Ban đêm vắng lặng, mùa đông lạnh lẽo làm lòng người cảm thấy tái tê. Nó chạy qua cánh đồng bát ngát, không có một ánh sáng, một căn nhà... Điều này ngụ ý rằng cuộc hành trình không có điểm dừng, không có sự ấm áp, không có nơi trú ngụ an toàn. Nó làm tăng thêm sự cô đơn trong tâm hồn. Trong khoảng không yên bình, cũng tồn tại một không gian nhỏ bé với những âm thanh và hình ảnh đơn điệu, buồn tẻ. Đó là chiếc xe ba ngựa với tiếng ' lục lạc đơn điệu / mệt mỏi rung lên ' như làm người nghe mê man. Cột sọc chỉ đường xuất hiện liên tục nhưng không làm cho con đường trở nên mới lạ hơn chút nào. Những cột cây số đo độ dài con đường và cũng đo luôn cả sâu thẳm của đêm tối. Con đường là một không gian thẳng tắp đâm vào bóng tối và tiến thẳng vào rừng sâu mịt mù. Nó giống như con người lao thẳng vào một cuộc hành trình không biết đích đến trong một thời đại u ám mà tương lai không rõ ràng...
Mặc dù buồn bã, nhưng con đường vẫn tồn tại một vẻ đẹp sống động. Ánh trăng chiếu qua màn sương mù, làm cho mặt đất trở nên lấp lánh, mơ màng. Trăng trở thành nguồn cảm hứng cho những người lang thang, tạo ra bài hát tha thiết như thế này:
' Khi vui vẻ nổi lên
Khi buồn bã xâm chiếm tâm trí '
. Bài hát chứa đựng những cung bậc cảm xúc của cuộc sống. Có lẽ nhà thơ đã nhớ về những con đường của mình trong cuộc sống. Anh ấy cũng nhớ về người yêu và ước mơ về những khoảnh khắc bình yên, hạnh phúc. Anh ấy sẽ ' xua đuổi đi những kẻ buồn chán ' và ngồi bên lửa ấm của tình người, ngắm nhìn nàng ' không chán mắt '. Khi đó, anh ấy sẽ không còn đi trên chiếc xe ngựa vượt qua những con đường gian khổ nữa. Nhưng đó chỉ là ước mơ ở cuối con đường, là hy vọng của ngày mai, của tương lai...
Nhưng hiện tại, tác giả vẫn sống trong hiện thực, vẫn đi trên con đường vắng vẻ, hẻo lánh trong đêm đông lạnh lẽo. Chiếc xe ba ngựa vẫn lao đi, bánh xe vẫn lăn như vòng đời của con người. Bác lang thang đã chọn con đường buồn bã đó để sống cả đời với tiếng lục lạc đơn điệu mỗi ngày. Bác ấy chấp nhận cuộc sống vất vả, nhàm chán nhưng bình yên. Tiếng bánh xe vòng quay đều và tiếng lục lạc đơn điệu đã làm bác ấy ngủ say. Trong khi thế giới đang ngủ say, nhà văn Puskin vẫn thức dậy, tĩnh lặng, buồn bã thừa nhận ' con đường của tôi u ám '. Hiện tại, nhà thơ đang đi trên con đường của bác lang thang nên buồn bã là điều tất yếu. Ông ước mơ đi trên con đường khác, nơi không buồn chán mà đầy sức sống, mới mẻ hơn. Trên con đường đó không có ' những kẻ buồn chán ' bình yên nhưng chỉ có những người mạnh mẽ, dũng cảm, vượt qua những thử thách để tìm kiếm một tương lai sáng sủa hơn.
Dạo bước trên Con đường mùa đông , ta thấy đủ mọi khía cạnh của cuộc sống: buồn vui, yên bình ồn ào, sáng tối, thường lạ... Có người ngủ say thanh thản như mọi đêm, có người đợi chờ bình minh tại cuối con đường. Có người quen với con đường cũ mỗi ngày, có người khao khát khám phá con đường mới hơn. Tóm lại, trên một con đường có nhiều con đường đời...