Đánh giá khổ thơ 3, 4, 5 của bài thơ Sóng của Xuân Quỳnh mang lại những suy tư, cảm xúc về nguồn gốc của tình yêu và khát vọng tình yêu. Đồng thời, nó cũng miêu tả được vẻ đẹp nhẹ nhàng, tinh tế, kết hợp giữa truyền thống và hiện đại trong tâm hồn người phụ nữ với tình yêu chân thành, sâu sắc.
Với 4 mẫu nhận định về khổ thơ 3, 4, 5 của bài thơ Sóng dưới đây, bao gồm cả bài viết ngắn và đầy đủ để tham khảo, lựa chọn tùy theo khả năng viết của mỗi người, giúp học sinh tiếp cận môn Ngữ văn một cách dễ dàng và chuẩn bị tốt hơn cho việc học. Ngoài ra, bạn cũng có thể xem thêm một số bài văn mẫu khác như: phân tích khổ 2 của bài thơ Sóng, mở bài và kết bài của Sóng.
Kết cấu ý tưởng về khổ thơ 3, 4, 5 của bài thơ Sóng
Kết cấu ý tưởng số 1
1. Giới thiệu:
- Thông tin về tác giả và tác phẩm:
- Xuân Quỳnh là một biểu tượng của thơ trẻ chống Mĩ, với một tâm hồn thơ trẻ trung, sáng tạo và đầy nữ tính.
- Bài thơ 'Sóng', cùng với 'Thuyền và biển' và 'Thơ tình cuối mùa thu', thể hiện tốt nhất nét đặc trưng của hồn thơ Xuân Quỳnh.
- Tổng quan về nội dung khổ 3, 4 và 5: hình tượng sóng thể hiện khao khát tình yêu và mong muốn sống trong một tình yêu chân thành, hạnh phúc.
2. Nội dung chính:
* Tổng quan về hình tượng “sóng”
- Trong bài thơ, hình tượng chính là “sóng”, đặc biệt là hình tượng sóng được nhấn mạnh và toả sáng khắp bài thơ.
- Sức sống và vẻ đẹp tinh thần của nhà thơ cũng như mọi khía cạnh nghệ thuật trong bài thơ đều liên quan chặt chẽ đến hình tượng sóng. Cả bài thơ như là những cơn sóng của một người phụ nữ được thức tỉnh khi đối diện với biển cả.
- “Sóng” là biểu tượng ẩn dụ, thể hiện tâm trạng trữ tình của Xuân Quỳnh. “Sóng” và “em”, hòa quyện thành một, đồng thời phân đôi để chiếu sáng, tương hợp. Tâm hồn người phụ nữ đang yêu dựa vào sóng để hiểu rõ trạng thái tâm trạng của mình.
-> Với hình tượng sóng, Xuân Quỳnh đã diễn đạt đầy đủ tâm trạng của người phụ nữ trong tình yêu.
- Hình tượng sóng được thể hiện qua âm nhạc trong bài thơ: Bài thơ mang đến một âm điệu phong phú, nhịp nhàng, thể hiện sự sống động của sóng biển, từ đó tạo ra một không gian âm nhạc phản ánh được những đợt sóng liên tục, không ngừng. Âm nhạc đó được hình thành từ cấu trúc thơ đặc biệt, với các câu thơ liền mạch, không bị gián đoạn, các khổ thơ được liên kết qua vần (“Khi nào ta yêu nhau”… “Con sóng dưới lòng sâu”).
-> Nhịp sóng ấy cũng là nhịp tim của tác giả, là tâm trạng đang đong đầy, phấn chấn, mơ mộng và chứa đựng những khao khát, đắm say.
* Khám phá về hình tượng sóng trong từng đoạn thơ
“Hỡi sóng biển… trái tim thanh xuân”
- Ở khổ thứ ba của bài thơ, hình tượng sóng lại xuất hiện với ý nghĩa khác: Sóng cũng chính là nguồn gốc bí ẩn của tình yêu. Đứng trước biển, người phụ nữ muốn khám phá nguồn gốc của sóng để hiểu rõ hơn về sự ra đời của tình yêu trong lòng mình.
“Sóng bắt đầu… tình yêu chớm nở”
-> Mọi cố gắng để hiểu rõ về tình yêu theo góc nhìn của Xuân Quỳnh cuối cùng cũng trở nên vô ích. Nhà thơ thú nhận một cách thành thực, ngây thơ nhưng không kém phần sâu sắc: “Em cũng không biết nữa – Khi nào ta yêu nhau”.
Khổ thơ 5: Tình yêu luôn gắn bó với kí ức. Tâm hồn đang yêu luôn lặng lẽ nhớ nhung vào những đợt sóng, để diễn đạt sâu đậm, bao la của ký ức trong lòng mình, nó tràn ngập cả tầng sâu và chiếm lĩnh toàn bộ thời gian, cả ngày lẫn đêm:
Sóng dưới lòng biển
…
Cả ngày lẫn đêm không thể ngủ được
- Sóng là biểu hiện của tâm trạng của người con gái: “Trái tim nhớ mãi anh - Kể cả trong giấc mơ vẫn tỉnh giấc” => Em vẫn tỉnh giấc trong giấc mơ => Nỗi nhớ không chỉ chiếm lĩnh ý thức mà còn thấm sâu vào tiềm thức.
3. Kết thúc:
- Tóm tắt lại nội dung của 3 khổ thơ.
- Cảm nhận của tôi: Tình yêu luôn đóng vai trò quan trọng trong cuộc sống của mỗi người, mỗi cá nhân đều có quyền được yêu và yêu thương. Tình yêu của tuổi trẻ là tình cảm mạnh mẽ và trong trắng nhất.
Dàn ý số 2
1. Khởi đầu
- Đề cập đến những điểm nổi bật về nhà văn Xuân Quỳnh.
- Giới thiệu bài thơ Sóng và tóm tắt ý nghĩa của tác phẩm.
- Đưa ra vấn đề trong bài về khổ 3, 4, 5 của Sóng.
2. Nội dung chính
- Khổ 3: Câu 'em nghĩ về' và câu hỏi 'Từ đâu sóng lên' nhấn mạnh niềm mong muốn tự nhận biết, nhận thức về bản thân và người yêu, cũng như hiểu biết về tình yêu trường tồn.
- Khổ 4: Xuân Quỳnh sử dụng tự nhiên để tìm nguồn gốc của sóng và tình yêu, đẩy mạnh sự nghiệp trăn trở trước bí ẩn của tình yêu và thời điểm bắt đầu của nó.
- Khổ 5:
- Chính sách nghệ thuật đối lập để thể hiện các không gian khác nhau như “dưới lòng sâu”, “trên mặt nước”, và thời gian khác nhau như “ngày” - “đêm”, nghệ thuật nhân hóa: “ngày đêm không ngủ được”, thể hiện nỗi nhớ dạt dào, triền miên của sóng với bờ cũng là nỗi nhớ của người phụ nữ khi yêu.
- Người phụ nữ trực tiếp, mạnh mẽ bày tỏ nỗi nhớ: “Lòng em nhớ đến anh”, và cách nói thậm xưng “Cả trong mơ còn thức” thể hiện nỗi nhớ chôn sâu vào tiềm thức, thường trực trong suy nghĩ.
3. Kết bài
- Tóm tắt giá trị nghệ thuật và nội dung của bài thơ cũng như khổ 3, 4, 5.
- Diễn đạt những suy tư và cảm xúc khi tìm hiểu khổ 3, 4, 5.
Xuân Quỳnh đã thể hiện đa dạng cảm xúc trong tình yêu qua bài thơ Sóng và khổ 3, 4, 5. Thơ của bà chứa đựng sự dịu dàng và sâu lắng cùng với sự sôi động và mãnh liệt.
Cảm nhận về bài thơ Sóng khổ 3, 4, 5 - Mẫu 1
Tình yêu là nguồn cảm hứng không ngừng cho mọi nhà văn, nhà thơ. Xuân Quỳnh, với tâm hồn nhạy cảm và lòng khao khát yêu thương, đã dùng hình ảnh sóng để tạo nên một tác phẩm xuất sắc trong sự nghiệp thơ của mình: “Sóng”. Bài thơ này thể hiện sự băn khoăn, tìm tòi về nguồn gốc của tình yêu và lòng trung thành của người phụ nữ trong tình cảm.
'Đứng trước sóng biển dâng cao
Em nghĩ về anh, em nghĩ
Về biển vạn trùng mênh mông
Sóng từ đâu mà vượt lên
Sóng bắt đầu từ gió
Gợi bắt đầu từ đâu?
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau”
Trong khổ thơ này, nhà thơ đã khẳng định một sự thật, rằng nếu sóng có thể tồn tại vĩnh cửu với biển cả thì tình yêu cũng tồn tại vĩnh cửu với con người:
“Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn như thế
Khao khát tình yêu
Vẫn rực cháy trong trái tim trẻ”
Sóng là biểu tượng của tự nhiên, và khi vũ trụ này vẫn tồn tại, điều đó có nghĩa là sóng vẫn sẽ tồn tại. Nếu sóng có thể tồn tại với thời gian dù là “ngày xưa” hay “ngày sau” thì “vẫn như thế” - không thay đổi. Tình yêu cũng như vậy, luôn tồn tại vĩnh cửu vượt qua mọi thời gian, không gian. Đặc biệt là ở “trái tim trẻ”. Bởi có lứa tuổi nào mà đầy rực rỡ yêu đương như tuổi trẻ? Chính tình yêu mang đến cho tuổi trẻ những nhịp đập rung động khác thường, sự tươi sáng vui tươi, lặng lẽ viết nên những trang nhật ký thanh xuân đẹp đẽ.
Những câu thơ được thốt ra khi sóng hoàn thành nhiệm vụ vươn ra biển lớn. “Giữa muôn trùng sóng biển” – con sóng ấy đã vượt qua giới hạn của mình để tìm kiếm tình yêu chân chính. Đứng trước vẻ mênh mông của biển cả, “em” có cơ hội nhìn nhận về anh, về bản thân và về tình yêu:
“Em suy nghĩ về anh, em
Em suy nghĩ về biển lớn
Sóng bắt đầu từ đâu?”
Thực ra, cuộc hành trình ra biển lớn nên là của sóng, nhưng ở đây tác giả kết hợp hình tượng sóng và em để nói về việc em tìm kiếm cội nguồn của tình yêu thuần khiết. “Em suy nghĩ về” kết hợp với cấu trúc câu thể hiện niềm khao khát tìm hiểu nguồn gốc của tình yêu. “Sóng bắt đầu từ đâu?” là câu hỏi của nhiều người, ai cũng muốn biết: tình yêu bắt đầu từ đâu, tình yêu sinh ra từ đâu? Nhưng chưa có lời giải đáp. Vì vậy, người con gái đó đầy trăn trở, băn khoăn như vậy:
“Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu
Em cũng không biết nữa
Khi nào chúng ta yêu nhau?”
Càng yêu nhiều, người ta càng muốn hiểu rõ hơn. Vì yêu, con sóng phải đi xa để tìm nguồn gốc, giống như em với anh, luôn trăn trở, băn khoăn để tìm kiếm nguồn gốc của tình yêu chân chính. Tình cảm là một thế giới đầy bí ẩn, không ai giải thích hết được và người con gái đó cũng không thể giải thích được. Sóng hay gió bắt đầu từ đâu chẳng ai biết, cũng như tình yêu không có điểm đầu và điểm cuối, không có giới hạn và không dễ tìm câu trả lời. Vì vậy, người con gái ấy lắc đầu với những câu hỏi không lời giải. Tình yêu được đặt cạnh biển cả, có lẽ nữ sĩ muốn nói tình yêu bao la như biển cả và dạt dào như những con sóng cuộc xô? Người con gái hoàn toàn bất lực trong việc tìm kiếm nguồn gốc của tình cảm.
“Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ em cũng thức”
Sóng luôn nhớ về bờ, hướng về bờ mỗi ngày, mỗi đêm, giống như người con gái luôn nhớ về người yêu thương, suốt cả trong giấc mơ.
Tình yêu bí ẩn và rộng lớn như thế giới tự nhiên, tự nhiên đến và làm chúng ta chợt chơi vơi.
“Ai có thể định nghĩa được tình yêu
Chẳng khó gì cả, chỉ là một buổi chiều
Nắng nhạt sáng chói hồn ta
Cùng với gió nhẹ, mây bay lượn”
(Xuân Diệu)
Tình yêu, chủ đề quen thuộc trong thơ, nhưng Xuân Quỳnh đã viết nên một bài thơ đầy nữ tính, thể hiện khát khao yêu thương và tìm kiếm tình yêu chân chính. Yêu làm con người trở nên mạnh mẽ, và trái tim của Xuân Quỳnh đã thổi hồn vào những dòng thơ ngọt ngào đó.
'Sóng' ra đời trong bối cảnh đặc biệt của những năm 1967, vượt lên trên thể loại thơ cách mạng phổ biến lúc đó để mang đến cho độc giả những cảm xúc mới lạ, xứng đáng là một trong những bài thơ tình hay nhất của thế kỉ XX.
Cảm nhận về ba khổ thơ cuối của bài 'Sóng - Mẫu 2'.
Thơ của Xuân Quỳnh luôn chứa đựng những nét mong manh và lo lắng, kết hợp cùng với vẻ đẹp tinh tế và nhạy cảm, tạo nên bản sắc đặc trưng của bà trong thơ 'Sóng'. Tác giả đã truyền đạt tốt nhất bản chất nữ tính và tinh thần nhạy cảm này qua các khổ thơ cuối cùng.
'Trước muôn trùng sóng bể
Anh nghĩ về em, anh
Anh nghĩ về biển rộng
Sóng bắt đầu từ đâu?'
Đứng trước biển khơi vô hạn, tâm hồn nhạy cảm của người yêu trào dâng những cảm xúc mạnh mẽ về người thương. Khẳng định tình yêu mãnh liệt của mình, Xuân Quỳnh khơi dậy nỗi nhớ sâu đậm, luôn hiện hữu trong không gian và thời gian. Từ câu hỏi về nguồn gốc của sóng, biểu tượng của sự sống và vĩnh cửu, tác giả thể hiện sự mâu thuẫn và băn khoăn về nguồn gốc của tình yêu, kết nối thiên nhiên với nỗi niềm trong lòng con người.
Điều đặc biệt là dấu phẩy ngăn cách trong câu thứ hai của bài thơ 'Sóng' làm cho câu thơ trở nên có điệu, phù hợp với phong cách thơ của Xuân Quỳnh. Nó mang lại cảm giác ngập ngừng, lo lắng, điều mà hồn thơ nhạy cảm của Xuân Quỳnh thường thể hiện. Câu thơ này kết nối người nhớ và người được nhớ trong một dòng chảy, làm cho cảm xúc trở nên sâu sắc và thể hiện tình yêu chân thành.
'Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau?'
Có một bài thơ của Xuân Diệu đã đặt câu hỏi về nguồn gốc của tình yêu: Làm sao có thể cắt nghĩa được tình yêu? Dù vậy, sau khi từ chối ý kiến đó, ông lại trả lời một cách hài hước:
'Không có gì khó khăn một chiều chiều
Nắng nhạt cũng làm cho trái tim ta ngập tràn
Cùng với mây nhẹ và gió hiu hiu'
Xuân Quỳnh không muốn phân tích, giải thích tình yêu bằng lý lẽ, dù trong lòng có mong muốn tìm hiểu sâu sắc, đồng điệu hơn. Bà muốn thể hiện một cách tự nhiên, như một lời giãi bày về cảm xúc hơn là lý lẽ khô khan. Điều đó cũng là một lời thú nhận đầy duyên dáng và đậm chất nữ tính của bà về sự bất lực khi cố gắng hiểu rõ bản chất của tình yêu. Câu lắc đầu mềm mại ấy thể hiện sự thấu hiểu và nhận thức sâu sắc về tình yêu, nhưng tình yêu không thể giải thích được, như bà thổ lộ: em cũng không biết nữa. Điều đó cũng làm bày tỏ rằng tình yêu là một cuốn từ điển riêng, một chân trời mới mà chỉ có thể cảm nhận, không thể lý giải. Tình yêu là một câu chuyện của trái tim, yêu cầu sự lắng nghe và cảm nhận, nằm ngoài khả năng đánh giá của lý trí.
Ta-go trong bài thơ tình số 28 đã nói:
“Tình yêu của anh giống như trái tim
Không ai biết được chiều sâu và bến bờ của nó
Em là nữ hoàng của vương quốc ấy
Nhưng em có biết trọn vẹn nó không”.
Thơ Ta-go hướng nội, truy tìm bản thể và triết lý sâu sắc, còn thơ Xuân Quỳnh hướng ngoại để kích thích cảm xúc và suy tưởng trong độc giả.
Hình ảnh sóng kết hợp với tình yêu và nỗi nhớ.
Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Con sóng nhớ bờ
Không thể ngủ đêm
Từ “sóng” được nhắc lại ba lần trong ba câu thơ liên tiếp, tạo hình ảnh những con sóng trào lên từng lớp. Nhịp sóng cũng là nhịp nhớ thương trong trái tim người phụ nữ, không ngừng sục sôi, không biết đâu là giới hạn, giống như trong tình yêu.
Nhà thơ sử dụng sóng để gợi nỗi nhớ trong tình yêu, nhưng có lẽ việc đó không đủ, nỗi nhớ phải lộ ra trực tiếp:
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong giấc mơ em còn thức
Hai câu thơ như một con sóng, xuyên qua cả đại dương bao la, cả thực và mơ. Nỗi nhớ không chỉ hiện diện ở ý thức mà còn lặng sâu trong tâm thức, hiện ra trong giấc mơ. Nỗi nhớ da diết, sôi trào, khiến cho nỗi nhớ thương tràn bờ.
Cảm nhận khổ 3, 4, 5 bài thơ Sóng - Mẫu 3
Sóng được xem là tác phẩm tuyệt vời nhất của Xuân Quỳnh (1942-1988). Bài thơ theo dạng ngũ ngôn thiên trường với 38 câu thơ. Thông qua hình tượng sóng, Xuân Quỳnh thể hiện mong muốn của người con gái muốn được yêu và sống trong tình yêu thủy chung và hạnh phúc.
Dưới đây là ba khổ thơ từ đoạn mở đầu của bài thơ, nơi sóng được so sánh với nhân vật trừ tình “em”, gợi lên nhiều cảm xúc sâu sắc:
Ôi con sóng ngày xưa
(…)
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong giấc mơ em còn thức.
Sóng là biểu tượng bền vững của đại dương rộng lớn. Đại dương, vũ trụ, và đất trời đều chứa đựng đại dương; sóng vẫn là “muôn trùng sóng bể ”. Sóng là sức sống mãi mãi, kỳ diệu của biển, tồn tại trong thời gian: “Ôi con sóng ngày xưa - và ngày sau vẫn thế”. Cảm từ “ôi” thể hiện xúc động sâu sắc. Sóng biển và tình yêu đều là câu chuyện lâu đời của tình đôi, là “khao khát” của người trẻ. Sóng biển, vỗ trên biển cả mênh mông cũng như “con sóng” tình yêu đa dạng, từ “dữ dội và dịu êm”, đến “ồn ào và lặng lẽ”, khiến trái tim trẻ tuổi xao xuyến, bồi hồi:
Niềm khao khát tình yêu
Bồi hồi trong lòng trẻ.
Hình ảnh của “sóng” trong những câu thơ ngọt ngào và sâu sắc mang tính nhân văn. Trước vẻ mênh mông của đại dương, với lớp lớp sóng không ngừng, thiếu nữ “bồi hồi” suy ngẫm về ý nghĩa của sự sống, sự bền vững của đại dương, và sự kỳ diệu của việc sóng nảy nở. Bên cạnh đó, cô cũng nghĩ về mối quan hệ của mình, về tình yêu giữa “em” và “anh”. Câu hỏi “Từ nơi nào sóng lên?” đã tạo ra một không gian thơ mộng, lãng mạn, và đầy xúc cảm.
Trước muôn trùng sóng bể
Em nghĩ về anh, em
Em nghĩ về biển lớn
Từ nơi nào sóng lên?
Nhưng sóng cũng như gió, đều có nguồn gốc. Thiếu nữ tự hỏi trái tim mình, tự hỏi tâm hồn mình: “Khi nào ta yêu nhau?” Đây là tâm trạng chung của mọi người trong tình yêu, đặc biệt là trong mối tình đầu tiên. Câu hỏi này thường không có câu trả lời dễ dàng. Nhưng cái nỗi niềm của một tình yêu đầu tiên mãnh liệt luôn được khắc sâu trong lòng người.
Cái kỷ niệm ngọt ngào của thời điểm đầu tiên
Có lẽ ngàn năm cũng không phai mờ?
(Thế Lữ)
Hình ảnh của “sóng” mang đầy đặn sức hút và sự bất ngờ. Sóng tồn tại ở trạng thái luôn “động”, xuất hiện mọi nơi từ “dưới lòng sâu” đến “trên mặt nước”, với hàng ngàn sóng lớp lớp như “muôn trùng sóng bể”. Sóng biển có những đợt sóng dịu dàng và sóng biếc nhấp nhô. Sóng không ngừng nhớ về bờ, không ngừng hoạt động suốt ngày đêm. Hình tượng “sóng” được cảm nhận thông qua âm thanh, hình ảnh, cảm giác và tâm trạng. Sự biểu hiện của “sóng” trong thơ ngày càng lôi cuốn, gợi cảm.
Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được.
Cấu trúc song hành và đối xứng của thơ đã tạo nên sự cân đối, nhịp nhàng và ngọt ngào. Âm nhạc của từng câu thơ với những điệp ngữ như “con sóng” đã làm cho ngôn từ thơ trở nên uyển chuyển, say đắm và thú vị. Cảm xúc của tình yêu được thể hiện một cách tinh tế, lãng mạn và sâu lắng.
Những ngày không gặp nhau
Biển bạc đầu thương nhớ
Những ngày không gặp nhau
Lòng thuyền đau rạn rỡ...
(Thuyền và biển)
Từ hiện tượng “sóng nhớ bờ”, nhà thơ liên tưởng đến nỗi nhớ “em nhớ đến anh”, một nỗi nhớ sâu sắc, triền miên, bồi hồi không ngừng kể, cả trong thực tại và trong giấc mơ, trong ý thức và tiềm thức.
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức.
Sóng là quy luật vận động của vũ trụ, của đại dương. Tưởng tượng “sóng nhớ bờ” rồi liên hệ, đối sánh với “em”, với nỗi niềm “lòng em nhớ anh...” thật bất ngờ, thú vị. Ca dao nói nhiều về nỗi nhớ của trai gái làng quê. Có nỗi nhớ khôn nguôi: “Nhớ ai nhớ mãi thế này? - Nhớ đêm quên ngủ, nhớ ngày quên ăn”. Có nỗi nhớ bồn chồn, ngẩn ngơ: “Nhớ ai bổi hổi bồi hồi - Như đứng đống lửa, như ngồi đống than”.
Năm 1962, thi sĩ Xuân Diệu viết bài thơ tình “Biển”, trong đó hình tượng sóng là ẩn dụ về chàng trai đa tình, yêu say đắm, nồng nhiệt:
Anh xin làm sóng biếc
Hôn mãi cát vàng em
Hôn thật khẽ thật êm
Hôn êm đềm mãi mãi...
Bài thơ “Biển' là một thử thách lớn đối với Xuân Quỳnh. Năm năm sau, bài Sóng ra đời, ẩn dụ “sóng” nói về thiếu nữ trong mối tình đầu với những phẩm chất tốt đẹp. Đó là sáng tạo, có thể nói là “bất ngờ”.
Người thiếu nữ trong bài thơ Sóng đã “hát” về nỗi khao khát được yêu thương, được sống thủy chung trong tình yêu hạnh phúc. Hình tượng “sóng” gợi lên bao cảm xúc mạnh mẽ, nồng nàn, phong phú và bất ngờ. Sóng thật mạnh mẽ. Em thật nồng nàn say mê bởi vì đối với em, tình yêu là “khát vọng”.
Cảm nhận về bài thơ Sóng khổ 3, 4, 5 - Mẫu 4
Nếu Xuân Diệu được gọi là 'Ông hoàng thơ tình' thì Xuân Quỳnh lại là nữ hoàng của tình yêu. Viết về đề tài tình yêu, Xuân Quỳnh để lại nhiều thi phẩm xuất sắc cho văn học Việt Nam. Trong số đó, bài thơ 'Sóng' nổi bật. Trong tác phẩm này, Xuân Quỳnh thể hiện niềm khao khát của người thiếu nữ muốn được yêu thương, được sống trong một tình yêu hạnh phúc thủy chung. Điều này rõ ràng qua các khổ thơ số 3, 4 và 5:
“Trước muôn trùng sóng bể
Em nghĩ về anh, em
………..
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức
Người phụ nữ luôn khao khát yêu thương và quý trọng tình yêu nên luôn muốn khám phá những điều bí mật của tình yêu:
'Trước muôn trùng sóng biển
Em nghĩ về anh em
Em nghĩ về biển lớn
Từ khi nào sóng lên?'
Những suy tư, trăn trở trong tâm hồn của nữ thi sĩ được thể hiện qua các câu thơ bắt đầu bằng 'em nghĩ' đầy suy tư. Bà trăn trở giải đáp những nỗi lo về tình yêu. 'Em' không chỉ là một phần của sóng mà hiện diện giữa mênh mông của đất trời. Đối mặt với không gian vô cùng, nhà thơ nhớ đến sự mênh mông, vô tận của tình yêu. Nhưng tình yêu không chỉ là mênh mông, vô tận, trong lòng đại dương của nó còn chứa đựng những bí mật, những điều khiến lòng người trăn trở, băn khoăn, khát khao tìm kiếm đáp án. Có lẽ chỉ khi yêu, con người mới khám phá được cảm xúc, hiểu được nguồn gốc của tình yêu:
'Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu?
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau?'
Câu trả lời cho câu hỏi 'Từ nơi nào sóng lên?' dường như đơn giản, chóng vánh: 'Sóng bắt đầu từ gió'. Nhưng câu hỏi 'Gió bắt đầu từ đâu?' lại khiến người ta ngập ngừng, không chắc chắn 'em cũng không biết nữa'. Những câu hỏi thầm kín dưới chân sóng, khi lại trào dâng trên đỉnh sóng diễn tả tâm trạng của nhà thơ. Theo dõi con sóng đại dương, bà bắt đầu hành trình tìm kiếm nguồn gốc của tình yêu, đồng thời lý giải bản chất của nó.
Kết quả cuối cùng nhận được là: 'Em cũng không biết khi nào chúng ta yêu nhau'. Điều này giống như một câu trả lời dễ thương, nhưng cũng như việc thú nhận về việc khám phá cội nguồn của tình yêu.
'Sóng dưới lòng sâu
Sóng trên mặt nước
Con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không thể ngủ được
Lòng em nhớ anh
Cả trong giấc mơ cũng còn thức tỉnh'
Con sóng, bất kể ở đâu, dưới đáy biển hay trên mặt nước, luôn mang theo nỗi nhớ sâu sắc, khao khát bờ bên, dành cả ngày lẫn đêm để tìm thấy. Người con gái cũng như thế, luôn dành trọn tâm hồn cho người yêu dù ở đâu, dù là ban ngày hay ban đêm. Nỗi nhớ ấy còn lan tỏa vào giấc mơ, hiện hữu trong mọi khoảnh khắc của họ. Đó không chỉ là tấm lòng trung thành mà còn là khát khao được thể hiện tình yêu với người mình yêu.
Tình yêu là cảm xúc sâu thẳm trong tim, không thể giải thích hết được, cũng chẳng thể định nghĩa rõ ràng. Như thơ tình của Xuân Diệu từng nói:
'Làm sao định nghĩa tình yêu được
Khó gì đâu trong một buổi chiều
Tình yêu lấp lánh như ánh nắng nhạt
Vào làn gió êm đềm, mây hiu quạnh'
3 khổ thơ ngắn của Xuân Quỳnh không chỉ đơn giản là bố cục tác phẩm mà còn là một phần của sự thành công của 'Sóng' và thể hiện rõ tinh thần nghệ sĩ của bà. Khi đọc tác phẩm của bà, ta có thể cảm nhận được những cảm xúc sâu thẳm về tình yêu và lắng nghe tiếng trái tim mình. Thơ của Xuân Quỳnh vẫn đầy sức sống và lan tỏa sức hút ngay cả sau nhiều năm.
Những bài thơ ngắn này đã góp phần không nhỏ vào thành công của 'Sóng' và thể hiện rõ nét đặc trưng của Xuân Quỳnh trong nghệ thuật sáng tạo. Khi đọc các tác phẩm này, người đọc không chỉ cảm nhận được sức mạnh của tình yêu mà còn nghe thấy tiếng đập của trái tim. Thơ của Xuân Quỳnh vẫn sống mãi trong lòng độc giả, vượt qua thời gian.