Hôm nay, Mytour sẽ cung cấp tài liệu Bài văn mẫu lớp 6: Kể về người cha (bố) của em.

Tài liệu bao gồm dàn ý và 19 bài văn mẫu tuyệt vời, phù hợp với học sinh lớp 6. Hãy cùng theo dõi nội dung chi tiết ngay sau đây.
Kế hoạch kể về người cha của em
1. Bắt đầu
Tổng quan về chủ đề.
Cha là người dẫn đường trong gia đình, là người đầu tiên dạy em về cuộc sống. Em luôn tôn trọng và yêu quý ông.
2. Nội dung chính
- Phê phán về ngoại hình: bố em có hình dáng mạnh mẽ, làn da đẹp, đôi mắt nâu sâu luôn yêu thương chúng em.
- Mô tả tính cách: bố là người hiền lành, tốt bụng, luôn chịu trách nhiệm trong gia đình...
- Kể lại những kỷ niệm về bố: từ khi em còn bé, đến khi trưởng thành, và chia sẻ cảm xúc về những khoảnh khắc đặc biệt với bố.
3. Kết luận
Diễn đạt tình cảm sâu sắc, lòng biết ơn và tôn trọng của em dành cho bố.
Tóm tắt về người cha của em
Mẩu văn mẫu số 1
Bố là người mà tôi luôn kính trọng và yêu mến nhất. Năm nay, bố đã bốn mươi lăm tuổi. Dáng người cao mảnh, làn da nâu sạch sẽ, đôi mắt sáng lấp lánh. Những ngày làm việc vất vả đã tạo ra làn da đen nhưng cũng tràn đầy năng lượng cho bố. Tôi đặc biệt thích những đôi bàn tay to lớn của bố. Bố là một bác sĩ, công việc của ông luôn bận rộn nhưng ông vẫn luôn tận tình với mọi người. Bố là người cha nghiêm túc nhưng cũng rất hiểu con. Mỗi khi rảnh rỗi, bố thường đưa cả gia đình đi chơi và nấu những bữa ăn ngon. Tôi đã học được rất nhiều từ bố, và tôi luôn cảm ơn tình yêu thương đặc biệt mà bố dành cho tôi. Tôi mong bố luôn khỏe mạnh và hạnh phúc bên gia đình.
Mẩu văn số 2
Năm nay, bố của tôi đã bốn mươi sáu tuổi. Dáng người cao mảnh, dù trông có vẻ gầy gò nhưng vẫn rất khỏe mạnh. Làn da đen của bố là kết quả của những ngày làm việc cật lực. Bố là một kĩ sư xây dựng nên thường xuyên phải ở ngoài công trường. Mặc dù bố khá nghiêm khắc nhưng cũng rất tâm lí và luôn dành thời gian lắng nghe và tâm sự cùng con. Bố là người thầy tốt của tôi, dạy cho tôi những điều quan trọng trong cuộc sống. Chúng tôi có rất nhiều kỷ niệm đẹp và tôi luôn biết ơn công ơn của bố. Mong rằng mọi người đều biết trân trọng và yêu quý bố của mình.
Kể về người bố
Mẩu văn mẫu số 1
Khác biệt với người mẹ, người bố thường có cách bày tỏ tình cảm riêng. Tuy nhiên, tình yêu thương của bố vẫn rất lớn lao. Với em, bố là người mà em luôn kính trọng và yêu mến nhất.
Bố của em năm nay đã bước sang tuổi bốn mươi lăm. Dáng người cao với mái tóc vàng bạc nhưng cực kỳ dẻo dai. Làn da của bố đen mịn và đôi mắt rạng rỡ như những vì sao trên bầu trời đêm. Nhưng điều em yêu thích nhất là đôi bàn tay to lớn, luôn tràn đầy ấm áp.
Em cảm nhận bố là người cha khá nghiêm khắc và cứng nhắc. Dù vậy, bố vẫn rất ân cần và thông cảm. Thỉnh thoảng, em lại chia sẻ với bố những điều trong cuộc sống và bố luôn dành thời gian lắng nghe và tận tình tư vấn. Bố cũng là người đóng vai trò quan trọng trong việc giáo dục em và anh trai.
Hiện tại, bố đang làm việc tại một bệnh viện trong thành phố. Bố rất bận rộn nhưng vẫn dành thời gian để chăm sóc gia đình. Bố thường đưa em và anh trai đi chơi và giúp đỡ mẹ trong việc nhà. Một điều đặc biệt, bố là một đầu bếp tài ba. Món sườn xào chua ngọt của bố là món ăn mà em yêu thích nhất.
Em vẫn nhớ một kỷ niệm về bố. Lúc nhỏ, em thích thám hiểm và dễ nghịch ngợm. Một lần, em cùng các bạn tham gia trò chơi không hay và bị phát hiện. Bố đã không phạt mà lại chia sẻ với em về quá khứ của mình. Bố đã dạy em bài học quý giá về việc nhận ra lỗi lầm và sửa sai. Câu chuyện của bố đã giúp em nhận ra giá trị của việc học từ kinh nghiệm.
“Cha như núi Thái Sơn” - câu ca dao thể hiện công ơn to lớn của người cha mà chúng ta không thể đong đếm hết. Vì vậy, hãy biết quý trọng và yêu thương bố của mình.
Đoạn văn mẫu số 2
Trong gia đình của em có bốn người: mẹ, bố, anh trai và em. Mẹ luôn hiền lành, chiều chuộng con cái, còn bố thì khá nghiêm túc. Tuy vậy, em vẫn dành cho bố một tình cảm rất sâu đậm.
Nhìn bố, chẳng ai nghĩ rằng ông đã bước sang tuổi bốn mươi lăm. Tóc ông vẫn đen mượt, chỉ có một ít sợi bạc nhẹ. Ông cao vừa phải, không quá mập, tỏ ra khỏe mạnh. Lý do ông giữ được vóc dáng như vậy là do thói quen tập thể dục hàng ngày. Bà nội kể lại rằng, ông từ nhỏ đã rất đam mê thể thao; bóng chuyền, bóng bàn ông đều chơi rất giỏi. Khuôn mặt của ông có vẻ cứng cỏi, tràn đầy sức mạnh.
Hàng ngày, sau khi làm việc ở cơ quan, ông thường còn dành thời gian chăm sóc vườn nhà. Do đó, mặc dù không rộng lớn nhưng vườn nhà vẫn đầy ắp hoa quả. Các cây trồng được trồng đều đặn và đẹp mắt như một công viên nhỏ.
Nhiều đêm, bố tôi thường phải thức khuya để làm thêm để gia đình có thêm thu nhập. Tôi hiểu điều đó rất rõ. Vì tôi và các em mà bố tôi phải chịu nhiều vất vả. Nhưng bố không bao giờ than phiền. Bố thường nói với mẹ rằng, dù khó khăn đến mấy cũng chẳng sao, miễn là thấy chúng con ngoan ngoãn, chăm chỉ học hành là bố vui rồi. Giờ đây tôi mới hiểu rõ hơn ý nghĩa cao cả của câu 'Công cha như núi Thái Sơn'.
Khi rảnh rỗi, bố tôi thường dắt chúng tôi đi dạo xung quanh làng. Trên đường, bố thường kể chuyện hay giải đáp những thắc mắc của chúng tôi. Thật là, bố biết nhiều thứ lắm. Anh trai và tôi thường nhờ bố giúp đỡ về việc học bài. Bố thật sự là người thầy thứ hai của chúng tôi, ngay tại nhà.
Tôi rất yêu quý bố mình. Nhờ có bố, gia đình chúng tôi sống trong điều kiện ấm no, hạnh phúc. Vì vậy, tôi luôn cố gắng học hành chăm chỉ để làm bố vui lòng.
Đoạn văn mẫu số 3
Tôi ngồi học, đêm dần buông, bên ngoài vẻ tĩnh mịch. Tiếng gió nhẹ nhàng thổi qua cửa sổ. Ánh đèn nhỏ bên bàn học tỏa sáng. Bỗng nghĩ đến chiếc hộp gỗ trên bàn, đó là hộp đựng bộ que tính mà bố tôi đã tự làm cho tôi. Trong lòng, một cảm xúc yêu thương bố tràn đầy.
Bố tôi đã vượt qua tuổi bốn mươi, mái tóc đã chuyển sang màu bạc. Làn da ngăm đen, rám nắng, và có chút nhăn nhoẹt. Nhìn bố, lòng tôi đau đớn, nhớ về những năm tháng vất vả, không ngại khó khăn để nuôi dưỡng tôi lớn lên. Tôi tự hứa sẽ phải học hành chăm chỉ để không làm bố thất vọng. Cánh tay to, chắc chắn của bố đã đấu tranh, lao động cho gia đình. Tôi không biết phải làm sao nếu không có bố, cuộc đời tôi sẽ ra sao.
Bố tôi là người hiền lành và tốt bụng. Nhưng điều đó không có nghĩa là ông để chúng tôi dễ dãi. Ông yêu thương chúng tôi rất nhiều. Bất cứ điều gì ngon lành, ông đều giành cho chúng tôi, nhưng chúng tôi không hiểu điều đó. Bố luôn giúp đỡ mọi người xung quanh. Bố kể cho tôi nghe về tổ tiên, nhắc tôi phải biết trân trọng và học hỏi từ quá khứ.
Bố là một thế giới mở cho tôi. Tuổi thơ của tôi được bố dạy dỗ và yêu thương. Bố đã hi sinh rất nhiều cho tôi, từ tuổi thanh xuân đến tình yêu thương vô bờ. Tôi thực sự may mắn được lớn lên dưới bóng dáng bảo bọc của bố.
Thời gian trôi đi, tôi sẽ trưởng thành. Nhưng bài học và tình yêu thương của bố sẽ là nguồn động viên trong cuộc sống của tôi.
Đoạn văn mẫu số 4
“Lưng cha thì che nắng gầy
Ôi tóc bạc tựa ánh trăng soi...”
Hạnh phúc nhất trong cuộc đời là được sống trong vòng tay yêu thương của bố. Bố luôn là người bảo vệ, che chở cho con. Tôi biết ơn những hy sinh lớn lao của bố.
Bố tôi đã ngoài bốn mươi tuổi. Dáng người cao gầy, trí tuệ và đức độ lớn lao. Bố luôn dành tình yêu thương và sự quan tâm cho cả gia đình. Làn da bố rám nắng, khuôn mặt hiền lành. Mỗi khi bố cười, lòng tôi đều ấm áp và an lành hơn.
Kỷ niệm tuổi thơ về bố luôn ấm áp. Bố dẫn tôi đi trên con đường làng, luôn bảo vệ và yêu thương. Bố dạy tôi những bài học về sự trung thực và lòng biết ơn.
Dù sau này tôi phải rời xa vòng tay của bố, nhưng bố sẽ mãi là người bảo vệ và yêu thương tôi. Những bài học và tình yêu của bố sẽ đi theo tôi suốt cuộc đời.
Bài văn mẫu số 5
Trong gia đình em có bố mẹ, anh trai và em. Em yêu quý mọi người, nhưng em đặc biệt kính trọng và yêu quý bố. Bố là người luôn che chở, ấp ủ cho em mỗi khi gặp khó khăn.
Bố em tên Nguyễn Đình Phong, nay đã bước sang tuổi bốn mươi. Bố to cao, vạm vỡ do từng là bộ đội. Đôi mắt đen láy của bố luôn toát lên sự yêu thương và quan tâm. Bố dạy em nhiều điều hay và luôn động viên khi em gặp khó khăn.
Bố em rất thích đọc báo và xem thời sự. Từ đó, bố có vốn hiểu biết uyên thâm và dạy em nhiều điều về cuộc sống. Bố là người rất mẫu mực và nghiêm túc ở cơ quan, nhưng lại rất vui vẻ và trẻ trung ở nhà.
Bố là người có giọng hát hay. Khi giải lao, bố thường cầm đàn và hát vang bài ca về quê hương. Giọng hát của bố rất trầm ấm và du dương.
Bố của tôi là một người rất khéo léo. Tất cả đồ đạc trong nhà đều là bố tự làm từ chiếc bàn học, kệ sách đến cái nôi mà em từng nằm. Nhờ bàn tay khéo léo của bố mà mọi thứ trong nhà đều rất đẹp. Vào buổi tối, bố thường dạy em học bài. Bố rất ân cần, chu đáo, nhưng cũng có lúc rất cứng rắn, quyết đoán.
Nếu mẹ là người luôn lo lắng cho gia đình và chu toàn trong mọi việc thì bố lại là người đàn ông đầy nghị lực, gánh vác mọi công việc trong nhà. Bố như một cây đại thụ bảo vệ mọi người khỏi những gian khó. Bố đã làm việc vất vả để nuôi sống gia đình. Tôi luôn quyết tâm học hành để không làm bố mẹ thất vọng.
Bài văn mẫu số 6
Trong gia đình tôi, bố là người yêu thương tôi nhất. Bố luôn lắng nghe mọi người, đặc biệt là tôi.
Bố có thân hình lớn, cao, mạnh mẽ. Bố rất khỏe mạnh và luôn giúp đỡ mọi người trong gia đình. Đôi tay của bố to béo, có nhiều vết chai cứng như đá vì làm việc vất vả. Gương mặt bố tròn trịa, mũi cao, có râu và đôi mắt màu nâu đẹp mắt.
Mỗi khi tôi ra đi học, bố và mẹ đều ra tiễn. Bố thường dặn dò kỹ lưỡng, nhắc nhở tôi phải làm gì, phải nghe lời cô giáo và cuối cùng là 'đi đường phải cẩn thận nhé con'. Khi tôi về nhà, bố thường từ trong nhà hỏi 'Con đã về rồi à?'. Dù nghiêm khắc nhưng bố vẫn yêu thương tôi.
Bố tôi là trụ cột của gia đình. Với tôi, bố luôn nhìn nhận vấn đề từ quan trọng đến nhỏ, cứ việc nhỏ thì bỏ qua. Bố là một tấm gương sáng cho gia đình. Như câu tục ngữ 'Con không cha như nhà không có nóc', bố tôi chính là người cha mẫu mực, là trụ cột không thể thiếu trong gia đình. Với sự siêng năng, kiên trì và thông minh, bố tôi luôn được mọi người kính trọng.
Tôi tự hào là con trai của bố, và tôi sẽ luôn nhớ những gì bố đã dạy dỗ để cố gắng học tập tốt và không phụ lòng cha.
Bài văn mẫu số 7
Tục ngữ nói rằng: 'Con có cha như nhà có nóc'. Đối với em, hình ảnh của bố luôn ấn tượng và quan trọng trong tâm trí.
Năm ấy, bố tôi đã vượt qua tuổi bốn mươi. Bố là một chiến sĩ công an, điều đó khiến tôi cảm thấy tự hào và tràn đầy hạnh phúc. Bố thường phải trực và thực hiện nhiệm vụ. Dù gương mặt bố ửng hồng vì nắng, da bố rám nắng nhưng bố vẫn luôn cố gắng hoàn thành công việc một cách tốt nhất. Mỗi khi đi làm, bố luôn trang phục lịch sự với chiếc mũ công an oai vệ. Ngay cả khi có điện thoại gọi tới lúc đêm khuya, bố cũng vội vàng đáp ứng nhiệm vụ mà không ngần ngại.
Bố tôi không chỉ là người chiến sĩ dũng cảm ở cơ quan mà còn là người giữ bình yên cho khu phố và là trụ cột trong gia đình. Dù bận rộn ở cơ quan, bố vẫn chăm sóc gia đình và yêu thương con cái. Bố luôn kiểm tra học hành của chúng tôi và dạy dỗ chúng tôi một cách nghiêm khắc nhưng đầy tình thương. Đối với hàng xóm, bố luôn là người hỗ trợ và được mọi người kính trọng và yêu mến.
Tôi yêu quý và tự hào về bố, người chiến sĩ công an dũng cảm, luôn phục vụ và quên thân vì dân. Bố là điểm tựa vững chắc cho gia đình tôi, giống như câu 'Ba sẽ là cánh chim, cho con bay thật xa'.
Kể về bố của tôi
Bài văn mẫu số 1
Tôi yêu thương tất cả những người trong gia đình, nhưng gắn bó nhất vẫn là cha. Cha không chỉ là người sinh thành, nuôi dưỡng mà còn là người bạn đồng hành thân thiết của tôi. Nhớ lại những kỷ niệm về tình cha con, lòng tôi lại xúc động và ấm áp.
Khi tôi lên bốn, lên năm tuổi, tôi thường theo cha hơn là theo mẹ. Vì mẹ đi làm xa, chỉ về nhà khi tối muộn, không thể chăm sóc tôi mỗi ngày được. Ông bà già yếu, cha tôi không phiền lòng, nên mọi việc trong nhà, cha đều lo lắng.
Mỗi sáng mùa đông, khi gió bấc thổi qua khe cửa, cha tôi sẽ dậy sớm, đun nước và đổ vào phích để ông bà có nước nóng. Bên cạnh đó, cha và ông nội thường ngồi trò chuyện cùng nhau. Tôi ngồi gần cha, cảm nhận sự ấm áp và sung sướng từ tình thương của cha. Cha thường mua bánh mì nóng giòn cho tôi khi nghe tiếng rao ngoài đường.
Những chiều hè, cha thường đưa tôi đi dọc triền đê để thư giãn. Sau đó, chúng tôi thường đến bên sông để tắm. Tôi thích được ngâm mình trong dòng nước mát và học bơi từ cha.
Trong nhà, mọi đồ chơi đều được cha làm cho tôi. Tất cả đều được tạo ra từ bàn tay khéo léo của cha. Tôi luôn cảm nhận được tình yêu và quan tâm của cha thông qua những đồ chơi ấy.
Hồi tôi bước chân vào lớp một, buổi khai giảng đầu tiên trong đời, cha đã đưa tôi đến trường trên chiếc xe đạp cũ kỹ, đã tróc sơn. Ngồi sau, tôi thầm hỏi cha:
Tôi mãi mãi yêu quý người cha của mình. Tôi sẽ cố gắng ngoan ngoãn để cha luôn tự hào về con.
Bài văn mẫu số 2
Dù ở đâu, dù làm gì thì bạn luôn phải hướng về cha mẹ. Tình thân phụ tử luôn là một tình cảm thiêng liêng, cao quý đối với mỗi con người, là nguồn động viên quý báu trên cuộc hành trình dài. Em có một người cha đáng trân trọng, đáng kính như thế.
Bố em đã qua bốn mươi tuổi, dáng người cao gầy, nhưng trong mắt em, bố luôn là một người mạnh mẽ và là điểm tựa vững chắc trong gia đình. Bố em có làn da cháy nắng, có lẽ phải làm việc vất vả, lo toan mọi công việc lớn nhỏ trong nhà. Khuôn mặt bố vuông vức cùng với đôi lông mày rậm toát lên vẻ đậm đà. Đôi mắt đen thẳm, sâu lắng, chứa đựng cả bầu trời yêu thương dành cho con. Đôi mắt ấy luôn rạng rỡ khi em đạt kết quả tốt và cũng đong đầy lo âu khi em gặp khó khăn hay không hoàn thành nhiệm vụ. Chính đôi mắt ấy là động lực giúp em đứng dậy sau mỗi lần gặp thất bại. Mái tóc bố không còn đen như trước mà đã bạc phơ từ những năm tháng làm việc vất vả. Em thích nhất là khi bố cười. Khi bố cười, em cảm thấy ấm áp và thân thiện, trìu mến. Nụ cười của bố như một tia sáng soi đường, thắp lên hy vọng và ước mơ. Em chỉ mong sao sẽ học tập tốt để nụ cười luôn hiện hữu trên khuôn mặt của bố. Đôi bàn tay chai sạn, thô ráp của bố là minh chứng cho những năm tháng lao động vất vả vì gia đình.
Trong kí ức tuổi thơ của tôi, có vô vàn kỷ niệm gắn bó với cha. Cha tôi vừa hiền lành vừa nghiêm khắc trong công việc và việc dạy dỗ con cái. Nếu mẹ dạy con sự hiền lành, dịu dàng nữ tính, thì cha lại dạy tôi sự quyết đoán trong giải quyết công việc lớn. Mỗi buổi tối, cha tôi dành thời gian dạy tôi học bài, giải thích cặn kẽ từng chi tiết để tôi hiểu vấn đề sâu sắc hơn. Dù bận rộn đến đâu, cha tôi vẫn nhắc nhở tôi về việc học tập và dạy tôi thể thao để rèn luyện sức khỏe. Tôi nhớ lần mẹ tôi ốm, cha phải lo mọi việc trong gia đình từ việc lớn đến nhỏ. Cha nấu cháo cho mẹ, rồi dậy sớm nấu cơm cho tôi và hai chị em đi học, sau đó đưa tôi đến trường. Cha lo lắng cho mẹ đến mức hốc hác, nhưng vẫn giữ được niềm tin trong cuộc sống. Ngoài ra, cha rất nhiệt tình giúp đỡ mọi người, không ngần ngại chần chừ. Cha tôi luôn dạy tôi phải biết 'bán anh em xa, mua láng giềng gần', vì vậy mọi người trong xóm đều trân trọng và ngưỡng mộ cha. Cha là một người hiếu thảo, hi sinh, luôn dành cho gia đình những điều tốt đẹp nhất. Công lao của cha không thể kể hết.
'Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra'
Cha luôn là người đàn ông quý giá nhất trong cuộc sống của tôi. Cha như ngọn hải đăng soi sáng con đường để tôi không bao giờ lạc phương hướng trên cuộc hành trình dài. Cha chính là tấm gương để tôi học tập và noi theo. Dù mai này có phải xa vòng tay yêu thương của cha, tôi vẫn muốn thốt lên từ tận đáy lòng: 'Con yêu cha nhiều lắm, cha ơi'.
Bài văn mẫu số 3
Mẹ tôi luôn dễ dãi, nuông chiều, trong khi cha lại nghiêm khắc và cứng rắn. Nhưng điều đó không làm tình cảm của tôi dành cho cha ít hơn mẹ.
Nhìn ba, ít ai nghĩ ba đã bước sang tuổi năm mươi vì đầu ba gần như không có một sợi tóc bạc nào. Ba nói rằng điều đó là do hồi nhỏ uống nhiều nước trà xanh. Dáng vẻ của ba cao hơn bình thường và không mập lắm, nhưng lại rất khỏe mạnh nhờ tập thể dục thể thao đều đặn hàng ngày. Nghe bà nội kể, hồi nhỏ ba chơi bóng bàn và xổ sống rất giỏi. Gương mặt ba hình chữ điền phản ánh sự phúc hậu và thông minh, mái tóc ngắn thể hiện vẻ trí tuệ. Đôi lông mày hình lá lĩnh và đôi mắt đen luôn phát ra ánh nhìn trìu mến. Khi cười, hàng răng trắng và đều của ba luôn lộ ra như trái bắp.
Hằng ngày sau giờ làm ở cơ quan, ba thường thức đến khuya để làm sổ sách kiếm thêm thu nhập. Em biết điều đó rất rõ vì ba yêu thương gia đình. Ba thường nói với em rằng chỉ cần con học giỏi và chăm ngoan thì ba vui rồi. Nghe ba nói, em quyết tâm học tập để làm ba vui. Bây giờ em đã hiểu câu 'công cha như núi Thái Sơn' có ý nghĩa như thế nào.
Những khi rảnh rỗi, ba thường dẫn em đi chơi, đi ăn kem. Ba rất thương em, và em biết rằng có gì khó khăn, chỉ cần hỏi ba, ba sẽ trả lời. Em cũng nhờ ba mà học giỏi môn toán. Ba thực sự là người thầy thứ hai của em.
Em rất kính yêu ba. Nhờ có ba, gia đình em luôn ấm áp hạnh phúc. Lúc nào em cũng cố gắng làm theo lời dặn của ba: học giỏi, chăm ngoan, siêng năng, và cần cù. Em tin rằng mình sẽ có ngày thành công.
Bài văn mẫu số 4
Cây vĩ cầm đã im lặng từ lâu, nhưng em vẫn nhớ khi chiếc chai sạn chiều hôn lên tay cha. Cây vĩ cầm vẫn vang vọng mỗi đêm, như một ký ức ấu thơ kỷ niệm về cây vĩ cầm. Dù bao giông bão, dù bao nhiêu năm tháng trôi qua, cha vẫn ở bên cây vĩ cầm.
Những lời hát đầy cảm xúc làm em nhớ về hình ảnh yêu thương của cha - người cha được em kính trọng và yêu quý, là nghệ sĩ trong trái tim em.
Nhìn thấy hình bóng cha ngồi yên bên cây vĩ cầm, những câu chuyện về tuổi trẻ của cha mà mẹ thường kể trở lại. Hơn hai mươi năm trước, cha là một chàng trai hai mươi tuổi, với nhiều ước mơ và khát vọng. Từ khi còn nhỏ, cha đã thừa hưởng đam mê âm nhạc từ bà nội, đặc biệt là đam mê với nghệ thuật này.
Khi em sinh ra, bà nội đã ra đi. Mẹ kể rằng bà nội thường hát dân ca rất hay và còn biết chơi đàn nhị nữa. Tuy nhiên, cha không thích đàn nhị như bà nội. Lúc cha 13 tuổi, khi đi qua nhà hàng xóm từ nước ngoài định cư ở Việt Nam, cha nghe thấy tiếng đàn vĩ cầm - loại nhạc cụ hiếm có tại Việt Nam và bắt đầu học chơi từ người hàng xóm đó.
Nhiều năm sau, người hàng xóm quay trở lại quê hương và tặng cho cha một cây vĩ cầm màu nâu nhỏ. Từ đó, cây vĩ cầm ấy đã đi theo cha suốt hơn hai mươi năm qua.
Kể từ sau này, bố gặp mẹ, bố là chàng trai Hà thành uyên bác, mẹ lại là thiếu nữ Sài Gòn nồng nàn, ngưỡng mộ chàng thanh niên tài năng chơi vĩ cầm, không lâu sau đó họ sống chung một mái nhà. Mẹ nói sau khi lập gia đình, bố ít khi chơi vĩ cầm như trước nữa, chỉ tập trung vào việc lo cho vợ con. Đến khi em lên lớp 2, thấy bố đưa cây vĩ cầm cũ ra lau chùi, em tò mò hỏi mẹ và mới biết.
Em nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ được nghe bố chơi vĩ cầm. Nhưng năm ngoái, anh trai về tặng bố một cây vĩ cầm màu nâu bóng, thiết kế tỉ mỉ, đặt trong hộp gỗ. Em vẫn nhớ rõ hình ảnh của bố, khuôn mặt vuông vắn đầy chân thành của người đàn ông đã qua bốn mươi với làn da ngăm ngăm bỗng tỏa sáng.
Đôi mắt từ ngày thường lúc nào cũng hiền hậu, giờ lại nhăn nhó, những vết nếp nhăn ở góc mắt sau bao năm gánh vác gia đình dường như hiện lên. Bố nở nụ cười, đôi tay mảnh mai vuốt nhẹ dây đàn rồi nhẹ nhàng đặt nó lên, kẹp vào giữa bờ vai rộng và cần cổ.
Bàn tay bố từ từ vuốt nhẹ dây đàn, tiếng nhạc du dương không rõ tên vang lên, mặc dù không điêu luyện như nghệ sĩ trên truyền hình nhưng nghe cực kỳ ấm áp, xúc động. Hóa ra bố cũng là một nghệ sĩ tài năng như vậy.
Khi kết thúc việc chơi đàn, bố cẩn thận đặt cây vĩ cầm vào hộp rồi cất đi. Bóng dáng cao lớn, bước chân vững vàng, hình ảnh bình thường hàng ngày trở nên hoạt bát hơn. Sau đó, em không còn được nghe bố chơi vĩ cầm thêm lần nào nữa.
Bố trở lại cuộc sống hàng ngày, vừa lo làm ăn nhỏ, vừa giúp đỡ mẹ chăm sóc gia đình. Bố là tượng đài trong lòng em từ khi còn nhỏ, luôn quan tâm, dịu dàng, đôi khi những món ăn bố nấu còn ngon hơn cả mẹ. Bố không bao giờ gắt gao với việc học của em, thỉnh thoảng sẽ quan tâm xem con gái có gặp khó khăn trong học tập không, giúp em giải đáp những bài tập khó. Nhiều khi, trời mưa gió mà vẫn phải đi học, bố luôn từ bỏ công việc, đưa đón em để em yên tâm.
Bố em là người ít nói nhưng rất chu đáo, quan tâm đến mọi người. Trong những dịp đặc biệt như 20 tháng 10, mùng 8 tháng 3, mẹ và em luôn được nhận quà, hai mẹ con lần nào cũng cảm động. Hàng xóm ai cũng yêu mến bố, đặc biệt là các cụ già, lúc nào cũng khen bố còn trẻ mà kiên nhẫn ngồi chơi cờ, trò chuyện cùng họ, giúp họ không cảm thấy cô đơn.
Mỗi khi như vậy, em luôn tự hào. Bố là người em ngưỡng mộ nhất. Bố không chỉ là điểm tựa vững chắc cho gia đình em mà còn luôn nhẹ nhàng dạy em nhiều bài học về đạo đức, về cách sống đúng đắn và nhân từ. Em luôn cảm thấy may mắn khi được lớn lên trong sự bảo vệ và yêu thương của bố mẹ.
Bài văn mẫu số 5
Với em, gia đình là thứ vô cùng quan trọng. Bởi vì trong đó có những người thân mà em luôn yêu quý. Nhưng người em yêu quý nhất vẫn là bố của mình.
Năm nay, bố em đã bước sang tuổi 42. Bố cao khoảng 1m80, làn da ngăm đen từ những buổi tập luyện kéo dài trên sân thể dục. Điều em thích nhất là đôi mắt của bố. Dưới hàng lông mày rậm là đôi mắt lớn, luôn phản chiếu sự quan tâm và yêu thương đối với mọi người. Nhìn vào ánh mắt ấy, em cảm nhận được một bầu trời yêu thương. Khi em phạm lỗi, ánh mắt ấy trở nên nghiêm nghị, khiến em phải tự suy ngẫm và rút ra bài học từ sai lầm. Nhưng khi em gặp thất bại sau khi đã cố gắng hết sức, bố lại không trách móc, ánh mắt của bố tràn đầy sự bao dung, động viên và an ủi để em tiếp tục bước đi. Trán bố cao và vuông. Vùng trán ấy đã đắn đo suy nghĩ, tìm kiếm những giải pháp cho gia đình. Theo năm tháng, mái tóc của bố đã bắt đầu phai sương. Cuộc đời đã ghi lại những dấu vết trên mái đầu với những sợi tóc bạc và những nếp nhăn trên khuôn mặt vuông vức.
Sau khi kết thúc giờ làm ở văn phòng, bố em thường thích dành thời gian chăm sóc cây cỏ trong vườn. Nhờ sự quan tâm tỉ mỉ của bố, các cây cối trong vườn luôn xanh tốt. Bố cũng thường xuyên thức đêm làm thêm để kiếm thêm thu nhập cho gia đình. Em hiểu rằng bố phải làm việc vất vả cho gia đình chúng em. Nhưng bố không ngần ngại vì muốn cả gia đình có một cuộc sống tốt hơn. Bố thường nói với mẹ rằng, dù gian nan đến mấy cũng không sao, miễn là nhìn thấy con em ngoan ngoãn, chăm chỉ học hành, bố đã cảm thấy hạnh phúc rồi. Bây giờ em đã hiểu ý nghĩa của câu nói: “Công cha như núi Thái Sơn” là thế nào.
Thỉnh thoảng, bố em thường dắt chúng em đi chơi, hướng dẫn chúng em học bài. Đôi khi bố còn kể chuyện cho chúng em nghe. Nhờ những lời khuyên của bố mà hai anh em đã học được nhiều bài học. Nếu mẹ là người ân cần, lo lắng về gia đình từ sớm, thì bố lại là người đàn ông đầy nghị lực, chịu trách nhiệm với mọi công việc trong nhà.
Bố là trụ cột của gia đình. Là người mà em yêu thương và kính trọng. Em sẽ luôn nhớ những bài học mà bố đã dạy để trở thành một người có ích.
Bài văn mẫu số 6
Gia đình - hai từ nghe đã thấy thiêng liêng và trang trọng. Mẹ luôn dịu dàng chăm sóc, trong khi bố thì luôn nghiêm khắc dạy dỗ. Nhưng với em, bố là người mà em luôn yêu quý và kính trọng nhất.
Năm nay, bố em đã bước sang tuổi 42. Bố cao, nhưng cũng khá đầy đặn. Làn da của bố nâu nắng vì hàng ngày phải làm việc nhiều dưới ánh nắng gay gắt của mặt trời. Mọi người thường nói em giống bố ở khuôn mặt nhỏ, trán cao, đôi mắt đen láy và hiền lành. Giọng nói của bố trầm và nụ cười ấm áp luôn làm em cảm thấy hạnh phúc khi ở bên bố. Đôi bàn tay của bố thô ráp, đó là dấu vết của thời gian và của những nỗ lực bố đã bỏ ra để lo lắng cho chúng em.
Bố em làm nghề lái xe, công việc đưa hàng đi khắp nơi trong cả nước. Vì vậy, bố thường phải đi xa nhà. Mỗi khi được nghỉ, bố luôn dành thời gian cho gia đình. Bố luôn lo lắng và thương yêu hai mẹ con em. Bố dặn em phải chăm chỉ học hành, không làm mẹ buồn. Mỗi khi về nhà, bố thường mang theo những món quà nhỏ từ những nơi bố đã đi qua. Em thích nghe bố kể về quê hương, đất nước Việt Nam xinh đẹp và rộng lớn. Đó là động lực giúp em cố gắng học tập để tương lai có thể khám phá mọi miền tổ quốc.
Khi không phải đi làm, bố thường đưa em đi chơi hoặc mua cho em những món quà khi em đạt danh hiệu học sinh giỏi. Bố cũng dạy em nhiều điều trong cuộc sống. Bố giống như người thầy, luôn động viên và dạy em những điều bổ ích.
Em cho rằng bố là một người cha tuyệt vời. Em sẽ cố gắng học tập tốt để bố luôn tự hào về mình. Em yêu bố của mình.
Bài viết mẫu số 7
Trong cuộc sống, tình cảm gia đình là điều quý báu nhất. Vì người thân luôn ở bên, yêu thương, che chở chúng ta. Người em yêu thương và gắn bó nhất chính là bố của em.
Bố em năm nay đã bước sang tuổi 45. Dáng người cao nhưng hơi gầy. Dấu vết của thời gian đã xuất hiện trên gương mặt của bố. Khuôn mặt vuông vắn, mái tóc cắt ngắn đã bắt đầu bạc phơ. Làn da của bố đen vì nắng gió. Đôi mắt sáng lấp lánh nhưng ấm áp như ánh sao trên bầu trời đêm. Nhưng em thích nhất là đôi bàn tay to lớn, có vẻ chai sần nhưng luôn ấm áp. Mọi công việc nặng nhọc trong nhà, bố luôn làm giúp hai mẹ con.
Bố em là một giáo viên Trung học cơ sở, dạy môn Toán. Mỗi khi gặp bài tập khó, em thường nhớ đến bố để được hướng dẫn. Bố là một người cha nghiêm khắc nhưng rất tâm lí. Khi rảnh rỗi, bố thường đưa hai mẹ con đi chơi. Bố cũng giỏi nấu ăn. Món sườn xào chua ngọt của bố là món em yêu thích nhất. Từ nhỏ đến lớn, bố đã dạy em rất nhiều điều bổ ích, rèn luyện em trở thành một đứa trẻ tự lập và biết yêu thương mọi người xung quanh.
Em vẫn nhớ kỷ niệm khi em năm tuổi. Khi mẹ đi công tác xa, em bị ốm. Bố đã chăm sóc em rất chu đáo, nấu cháo và giúp em uống thuốc. Khi mẹ về nhà, em đã hoàn toàn khỏe mạnh. Thời gian trôi qua, bố ngày càng già đi. Có nhiều lúc khi bố về nhà từ công việc, em cảm nhận được sự mệt mỏi của bố. Nhưng bố chưa bao giờ than trách. Bố luôn là điểm tựa vững chắc của hai mẹ con.
Người cha thật sự luôn dành cho con tình yêu đặc biệt. Vì vậy, chúng ta phải luôn trân trọng và yêu thương cha mình.
........ Vui lòng xem thêm trong tập tin tải xuống dưới đây ........