Với mẫu văn so sánh cảnh vật nghèo khó ở làng quê trong 'Vợ Nhặt' và 'Hai Đứa Trẻ' dưới đây, học sinh sẽ biết cách viết văn một cách trôi chảy, có thể lấy thêm ý văn hay rồi biểu đạt lại theo phong cách của riêng mình. Đây chắc chắn sẽ là tài liệu tự học rất hữu ích và thiết thực cho học sinh trên hành trình học tập. Chúc các em đạt kết quả cao trong kỳ thi sắp tới nhé.
Cảnh vật nghèo khó ở làng quê trong 'Vợ Nhặt' và 'Hai Đứa Trẻ'
Thạch Lam và Kim Lân là hai trong số những tác giả văn học tiêu biểu trong thời kỳ văn học tiền Cách mạng tháng 8 năm 1945. Các tác phẩm của họ đều phản ánh chân thực về cuộc sống khó khăn của những người nông dân trong bối cảnh một xã hội hai tầng lớp bị thực dân và phong kiến áp bức. Điều này được minh họa rõ nhất qua cảnh vật nghèo khó trong hai tác phẩm “Vợ Nhặt” của Kim Lân và “Hai Đứa Trẻ” của Thạch Lam.
Dù cùng mô tả về cảnh phố huyện nghèo, nhưng hai tác giả lại tiếp cận từ các khía cạnh khác nhau như thời gian, âm thanh, mùi vị... Sự kết hợp của những yếu tố này mới tạo nên bức tranh phố huyện một cách rõ ràng nhất.
Trong tác phẩm “Vợ Nhặt”, chúng ta thấy cảnh phố huyện nghèo được mô tả chi tiết và sâu sắc hơn. Từ “xóm ngụ cư” đến khu chợ nghèo đầy người đang đối diện với nạn đói. Bóng tối của nạn đói đã lan rộng khắp phố huyện. Ngay từ đầu, tác giả đã mô tả cảnh phố huyện qua các con đường rối rắm. Theo đuổi con đường này, cuộc sống của những người dân trở nên rõ ràng hơn.
Trong “Vợ Nhặt”, không khí phố huyện mang hơi thở của rác rưởi và mùi của xác người. Âm thanh của phố là tiếng quạ kêu trên cây gạo và tiếng khóc của những gia đình mất người. Tiếng trống vang lên làm đảo lộn cả bầu không khí.
Tranh vẽ về con người trong phố huyện của Kim Lân là những người đói khát đến mức “bòn rúc nhau lên như bóng ma và nằm lảo đảo khắp nơi. Những người chết đều được xem như những bóng ma đi dạo.
Hình ảnh phố huyện nghèo trong “Hai Đứa Trẻ” của Thạch Lam được mô tả nhẹ nhàng hơn so với “Vợ Nhặt”. Mùi của phố huyện lan tỏa từ bãi rác và nhiệt độ cao của mùa hè kết hợp với mùi cát bụi từ đường phố. Âm thanh của phố huyện được tái hiện qua tiếng trống kêu không gian buổi chiều. Tiếng trống ngân nga trong đêm. Tiếng ếch kêu vang xa, tiếng muỗi vo ve, tiếng chõng tre gãy gọi. Tiếng cười vang vọng của bà cụ Thi. Những âm thanh này khiến cho phố huyện trở nên yên bình.
Cuộc sống của những người trong phố huyện do Thạch Lam mô tả thường khá cô đơn. Ngoài hai chị em Liên, gia đình nhà bác hát xẩm, bà cụ Thi điên, bác Siêu bán phở, cũng chỉ có vài anh lính canh tuần đêm. Không gian của phố huyện trở nên vắng vẻ vì tác giả chủ yếu tập trung vào hai nhân vật chính.
Dựa vào những chi tiết miêu tả trên, có thể thấy khung cảnh của phố huyện ở xóm ngụ cư và phố huyện của hai chị em Liên có nhiều điểm giống nhau. Cả hai đều phản ánh được nét nghèo khó của con người ở phố huyện. Tuy nhiên, trong văn của Thạch Lam, cuộc sống ở đây được miêu tả như những ngày tháng buồn tẻ, mờ nhạt. Chính vì vậy, mong ước của hai chị em Liên là có một cuộc sống tinh thần phong phú hơn.
Trong khi đó, Kim Lân miêu tả phố huyện dưới sự ám ảnh của nạn đói một cách khốc liệt. Mùi của cái chết bao trùm. Âm thanh của tiếng khóc, tiếng quạ kêu lạnh lùng và đáng sợ. Những con người ở phố huyện nghèo của Kim Lân chỉ mong có thứ đủ để sống qua ngày, và họ đã phải bán rẻ cả bản thân để sống.
Với nghệ thuật mô tả tài tình, cả Kim Lân và Thạch Lam đều đã thành công trong việc vẽ nên hình ảnh phố huyện nghèo trong tác phẩm của mình. Trái với sự bình yên và mộc mạc trong phố huyện của Thạch Lam, phố huyện của Kim Lân lại là nơi đầy âm u với tiếng khóc và hình ảnh những bóng ma luôn hiện hữu trong nạn đói năm Ất Dậu 1945.