Phân tích giá trị hiện thực và giá trị tố cáo trong hạnh phúc của một gia đình bất hạnh tập hợp 6 bài văn mẫu xuất sắc kèm theo hướng dẫn viết chi tiết nhất. Với 6 ví dụ phân tích giá trị hiện thực và tố cáo mà Mytour giới thiệu sẽ giúp các bạn học sinh lớp 11 tự tin hơn trong việc viết bài văn ấn tượng.
Đoạn trích về hạnh phúc của một gia đình bất hạnh với những giá trị thực sự sâu sắc đã gây ấn tượng mạnh mẽ, thể hiện sự trào phúng và nhân cách của một tác giả đích thực. Dưới đây là nội dung của 6 bài văn mẫu hay nhất, mời các bạn cùng tham khảo.
Kế hoạch phân tích giá trị hiện thực và giá trị tố cáo
Dàn ý chi tiết số 1
1. Bắt đầu
- Những điểm quan trọng về nhà văn Vũ Trọng Phụng và tiểu thuyết hiện thực Số đỏ
2. Phần chính
– Đoạn trích “Hạnh phúc của một gia đình bất hạnh” thuộc chương XV của tiểu thuyết Số đỏ miêu tả buổi tang lễ của cụ Tổ và cách thái độ của gia đình đối diện với sự kiện này.
– Tác giả Vũ Trọng Phụng thông qua hình ảnh tang lễ kỳ lạ và độc đáo đã lên án xã hội thực dân bẩm sinh phong kiến và đen tối, đồi bại, làm suy tan những giá trị tốt đẹp của đạo đức.
– Vũ Trọng Phụng khẳng định một cách rõ ràng sự chỉ trích đối với những người tự cho mình là trí thức, lãnh đạo giả dối của tầng lớp thượng lưu, che giấu sau lớp vỏ của sự lịch lãm và quý phái nhưng thực chất chỉ là những tác nhân xấu xa, quỷ quyệt trong xã hội:
+ Ông cố Hồng, đứng đầu gia đình tư sản lớn nhưng lại bị cuốn theo lòng tham vô đáy, giả dối đến nỗi lố bịch.
+ Văn Minh, vì tiền bạc mà đánh mất giá trị của tình thân, hoặc Phán Mọc Sừng, lợi dụng tang lễ để thu lợi, sử dụng danh dự của mình để đạt được mục đích cá nhân.
– Ngoài ra, Vũ Trọng Phụng cũng phê phán lối sống vô nghĩa, không lành mạnh của thanh thiếu niên trong xã hội hiện nay.
–> Buổi tang là một dịp cần phải trang nghiêm, nghiêm túc nhưng các thanh thiếu niên lại biến nó thành một loại “chợ” để tụ tập, trò chuyện vô bổ, bàn luận về phụ nữ một cách tiêu cực.
– Qua đoạn trích “Hạnh phúc của một tang gia”, tác giả Vũ Trọng Phụng đã chỉ trích, châm biếm một cách sâu sắc lối sống thiếu nhân văn, thiếu tình thương, và xã hội theo đuổi tiền bạc mà làm hỏng những giá trị đạo đức cao quý.
– Bằng nghệ thuật mỉa mai tinh tế, tác giả Vũ Trọng Phụng đã tiết lộ sự giả dối, sự giả tạo của tầng lớp thượng lưu và đại tư sản.
– Đám tang hoành tráng của gia đình tư sản, nhưng lại phản ánh sự vô tình, vô tâm của những người tự cho mình là trí thức.
3. Kết bài
- Nét nghệ thuật tiêu biểu góp phần làm nên sự thực tế và lời kêu gọi trong tác phẩm: nghệ thuật mỉa mai, phong cách viết hiện thực,…
- Xác nhận rằng giá trị thực tế và giá trị tố cáo là một trong những thành phần quan trọng tạo nên thành công của đoạn trích đặc biệt này và tác phẩm Số đỏ nói chung
Dàn ý chi tiết thứ nhất
I. Khai mạc:
- Những đặc điểm quan trọng về nhà văn Vũ Trọng Phụng và tiểu thuyết hiện thực Số đỏ
- Xác nhận rằng Hạnh phúc của một tang gia là một đoạn trích đặc biệt phản ánh sâu sắc giá trị hiện thực và tố cáo xã hội
II. Nội dung chính:
1. Khái niệm về giá trị hiện thực và giá trị tố cáo là gì?
- Hiện thực: Sự thật trong cuộc sống
- Giá trị hiện thực trong văn học: Sự phản ánh chân thực, rõ ràng của cuộc sống, mang lại ý nghĩa cho tác phẩm
⇒ Giá trị tố cáo: Từ việc phản ánh hiện thực, tác giả chỉ ra những hạn chế của cuộc sống ⇒ khích lệ con người đạt được những giá trị cao hơn
⇒ Giá trị thực tế và giá trị chỉ trích trong đoạn trích Hạnh phúc của một tang gia: Bằng cách tái hiện thực tế về một xã hội thượng lưu thất bại về lòng nhân ái qua buổi tang lễ của cụ ông Tổ ⇒ Vũ Trọng Phụng chỉ trích xã hội thượng lưu đương thời
- Vũ Trọng Phụng tạo nên bức tranh về gia đình và xã hội thượng lưu qua buổi tang lễ của cụ ông Tổ
a. Bức tranh gia đình thượng lưu (gia đình của cụ ông Tổ)
- Bức tranh thực tế về một gia đình thượng lưu mất đi tình thân
- Trước sự ra đi của một thành viên trong gia đình, thay vì tràn ngập nỗi đau, mọi người trong gia đình luôn tìm lý do để mong chờ buổi tang:
+ Cụ ông: hạnh phúc vì được mặc bộ áo mới, được khen ngợi về con trai đã trưởng thành
+ Cụ bà: hân hoan với buổi tang như một dịp quan trọng nhất
+ Ông Văn Minh chồng: vui mừng vì thư chúc đã đi vào thực hiện
+ Bà Văn Minh vợ: sung sướng vì được lăng xê với những trang phục tao nhã nhất.
+ Cậu Tú Tân: Phấn khích vì bây giờ có cơ hội sử dụng máy ảnh
+ Tuyết: Hạnh phúc với việc được mặc bộ trang phục “Ngây thơ” để mọi người thấy rằng cô vẫn giữ được sự trong sáng.
+ Phán mọc sừng: Hân hoan vì có thêm một khoản tiền
+ Đám cháu con: Một bầy cháu hiếu thuận chỉ nhanh chóng chôn cất xác cụ Tổ
⇒ Không một lời than thở cho người đã qua đời ⇒ thực tế đầy đau lòng
b. Phác họa cảnh xã hội thượng lưu
- Phác họa hiện thực về một xã hội thượng lưu thiếu đi lòng nhân ái
- Những người đến tham dự đám tang không phải để tưởng nhớ và tiễn đưa mà:
+ Cảnh sát Min Đơ và Min Toa: Hạnh phúc vì có công việc để làm
+ Bạn bè của cụ Hồng: Vui mừng được thể hiện các loại râu ria cùng với những huy chương
+ Sư cụ Tăng Phú: Hạnh phúc và tự mãn khi ngồi trên một chiếc xe vì đã đánh bại được Hội Phật giáo
+ Hàng phố: đám tang đi đến đâu, sự náo nhiệt lan tỏa đến đó, phố phường nhộn nhịp với việc khoe đám tang lớn, mọi người chỉ chú ý vào những bộ quần áo tang...
⇒ Không ai thực sự cảm thấy tiếc nuối cho sự ra đi của người đã khuất, đây là những người thiếu lòng hiếu nghĩa, không còn tình người
- Cảnh đám tang tổ chức theo kiểu Tây, Tàu như một cuộc rước đèn sôi động ⇒ phản ánh hiện thực về sự đa dạng văn hóa
⇒ Vũ Trọng Phụng phơi bày hiện thực của xã hội lúc đó, nơi mà tôn ti không còn, xã hội bị lật đổ bởi những kẻ tham lam, bỉ ổi, họ mất đi đạo đức và tinh thần sống
3. Giá trị phê phán
- Vẽ lên bức tranh về gia đình thượng lưu ⇒ Vũ Trọng Phụng chỉ trích sự lãnh đạm của tình người, những người chỉ biết quan tâm đến tiền bạc mà bỏ lỡ đi tình thân
- Gia đình là nơi nuôi dưỡng tình thân, nhưng xã hội thượng lưu thiếu hụt tình thương ⇒ lời chỉ trích, châm biếm mạnh mẽ, góc cạnh
- Cảnh đám tang được tổ chức như một sự kiện vui vẻ, với sự hỗn hợp Ta, Tây, Tàu lố lăng ⇒ chỉ trích xã hội tiếp nhận một cách thiếu suy nghĩ các giá trị văn hóa ⇒ xã hội suy thoái về đạo đức và văn hóa
- Sự chỉ trích được thể hiện qua lối viết trào phúng sâu sắc, góc cạnh
III. Tổng kết:
- Nghệ thuật trào phúng, bút pháp hiện thực là những yếu tố đặc trưng tạo nên giá trị hiện thực và tố cáo trong tác phẩm
- Khẳng định giá trị hiện thực và giá trị tố cáo đóng vai trò quan trọng trong thành công của đoạn trích và tác phẩm Số đỏ
Phân tích giá trị hiện thực và giá trị tố cáo - Mẫu 1
Vũ Trọng Phụng là một trong những nhà văn hiện thực xuất sắc của văn học Việt Nam. Qua tác phẩm của mình, ông đã phản ánh một cách sắc nét bản chất của xã hội hiện đại. Trong Hạnh phúc một tang gia, ông đã thể hiện một cách rõ ràng giá trị hiện thực và tố cáo, làm nổi bật sự thật đời sống và chỉ trích sự vô nghĩa của một phần xã hội.
Giá trị hiện thực của một tác phẩm là việc nhà văn nắm bắt và phản ánh toàn bộ hiện thực cuộc sống trong văn học. Điều này bắt nguồn từ thực tế cuộc sống nhưng có thể được cường điệu hóa để nêu lên vấn đề, phản ánh hiện tượng xấu trong xã hội.
Đoạn trích Hạnh phúc một tang gia nổi bật với giá trị hiện thực khi phản ánh sự thăng tiến của đồng tiền. Trong văn học Việt Nam, sức mạnh của tiền đã được phản ánh nhiều, như trong Truyện Kiều của Nguyễn Du:
Một ngày lạ thói sai nha
Làm cho khốc hại chẳng qua vì tiền
Hoặc: Trong tay có sẵn đồng tiền
Dễ dàng đổi trắng thay đen khó gì
Vũ Trọng Phụng tập trung vào sức mạnh của đồng tiền trong đoạn trích này. Cái chết của cụ cố tổ không gây ra sự tiếc thương mà thực tế là mọi người cảm thấy sung sướng. Đồng tiền đã làm mất đi tình nghĩa và đạo đức của con người. Cuối cùng, ông Phán mọc sừng còn đưa năm đồng cho Xuân Tóc Đỏ, vạch trần bộ mặt xấu xa của xã hội.
Không chỉ vậy, hiện thực còn là những con người băng hoại, tha hóa về đạo đức, như cụ cố Hồng, ông Văn Minh và bà Văn Minh. Họ chỉ tưng bừng với việc chia tài sản và không quan tâm đến đạo đức.
Phân tích giá trị hiện thực và giá trị tố cáo - Mẫu 2
Balzac đã nói: “Nhà văn là người ghi chép trung thành của thời đại”. Đúng như vậy, một nhà văn chân chính phải phản ánh được hiện thực xã hội trong tác phẩm của mình và thể hiện sự căm ghét, phê phán sâu sắc. Vũ Trọng Phụng là một trong những nhà văn như vậy với tuyên ngôn văn học nổi tiếng: “Các ông muốn cuốn tiểu thuyết cứ là tiểu thuyết. Tôi và các nhà văn có chung chí hướng như tôi, muốn tiểu thuyết là thực sự ở trong đời”. Tuyên ngôn đó đã làm nên thành công của “Số đỏ”, một cuốn tiểu thuyết viết về xã hội Việt Nam nửa đầu thế kỉ XX với những thói hư tật xấu, với biết bao trò lố lăng. Đoạn trích “Hạnh phúc của một tang gia” thể hiện rõ giá trị hiện thực sâu sắc, tái hiện và phê phán xã hội cũng như dấu ấn cá nhân của tác giả.
Giá trị hiện thực là gì? Đó là những sự kiện, con người diễn ra trong cuộc sống được tác giả chứng kiến và tái hiện trong tác phẩm qua các chi tiết, yếu tố và nhân vật. Tác phẩm văn học có giá trị hiện thực sẽ vượt qua thử thách của thời gian và sống mãi trong lòng độc giả.
Đầu những năm ba mươi của thế kỉ XX, thực dân Pháp thực hiện nhiều chính sách cai trị nước ta, trong đó có việc Âu hóa lừa bịp và trắng trợn. Tác phẩm ra đời vào năm 1936, trong giai đoạn đầu của Mặt trận dân chủ Đông Dương, với khí thế sôi động và sự kiểm duyệt sách báo của chính quyền thực dân tạm thời bị hủy bỏ, tạo điều kiện thuận lợi cho các nhà văn vạch trần sự giả dối của quân Pháp và chỉ trích những người Việt Nam mê muội theo những giá trị hư ảo, làm mất đi truyền thống tốt đẹp của dân tộc.
Đoạn trích “Hạnh phúc của một tang gia” trong tiểu thuyết “Số đỏ” của Vũ Trọng Phụng thể hiện giá trị hiện thực sâu sắc. Câu chuyện về đám tang xa hoa của gia đình giàu có nhưng cơ hội tình thương yêu thương lại rất khan hiếm. Vũ Trọng Phụng đã sử dụng ngòi bút sắc sảo để tái hiện bức tranh xã hội của thời đại, với gia đình của cụ cố Hồng và những biểu hiện lố lăng của mọi người trong đám tang.
Trước hết, đó là một xã hội thiếu tình thương. Tất cả các thành viên trong gia đình của cụ cố Hồng, từ trẻ đến già, đều mong đợi cái ngày cụ Tổ qua đời, và khi thời khắc ấy đến, họ cảm thấy rất hạnh phúc, sung sướng, vì đó là cơ hội để họ thỏa mãn mong muốn của bản thân. Trong khi gia đình cụ cố Hồng bối rối trong đám tang, cụ Hồng vẫn nằm trên gác với liều thuốc phiện, mơ màng nghĩ đến việc mặc áo xô gai, chống gậy, để thiên hạ nhìn thấy rằng mình đã già, cháu rể Phán mọc sừng vui mừng vì được thêm vài nghìn, Văn Minh sung sướng vì được chia tài sản, cậu Tú Tân hạnh phúc vì được trổ tài nhiếp ảnh, cô Tuyết và bà Văn Minh mong ngóng được trưng diện bộ đồ tang hở hang... Mọi người đều rất vui vẻ và hào hứng, không có một chút tiếc nuối, xót xa về sự ra đi của người thân. Điều đó tạo nên sự bất thường, khiến cho đám tang trở thành nguồn cười trào phúng. Vũ Trọng Phụng đã phơi bày bộ mặt giả dối, lòng dạ cạn máu, đua đòi theo lối sống giả tạo của những người tự cho mình là văn minh, hiện đại, và cải cách xã hội.
Hiện thực xã hội lúc đó chính là xã hội của tiền bạc và danh vọng. Cái chết của cụ Tổ khiến cho cháu trai đích tôn là Văn Minh sung sướng vì “cái chúc thư sẽ trở thành hiện thực, không còn là lí thuyết nữa”. Anh ta chỉ mong đợi được chia tài sản khi cụ Tổ qua đời. Đám tang là dịp hiếm có để cụ cố Hồng trưng diện sự giàu có của gia đình với mọi người. Đám tang được tổ chức hoành tráng, với rất nhiều đồ ăn và hoa quả, nhà văn bình tâm nhận xét rằng “Một đám tang lớn có thể khiến cho người chết phải mỉm cười, hoặc ít nhất là gật đầu…”. Giá trị vật chất và ảo tưởng về tiền bạc khiến cho con người mất đi đạo đức.
Ngòi bút sắc sảo của Vũ Trọng Phụng đã phê phán và vạch trần bộ mặt xấu xa của tầng lớp tư sản thành thị, chỉ biết theo đuổi tiền bạc và danh vọng mà quên đi tình yêu thương, coi thường đạo đức, và đạp lên tình cảm gia đình. Những con người đó là những kẻ vô lương, có tiền có quyền trong xã hội mà lại tàn nhẫn với người thân yêu. Ống kính của nhà văn đã soi rõ từng chi tiết, từng hành động của nhân vật, lột trần bộ mặt giả dối và thể hiện sự căm ghét, chỉ trích sâu sắc của nhà văn đối với những thái độ đó.
“Văn học là phản ánh hiện thực, và nhiệm vụ của văn học là phản ánh sự thật. Vai trò quan trọng nhất của nhà văn là phản ánh cuộc sống và sản xuất của nhân dân”. Đoạn trích “Hạnh phúc của một tang gia” với giá trị hiện thực sâu sắc đã để lại ấn tượng trong lòng độc giả, thể hiện tài năng trào phúng và nhân cách của một nhà văn chân chính phản ánh được hiện thực xã hội và đời sống trong tác phẩm.
Phân tích giá trị hiện thực và giá trị tố cáo - Mẫu 3
Số đỏ là một tiểu thuyết hiện thực phê phán rất đặc biệt, được mệnh danh là “cuốn sách đáng sợ”, và giá trị của Số đỏ có thể “làm tự hào cho bất kỳ văn học nào có nó”. Thông qua việc tạo ra các tình huống trào phúng, và nhân vật trào phúng điển hình, Vũ Trọng Phụng đã thành công không chỉ trong việc phơi bày bộ mặt giả dối, xấu xa của xã hội tư sản thành thị, mà còn lên án những con người tự xưng là trí thức nhưng lại mang bộ mặt giả dối, lố lăng. Có thể nói, giá trị của “Số đỏ” chủ yếu thể hiện qua giá trị hiện thực và giá trị tố cáo sâu sắc.
“Hạnh phúc của một tang gia” là một đoạn trích từ chương XV của tiểu thuyết Số đỏ, mô tả về đám tang của cụ cố Tổ và thái độ của các thành viên trong gia đình. Qua hình ảnh của đám tang kỳ lạ, đặc biệt, tác giả Vũ Trọng Phụng đã chỉ trích xã hội thực dân nửa phong kiến lố lăng, đồi bại. Điều này làm mất đi những giá trị đạo đức đẹp của xã hội. Không chỉ chỉ trích xã hội nói chung, tác giả còn chỉ trích trực tiếp những người thuộc tầng lớp tư sản thành thị với những hành động giả dối, lố lăng.
Thực hiện việc tạo ra các tình huống trào phúng đặc biệt, sâu cay, Vũ Trọng Phụng đã lột trần bộ mặt giả dối, giả trí của tầng lớp giả trí, trí thức giả mạo, sống một lối sống văn minh, chạy theo tiền bạc và bỏ qua những giá trị đạo đức. Tác giả trực tiếp chỉ trích những kẻ tự cho mình là trí thức, tư sản thành thị bên ngoài bộ mặt sang trọng, nhưng thực ra chỉ là những người vô lương, giả dối trong xã hội.
Vũ Trọng Phụng cũng phê phán lối sống vô nghĩa, không lành mạnh của thanh thiếu niên trong xã hội hiện đại. Đám tang nên là không gian nghiêm túc, trang nghiêm, nhưng lại trở thành một loại “chợ” để họ tụ tập, trò chuyện, bôi nhọ và bình phẩm về phụ nữ.
Qua đoạn trích “Hạnh phúc của một tang gia”, tác giả Vũ Trọng Phụng đã phê phán, châm biếm lối sống không nhân đạo, không đạo đức của xã hội đương thời, với việc chạy theo tiền bạc và làm mất đi những giá trị đạo đức tốt đẹp. Tác giả đã nhìn nhận về đám tang kỳ lạ với sự kết hợp của hai nền văn hóa, nhưng thực chất lại là sự phô trương không cần thiết, làm lộ rõ sự thiếu hiểu biết của những người giả dối, không có phẩm chất.
Bằng nghệ thuật trào phúng tinh tế, tác giả Vũ Trọng Phụng đã tiết lộ bản chất giả dối, không thành thật của tầng lớp thượng lưu đại tư sản. Đám tang lộng lẫy của gia đình giàu có nhưng lại thể hiện sự không biết ơn của những người tự cho mình là trí thức danh giá.
Số đỏ là một bức tranh nhỏ về xã hội thực dân nửa phong kiến của Việt Nam. Thông qua hành động và suy nghĩ của nhân vật trào phúng, tác giả Vũ Trọng Phụng đã phơi bày tận cùng cái xấu xa của xã hội, làm nổi bật những điều bi hài khiến người đọc không nhịn được cười.
Phân tích giá trị hiện thực và giá trị tố cáo - Mẫu 4
Mỗi tác phẩm đều chứa đựng những giá trị thẩm mỹ và hiện thực riêng, và đoạn trích Hạnh phúc của một tang gia không ngoại lệ. Vũ Trọng Phụng không chỉ thể hiện sâu sắc giá trị hiện thực qua nhân vật, mà còn tố cáo một xã hội thối nát. Tác phẩm gợi cười sâu cay, với nghệ thuật trào phúng sắc sảo, mang lại cho người đọc cái nhìn sâu sắc về một xã hội bần cùng hóa, khi con người sống thiếu văn hóa và đạo đức.
Những chi tiết đặc sắc trong tác phẩm phản ánh sâu sắc xã hội của thời đại, con người sống trong xã hội mất đi đạo đức và văn hóa. Giá trị hiện thực của tác phẩm là nêu bật những nhân vật, câu chuyện thật của xã hội lúc đó. Những người tham lam, bần cùng về mặt đạo đức và mắt mù về tiền bạc. Đám tang trở thành sân khấu để họ biểu diễn. Con người trong tác phẩm này là những kẻ tham lam chỉ mong chờ cơ hội để có được tiền của cụ Tổ. Bản chất xấu xa của họ đã được phơi bày một cách rõ ràng.
Hiện thực của xã hội thời đó là mất trật tự, bị xáo trộn bởi những kẻ tham lam, bỉ ổi, họ trở nên vô đạo đức và tồn tại trong sự bần cùng về mặt đạo đức và lối sống. Ví dụ như cụ cố Hồng, với thói hư tật xấu giả dạng để che mắt, với vẻ ngoài giả dối, đáng trách, để dối trá trước mặt xã hội. Hành động này đang bị chỉ trích vì tính giả dối của nó. Tác phẩm cũng phản ánh rất rõ những nhân vật khác, miêu tả một xã hội suy tàn, với những con người tồn tại trong xã hội. Hình ảnh này là một phản ánh sâu sắc về những con người sống trong một xã hội mất đi văn hóa, về đạo đức. Tác giả không chỉ miêu tả cụ thể hành động và cách ăn mặc của con cháu nhà cụ Tổ, mà còn miêu tả cả những đoàn người đi tham dự đám tang, tất cả những hình ảnh đó thể hiện một cách rõ ràng giá trị hiện thực của xã hội thời đó.
Những con người này đại diện cho những con người có thói hư tật xấu trong xã hội, họ bị xã hội chỉ trích, đè nén, và cũng là nạn nhân của sự phản ánh sâu sắc. Hình ảnh trong tác phẩm đã phản ánh rất sâu sắc những con người tham lam sống trong xã hội đó. Với nghệ thuật trào phúng sắc sảo, Vũ Trọng Phụng đã miêu tả và phản ánh thành công những nhân vật đại diện cho sự mất văn hóa, suy tàn, nhấn mạnh lên giá trị tố cáo trong tác phẩm. Một xã hội chỉ có những con người vô văn hóa, mất đạo đức, con người suy tàn về đạo đức và cách sống.
Phê phán tính giả dối. Tác giả không chỉ miêu tả hành động và cách ứng xử của các nhân vật mà còn mô tả hình ảnh cô Tuyết, với vẻ ngoài ngây thơ, mặc dù đến dự đám tang nhưng lại diện trang phục hở hang, thể hiện tính giả dối ngay từ việc tỏ ra trong sáng. Còn bà Văn Minh, cầu kỳ để mặc trang phục mới nhất. Tất cả những hành động này thể hiện sự giả dối, lố lăng trong cách sống và cách ứng xử của mọi người đối với một tình huống buồn thảm. Tác giả không chỉ tập trung vào giá trị phản ánh hiện thực, mà còn tố cáo sâu sắc hình ảnh sinh động, hấp dẫn trong tác phẩm, phản ánh những con người tham lam, vô độ, tính cách xấu xa, mất văn hóa của những thành phần cuối cùng của xã hội lúc bấy giờ.
Với tài năng nghệ thuật và phong cách sáng tạo chuyên nghiệp, tác giả đã để lại cho người đọc những tiếng cười sâu lắng, không chỉ tố cáo sự thống trị, mà còn chỉ trích, tố cáo những con người tham lam, một xã hội mất đi văn hóa và trật tự sống.
Phân tích giá trị hiện thực và giá trị tố cáo - Mẫu 5
Tiểu thuyết Số đỏ của Vũ Trọng Phụng là một trong những tác phẩm vĩ đại của văn học Việt Nam hiện đại, là biểu tượng của văn học trào phúng. Nguyễn Khải đã ca ngợi rằng Số đỏ là cuốn sách xuất sắc nhất trong lịch sử văn học.
Vũ Trọng Phụng, mặc dù qua đời sớm, nhưng để lại một di sản văn học đáng kinh ngạc. Sinh ra và lớn lên ở Hà Nội, ông tập trung vào việc phê phán xã hội thượng lưu thối nát. Tác phẩm của ông, bao gồm Số đỏ, Giông tố, Vỡ đê, đều nổi tiếng với sự châm biếm sâu cay.
Số đỏ xuất bản năm 1936, chương Hạnh phúc của một tang gia là điển hình cho sự thối nát của xã hội thượng lưu.
Đoạn Hạnh phúc của một tang gia thể hiện rõ sự mâu thuẫn và thối nát của xã hội thượng lưu, khi cái chết của cụ cố trở thành niềm vui cho gia đình. Câu 'Ba hôm sau ông cụ già chết thật' là minh chứng cho sự mong đợi và tham lam của họ.
Gia đình thượng lưu không cảm thấy đau xót khi người cụ già qua đời, thay vào đó họ vui mừng với lợi ích mà cái chết mang lại.
Trong bức tranh về xã hội thượng lưu, sự vô cảm và ích kỷ đã làm mất đi nhân cách và đạo đức của con người.
Vũ Trọng Phụng đã tố cáo sự vô nhân tính và tham lam của xã hội thượng lưu thông qua những bức tranh hiện thực phản ánh sâu sắc sự đau xót và phù phiếm của cuộc sống.
Bức tranh về sự vô cảm và đạo đức mất mát trong một đám tang của gia đình thượng lưu, được Vũ Trọng Phụng vẽ ra trong tiểu thuyết Số đỏ, phản ánh một cách sâu sắc thực trạng đau lòng của xã hội Việt Nam thời kỳ trước cách mạng.
Phân tích giá trị hiện thực và tố cáo - Mẫu 6
Vũ Trọng Phụng, như một nhà văn chân chính, đã vạch trần bản chất đau lòng của xã hội Việt Nam qua tác phẩm Số đỏ, đồng thời phê phán mạnh mẽ sự thối nát, đạo đức mất mát, và sự vô cảm trong cuộc sống.
Giá trị hiện thực của một tác phẩm văn học nằm ở khả năng tái hiện những sự kiện, con người trong cuộc sống một cách chân thực và sâu sắc.
Số đỏ là sản phẩm văn học xuất sắc, tái hiện chân thực thời kỳ đầu của Mặt trận dân chủ Đông Dương và phê phán mạnh mẽ sự Âu hóa lừa bịp của thực dân Pháp và sự mê muội của một số người Việt theo đuổi giá trị hư ảo.
Đoạn trích “Hạnh phúc của một tang gia” trong tiểu thuyết “Số đỏ” của Vũ Trọng Phụng thấu hiểu sâu sắc giá trị hiện thực. Câu chuyện về đám tang xa hoa nhưng thiếu tình thương yêu đã được tái hiện một cách sắc nét, phản ánh một xã hội lúc bấy giờ.
Gia đình cụ cố Hồng trong đám tang của cụ Tổ là bức tranh sống động về sự hạnh phúc giả tạo, sự vô tình và sự trống rỗng của tình thương. Mọi người trong gia đình đều vui mừng và sung sướng trước cơ hội để thỏa mãn lòng tham của mình, không một chút xót xa hay tiếc nuối cho người quá cố.
Những người tham dự đám tang cũng chẳng có tâm trạng buồn bã hay xúc động, thay vào đó lại rất phấn khởi và hạnh phúc. Vũ Trọng Phụng đã lột trần bộ mặt giả dối của những con người sống trong xã hội văn minh nhưng trái tim lại cạn kiệt tình yêu.
Xã hội lúc bấy giờ được mô tả là một thế giới của đồng tiền và danh vọng. Cụ Tổ qua đời khiến cho mọi người chỉ quan tâm đến lợi ích cá nhân và vật chất, bỏ qua tình cảm và đạo đức.
Ngòi bút sắc sảo của Vũ Trọng Phụng đã phê phán sâu sắc sự giả dối và đê tiện của tầng lớp tư sản thành thị, những người chỉ biết chạy theo tiền bạc và danh vọng mà đánh mất đi tình thương và đạo đức.
“Văn học là việc phản ánh chân thực cuộc sống, nhiệm vụ cao quý của văn học là phản ánh sự sống hiện thực, và điều quan trọng nhất của nhà văn là khả năng phản ánh cuộc sống của nhân dân, cả trong chiến đấu lẫn sản xuất”. Đoạn trích “Hạnh phúc của một tang gia” với giá trị hiện thực sâu sắc đã để lại dấu ấn mạnh mẽ trong lòng độc giả, thể hiện tài năng sắc bén và lòng nhân cách của một nhà văn đích thực, phản ánh một cách chân thực đời sống và xã hội trong tác phẩm của mình.