Bài thơ Chuyện cổ tích về loài người của Xuân Quỳnh đã khám phá nguồn gốc của mọi vật một cách độc đáo. Tác phẩm được nghiên cứu trong chương trình Ngữ văn lớp 6.
Mytour sẽ cung cấp Mẫu văn lớp 6: Phản ánh về một đoạn thơ trong Chuyện cổ tích về loài người, gồm 10 mẫu văn mẫu.
Phản ánh 1 phần trong Chuyện cổ tích về loài người - Mẫu 1
Tình cảm đặc biệt giữa mẹ và con đã được tác giả diễn tả một cách chi tiết trong bài thơ Chuyện cổ tích về loài người. Xuân Quỳnh đã giải thích một cách độc đáo và hấp dẫn về việc mẹ ra đời. Mẹ là người mang lại sự chăm sóc, bảo vệ cho con từ khi chào đời cho đến khi trưởng thành. Từ việc đặt con vào lòng, chăm sóc từng chi tiết từ ăn uống đến giấc ngủ với những bài ru, tiếng hát. Những lời ru đã giúp con hiểu biết về thế giới xung quanh, với mô tả về các hình ảnh, màu sắc, và hương vị được tạo ra từ lời ru của mẹ. Câu thơ đã gợi lên trong lòng người đọc những cảm xúc sâu lắng và tự hào:
'Nhưng còn cần cho trẻ
Tình yêu và lời ru
Cho nên mẹ sinh ra
Để bế bồng chăm sóc
Mẹ mang về tiếng hát
Từ cái bống cái bang
Từ cái hoa rất thơm
Từ cánh cò rất trắng
Từ vị gừng rất đắng
Từ vết lấm chưa khô
Từ đầu nguồn cơn mưa
Từ bãi sông cát vắng…”
Phản ánh 1 phần trong Chuyện cổ tích về loài người - Mẫu 2
Xuân Quỳnh đã giải thích một cách độc đáo và thú vị về nguồn gốc của loài người trong Chuyện cổ tích về loài người:
“Ban đầu, trời sinh ra trẻ em trước hết
Đâu có bóng dáng cây cỏ
Trên trái đất vẫn trần trụi
Chưa có ánh sáng mặt trời tỏa sáng
Chỉ toàn bóng đêm phủ kín
Không khí màu đen vây quanh
Chưa hề thấy màu sắc khác”
Lần đầu tiên là lúc loài người ra đời. Khi ấy, trái đất vẫn chưa mọc lên một cây cỏ nào. Không có ánh sáng từ mặt trời, chỉ là bóng đêm bao trùm. Trời sinh ra trẻ em đầu tiên - một cách lí giải có phần ngược lại so với hiện thực. Sau đó, tác giả giải thích về việc mọi vật xuất hiện. Tất cả xuất phát từ trẻ con. Đôi mắt của trẻ sáng nhưng chưa thể nhìn thấy gì, vì vậy mặt trời xuất hiện để trẻ nhìn thấy rõ. Để giúp trẻ nhận biết màu sắc, cây mới có màu xanh, hoa mới có màu đỏ. Không chỉ có màu sắc mà còn có âm thanh từ tiếng hót của loài chim. Dòng sông, biển cả, đám mây, con đường ra đời cũng để phục vụ cuộc sống của trẻ. Qua lí giải này, người đọc cảm nhận được tình yêu sâu đậm mà nhà thơ dành cho trẻ con.
Phản ánh 1 phần trong Chuyện cổ tích về loài người - Mẫu 3
Trong “Chuyện cổ tích về loài người”, tôi rất ấn tượng với đoạn thơ nói về sự ra đời của mẹ:
“Nhưng còn thiếu vắng
Tình yêu và lời ru
Cho nên mẹ ra đời
Để ôm con trong lòng
Mẹ mang theo tiếng ru
Từ nụ cười, từ lời ru
Từ cánh cò bay lượn
Từ vị gừng thơm phức
Từ vết thương còn đau
Từ làn gió mùa xuân
Từ cát và dòng sông…”
Tình thương mẹ con là tình cảm cao quý nhất trong cuộc sống. Mẹ đã dành cho con sự chăm sóc từ khi con mới sinh ra cho đến khi con trưởng thành. Mẹ ôm con trong lòng, chăm sóc từ ăn uống đến giấc ngủ với lời ru, tiếng hát. Những lời ru đó mở ra cho con hiểu biết về thế giới xung quanh. Tác giả đã mô tả các hình ảnh, màu sắc, hương vị từ lời ru của mẹ. Chỉ qua những câu thơ ngắn gọn, Xuân Quỳnh đã làm cho người đọc hiểu sâu sắc về tình mẫu tử.
Cảm nhận 1 đoạn trong Chuyện cổ tích về loài người - Mẫu 4
“Chuyện cổ tích về loài người” của Xuân Quỳnh là một bài thơ ý nghĩa, đặc biệt là phần mô tả sự thay đổi của trái đất khi có sự xuất hiện của trẻ con. Trước đó, trái đất vẫn trần trụi: không có cây cỏ, ánh sáng hay màu sắc. Sau khi trẻ con ra đời, trái đất hoàn toàn thay đổi. Mặt trời giúp trẻ con nhìn rõ, cây cỏ màu xanh, hoa màu đỏ giúp trẻ nhận biết màu sắc. Âm thanh từ tiếng chim, tiếng gió giúp trẻ cảm nhận âm nhạc. Sông giúp trẻ con sạch sẽ, biển cung cấp thức ăn và tàu thuyền để khám phá. Đám mây mang bóng mát, con đường xuất hiện khi trẻ em bắt đầu tập đi. Tất cả đều xoay quanh trẻ em, giúp người đọc hiểu về tầm quan trọng của trẻ con.
Cảm nhận 1 đoạn trong Chuyện cổ tích về loài người - Mẫu 5
Khi đọc “Chuyện cổ tích về loài người” của Xuân Quỳnh, tôi ấn tượng nhất với phần mô tả về sự ra đời của bố:
“Muốn trẻ hiểu biết
Thế là bố sinh ra
Bố dạy ngoan
Bố dạy nghĩ
Rộng là mặt bể
Dài là con đường đi
Núi xanh xa vời
Trái đất hình tròn…”
Khi xã hội phát triển, trẻ em trở nên trưởng thành hơn, bố chính là người dạy cho trẻ hiểu biết về cuộc sống. Bố không như mẹ kể chuyện cổ tích về đạo đức, mà anh dạy con suy nghĩ và ngoan ngoãn hơn. Nhờ bố mà trẻ em trở nên thông minh và tự lập hơn. Bố còn dạy con khám phá thế giới xung quanh: biển, núi, con đường... Đoạn thơ này giúp hiểu rõ hơn về vai trò của bố đối với trẻ em.
Cảm nhận 1 đoạn trong Chuyện cổ tích về loài người - Mẫu 6
Trong Chuyện cổ tích về loài người, em rất ấn tượng với đoạn thơ mô tả về sự ra đời của mẹ:
“Muốn con hiểu biết
Tình yêu và lời ru
Mẹ sinh ra con
Để bế bồng chăm sóc
Mẹ hát ru con
Từ bống cái bang
Từ hoa thơm mùi ngát
Từ cánh cò trắng bay
Từ gừng cay đắng
Từ vết lấm chưa lành
Từ nguồn cơn mưa
Từ bãi sông cát…”
Từ những câu thơ tác giả viết, đọc giả có thể hiểu được tình mẹ dành cho con. Lời ru và tiếng hát mang lại giấc ngủ êm đềm, sự hiểu biết về thế giới. Tác giả mô tả hình ảnh, mùi vị, màu sắc mà mẹ mang đến cho con. Việc mẹ xuất hiện là vì con cần tình yêu, sự chăm sóc. Với lời thơ tự nhiên, ngọt ngào, đọc giả có thể hiểu rõ ý nghĩa của mẹ đối với con một cách kỳ diệu, thiêng liêng và đa màu sắc.
Cảm nhận 1 đoạn trong Chuyện cổ tích về loài người - Mẫu 7
“Chuyện cổ tích về loài người” của Xuân Quỳnh đã mang đến những lí giải thú vị về nguồn gốc của loài người qua khổ thơ đầu tiên. Tác giả giúp chúng ta hiểu được cuộc sống trên trái đất khi mới chỉ có trẻ em “chỉ toàn là trẻ con”. Trái đất vẫn còn hoang sơ “trụi trần”, không màu xanh, “không dáng cây ngọn cỏ”:
“Trời sinh ra trước nhất
Chỉ toàn là trẻ con
Trên trái đất trụi trần
Không dáng cây ngọn cỏ
Mặt trời cũng chưa có
Chỉ toàn là bóng đêm
Không khí chỉ màu đen
Chưa có màu sắc khác”
Đó là khi trái đất vẫn còn trần trụi, không có một dáng cây hay ngọn cỏ. Ánh sáng của mặt trời cũng chưa xuất hiện, chỉ toàn là bóng đêm. Trời đã sinh ra trẻ em đầu tiên - đây là cách giải thích nguồn gốc một cách trái ngược với thực tế. Sau đó, tác giả giải thích về sự ra đời của mọi vật. Tất cả bắt nguồn từ trẻ em. Đôi mắt của trẻ em sáng nhưng chưa thể nhìn thấy gì, vì vậy mặt trời xuất hiện giúp trẻ con nhìn rõ. Để trẻ con nhận biết màu sắc, cây mới có màu xanh, hoa mới có màu đỏ. Không chỉ màu sắc, âm thanh cũng được trẻ con cảm nhận khi loài chim hót. Sông, biển, đám mây, con đường ra đời đều phục vụ cuộc sống của trẻ con. Qua giải thích này, người đọc thấy được tình yêu thương sâu sắc của nhà thơ dành cho trẻ em.
Cảm nhận 1 đoạn trong Chuyện cổ tích về loài người - Mẫu 8
Trong bài thơ “Chuyện cổ tích về loài người” của Xuân Quỳnh, em để lại nhiều ấn tượng sâu sắc. Đặc biệt là đoạn thơ nói về sự ra đời của mẹ:
'Nhưng còn cần cho trẻ
Tình yêu và lời ru
Cho nên mẹ sinh ra
Để bế bồng chăm sóc
Mẹ mang về tiếng hát
Từ cái bống cái bang
Từ cái hoa rất thơm
Từ cánh cò rất trắng
Từ vị gừng rất đắng
Từ vết lấm chưa khô
Từ đầu nguồn cơn mưa
Từ bãi sông cát vắng...'
Trẻ con cần sự chăm sóc, và mẹ là người đã sinh ra. Mẹ chăm sóc trẻ con từ khi mới sinh ra cho đến khi trưởng thành. Trong vòng tay mẹ, đứa trẻ lớn lên từng ngày. Tiếng ru là biểu hiện của tình yêu thương dành cho con. Trong lời ru có âm thanh, mùi vị, hương sắc, hình dáng... của thiên nhiên. Nhờ đó con có thể cảm nhận thế giới xung quanh nhiều hơn. Lời ru cũng như tình yêu của mẹ đều phong phú, tự nhiên như trời đất vốn có. Những câu thơ khiến mỗi người cảm động, tự hào về tình mẫu tử. Đây có thể xem là một trong những khổ thơ đặc biệt nhất trong bài thơ của Xuân Quỳnh.
Cảm nhận 1 đoạn trong Chuyện cổ tích về loài người - Mẫu 9
Bài thơ “Chuyện cổ tích về loài người” của Xuân Quỳnh để lại trong tôi nhiều ấn tượng sâu sắc, đặc biệt là đoạn thơ lí giải sự ra đời của người bà:
“Biết trẻ con khao khát
Chuyện ngày xưa, ngày sau
Không hiểu là từ đâu
Mà bà về ở đó
Kể cho bao chuyện cổ
Chuyện con cóc, nàng tiên
Chuyện cô Tấm ở hiền
Thằng Lý Thông ở ác…
Mái tóc bà thì bạc
Con mắt bà thì vui
Bà kể đến suốt đời
Cũng không sao hết chuyện”
Trong ký ức tuổi thơ của mỗi người, hình ảnh người bà có lẽ đã trở nên rất gần gũi và quen thuộc. Vì vậy, tác giả đã dành một khổ thơ để diễn tả về sự ra đời của người bà. Trong quá trình lớn lên, trẻ con thường muốn nghe về những câu chuyện ngày xưa. Và đó chính là lúc người bà xuất hiện để kể cho trẻ con nghe những câu chuyện cổ tích. Có thể là chuyện về con cóc, nàng tiên; hay cô Tấm hiền lành, kiên cường; hoặc thậm chí là tên Lý Thông độc ác, quỷ quyệt. Mỗi câu chuyện đều chứa đựng một bài học quý giá mà người bà muốn truyền đạt. Hình ảnh về người bà với mái tóc bạc, đôi mắt lấp lánh cùng giọng kể ấm áp đã in sâu vào tâm hồn của trẻ thơ.
Cảm nhận 1 đoạn trong Chuyện cổ tích về loài người - Mẫu 10
Đoạn thơ mở đầu trong bài thơ “Chuyện cổ tích về loài người” của Xuân Quỳnh để lại cho tôi nhiều ấn tượng nhất:
“Trời sinh ra trước hết
Chỉ toàn là trẻ con
Trên trái đất trần trụi
Không có cây cỏ xanh tươi
Mặt trời vẫn chưa xuất hiện
Đêm tối phủ kín mọi nơi
Không khí chỉ màu đen
Chưa có màu sắc khác”
Đến với “Chuyện cổ tích về loài người”, Xuân Quỳnh đã giải thích về nguồn gốc của loài người một cách độc đáo và thú vị. Viết theo hình thức một bài thơ, nhưng tác phẩm lại chứa đựng nhiều câu chuyện, như một lời kể - về nguồn gốc của con người. Đó là lúc trái đất vẫn còn hoang sơ, không một dáng cây hay bóng cỏ. Ánh sáng của mặt trời chưa từng xuất hiện, chỉ có bóng đêm phủ kín mọi nơi. Trời đã sinh ra trẻ em đầu tiên - điều này trái ngược với hiện thực. Nhưng qua sự giải thích này, người đọc có thể thấy được tình cảm sâu nặng của nhà thơ dành cho trẻ em.