Phân tích vẻ đẹp của sông Hương ở trong lòng thành phố Huế trong tác phẩm Ai đã đặt tên cho dòng sông của Hoàng Phủ Ngọc Tường tập hợp 5 mẫu dàn ý chi tiết và đầy đủ nhất. Điều này giúp các bạn học sinh hiểu rõ các luận điểm và luận cứ để phát triển bài luận văn học một cách xuất sắc.
Viết về sông Hương trong lòng thành phố Huế, tác giả không bỏ qua những nét đẹp văn hóa kết nối với dòng sông thơ mộng. Đó là những tảng bút thật “dịu dàng, tình tứ, lãng mạn”: “chiếc cầu trắng ở thành phố in sáng trên bầu trời, nhỏ nhắn như một vầng trăng non”. Dưới đây là 5 mẫu phân tích chi tiết nhất mời các bạn thưởng thức. Bên cạnh đó, các bạn có thể xem thêm cách mở bài Ai đã đặt tên cho dòng sông, kết bài Ai đã đặt tên cho dòng sông, và phân tích Ai đã đặt tên cho dòng sông.
Phân tích về sông Hương trong lòng thành phố Huế
I. Giới thiệu:
- Giới thiệu về chủ đề sông Hương
- Giới thiệu về Hoàng Phủ Ngọc Tường và bài bút kí
- Giới thiệu về sông Hương – biểu tượng của cố đô
Ví dụ:
Hoàng Phủ Ngọc Tường là một trong những nhà văn chuyên về bút kí. Đặc điểm đặc biệt trong sáng tác của ông là sự kết hợp hoàn hảo giữa trí tuệ và tình cảm, kết hợp sắc bén của lý luận với sâu sắc của suy nghĩ đa chiều, được hòa quyện từ kiến thức về triết học, văn hóa, lịch sử, địa lý… Tất cả được thể hiện qua phong cách viết nội tâm, súc tích và tài hoa. “Ai đã đặt tên cho dòng sông” là một bài bút kí tuyệt vời, được viết tại Huế vào năm 1981, được in trong cuốn sách cùng tên. Với sự tinh tế của một nghệ sĩ và tình yêu dành cho dòng sông Hương của xứ Huế, Hoàng Phủ Ngọc Tường đã thành công trong việc miêu tả vẻ đẹp của dòng sông Hương ở trong lòng thành phố Huế.
II. Phần chính
1. Hoàn cảnh ra đời và nội dung của tác phẩm
– Tác phẩm được viết tại Huế vào năm 1981
“Ai đã đặt tên cho dòng sông” là một phần của tập bút kí cùng tên, là một ví dụ tiêu biểu cho phong cách văn chương của Hoàng Phủ Ngọc Tường, lấy cảm hứng từ dòng sông Hương thơ mộng của thành phố Huế để thể hiện tình yêu đất nước và con người.
– Đánh giá và nhận xét của Hoàng Phủ Ngọc Tường.
- Có thể đề cập đến sông Xen, dòng sông đẹp nhất của thủ đô Pa ri để giới thiệu lời nhận xét của Hoàng Phủ Ngọc Tường trong đoạn trích: “Trong số những dòng sông đẹp của các nước….một thành phố duy nhất”
- Đánh giá: Nhận xét phản ánh quan điểm cá nhân của nhà văn. Thể hiện sự độc đáo của sông Hương, với sự uyên bác và tự hào.
2. Sông Hương khi chảy qua trung tâm thành phố.
– Nhận xét về đoạn văn, như câu chuyển ý: Đoạn văn được cảm nhận dưới góc nhìn nghệ thuật của nhà văn, hội họa và âm nhạc. Sông Hương được so sánh như người tình của thành phố Huế.
Cảm nhận về Sông Hương qua góc nhìn của hội họa
“Sông Hương trở nên sống động và vui vẻ… về hướng đông bắc” –> nhà văn cảm nhận Sông Hương như một thực thể sống động, tự tin, và đầy tâm trạng khi tìm thấy chính bản thân.
“Chiếc cầu trắng… thoảng lời của tình yêu”. –> vẻ đẹp dễ chịu của Sông Hương và cầu Tràng Tiền được miêu tả qua kỹ thuật so sánh tinh tế.
“Không giống với Sông Xen… yêu quý riêng của mình” –> niềm tự hào của tác giả khi so sánh Sông Hương với các con sông nổi tiếng trên thế giới.
Cảm nhận về Sông Hương qua âm nhạc
Sông Hương – “bản nhạc slow, đầy tình cảm dành riêng cho Huế”, sông Hương chảy chậm, mạch điệu lững lờ vì nó yêu quý thành phố của mình quá nhiều. –> Chất âm nhạc được thể hiện qua nhịp điệu nhẹ nhàng của bài văn bút ký thông qua những câu văn dài liên tiếp.
Nhà văn liên tưởng đến dòng sông Nêva của Lê-nin-grat…
III. Tổng kết
“Ai đã đặt tên cho dòng sông” là một tác phẩm văn xuôi sâu sắc và đầy chất thơ về Sông Hương. Với tình cảm chân thành được kết tinh từ kiến thức sâu rộng về văn hóa, lịch sử, địa lý, văn chương và một phong cách viết lịch lãm, nhà văn đã thành công trong việc tái hiện vẻ đẹp của dòng sông Hương – một tác phẩm nghệ thuật tự nhiên mà thiên nhiên đã ban tặng cho con người và thành phố Huế lãng mạn.
Phân chia cấu trúc về vẻ đẹp của sông Hương ở trong trung tâm thành phố Huế
I. Bắt đầu bài viết:
- Giới thiệu về chủ đề sông Hương
- Giới thiệu về Hoàng Phủ Ngọc Tường và tác phẩm bút kí
- Mô tả vẻ đẹp của sông Hương khi chảy vào thành phố
II. Phần chính
1. Bối cảnh sáng tác và nội dung của tác phẩm
– Tác phẩm được viết tại Huế vào năm 1981
“Ai đã đặt tên cho dòng sông” là một phần của tập bút kí cùng tên, là một ví dụ điển hình cho phong cách văn chương của Hoàng Phủ Ngọc Tường, được lấy cảm hứng từ dòng sông Hương thơ mộng của thành phố Huế để thể hiện tình yêu đất nước và con người.
– Nhận xét và đánh giá của Hoàng Phủ Ngọc Tường.
- Có thể nhắc đến sông Xen, dòng sông tuyệt vời nhất của thủ đô Pa ri để dẫn tới nhận xét của Hoàng Phủ Ngọc Tường ở câu mở đầu đoạn trích: “Trong số những dòng sông đẹp ở khắp nơi…. chỉ có một thành phố duy nhất”
- Đánh giá: Nhận xét mang đặc điểm chủ quan của nhà văn. Thể hiện đặc trưng riêng của Sông Hương, uyên bác và tự hào.
2. Sắc đẹp khi Sông Hương chảy qua trung tâm thành phố.
– Phê phán đoạn văn, như cách câu chuyển ý: Đoạn văn được cảm nhận qua góc nhìn nghệ thuật của nhà văn, hội họa và âm nhạc. Sông Hương được ví như một người tình của Huế.
Sông Hương qua góc nhìn của hội họa
- “Sông Hương tỏa sáng rực rỡ… về hướng bắc” –> nhà văn cảm nhận Sông Hương như một thực thể sống động, đầy niềm tin, tâm trạng khi tìm thấy bản thân
- “Chiếc cầu trắng… lời của tình yêu”. –> vẻ đẹp thanh lịch của Sông Hương và cầu Tràng Tiền được mô tả qua kỹ thuật so sánh tài hoa.
- “Không giống với sông Xen… được tôn trọng như một phần của mình” –> niềm tự hào của tác giả khi so sánh Sông Hương với những con sông nổi tiếng trên thế giới.
- Sông Hương qua lăng kính của âm nhạc
- Sông Hương – “dòng nhạc chậm rãi tình cảm dành riêng cho Huế”, sông Hương chảy chậm, âm nhạc lững lờ vì nó quá yêu thành phố của mình. –> chất âm nhạc thể hiện ở nhịp điệu êm đềm của bài bút kí bởi những câu văn dài nối tiếp nhau.
- Nhà văn liên tưởng đến dòng sông Nêva của Lê-nin-grat…
3. Tổng kết
- Phản ánh cảm nhận về hình tượng dòng sông Hương trong lòng thành phố Huế
- Đánh giá về nghệ thuật xuất sắc
Dàn ý về Sông Hương trong lòng thành phố Huế
1. Khởi đầu
- Giới thiệu về tác giả và tác phẩm:
- Tổng quan về vẻ đẹp của dòng sông Hương - biểu tượng của thành phố cổ Huế.
2. Nội dung chính
- Tính tự nhiên tuyệt vời của sông Hương theo quá trình chảy: Từ nguồn cao - đi qua ngoại ô thành phố - chảy vào lòng thành phố - rời xa thành thị
Nhận xét: Bài văn chủ yếu thể hiện sự đẹp đẽ của dòng sông Hương qua góc nhìn của tình yêu, khiến cho sông Hương tỏa sáng như một người phụ nữ trung thành, đầy tình yêu.
- Sông Hương trong ánh hào quang của lịch sử:
+ Một bước chân trong hành trình lịch sử của Huế, của đất nước.
+ Một tấm gương hy sinh cao cả dành cho Tổ quốc.
+ Hình ảnh nữ anh hùng của cuộc đấu tranh giành độc lập của Việt Nam.
-> Sông Hương - dòng linh cảm của dân tộc, bằng chứng sống của lịch sử
- Sông Hương trong tầm nhìn văn hóa: người mẹ nuôi dưỡng âm nhạc truyền thống Huế, người phụ nữ tài năng đàn đêm muộn, nguồn cảm hứng bất tận cho các nghệ sĩ văn hóa.
- Nét đặc sắc của nghệ thuật được áp dụng trong bài văn
3. Tổng kết
- Tóm tắt lại vẻ đẹp của dòng sông Hương
- Cảm nhận từ góc nhìn riêng.
Dàn ý về sông Hương trong lòng thành phố Huế
1. Mở đầu:
- Giới thiệu về tác giả, tác phẩm và vẻ đẹp của sông Hương khi chảy qua lòng thành phố Huế.
2. Nội dung chính:
a. Tổng quan về tác giả và tác phẩm:
- Hoàng Phủ Ngọc Tường, một nhà văn dũng cảm với phong cách độc đáo, đã góp phần làm phong phú văn hóa thể kí Việt Nam.
- 'Ai đã đặt tên cho dòng sông' là một trong những tác phẩm xuất sắc nhất của Hoàng Phủ Ngọc Tường, được công bố lần đầu vào năm 1986.
b. Cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương khi chảy qua lòng thành phố Huế:
- Sông Hương tỏa sáng giữa những cánh đồng xanh mát của vùng ngoại ô Kim Long:
- Sông Hương uốn cong mềm mại theo hướng Tây Nam - Đông Bắc, như một nét vẽ trực thăng dịu dàng về Cồn Hến, tượng trưng cho tình yêu thầm lặng.
- Sông Hương, biểu tượng của Huế, là niềm kiêu hãnh và tự hào của dân thành phố này.
- Sông Hương thức tỉnh tinh thần dân tộc, khác biệt so với những dòng sông khác lặng lẽ trong sương đêm, với ánh lửa thuyền chài đậm chất cổ kính.
- Sông Hương được nhà văn cảm nhận đặc biệt, mang đậm bản sắc tình yêu và sự khám phá.
- Với ánh mắt của một họa sĩ, Sông Hương và các chi lưu tạo nên vẻ đẹp cổ kính của cố đô.
- Sông Hương như một nghệ sĩ dàn dựng bản giao hưởng đêm khuya, làm cho Huế trở nên trang trọng và tĩnh lặng.
c. Nhận xét:
- Sông Hương trở về với Huế như người phụ nữ trưởng thành, tìm thấy tình yêu đích thực trong cuộc đời.
- Dưới nét viết tài tình của Hoàng Phủ Ngọc Tường, Sông Hương hiện ra trong nhiều khía cạnh khác nhau, vẹn tròn vẻ đẹp của thành phố.
3. Kết luận:
- Tóm tắt lại vẻ đẹp của Sông Hương khi lưu thông qua lòng thành phố Huế.
Dàn ý về vẻ đẹp của Sông Hương khi chảy trong lòng thành phố Huế
1. Giới thiệu
- Giới thiệu tác giả và tác phẩm
- Giới thiệu đoạn trích sách
2. Phần chính
- Sông Hương khi chảy qua Huế: Sông Hương được so sánh như một người yêu của thành phố. Sông Hương được miêu tả trong nghệ thuật hội họa
“Sông Hương tỏa sáng với sự hân hoan…phía bắc” –> tác giả cảm nhận Sông Hương như một thực thể sống động, đầy niềm tin, cảm xúc khi khám phá lại bản thân
“Dòng sông trắng… tiếng yêu thương”. –> vẻ đẹp tinh khôi của sông Hương và cầu Tràng Tiền được mô tả qua nghệ thuật phép so sánh tinh tế.
“Khác biệt với dòng sông Xen…dành tình cảm đặc biệt”. –> niềm tự hào của tác giả khi so sánh sông Hương với những con sông nổi tiếng trên thế giới.
Sông Hương trong cảm nhận âm nhạc
Sông Hương – “giai điệu slow tình yêu riêng dành cho Huế”, sông Hương chảy êm, nhẹ nhàng, bởi nó say mê thành phố của mình. –> chất nhạc được thể hiện qua nhịp điệu nhẹ nhàng của bài văn, như những câu văn dài liên tiếp.
Nhà văn gợi nhớ về dòng sông Nê và cầu Lê-nin-grat…
3. Phần kết
- Tóm tắt vấn đề