Mẫu văn lớp 12: Viết về Cảm giác bị hạn chế bởi đánh giá đem đến 2 mẫu văn siêu hay được giới thiệu bởi Mytour sẽ là tài liệu vô cùng hữu ích cho các bạn học sinh lớp 12.
Bài văn về Cảm giác bị hạn chế bởi đánh giá được xây dựng đầy đủ, rành mạch, rõ ràng từng phần giúp các bạn dễ dàng chọn lựa tham khảo cho bài văn sắp viết của mình. Ngoài ra, bạn cũng có thể xem thêm về thời gian và tuổi trẻ, hoặc quan điểm về Tri thức con học để có thêm vũ khí trong tay.
Suy ngẫm về Cảm giác bị hạn chế bởi đánh giá
Mỗi con người đều có một hoàn cảnh, một số phận riêng biệt, mà người khác không thể hiểu rõ. Vì vậy, đừng vội vàng phê phán hoặc đánh giá người khác khi chúng ta không hiểu biết gì về tình hình thực tế của họ. Bởi lẽ, sự đánh giá có thể giam hãm con người ta. Phán xét là việc dựa vào bề ngoại hoặc một lời nói, một hành động để đánh giá người khác, thể hiện những ý kiến, những suy nghĩ không tốt về họ. Đây là hành động thiếu suy nghĩ mà con người không nên làm. Đôi khi, những gì chúng ta thấy hoặc nghe cũng không phải là sự thật. Để đánh giá đúng một người, cần có thời gian, cần hiểu biết họ và hiểu những gì họ đang làm. Như câu tục ngữ: 'Tốt gỗ hơn tốt sơn', con người không thể đánh giá qua bề ngoại. Có nhiều người đẹp nhưng không chắc đã tốt, cũng như có người bình thường nhưng lại có sức hút riêng. Việc đánh giá người khác một cách dễ dàng không phản ánh phong cách hay kiến thức mà thể hiện sự hẹp hòi, thiếu hiểu biết và tinh tế. Tuy nhiên, vẫn có nhiều người sống tôn trọng người khác, biết lắng nghe quan điểm của họ và không đánh giá qua một lời nói hay hành động,... những người này xứng đáng được học hỏi và lan tỏa. Mỗi người chỉ có một cuộc sống, hãy sống và cư xử lịch sự với người khác, hiểu biết người ta để cuộc sống thêm phần tươi đẹp, đa dạng hơn.
Viết một đoạn văn về Sự Giam Hãm Bởi Phán Xét
Có phải bạn đang là đối tượng của sự soi mói và phán xét không? Có phải bạn quá bận tâm về những gì người khác nói về bạn không? Nếu đúng như vậy, liệu rằng sự phán xét có đang giam hãm bạn không? Mỗi người trong chúng ta đều là đối tượng của sự phán xét từ người khác, và đồng thời chính chúng ta cũng là người phán xét mọi người. Cuộc sống luôn tồn tại hai chiều. Chúng ta vừa là đối tượng bị phán xét, vừa là người phán xét. Vậy, tại sao chúng ta lại phải quá bận tâm đến ý kiến của người khác? Ngay cả bản thân chúng ta, chúng ta còn chưa thể tự cho mình là hoàn hảo, vậy thì làm sao có thể đòi hỏi người khác chấp nhận tất cả mọi khía cạnh của mình? Tất cả những lời phán xét chỉ là ý kiến cá nhân, không phải bởi vì một người không hài lòng với chúng ta thì người khác cũng sẽ như vậy. Do đó, chúng ta đừng quá quan tâm đến lời phán xét của người khác. Hãy xem xét những ý kiến như một sự góp ý nhẹ nhàng, nếu đúng thì chúng ta có thể chấp nhận, nhưng nếu không đúng thì đừng quá bận tâm. Như vậy, cuộc sống của chúng ta sẽ thoải mái hơn rất nhiều.