Phân tích sự tương phản giữa vẻ đẹp của cảnh thuyền ngoài xa và bạo lực trong gia đình ngư dân là tài liệu rất hữu ích. Tài liệu này bao gồm dàn ý chi tiết cùng với 2 mẫu văn được Mytour lựa chọn từ bài làm của các bạn học sinh xuất sắc.
Thông qua 2 mẫu văn này, bạn có thêm nhiều tư liệu tham khảo, nâng cao kiến thức và kỹ năng viết văn. Hãy tham khảo thêm một số mẫu văn khác như: phân tích Cảnh thuyền ngoài xa, phân tích tình huống trong truyện Cảnh thuyền ngoài xa và một số mẫu văn khác trong chuyên mục Văn 12.
Dàn ý về vẻ đẹp và cảnh bạo lực trong cảnh thuyền ngoài xa
I. Giới thiệu:
- Giới thiệu tổng quan về tác giả và tác phẩm
* Tác giả
- Quê hương: huyện Quỳnh Lưu – tỉnh Nghệ An.
- Tham gia quân ngũ từ khi 20 tuổi.
- Từ khi 32 tuổi, tác giả chuyển sang hoạt động văn nghệ và trở thành nhà văn quân đội chính thức.
* Sự nghiệp sáng tác:
- Vị trí: Là một trong những người viết tiên phong của văn học Việt Nam trong thời kỳ đổi mới.
- Phong cách nghệ thuật:
- Trước năm 1975: Là một nhà văn sử thi với tâm hồn lãng mạn và trữ tình.
- Sau năm 1975 (đầu những năm 1980): Chuyển hướng vào cảm hứng về cuộc sống với những vấn đề về đạo đức và triết lí con người.
-> Đoạt Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật năm 2000.
* Hình ảnh của chiếc thuyền ngoài xa thể hiện sự phát hiện đầu tiên - về sự tuyệt đẹp và hoàn mỹ:
- “Cảnh đẹp như thiên đường”:
- Chiếc thuyền yên bình, tưởng chừng như một bức tranh thơ mộng, hiện lên giữa không gian phủ đầy sương mù trắng như sữa, pha lẫn với ánh nắng ấm áp của bình minh.
- Một vài hình ảnh của người lớn và trẻ em ngồi yên tĩnh như tượng trên chiếc thuyền, hướng ánh mắt về phía bờ.
-> Đó là một tác phẩm nghệ thuật kỳ diệu, món quà đặc biệt mà thiên nhiên và cuộc sống ban tặng cho con người; là một sản phẩm quý giá mà bất kỳ nghệ sĩ nhiếp ảnh nào cũng ao ước được trải nghiệm trong đời.
- Cảm xúc của nghệ sĩ khi đối diện với cảnh tượng:
- Trào dâng cảm xúc.
- Cảm thấy lòng mình được thanh lọc, tinh khiết hơn.
- Tràn đầy hạnh phúc.
* Bức tranh về bạo lực trên thuyền phản ánh sự thật về cuộc sống của nghệ sĩ.
- Đằng sau vẻ đẹp tuyệt vời là sự hiện thân của xấu xa, là thực tế đầy góc khuất: ra khỏi con thuyền đẹp như mơ, là một người phụ nữ già, mặt rạn nứt, vẻ đẹp tiêu biểu của vẻ bề ngoài không mấy quyến rũ... Người phụ nữ đi trước, phía sau là một người đàn ông cao lớn, hung hăng, với vóc dáng rộng lưng cong như một con thuyền...
- Đằng sau vẻ đẹp hoàn mỹ là sự hiện thân của xấu xa, là hình ảnh khắc nghiệt, biểu tượng của bạo lực gia đình: người phụ nữ đi trước, người đàn ông đi sau im lặng, bất ngờ trở nên hung bạo, mặt đỏ ửng... rồi dùng chiếc thắt lưng quật phải người phụ nữ, người phụ nữ đứng yên không chống đỡ, đứa trẻ chạy ra...
-> Cảm xúc của nghệ sĩ Phùng: “kỳ lạ đến đỉnh điểm”, “đứng như điếc”, “đinh ninh”...
=> Nhận định:
- Hiểu biết của nghệ sĩ: Cuộc sống không bao giờ đơn giản, không màu hồng như ta vẫn tưởng. Trong đời luôn tồn tại sự phức tạp, sự tốt – xấu, thiện – ác.
- Sứ mệnh của nghệ sĩ: Không bao giờ nhầm lẫn giữa hình thức và bản chất, không đánh giá một sự vật hay con người chỉ dựa trên bề ngoài mà phải tìm hiểu sâu hơn về bản chất ẩn sau vẻ bề ngoài đó.
III. Kết luận:
- Mối liên kết giữa nghệ thuật và cuộc sống: Luôn tồn tại những khác biệt và mâu thuẫn, nghệ sĩ cần phải có cái nhìn tổng thể.
Vẻ đẹp và cảnh bạo lực ở chiếc thuyền ngoài xa - Mẫu 1
Khi nhắc đến Nguyễn Minh Châu, ta nghĩ ngay đến một nhà văn hiện thực tiêu biểu của văn học Việt Nam. Ông từng là lính trước năm 1975 và sau hòa bình, ông luôn mang niềm tin vào cuộc sống và con người, thể hiện rõ trong các truyện ngắn như “Mảnh trăng cuối rừng”, “Bến quê”, “Người đàn bà trên chuyến tàu tốc hành”. Đặc biệt là “Chiếc thuyền ngoài xa”, Nguyễn Minh Châu đã phản ánh sự đối lập giữa vẻ đẹp của thuyền và bạo lực gia đình. Tương tự, Thạch Lam trong “Hai đứa trẻ” cũng sử dụng hình ảnh đêm và tàu hỏa để thể hiện điểm đối lập. Mỗi nhà văn có cách nhìn riêng, nhưng đều mang lại cái nhìn chân thực về cuộc sống.
Sau năm 1975, trong tập truyện “Bến quê”, “Chiếc thuyền ngoài xa” của Nguyễn Minh Châu nổi bật với yếu tố tự sự, triết lí sâu sắc về cuộc đời và nghệ thuật. Câu chuyện xoay quanh nhân vật Phùng - một nhiếp ảnh gia tài năng, ước mơ chụp ảnh biển tháng 7 để in lịch. Với ngôn từ giản dị, chú trọng vào trải nghiệm của nghệ sĩ trong chuyến đi thực tế tại vùng biển nghèo.
Nguyễn Minh Châu khéo léo xây dựng câu chuyện về sự đối lập giữa vẻ đẹp của thuyền ngoài xa và bạo lực gia đình. Hình ảnh của thuyền, qua nhân vật Phùng, thật đẹp đẽ. Phùng mê mẩn trước sự hoàn mỹ của thuyền như một tác phẩm nghệ thuật. Anh ấn nhanh máy ảnh, cảm thấy tâm hồn mình được thanh lọc và sung sướng.
Phùng chụp 1/4 cuộn phim, cảm thấy hạnh phúc và thay đổi. Anh nhận ra vẻ đẹp hoàn mỹ của bức tranh tự nhiên. Đứng trước vẻ đẹp, anh chỉ biết trầm trồ và ngưỡng mộ. Anh tin rằng bức tranh sẽ được nhiều người trân trọng.
“Chiếc thuyền ngoài xa” trở thành biểu tượng cho cái đẹp tinh tế và sự hoàn mỹ. Phùng đã nắm bắt được vẻ đẹp độc đáo này, cảm nhận niềm hạnh phúc từ chuyến đi này. Đây cũng là biểu tượng cho cảm xúc của nghệ sĩ trước vẻ đẹp.
Bức tranh đẹp của thuyền và cảnh bạo lực gia đình tạo nên sự đối lập. Phùng chứng kiến cảnh người đàn ông đánh người phụ nữ và trẻ con, cảm nhận sự phẫn nộ. Cảnh tượng này đặt ra nhận thức về sự phức tạp và đa dạng của cuộc sống.
Câu chuyện về bạo lực vẫn tiếp tục diễn ra, người phụ nữ hàng chài vẫn phải chịu đựng đòn roi của người chồng tàn ác vì mười đứa con nhỏ. Họ phải chịu đựng mỗi ngày, mỗi giờ. Chiếc thuyền là nơi sinh sống, là nguồn sống duy nhất của gia đình, cần một người đàn ông để chống chọi với cơn bão, nhưng không có. Những người con cần một người cha, nhưng họ không có. Người phụ nữ buồn bã khi nói với Phùng và Đẩu trước tòa án: “Xin tòa không phạt con, không giam giữ con, chỉ đừng bắt con rời xa chúng tôi”.
Khung cảnh bạo lực gia đình ẩn chứa số phận con người, những khó khăn và nghịch lý xã hội. Sự đau thương không biên giới, không có hồi kết. Sự bạo lực trong gia đình khiến cuộc sống trở nên đau khổ, không biết bao giờ mới kết thúc.
Sự đối lập giữa hình ảnh chiếc thuyền và cảnh bạo lực gia đình thể hiện hai thực tế trái ngược nhau. Chiếc thuyền ngoài xa biểu hiện vẻ đẹp nhưng gần đó là sự đau thương của con người.
Chiếc thuyền ngoài xa là biểu tượng nghệ thuật của Nguyễn Minh Châu. Nghệ thuật không chỉ đẹp mà còn phải gắn liền với cuộc sống, hiểu và đồng cảm với con người.
Vẻ đẹp và cảnh bạo lực ở chiếc thuyền ngoài xa - Mẫu 2
Trong văn học cách mạng trước năm 1975, nhân cách được đánh giá chủ yếu qua việc hi sinh cho cách mạng. Nhưng sau năm 1975, văn chương quay trở lại đời thường và Nguyễn Minh Châu là một trong những nhà văn đầu tiên của thời đại mới khám phá đời sống từ góc độ đạo đức. Truyện 'Chiếc thuyền ngoài xa' của ông là một phát hiện về con người và cuộc sống.
Phát hiện đầu tiên của nhân vật nghệ sĩ nhiếp ảnh là vẻ đẹp của vùng biển, nhưng sau đó anh phát hiện ra sự nghịch lý của cuộc sống. Anh thấy đẹp và thấy nỗi đau trong cùng một khung cảnh.
Phát hiện thứ hai của nhân vật là sự nghịch lý của cuộc sống. Anh thấy sự đẹp và sự xấu xen kẽ trong cùng một bức tranh, từ vẻ đẹp của biển đến cảnh bạo lực gia đình.
Câu chuyện của người phụ nữ hàng chài tại toà án là câu chuyện về sự thật của cuộc sống, về tình mẹ thương con. Qua đó, chúng ta nhận thấy rằng không thể đơn giản hoá mọi vấn đề, mỗi sự việc đều có những khía cạnh phức tạp và khó hiểu.
Tư duy nghệ thuật của Nguyễn Minh Châu đã sâu đậm trong tâm trí của hầu hết các nhân vật trong truyện ngắn: phụ nữ vùng biển, người đàn ông tàn ác, chị em thằng Phác, và nghệ sĩ nhiếp ảnh.
Mặc dù tác giả chỉ đề cập đến “người đàn bà” một cách mơ hồ, nhưng số phận của nhân vật này lại là trọng tâm và thu hút sự quan tâm của người đọc. Bà, mặc cho bao nỗi đau đớn, vẫn lặng lẽ chịu đựng và hy sinh vì gia đình.
Cuộc sống khắc nghiệt đã biến một người đàn ông hiền lành thành một kẻ tàn ác. Lão ta thường dùng bạo lực để giải tỏa cơn giận của mình, không màng đến hậu quả đau lòng cho những người xung quanh.
Trong một gia đình rối ren, những đứa trẻ thường là những nạn nhân vô tội. Chị thằng Phác đã dũng cảm đứng ra bảo vệ mẹ mình khỏi sự bạo hành của bố, thể hiện tình yêu thương và can đảm đáng kinh ngạc.
Phùng, một người lính chiến, không thể chịu đựng sự bất công và áp bức. Anh biểu hiện sự bất ngờ và phẫn nộ khi nhìn thấy sự xấu xa ngay sau vẻ đẹp của thuyền biển, nhấn mạnh rằng cuộc sống thực sự không thể bị lãng quên dù cho nghệ thuật có đẹp đến đâu.
Trong tác phẩm này, điểm độc đáo của Nguyễn Minh Châu là cách xây dựng cốt truyện để khám phá sâu hơn về đời sống. Phùng, như một nghệ sĩ, đã trải qua những biến động tâm trí khi chứng kiến sự thật phũ phàng trong cuộc sống.
Ngôn ngữ trong truyện rất đặc biệt. Phùng, như là tiếng nói của tác giả, đã tạo ra một góc nhìn chân thực, giàu sức thuyết phục, giúp người đọc hiểu sâu hơn về nhân vật và tình huống.
Cảm hứng trong tác phẩm của Nguyễn Minh Châu thay đổi theo thời gian. Từ cảm hứng về anh hùng cách mạng trước 1975, đến cảm hứng về con người và cuộc sống thường ngày sau 1975. Tuy nhiên, mục tiêu của ông vẫn là làm cho cuộc sống đẹp đẽ hơn bằng cách phản ánh thực tế xấu xa, đen tối.