1. Mở đầu
- 'Bác sĩ tận tâm nhất đến tấm lòng' của tác giả Hồ Nguyên Trừng được viết vào khoảng nửa đầu thế kỉ XV.
- Câu chuyện khen ngợi phẩm chất cao quý của Thầy y lệnh Phạm Bân, một lòng một dạ phục vụ dân nghèo, quên bản thân để cứu người.
2. Phần chính: Ý kiến về tác phẩm
a. Thông tin về Thầy y lệnh Phạm Bân
- Tiểu sử: Thầy tổ từ phía ngoại của Trừng, trong dòng họ Phạm, tên gọi là Bân
- Vị trí công việc: đảm nhiệm vai trò là Thầy y lệnh để phục vụ Trần Anh Vương
- Hành động theo đạo lý y học:
+ Mua thuốc chất lượng, tích trữ lúa gạo, hỗ trợ người bệnh khó khăn
+ Không lẩn tránh trước bất kỳ căn bệnh nào, kể cả những trường hợp nặng nề
+ Giúp đỡ những người gặp khó khăn, cứu sống hàng ngàn mạng người
→ Một y sĩ tận tâm với bệnh nhân, được sự tôn trọng từ cộng đồng
b. Đức tính vĩ đại của Thầy y lệnh Phạm Bân
- Ông dành hết tâm trí và tài chính của mình để cứu giúp người nghèo, không quan tâm đến lợi ích cá nhân:
+ Sử dụng tiền của gia đình để mua gạo, tích trữ thuốc tốt để nuôi sống và điều trị cho họ.
+ Xây dựng nhà cho những người bệnh.
+ Đối với những người mắc bệnh nặng, ông tận tâm điều trị mà không thu tiền.
- Ông đã cứu sống hàng nghìn người khỏi đói đến chết và các đợt dịch bệnh.
- Hành động cứu sống người phụ nữ nghèo trước, rồi mới chữa bệnh cho những người quý tộc trong triều đình, bất kể rủi ro mất mát đầu người.
c. Ý nghĩa của câu chuyện
Phạm Bân là biểu tượng của nguyên lý 'Lương y như từ mẫu'.
3. Tóm tắt kết luận
- Tổng quan về giá trị nội dung và nghệ thuật của tác phẩm văn học
+ Khen ngợi lòng nhân ái và tâm hồn cao quý của Thái y Phạm Bân: không chỉ là một bác sĩ giỏi về chữa bệnh mà còn là người có trái tim nhân ái và quyết tâm cứu sống người bệnh đến mức không sợ quyền lực, không sợ đối diện nguy hiểm.
+ Phong cách nghệ thuật: cốt truyện đơn giản, tình huống gay cấn, ngôn ngữ đối thoại tự nhiên...
Đánh giá về phẩm chất cao quý của Thầy thuốc giỏi nhất về tấm lòng - Mẫu 1
Nam Ông mộng lục của Hồ Nguyên Trừng là một tác phẩm nói về những kỷ niệm buồn của quê hương, cảm xúc chia ly xa xứ được thể hiện qua kí ức của những người sống ở đất xa quê hương. Tác phẩm hiện có tổng cộng 28 thiên, trong đó có một số thiên mang tính chất huyền bí như truyền kỳ, truyền thuyết, và một số thiên gần như là những bài thơ thú vị. Tất cả các sự kiện, cảnh vật và con người đều được tác giả nhớ lại để phản ánh một số nét về xã hội, lịch sử và văn hóa trong thời kỳ Lý - Trần.
Thiên số 8, mang tiêu đề bằng chữ Hán là Y thiện dụng tâm (Thầy thuốc giỏi nhất về tấm lòng), kể về Phạm Bân, một thầy thuốc giỏi, qua đó tôn vinh phẩm chất đạo đức y học và biểu lộ niềm tự hào về tổ tiên của mình.
Phạm Bân là ông ngoại của Hồ Nguyên Trừng, một thầy thuốc giỏi 'thừa hưởng nghề y gia truyền' giữ chức Thái y lệnh dưới thời Trần Anh Tông (1293 - 1314). Ông là một thầy thuốc có uy tín, giàu lòng nhân ái. Ông không tích trữ của cải mà thay vào đó là tích đức, đã sử dụng toàn bộ tài sản trong nhà để mua các loại thuốc chất lượng và dự trữ lúa gạo để chữa bệnh giúp đỡ người bệnh, ông không 'tránh né' những trường hợp nặng nhọc của bệnh nhân. Ông chữa bệnh nhân 'đến khi họ khoẻ mạnh, không thu tiền. Trong tư vấn y học của ông, chúng ta cũng thấy một thầy thuốc nhân từ như vậy:
Người nghèo cũng là thiên tài,
Bệnh còn cứu kịp, thuốc đành cho không.
(Nguyễn Đình Chiểu)
Trong những năm khan hiếm và dịch bệnh, Phạm Bân còn xây dựng thêm nhà để chứa đón những người đang khốn khó, đói khát và bệnh tật đến ở. Ông đã cứu sống hơn ngàn người. Nhà ông trở thành một trung tâm y tế làm việc có ý nghĩa. Quan Thái y lệnh không giàu có mà chỉ làm việc có ích. Y đức của ông tỏa sáng, nên được lòng người đương thời. Tác giả đã nêu ra một số sự kiện đặc biệt để làm nổi bật tinh thần nhân ái của Phạm Bân và nhận được sự khen ngợi từ mọi người.
Câu chuyện Thầy thuốc giỏi nhất về tấm lòng có một tình huống căng thẳng, đầy mâu thuẫn giữa đạo đức và lợi ích, giữa sự sống và cái chết, giữa an lành và nguy hiểm. Qua đó, tính cách, nhân cách và lòng dũng cảm của người thầy thuốc được thể hiện rõ ràng. Cùng một lúc có hai bệnh nhân, một phụ nữ đang trong tình trạng nguy kịch với máu chảy như suối, và một quý nhân trong triều đình đang bị sốt. Một bên là người đến yêu cầu khẩn cấp, một bên là vương triều đến khám bệnh. Chỉ có ít người dám phản đối lệnh của vua. Phạm Bân đã có một hành động rất đúng đắn. Ông đã đi ngay để cứu sống bệnh nhân, vì cuộc sống... chỉ trong phút chốc, còn quý nhân thì không quan trọng, sẽ đến vương phủ sau này: Tôi sẽ cứu họ trước, rồi tới vương phủ. Cứu sống bệnh nhân nguy kịch là quan trọng nhất, hàng đầu. Phạm Bân đã hành động theo lương tâm của một thầy thuốc, dù việc đó có thể gây nguy hiểm cho tính mạng của mình. Phản đối mệnh lệnh của vua là một tội lỗi lớn: Tôi đã vi phạm, không biết phải làm gì. Ông thật dũng cảm, giàu lòng hy sinh, có tâm hồn cao quý, giàu lòng nhân từ mới có thể có hành động dũng cảm và đầy lòng thương yêu như vậy, như ông nói: Nếu họ không được cứu, họ sẽ chết ngay lập tức, không biết phải dựa vào điều gì-. - Ông đã thể hiện lòng tin và sự an ủi của vua: Cuộc sống của tôi chỉ có thể dựa vào sự may mắn từ Chúa. Vì vi phạm lệnh triệu của vua, ông đã dũng cảm nhận trách nhiệm: Tôi phải chịu trách nhiệm. Từ đó, chúng ta thấy Phạm Bân đã có một tấm lòng cao cả khi đứng trước sự lựa chọn giữa đạo đức và lợi ích, giữa cuộc sống của bệnh nhân và nguy hiểm của bản thân mình. Câu nói của Phạm Bân không chỉ có lý lẽ mà còn chứa đựng tình cảm, rất nhân từ, làm sáng tỏ một nhân cách cao quý. Có gì tốt hơn khi Phạm Bân được Trần Anh Tông khen ngợi: Bạn thực sự là một thầy thuốc đích thực, bạn giỏi về nghề và bạn có tâm hồn đạo đức....
Phạm Bân là hình ảnh rất đẹp của một người thầy thuốc giàu lòng nhân ái, toả sáng tâm đức và y đức, để lại nhiều ấn tượng và lòng ngưỡng mộ trong chúng ta. Y học như từ mẫu. Cùng với các bậc danh y như Tuệ Tĩnh, Hải Thượng Lãn Ông, Lê Hữu Trác... nhân vật Phạm Bân sẽ luôn sống trong lòng người dân. Đây là một câu chuyện đơn giản nhưng rất cuốn hút, chứa đựng nhiều tình cảm, nâng cao giá trị đạo đức của người thầy thuốc chân chính.
Đánh giá về phẩm chất cao quý của Thầy thuốc giỏi nhất về tấm lòng - Mẫu 2
Trong xã hội có nhiều nghề nghiệp và tất cả đều phải tuân thủ đạo đức. Đặc biệt có hai nghề mà đạo đức là điều bắt buộc nhất: giáo viên và y sĩ. Truyện Thầy thuốc giỏi nhất về tấm lòng của Hồ Nguyên Trừng (con trai lớn của vua Hồ Quý Ly), viết vào khoảng nửa đầu thế kỷ XV tại Trung Quốc, kể về một bậc y sĩ lương thiện và giàu lòng nhân từ.
Chuyện khen ngợi phẩm chất cao quý của Thái y lệnh Phạm Bân: hy sinh hết mình vì dân nghèo, quên mình để cứu người, không ngần ngại đối mặt với quyền lực của vua chúa và nguy hiểm đến tính mạng của bản thân.
Truyện gồm ba phần liên kết chặt chẽ với nhau để thể hiện chủ đề của câu chuyện. Phần đầu tiên giới thiệu về danh tiếng, vị trí xã hội và phẩm hạnh của Phạm Bân. Phần giữa kể về một tình huống căng thẳng thách thức, từ đó làm sáng tỏ y đức của ông. Phần cuối nhấn mạnh y đức lấp lánh của một y sĩ lương thiện đã truyền cho thế hệ sau, giúp thế hệ sau duy trì truyền thống gia đình và tiếp tục công việc cứu chữa.
Công đức của y sĩ Phạm Bân là rất lớn, không phải ai cũng có thể làm được như ông. Ông đã cống hiến hết mình, không nghĩ đến lợi ích cá nhân, không tính toán chi phí.
Phạm Bân đã dùng hết của cải trong nhà để mua thuốc tốt, tích trữ gạo để nuôi ăn và chữa bệnh cho người nghèo. Dù bệnh nặng đến đâu, ông cũng không tránh né. Ông mở nhà cho họ ở, cung cấp đầy đủ cơm và cháo, và chữa bệnh miễn phí. Ông đã cứu sống hơn ngàn người trong thời kỳ khó khăn, đói kém, dịch bệnh.
Nhưng điều khiến ta khâm phục nhất là ông quyết tâm cứu sống một phụ nữ nghèo trước khi chữa bệnh cho quý nhân trong cung, ngay cả khi có lệnh của vua.
Sự tức giận và lời đe dọa của quan Trung sứ đã đẩy Phạm Bân vào tình thế khó khăn, nhưng ông vẫn quyết đoán giữ vững lương tâm của mình.
Đây là một thử thách khó khăn buộc ông phải đối mặt với việc cứu người dân thường trước khi nghĩ đến lợi ích cá nhân.
Thái độ mạnh mẽ và quyết định của ông đã chứng tỏ rằng quyền lực của vua không thể làm nghiêng cân trước y đức của một y sĩ đích thực. Ông không sợ phạm tội, không sợ nguy hiểm, chỉ quan tâm đến nhiệm vụ của một y sĩ. Ông vượt qua thử thách một cách dễ dàng.
Phạm Bân không chỉ có trái tim nhân hậu và lòng can đảm mà còn tỏ ra rất thông minh trong cách ứng xử. Câu 'Nếu không cứu, sẽ mất mạng ngay, không biết trông cậy vào đâu' nhấn mạnh trách nhiệm nặng nề của người thầy thuốc, thể hiện lòng nhân ái và lòng bao dung của nhà vua. Nếu vua có tâm, chắc chắn sẽ không trừng phạt ông.
Nhà vua ban đầu tức giận, nhưng sau khi nghe Thái y lệnh giải thích, không chỉ hết giận mà còn khen ngợi. Điều này chứng tỏ Trần Anh Vương cũng là một vị vua thông minh và nhân đức.
Phạm Bân dùng tấm lòng chân thành để trình bày sự thật, từ đó thuyết phục được vua. Đây là chiến thắng vang dội của lòng nhân ái, lòng can đảm, trí tuệ và tinh thần y đức.
Kết thúc truyện, tác giả kể về con cháu của Thái y lệnh và sự ca ngợi của mọi người đối với gia đình ông. Sự thành công của Phạm Bân và con cháu ông là minh chứng cho câu 'Ở hiền gặp lành'. Danh tiếng của ông sẽ còn mãi trong lòng dân.
Truyện Thầy thuốc giỏi cốt nhất ở tấm lòng chứa đựng giáo huấn rõ ràng. Cách viết gần gũi, thiên về ghi chép chuyện người thật, việc thật mà không cần thêm thắt. Truyện có bố cục hợp lý, gây hứng thú cho người đọc. Tác giả tạo ra tình huống gay cấn để thể hiện tính cách nhân vật, kết hợp lời đối thoại sắc sảo, ý sâu xa. Truyện vừa mang giá trị nội dung lớn, vừa có giá trị nghệ thuật cao.
Ông bà ta thường nói: “lương y như từ mẫu”. Trong xã hội, phẩm chất quý báu của ngành y là lòng thương người của những vị lương y, là cơ sở và tình yêu của những bác sĩ.
Truyện 'Thầy thuốc giỏi cốt ở tấm lòng' của Hồ Nguyên Trừng viết vào thế kỉ XV ca ngợi một vị lương y giàu lòng nhân đạo. Phạm Bân, thái y lệnh, là một vị lương y tận tâm với dân, quên mình để cứu người bất chấp quyền uy và nguy hiểm.
Truyện có kết cấu phong phú và liên kết chặt chẽ. Phạm Bân dốc toàn lực cứu trợ người nghèo, mua thuốc, tích trữ thức ăn, chữa bệnh mà không tính đến đền đáp. Ông đã cứu hàng nghìn người.
Khi được lệnh vua chữa bệnh, ông chữa trị người nghèo trước, dù bị quan tức giận và đe dọa. Ông hy sinh tính mạng để cứu người nghèo. Chúng ta kính trọng và ngưỡng mộ ông vì lòng nhân ái và hy sinh của ông.
Truyện nói về lòng nhân ái và tinh thần hy sinh của Phạm Bân, một vị lương y tốt. Ông đã cứu sống hàng nghìn người nghèo. Chúng ta hết sức tôn trọng ông.
Người ta nói ông có trái tim nhân hậu và bản lĩnh cứng cỏi. Ông thông minh trong ứng xử và khiến vua yêu thương và độ lượng với người nghèo. Nhà vua không chỉ không tức giận mà còn khen ông. Ông đã thức tỉnh lòng thương dân của vua, chứng tỏ vua là người có tâm và sáng suốt. Phạm Bân là một vị lương y có đạo đức và tài năng, có công lớn với nhân dân và vua.
Truyện thức tỉnh những ai làm nghề y phải có đức và có tài, phải cứu chữa bệnh cho dân. Phải thực hiện đúng 'lương y như từ mẫu'. Đó mới là thầy thuốc giỏi nhất.
Ngày xưa, 'lương y như từ mẫu' là cốt lõi của nghề y. Thầy thuốc giỏi cần có trí tuệ và tâm đức. Truyện về Phạm Bân là minh chứng cho điều này.
Câu chuyện về thầy thuốc Phạm Bân cho thấy ông không quan trọng tiền bạc. Ông cứu chữa người mà không tính toán. Ông đã cứu hàng ngàn người và trở thành một biểu tượng nhân đạo.
Phạm Bân không chỉ là một thầy thuốc giỏi mà còn là một người có lòng nhân ái và tốt bụng. Ông đã cứu chữa hơn ngàn người mà không tính toán. Ông là một biểu tượng nhân đạo.
Ông không chỉ dùng của cải của mình để giúp người mà còn hy sinh tính mạng để bảo vệ bệnh nhân. Dù có được sự trọng dụng trong cung, ông vẫn điều trị cho người cần gấp hơn mà không quan tâm đến danh vọng hay tính mạng của mình. Ông không phân biệt đối xử giữa người trong cung và người dân thường. Điều đó làm cho ông trở thành một thầy thuốc đáng kính trọng và được nhà vua tôn thưởng.
Câu chuyện này nhấn mạnh về đạo đức nghề y và sự quan trọng của việc đặt mạng sống của bệnh nhân lên hàng đầu. Người thầy thuốc như vậy mới xứng đáng được tôn vinh và công nhận. Đây là một truyện giản dị nhưng ý nghĩa, làm tôn vinh tâm đức và lòng nhân ái của người thầy thuốc chân chính.