Phân tích hình ảnh đầy ý nghĩa của Chiếc thuyền ngoài xa bao gồm 6 bài văn mẫu khác nhau cực kỳ hấp dẫn kèm theo 2 gợi ý chi tiết. Điều này giúp các bạn học sinh có thể tham khảo để nâng cao kỹ năng văn học của mình với những bài văn mẫu ấn tượng nhất.

Hình tượng chiếc thuyền ngoài xa đặc sắc dưới đây sẽ là tài liệu hữu ích đối với việc học, tự học và tự đọc của các bạn, giúp mở rộng hiểu biết văn học của mình thêm phong phú. Các bạn hãy đọc kỹ từng đoạn văn, từng bài văn và suy ngẫm, tham khảo, nhưng không nên sao chép một cách cơ hội. Ngoài ra, các bạn có thể tham khảo thêm bài văn mẫu: phân tích người phụ nữ làm nghề đánh cá, phân tích bà cụ già, phân tích nhân vật Tràng.
Dàn ý phân tích hình ảnh của Chiếc thuyền ngoài xa
a) Bước đầu
– Giới thiệu một số đặc điểm về tác giả và tác phẩm:
- Nguyễn Minh Châu (1930 – 1989) là một trong những nhà văn đáng chú ý của văn học Việt Nam hiện đại, hoạt động trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ.
- Truyện ngắn Chiếc thuyền ngoài xa là một tác phẩm đặc sắc, thể hiện quan điểm đời sống từ góc nhìn xã hội của tác giả trong giai đoạn sáng tác thứ hai.
– Tổng quan về hình tượng của chiếc thuyền ngoài xa: Bên cạnh hình tượng của nhân vật Phùng, chúng ta cũng không thể không nhắc đến hình ảnh đặc biệt của chiếc thuyền ngoài xa, một biểu tượng nghệ thuật được tác giả sử dụng một cách đầy ý nghĩa.
b) Thân bài
– Hình ảnh “chiếc thuyền ngoài xa” được nhà văn mô tả rất sinh động và ấn tượng:
+ “Mũi thuyền được vẽ mơ hồ mờ nhạt vào bầu trời sương mù trắng như sữa, tô điểm thêm chút hồng tươi từ ánh nắng mặt trời. Một vài hình ảnh của người lớn và trẻ con yên bình như tượng trên chiếc thuyền, hướng mặt về phía bờ”.
-> Là một “vẻ đẹp đơn giản nhưng toàn diện” của “một bức tranh được vẽ bằng mực Trung Hoa của một họa sĩ thời cổ”.
=> Tất cả những đẹp đẽ ấy đã được nhiếp ảnh gia Phùng ghi lại trong một bức ảnh “được treo ở rất nhiều nơi, đặc biệt là trong những gia đình yêu nghệ thuật”.
– “Chiếc thuyền ngoài xa” trở thành một tác phẩm nghệ thuật để mọi người thưởng ngoạn, trầm trồ
- Với vẻ đẹp của màu sắc, đường nét, bố cục… trong bức ảnh, những người yêu nghệ thuật có thể cảm thấy “bối rối”, cảm thấy “trái tim bị co lại” và “khám phá ra cái chân lý của sự hoàn thiện, khám phá ra cái khoảnh khắc tinh tế của tâm hồn”… như những trải nghiệm mà “tôi” từng trải qua.
- Dù có là người yêu nghệ thuật đến đâu, cũng không ai phát hiện ra được : số phận trớ trêu, nghịch lý của con người, cuộc sống, đang và sẽ tiếp tục tồn tại đầy khó khăn bên trong chiếc thuyền ấy.
- Chân lý ẩn trong đó chỉ được nhà nhiếp ảnh nhìn thấy khi “chiếc thuyền tiến sát vị trí của tôi”, tức là ở một khoảng cách gần, rất gần!
– Cụ thể, hình ảnh của chiếc thuyền ngoài xa có vẻ như đã mở ra hai thế giới hoàn toàn khác biệt: Chiếc thuyền ngoài xa tạo nên vẻ đẹp hoàn mỹ trong một bức ảnh, nhưng khi gần hơn lại tiết lộ ra hiện thực đau lòng về số phận con người.
– “Chiếc thuyền ngoài xa” là một ẩn dụ nghệ thuật có sự sáng tạo của nhà văn:
+ Giải mã ẩn dụ này, người đọc sẽ hiểu rằng: Cuộc sống có thể tạo ra vẻ đẹp nghệ thuật nhưng không phải lúc nào cũng là nghệ thuật. Đôi khi, để khám phá sâu hơn về bản chất con người và cuộc sống, ta cần phải thâm nhập vào thế giới thực, sống và trải nghiệm cuộc đời.
=> Mặc dù chỉ là một bức ảnh “toàn cảnh tĩnh vật” (hay chính xác hơn là “những bóng người lớn lẫn trẻ con ngồi im phăng phắc như tượng”), nhưng nhiếp ảnh gia của chúng ta – cũng là người đã nhận ra những số phận ẩn sau đó – giống như việc “một người phụ nữ xuất hiện” sau mỗi lần suy tư, ngắm nhìn thành quả nghệ thuật mà mình đã tạo ra nhờ vào cái khoảnh khắc “thượng đế ban tặng” đó.
c) Tóm tắt kết luận
- Cảm nhận của tôi về hình tượng Chiếc thuyền ngoài xa
- Thông điệp được truyền đạt từ hình tượng “chiếc thuyền ngoài xa” trong truyện ngắn là một sự bổ sung rất thuyết phục cho quan điểm này.
Vẻ đẹp của chiếc thuyền ngoài xa - Mẫu 1
Không phải là ngẫu nhiên khi có người cho rằng Nguyễn Minh Châu là nhà văn của những biểu tượng. Vì trong tác phẩm của mình, ông thường không trực tiếp diễn đạt ý kiến, quan điểm mà thay vào đó là hiện thị những suy nghĩ, cách nhìn về cuộc sống qua các biểu tượng, hình ảnh đa nghĩa. Và có thể, hình tượng “chiếc thuyền ngoài xa” trong truyện ngắn cùng tên của ông cũng như vậy.
Tên của truyện ngắn là “Chiếc thuyền ngoài xa”, và thật sự, hình ảnh của chiếc thuyền gần như hiện diện suốt câu chuyện mà nhà văn mang đến cho độc giả. Bắt đầu từ yêu cầu của người trưởng phòng “rất sáng tạo” đối với nhân vật tự gọi là “tôi” – một nghệ sĩ nhiếp ảnh: “…Chúng ta sẽ cung cấp cho mỗi gia đình một bộ sưu tập về thuyền và biển, không có con người. Hoàn toàn thế giới tĩnh vật”. Tiếp theo là hình ảnh của chiếc thuyền “vừa mới được làm xong vẫn còn thơm mùi gỗ và mùi dầu rái”, sau đó là “một nhóm khoảng dăm bảy chiếc thuyền vừa tắt đèn” và cuối cùng tập trung vào “một chiếc thuyền lướt vó …đang chèo thẳng vào phía trước tôi”. Đó chính là “Chiếc thuyền ngoài xa”.
Hình ảnh của “Chiếc thuyền ngoài xa” được nhà văn mô tả rất ấn tượng: “Mũi thuyền in một nét mơ hồ lòe nhòe vào bầu trời sương mù trắng như sữa pha chút màu hồng do ánh mặt trời chiếu vào. Một số người lớn cùng trẻ con ngồi yên bình như tượng trên chiếc mũi thuyền, hướng mặt về phía bờ”. Hình ảnh đó mang lại một “vẻ đẹp thực sự đơn giản và hoàn mỹ” – vẻ đẹp của “một bức tranh vẽ bằng mực Trung Quốc của một họa sĩ thời cổ”, và tất cả vẻ đẹp đó đã được nhiếp ảnh gia của chúng ta thu vào một tấm ảnh mà nó “được treo ở rất nhiều nơi, đặc biệt là trong các gia đình yêu nghệ thuật”.
- Hình ảnh “Chiếc thuyền ngoài xa” hiện đã trở thành một tác phẩm nghệ thuật để mọi người ngắm nhìn, chiêm ngưỡng với tất cả vẻ đẹp về màu sắc, đường nét, bố cục… và khi ngắm nhìn bức ảnh đó, những người yêu nghệ thuật thường có cảm giác “trở nên bối rối”, cảm thấy “trái tim như có cái gì bóp thắt vào” và “khám phá thấy cái chân lý của sự hoàn thiện, khám phá thấy cái khoảnh khắc trong ngần của tâm hồn”… như cảm giác mà “tôi” từng trải qua.
Tuy nhiên, dù có là người yêu nghệ thuật đến đâu, cũng không ai khám phá ra được: Những con người, những cuộc đời, những số phận đầy trớ trêu, nghịch lý đã, đang và sẽ còn tiếp tục sống quay quắt bên trong chiếc thuyền ấy. Một người vợ nhẫn nhục cam chịu một cách tự nguyện những trận đòn thịnh nộ của anh chồng với “ba ngày một trận nhẹ, năm ngày một trận nặng” chỉ vì chiếc thuyền ấy, gia đình ấy (với trên dưới mười con người) cần có ông ta chèo chống lúc phong ba; Một đứa con trai yêu mẹ đến nỗi định giết cả bố mình… Cái sự thật bên trong ấy chỉ được người thợ chụp ảnh nhận ra khi “chiếc thuyền đâm thẳng vào chỗ tôi đứng”, tức là ở một khoảng cách gần, rất gần!
Với chi tiết này, câu chuyện dường như đã mở ra hai hình ảnh, hai thế giới khác hẳn: Chiếc – thuyền – ngoài – xa mang lại vẻ đẹp hoàn mỹ cho một tấm ảnh, còn chiếc thuyền khi đến gần lại làm vỡ ra một hiện thực nghiệt ngã đến xót xa của số phận con người.
Vậy nên, có thể nói hình tượng “Chiếc thuyền ngoài xa” thực sự là một ẩn dụ nghệ thuật hoàn toàn có dụng ý của nhà văn Nguyễn Minh Châu. Giải mã hình tượng ẩn dụ đó, người đọc sẽ hiểu được một thông điệp mà nhà văn muốn truyền đạt, rằng cuộc sống có thể tạo ra vẻ đẹp của nghệ thuật nhưng không phải lúc nào cũng là nghệ thuật, và rằng con người cần có một khoảng cách để chiêm ngưỡng vẻ đẹp của nghệ thuật nhưng nếu muốn khám phá những bí ẩn bên trong bản chất con người và cuộc đời thì phải tiếp cận với cuộc sống, đi vào bên trong cuộc sống và sống chung với cuộc đời.
Chính vì thế, dù chỉ là một bức ảnh “toàn cảnh thế giới vật liệu” (hoặc nói đúng hơn là vẫn có con người nhưng chỉ là “những bóng người lớn lẫn trẻ con ngồi im lìm như tượng”) nhưng nhà nghệ sĩ nhiếp ảnh của chúng ta – cũng là người đã trực tiếp nhận ra những số phận ẩn giấu bên trong nó – luôn nhìn thấy “một người phụ nữ bước ra” sau mỗi lần suy tư, ngắm nhìn thành tựu nghệ thuật mà mình tạo ra nhờ cái khoảnh khắc “thiên thần ban cho” ấy.
Trước Nguyễn Minh Châu, nhà văn Nam Cao từng cho rằng “Nghệ thuật không phải là ánh trăng lừa dối, không cần là ánh trăng lừa dối… Nghệ thuật chỉ có thể là tiếng kêu đau khổ thoát ra từ những kiếp lầm than” (Trăng sáng). Nguyễn Minh Châu không lặp lại quan điểm đó, vì hình ảnh “chiếc thuyền ngoài xa” mang lại vẻ đẹp nghệ thuật thực sự chứ không hề là “ánh trăng lừa dối”. Nhà văn muốn người đọc cần phải có cái nhìn đa chiều, phổ quát mới có thể cảm nhận hết sự phức tạp của cuộc đời này, vì như ông đã nói “con người thì đa đoan, cuộc đời thì đa sự”.
- Nhà văn Nguyễn Minh Châu từng nói “Sáng tác văn học là quá trình đi tìm hạt ngọc ẩn sâu bên trong tâm hồn con người”. Thông điệp từ hình tượng “chiếc thuyền ngoài xa” trong truyện ngắn cùng tên của ông bổ sung thêm cho quan điểm đó một cách thuyết phục.
Hình ảnh Chiếc thuyền ngoài xa - Mẫu 2
Một tác phẩm thành công không chỉ ở nội dung và hình thức mà còn ở hình tượng của nó. Hình tượng có thể là con người hoặc vật, miễn là nó truyền tải được ý nghĩa mà nhà văn muốn gửi đến độc giả. Nếu như Nguyễn Tuân sử dụng hình tượng con sông Đà để biểu hiện vẻ đẹp và sự mạnh mẽ của nó thì Nguyễn Minh Châu chọn hình ảnh chiếc thuyền ngoài xa để thể hiện điều mình muốn. Vì vậy, thông điệp nghệ thuật của nhà văn qua hình tượng đó là gì?
Chiếc thuyền ngoài xa được Nguyễn Minh Châu sáng tạo trong thời kỳ đổi mới của đất nước, khi xã hội đang phát triển và kinh tế đang hồi phục. Trong bối cảnh đó, với ý thức của một nghệ sĩ, Nguyễn Minh Châu đã tạo ra một tác phẩm thành công là truyện ngắn Chiếc thuyền ngoài xa. Trong đó, hình ảnh chiếc thuyền ngoài xa đặc biệt ấn tượng.
Từ chính nhan đề, tác phẩm đã gợi lên một ẩn ý nghệ thuật về hình tượng này. Chiếc thuyền ngoài xa, trong tả thực, là không gian sống của những cặp vợ chồng làng chài, là nơi con người đánh cá mưu sinh. Không chỉ đơn giản là một phương tiện di chuyển, nó còn là tổ ấm của họ. Tuy nhiên, nếu chỉ hiểu theo nghĩa đen đó thì chẳng có gì ẩn ý ở đây cả.
Nghệ sĩ Phùng, một nhà nhiếp ảnh chuyên nghiệp, trong một chuyến đi chụp cảnh thuyền và biển đã ghi lại hình ảnh một chiếc thuyền trong buổi sớm tinh mơ. Chiếc thuyền in những đường nét mờ trong sương là một cảnh tượng đắt giá. Đây là một tác phẩm nghệ thuật, chiếc thuyền với mũi in những đường nét mờ trong làn sương sớm. Đó thực sự là một bức tranh đẹp như mơ, một bức tranh của họa sĩ cổ để lại. Hai gam màu sáng và tối, hai cảnh tượng, khiến cho người ta như bị thu hút, mê hoặc bởi sự hòa quyện, hài hòa ấy. Dù những lưới đánh cá xuất hiện, thường chỉ là công cụ bắt cá, nhưng ở đây chúng trở thành một phần của nghệ thuật, một hình ảnh đẹp đẽ. Những người trên thuyền im lặng, cảnh đẹp ấy khiến nghệ sĩ như thắp lại đam mê. Đó không chỉ là một cảnh thường nhật, mà nó trở nên đẹp đến kinh ngạc khi được khám phá qua nghệ thuật. Nghệ sĩ nhận ra rằng nghệ thuật chính là đạo đức.
Do đó, hình tượng chiếc thuyền ngoài xa là một biểu tượng nghệ thuật phong phú. Nhà văn khẳng định rằng nguồn gốc của nghệ thuật nảy sinh từ cuộc sống. Những điều đơn giản hoặc tinh tế trong cuộc sống đều có thể trở thành nghệ thuật. Hình tượng chiếc thuyền ngoài xa mang nét đẹp nghệ thuật khiến người nghệ sĩ không thể tả thành lời, nhưng như được kẹp lại bởi một thứ gì đó.
Đó là một khía cạnh của hình tượng chiếc thuyền ngoài xa, nhưng nếu chỉ dừng lại ở đó thì không có ý nghĩa gì. Nguyễn Minh Châu tiếp tục mở ra sự phức tạp của cuộc đời qua hình ảnh của chiếc thuyền đó.
Sau một bức tranh tuyệt vời, nơi mà mọi người chỉ ngồi im lặng. Nhưng khi chiếc thuyền đó tiết lộ một sự thật đen tối, với người chồng đánh vợ của mình tàn bạo. Anh ta sử dụng thắt lưng để đánh đập vợ mình, không hề có sự thương tiếc hay hối tiếc. Đứa con trai vội vàng lao tới, cầm dao sẵn sàng tấn công ông bố. Mặc dù dao có thể giết chết ông bố, nhưng người chồng chỉ đánh đập con trai một cách tàn nhẫn rồi quay về thuyền, để lại mẹ và con ở bờ. Vậy là chiếc thuyền kia không còn là biểu tượng nghệ thuật nữa, nó trở lại là biểu tượng của cuộc sống thực của người dân chài. Vẫn là chiếc thuyền mưu sinh lênh đênh trên biển, vẫn là chiếc thuyền với những người ngồi im lặng, nhưng khi cập bến, mọi thứ lại trở thành một trận chiến khốc liệt.
Chiếc thuyền ngoài xa là biểu tượng của sự kết hợp giữa nghệ thuật và cuộc sống. Nghệ thuật xuất phát từ cuộc sống và cũng phản ánh cuộc sống. Khi đối mặt với một sự kiện, chúng ta nên nhìn nhận từ nhiều góc độ, vì cuộc sống không phẳng màu. Mỗi sự vật có thể chứa đựng nhiều khía cạnh, và dòng đời đầy phức tạp. Vì vậy, chúng ta nên nhìn nhận một cách sâu sắc, không mơ hồ.
Nhà văn Nguyễn Minh Châu thừa hưởng quan điểm của nhà văn Nam Cao về nghệ thuật. Tuy nhiên, ông mang đến một góc nhìn mới về hình ảnh chiếc thuyền, một nghệ thuật chân thực, không gian dối. Ông muốn thể hiện mối liên hệ giữa cuộc sống và nghệ thuật, và cái nhìn đa chiều vào sự vật hiện tượng. Ngay cả sự vật chính cũng mang những nghịch lý mà chúng ta cần nhận biết.
Chiếc thuyền ngoài xa là một biểu tượng quan trọng trong tác phẩm của Nguyễn Minh Châu. Đây là minh chứng cho sự chuyển mình trong phong cách sáng tác của ông, và hình ảnh chiếc thuyền trở nên không thể phai mờ trong tác phẩm của ông.
Nguyễn Minh Châu là một cây bút lãng mạn, sáng tác của ông thể hiện sự chuyển biến từ đề tài về người lính sang cảm hứng đời sống và triết lý chân thực. Chiếc thuyền ngoài xa là một ví dụ rõ ràng cho phong cách sáng tác của ông.
Tác giả mô tả một bức tranh thiên nhiên kỳ vĩ và thơ mộng, làm say mê lòng người. Để tạo ra một bộ lịch nghệ thuật về thuyền và biển, nghệ sĩ nhiếp ảnh Phùng đã thực hiện một chuyến đi thú vị và cuối cùng đã chụp được một bức ảnh tuyệt vời về chiếc thuyền ngoài xa.
Hình ảnh của 'Chiếc thuyền ngoài xa' được tác giả mô tả rất sinh động: 'Mũi thuyền hiện lên mơ hồ trong bầu không khí mù sương, màu trắng như sữa với chút hồng từ ánh nắng mặt trời. Những người trên thuyền ngồi yên bình như tượng, hướng mắt về phía bờ.' Tạo nên 'một vẻ đẹp đơn giản và hoàn hảo', giống như 'một bức tranh mực Tàu của một danh họa thời cổ', và được treo ở nhiều nơi, đặc biệt là trong các gia đình yêu nghệ thuật. Tuy nhiên, thực tế không hề màu hồng như vậy.
Đằng sau hình ảnh đó là những câu chuyện đời thường đầy bi kịch. Một người vợ chịu đựng những đòn đánh từ chồng mình vì cần có anh ta chèo thuyền trong thời khắc nguy hiểm. Một đứa con dám đối đầu với cha vì tình yêu mẹ. Những sự thật đau lòng này chỉ được tiết lộ khi thuyền đến gần. Hình ảnh thuyền đẹp đẽ biến thành hiện thực đầy đau thương. Điều này khiến cho người ta phải nhìn nhận một cách toàn diện về sự việc.
Chi tiết này làm nổi bật hai thế giới khác nhau. Chiếc thuyền tạo ra vẻ đẹp hoàn hảo trên bức ảnh, nhưng thực tế lại là một cuộc sống đầy khó khăn và phức tạp. Tác giả đã mở ra một góc nhìn đa chiều về hình ảnh này, cho thấy sự phức tạp của cuộc sống.
Hình ảnh của chiếc thuyền ngoài xa là biểu tượng của sự đẹp và sự khắc nghiệt của cuộc sống. Tác giả muốn nhấn mạnh sự quan trọng của việc nhìn nhận sự việc từ nhiều góc độ khác nhau.
Hình ảnh Chiếc thuyền ngoài xa - Mẫu 4
Nam Cao đã mạnh mẽ về quan điểm nghệ thuật: “Nghệ thuật không cần phải lừa dối, không nên làm vậy; nó chỉ có thể là tiếng kêu đau khổ thoát ra từ những lầm lỗi và nhà văn phải đối mặt với nó một cách thật sự.”, thể hiện sự sâu sắc về mối liên hệ giữa nghệ thuật và cuộc sống. Trong tác phẩm Chiếc thuyền ngoài xa, Nguyễn Minh Châu đã thể hiện rõ quan điểm này thông qua hình ảnh của chiếc thuyền với vẻ đẹp nghệ thuật tinh tế kết hợp với cuộc sống thường ngày của người dân làng chài.
Nguyễn Minh Châu (1930-1989), người quê ở Quỳnh Lưu, Nghệ An, là một tác giả tiên phong trong thời kỳ văn học đổi mới. Ông có phong cách viết truyện sâu sắc và mang tính tự sự. Một số tác phẩm nổi bật của ông như Dấu chân người lính, Người đàn bà trên chuyến tàu tốc hành, Chiếc thuyền ngoài xa. Chiếc thuyền ngoài xa được viết trong giai đoạn đất nước vừa thoát khỏi chiến tranh, đang chứng kiến sự đổi mới.
Trong tác phẩm Chiếc thuyền ngoài xa, hình ảnh của chiếc thuyền mang ý nghĩa biểu tượng sâu sắc, tượng trưng cho vẻ đẹp tự nhiên của cuộc sống hàng ngày của người dân làng chài. Chiếc thuyền ngoài xa là biểu tượng của mối quan hệ giữa cuộc sống và nghệ thuật, nó là ngôi nhà của một gia đình người dân chài, với cuộc sống vất vả và cơ cực.
Hình ảnh của chiếc thuyền ngoài xa thể hiện sự đơn độc, cô đơn của mỗi con người trong cuộc sống. Điều này phản ánh sự xa cách và cô đơn trong cuộc sống, đồng thời làm nổi bật sự đối lập giữa bề ngoài và bên trong.
Chiếc thuyền ngoài xa là biểu tượng cho cuộc đời phức tạp của con người, nhấn mạnh vào sự đối lập giữa vẻ đẹp bề ngoài và sự thật bên trong. Tác phẩm cũng thể hiện tính nhân văn sâu sắc của tác giả.
Tác phẩm này đem lại cho chúng ta một bài học về cách nhìn nhận cuộc sống, con người, cùng với quan điểm mới về mối quan hệ giữa nghệ thuật và cuộc sống. Nhà viết kịch Nguyễn Huy Tưởng đã viết trong tác phẩm Vũ Như Tô rằng: “Nghệ thuật mà không gắn liền với đời sống thì đó chỉ là những bông hoa ác mà thôi”, chúng ta cần phải có cái nhìn đa chiều, toàn diện sâu sắc, đồng thời phải chấp nhận cả những nghịch lý tàn nhẫn của cuộc sống nằm mở ra từ vẻ đẹp bề ngoài, bởi nghệ thuật là để phục vụ cuộc sống, vẻ đẹp của nghệ thuật đi từ những giá trị đạo đức, nhân văn chứ không phải từ cái đẹp hào nhoáng mà trống rỗng.
Phân tích hình ảnh Chiếc thuyền ngoài xa - Mẫu 5
Nam Cao đã có một quan điểm rất sâu sắc về nghệ thuật: “Nghệ thuật không nên làm sai ánh trăng, càng không nên làm sai ánh trăng; Nghệ thuật chỉ có thể là tiếng kêu đau đớn thoát khỏi những kiếp người bi ai, và nhà văn không nên ẩn mình trong nghệ thuật, mà phải mở rộng tâm hồn trước những xô bồ của cuộc sống“, thể hiện sự sâu sắc về mối liên hệ giữa Nghệ thuật và cuộc sống. Trong Chiếc thuyền ngoài xa, Nguyễn Minh Châu đã thể hiện toàn bộ quan điểm đó bằng cách vẽ một bức tranh về con thuyền với quang cảnh nghệ thuật tinh tế và trình bày cuộc sống hàng ngày ở một vùng chài ven biển.
Nguyễn Minh Châu (1930-1989), người quê ở Quỳnh Lưu, Nghệ An, là một trong những cây bút hàng đầu của thời kỳ viết lại. Ông có phong cách viết đầy chất tự sự và triết lý sâu sắc. Một số tác phẩm nổi bật như: Những bước chân quân sự, Người nữ trên tàu cao tốc, Chiếc thuyền ngoài xa. Tác phẩm Chiếc thuyền ngoài xa được tác giả Nguyễn Minh Châu viết trong giai đoạn đất nước vừa trải qua chiến tranh và đang trong quá trình khôi phục.
Trong tác phẩm Chiếc thuyền ngoài xa, hình ảnh của con thuyền đi lại trong công việc, con thuyền mang một ý nghĩa biểu trưng to lớn, biểu trưng cho vẻ đẹp của hình ảnh thơ mộng, của tình yêu, gắn liền với cuộc sống hàng ngày của làng chài. Chiếc thuyền ngoài xa là một biểu tượng nghệ thuật nói về mối quan hệ giữa cuộc sống và nghệ thuật, nó là ngôi nhà của một gia đình ngư dân, là nơi an nhàn, ấm áp, đầy thơ ấu. Cuộc sống bần cùng, vì tiền bạc là nguyên nhân chính khiến người chồng trở nên tàn bạo, tàn ác và người vợ trở thành nạn nhân của sự hành hạ đau đớn. Những cuộc phiêu lưu này, thân phận của những người nghèo khổ, nếu chỉ đứng từ xa nhìn vào, chúng ta sẽ không thể nhìn thấy, bởi vì mọi thứ đều bị che đậy bởi vẻ đẹp lãng mạn của chiếc thuyền đánh cá xa xa giữa biển cả, dưới ánh nắng bình minh hồng và sương sớm.
một con thuyền ngoài xa hiện ra trước mắt người nghệ sĩ với vẻ đẹp thuần túy, đó là bản chất của một chiếc thuyền đẹp, nghệ thuật trên biển rộng. Điều này cũng là biểu tượng cho sự cô đơn của cá nhân trong cuộc sống, của những học giả lênh đênh như con thuyền, nỗi đau mà họ vô tình phải chịu đựng. Khoảng cách, sự cô đơn và thiếu sự chia sẻ là nguyên nhân chính dẫn đến sự bối rối và thất vọng trong cuộc sống của những người nghèo. Phùng tin rằng anh nhận được một bài học đắt giá - chiếc thuyền cập bờ trong sương sớm, một vẻ đẹp giản dị nhưng toàn diện, là chân lý cho tất cả. Nhưng khi con thuyền tiến vào bờ, những người trên thuyền xuống, một cặp vợ chồng xấu xí, trái ngược hoàn toàn với vẻ đẹp của con thuyền, khi nhìn thấy người đàn ông đánh đập vợ, anh ta đã shock. Anh ta đặt máy ảnh xuống và quyết định dừng lại. Lúc ấy, Phùng cảm thấy sửng sốt, tuyệt vọng và nhận ra vẻ đẹp nổi bật ấy ẩn chứa nhiều sự thật khó hiểu, mâu thuẫn nhưng nếu không tiếp cận thì sẽ không nhận ra. Khoảng cách xa và 2 thái cực khác nhau, sự khác biệt lớn giữa sâu thẳm nội tâm và vẻ ngoài đẹp đẽ, đó là cách nhìn sâu sắc và nhân văn về cuộc sống và con người của nhiếp ảnh gia Phùng, và tác giả Nguyễn Minh Châu. Nghệ thuật cũng vậy, cần được nhìn nhận một cách sâu sắc, đa chiều, nghệ thuật bắt nguồn từ những điều bình dị trong cuộc sống, không phải là hư không, chủ quan, nghệ thuật không chỉ đẹp mà còn mang ý nghĩa nhân văn sâu sắc, kết nối với cuộc sống. đó mới là nghệ thuật chân chính.
Hình ảnh của chiếc thuyền ngoài xa là một biểu tượng gợi cảm, mang ý nghĩa sâu sắc, từ đó Phùng có một cách nhìn mới và khác về cuộc sống và nghệ thuật, cuộc sống không bao giờ dễ dàng nhưng lại phức tạp. con người có nhiều khía cạnh khác nhau trong cuộc sống đầy phức tạp này. Cùng lúc, nó cũng chỉ ra những hậu quả tiêu cực, hậu quả của chiến tranh trong những năm đầu sau khi đất nước được giải phóng, trên con đường đổi mới, đầy bất công và những khía cạnh tối tăm nặng nề của những người nghèo, những người vẫn chưa tìm được hướng đi mới. Thể hiện tính thâm thúy và tư cách của Nguyễn Minh Châu trong tác phẩm, luôn lo lắng và hướng đến một kết cục bi thương trong trạng thái dân tộc được giải phóng.
Từ đây chúng ta học được cách nhìn cuộc sống, nhìn con người, cách nhìn mới về mối quan hệ giữa nghệ thuật và cuộc sống. Nhà viết kịch Nguyễn Huy Tưởng đã viết trong vở Vũ Như Tô rằng: “Nghệ thuật không gắn kết với cuộc sống chỉ là những bông hoa ác”, chúng ta cần có cái nhìn gắn kết, toàn diện. chúng ta đang đối mặt với sự thâm thúy, và đồng thời chúng ta phải chấp nhận sự tàn nhẫn. những khía cạnh tối tăm của cuộc sống ẩn chứa vẻ đẹp bề ngoài, bởi vì nghệ thuật là sản phẩm của cuộc sống, vẻ đẹp của nghệ thuật bắt nguồn từ những nguyên tắc đạo đức.
Hình tượng của Chiếc thuyền ngoài xa - Mẫu 6
Nguyễn Minh Châu (1930-1989), là một nhà văn trữ tình, trước năm 1975 tác phẩm của ông chủ yếu xoay quanh đề tài về quân đội. Tuy nhiên sau năm 1980, sáng tác của ông đi sâu vào sự sống thực với đề tài đạo đức và triết lí chân thực. Chiếc thuyền ngoài xa là một ví dụ điển hình cho phong cách này, với ngôn từ giản dị cuộc sống, truyện kể lại chuyến đi thực tế của một nghệ sĩ nhiếp ảnh và những hiểu biết sâu sắc của ông về nghệ thuật và cuộc sống.
Nguyễn Minh Châu đã miêu tả một bức tranh thiên nhiên kỳ vĩ, thơ mộng, đẹp mê hồn. Bức tranh đó quyến rũ kỳ lạ với những người yêu và thưởng thức cái đẹp như Phùng. Để có một bộ lịch nghệ thuật về thuyền và biển thực sự ưng ý, trưởng phòng đề nghị nghệ sĩ nhiếp ảnh Phùng đi thực tế chụp bổ sung một bức ảnh với cảnh biển buổi sáng có sương mù.
Hình ảnh của “Chiếc thuyền ngoài xa” được nhà văn mô tả rất ấn tượng: “Mũi thuyền in một nét mơ hồ loè nhòa vào bầu trời sương mù trắng như sữa pha đôi chút màu hồng do ánh mặt trời chiếu vào. Một số bóng người lớn lẫn trẻ con ngồi yên tĩnh như tượng trên chiếc mui thuyền, đang nhìn về phía bờ”. Hình ảnh đó mang lại “một vẻ đẹp thực sự đơn giản và toàn diện” - vẻ đẹp của “một bức tranh bằng mực Tàu của một danh hoạ thời cổ”, và tất cả vẻ đẹp đó đã được nghệ sỹ nhiếp ảnh của chúng ta thu vào một tấm ảnh mà nó “được treo ở rất nhiều nơi, nhất là trong các gia đình sành nghệ thuật”.
Nghệ sĩ Phùng bàng hoàng khi phát hiện ra sự thật của cuộc sống bên trong bức ảnh tuyệt đẹp của “Chiếc thuyền ngoài xa”: Ra khỏi là một người phụ nữ mệt mỏi, cam chịu và một người đàn ông dữ dằn, ác độc, coi việc đánh vợ như là cách giải tỏa những uất ức khổ đau: “Người đàn ông lập tức trở nên hung hăng, mặt đỏ bừng, hắn rút ra một chiếc thắt lưng từ trong áo… hắn trút cơn giận như lửa bùng bằng cách dùng chiếc thắt lưng đập vào người phụ nữ, hắn đánh và thở hổn hển, hai hàm răng cắn chặt”. Trong “chiếc thuyền ngoài xa”, có một sự thật cay đắng, trớ trêu: Cha con trong làng chài coi nhau như kẻ thù “Đứa trẻ chạy về phía người đàn ông, sự giận dữ căng thẳng… ngay lập tức nó nhảy vào người đàn ông và đấm liền vào ngực hắn”. Người nghệ sĩ Phùng nhận ra những sự ngang trái, bi kịch trong gia đình thuyền chài kia đã làm nhòa bản chất của những thước phim tuyệt đẹp của cái máy ảnh mà anh công sức sáng tạo nghệ thuật để hiện hình một sự thật cuộc sống đau đớn. Tấm ảnh về chiếc thuyền có vẻ đẹp, nhưng cuộc sống thực sự của gia đình dân chài trên chiếc thuyền ấy không hề đẹp. Sự nghịch lý đó đặt ra câu hỏi về mối quan hệ giữa nghệ thuật và cuộc sống. “Nghệ thuật không nên là ánh trăng lừa dối” (Nam Cao).
Tóm lại, từ câu chuyện về một bức ảnh nghệ thuật và sự thật cuộc sống đằng sau bức ảnh đó, truyện Chiếc thuyền ngoài xa mang lại một bài học chính xác về cách nhìn nhận cuộc sống và con người: một cách nhìn đa chiều, nhiều chiều, phát hiện ra bản chất sau vẻ ngoài đẹp đẽ của hiện tượng, ở đây là số phận đau đớn của một người phụ nữ, là cảnh ngộ ngang trái trong một gia đình thuyền chài hiện lên qua bức ảnh tuyệt đẹp về chiếc thuyền trong sương sớm. Từ đó, truyện còn cho thấy mỗi người trong cuộc sống, đặc biệt là người nghệ sĩ, không thể đơn giản và sơ sài khi nhìn nhận cuộc sống và con người.