TOP 8 bài Cảm nhận về kết của truyện Cô bé bán diêm cực hay, kèm theo dàn ý chi tiết. Thông qua đó, giúp các học sinh lớp 8 đồng cảm, thương xót trước số phận bất hạnh của cô bé bán diêm.
Kết thúc buồn của truyện Cô bé bán diêm đã để lại nhiều xúc động trong lòng độc giả. Cách kết truyện thể hiện ước mơ về một cuộc sống hạnh phúc của con người. Mời các bạn học sinh theo dõi bài viết dưới đây để học tốt môn Văn lớp 8:
Dàn ý Cảm nhận về kết của truyện Cô bé bán diêm
1. Bắt đầu
- Giới thiệu về tác giả và tác phẩm
- Tóm tắt về cái kết thương tâm của cô bé bán diêm.
2. Nội dung chính
a. Giới thiệu hoàn cảnh của cô bé bán diêm
- Gia đình nghèo khó, mất mẹ, bà ngoại qua đời khiến gia đình suy sụp, thua lỗ
- Phải đi bán diêm để kiếm sống
- Thường bị bố đánh đập, tra tấn nếu không bán được diêm.
b. Về cái kết của truyện
- Em đã phải chịu cái chết thương tâm - chết vì lạnh giá nhưng vẫn giữ được sắc đẹp và nụ cười, khiến người đọc không khỏi bàng hoàng, xúc động và đau lòng trước số phận bi thương của con người.
c. Thông qua cái kết của truyện, tác giả chỉ trích sự lạnh lùng, vô tâm của xã hội.
- Người đầu tiên bị chỉ trích chính là cha của cô bé, một người cha tàn ác, tàn nhẫn, không thể lo lắng cho con mình mà chỉ biết bóc lột, hành hạ cô bé một cách tàn bạo. Đây là sự suy đồi, suy vong của đạo đức con người.
- Không chỉ vậy, xã hội cũng thể hiện sự lạnh lùng, vô tình với cô bé. Họ không mua được cho cô bé một cây diêm hay cho cô bé bất cứ thứ gì mà chỉ quan tâm đến bản thân. Khi nhìn thấy xác cô bé bên đường, sự lạnh nhạt này khiến ta tức giận vì họ chỉ nói “Chắc nó muốn sưởi ấm!”.
d. Tấm lòng nhân đạo của tác giả
- Cảm thông, thương xót trước số phận đáng thương của cô bé bán diêm
- Đồng cảm với những ước mơ, khát vọng giản dị, chân thành của con người nhỏ bé.
- Lên án, tố cáo sự lạnh lùng, vô tâm, vô cảm của một số người trong xã hội.
- Hướng đến sự giải thoát cho cô bé bằng việc cho cô bé đoàn tụ với bà của mình trên Thiên đường, dưới sự bảo vệ của Chúa.
e. Tài nghệ
- Tài nghệ kể chuyện hấp dẫn, kết hợp hài hòa giữa thực tế và mơ ước.
- Diễn biến tâm lý nhân vật hợp lý.
3. Kết bài
- Khẳng định lại giá trị của tác phẩm: “Cô bé bán diêm” là tác phẩm gây xúc động mạnh cho người đọc với hoàn cảnh đáng thương của con người nhỏ bé trước sự lạnh lùng của xã hội.
- Liên hệ đến chủ nghĩa nhân đạo trong văn học: Tác phẩm thể hiện tấm lòng nhân đạo cao cả của nhà văn.
Cảm nhận về kết thúc của truyện Cô bé bán diêm - Mẫu 1
Cô bé bán diêm trải qua một hoàn cảnh thật đáng thương. Mẹ đã mất sớm, cô sống với người cha hung ác, thường xuyên bị đánh đập và hăm dọa. Đêm giao thừa, khi mọi nhà đều sum vầy bên lò sưởi ấm, cây thông Nô-en được trang hoàng long lanh dưới ánh sao và bàn ăn đầy ắp thức ăn, chào đón một năm mới đầy hạnh phúc.
Cô bé tội nghiệp vẫn đi lang thang ngoài đường trong cái lạnh buốt, không ai để ý mua cho cô những que diêm nhỏ. Em nép vào góc tối quẹt những que diêm như muốn xua tan cái lạnh. Khi ánh sáng nhỏ nhoi sáng lên, em như sống trong giấc mơ ấm áp về lò sưởi, bàn ăn đầy đủ, rồi em mơ về bà và bay lên cao cùng bà.
Cuối cùng, em đã kết thúc trong đêm giao thừa lạnh lẽo ấy, sự ra đi của em như là sự giải thoát khỏi cuộc đời đầy bóng tối. Em được đến bên người thân ở một thế giới khác. Nhà văn đã đưa linh hồn của cô bé đáng thương về với bà, một nơi đầy tình thương mà em mong ước. Câu chuyện với cái kết buồn đã gây xúc động trong lòng người đọc.
Cảm nhận về kết thúc của truyện Cô bé bán diêm - Mẫu 2
Tác phẩm “Cô bé bán diêm” của Hans Christian Andersen để lại ấn tượng sâu sắc về hình ảnh cô bé bán diêm với những que diêm nhỏ le lói. Đó là một đêm giao thừa giá lạnh, ấm ấp trong mộng tưởng hạnh phúc của cô bé nghèo khổ. Dù truyện đã kết thúc, nhưng ấn tượng về những ước mơ và giấc mơ của cô bé vẫn còn đọng lại trong lòng độc giả.
Câu chuyện kết thúc trong khi mọi người háo hức vui chơi, nhưng cô bé bán diêm lại chịu một cái chết bi thảm. Trong đêm giao thừa ấy, em chịu đựng đói rét cả ngày mà không dám về nhà vì sợ cha đánh. Cuối cùng, em ra đi nhưng “đôi má hồng và đôi môi mỉm cười”. Sáng đầu năm mới, khi tuyết phủ đầy đất và mặt trời mọc, bầu trời rực sáng, mọi người đón năm mới vui tươi.
Trong sự háo hức và niềm vui của mọi người, em đã kết thúc trong một xó tường ven đường, nằm giữa những que diêm đã quẹt, hình ảnh ấy gây sâu sắc trong tâm can người đọc. Đó là một kết thúc khác hoàn toàn so với truyện cổ tích. Cô bé bán diêm không có kết thúc có hậu, cũng không tìm được hạnh phúc trong cuộc sống thực tại, thay vào đó, em phải chịu một cái chết bi thảm, đầy xót xa.
Dù là một bi kịch, nhà văn vẫn truyền tải những điều thương tâm và buồn bã mà không gợi lên cảm giác thảm khốc. Bởi cô bé bán diêm đã ra đi trong niềm hạnh phúc vô bờ, sự mãn nguyện khi em được đến bên bà, được bà yêu thương và che chở. Hình ảnh em ra đi với đôi má hồng, đôi môi mỉm cười là minh chứng cho việc em không chết, em chỉ bước từ thế giới đầy đắng cay, đen tối sang một thế giới tươi đẹp hơn.
Chỉ có cái chết mới giải thoát cuộc đời em khỏi nỗi khổ, và hạnh phúc khi được ở bên bà, được lên cùng với Thiên Chúa. Hans Christian Andersen đã hiểu và tôn trọng sâu sắc, với tấm lòng thuộc về những người khốn khổ, bất hạnh trong xã hội. Kết thúc bi kịch của câu chuyện vẫn tỏa sáng giá trị nhân văn.
Sự đối lập giữa cái chết bi thảm của cô bé bán diêm và sự thờ ơ của xã hội khi nhìn thấy những que diêm cháy dở. Con người trở nên lạnh lùng, vô cảm, thiếu tình thương, chỉ nói lời lạnh nhạt: “Chắc nó muốn sưởi ấm!”. Trong xã hội vô tâm, thiếu tình cảm, nhà văn Hans Christian Andersen đã sáng tác để truyền đạt những tư tưởng nhân văn sâu sắc, thể hiện niềm tiếc thương vô hạn với cô bé bán diêm và những số phận khốn khổ trong xã hội. Truyện cũng là lời lên án sự vô tâm của những người thiếu lòng yêu thương trong xã hội.
Hình ảnh về cái chết của cô bé bán diêm luôn là điều xúc động nhất, dù nhà văn đã miêu tả đôi má hồng và đôi môi mỉm cười. Dù kết thúc truyện, hình ảnh của cô bé vẫn còn đọng lại trong tâm hồn của những người đọc.
Cảm nhận về cái kết của truyện Cô bé bán diêm - Mẫu 3
Truyện “Cô bé bán diêm” là một tác phẩm tiêu biểu của Hans Christian Andersen. Dưới nét bút tài hoa của nhà văn, cô bé bán diêm đã phải chịu cái chết.
Em bé đã chết nhưng đôi má vẫn hồng, đôi môi vẫn mỉm cười. Hình ảnh cái chết đẹp đó thể hiện sự hạnh phúc, mãn nguyện của cô bé. Có lẽ em đã thanh thản, tại nguyện khi chỉ mình em được sống trong những điều huy hoàng, kì diệu. Cái chết của cô bé bán diêm là tấm lòng nhân ái của nhà văn dành cho số phận trẻ thơ, là sự cảm thông và trân trọng thế giới tâm hồn. Dù em chết trong hoàn cảnh đau đớn, nhưng cái chết của em lại đem đến một thông điệp sâu sắc về sự vô tâm của xã hội với những nỗi đau của người nghèo khổ, đặc biệt là trẻ em. Nhà văn đã tố cáo một cách cay đắng, khơi gợi lòng yêu thương và san sẻ với những kẻ may mắn.
Với phong cách viết bay bổng, nhẹ nhàng, Hans Christian Andersen đã trở thành một nhà văn nổi tiếng trên toàn thế giới, trong mọi thời đại.
Cảm nhận về cái kết của truyện Cô bé bán diêm - Mẫu 4
Khi đọc câu chuyện “Cô bé bán diêm”, người đọc chắc chắn sẽ có ấn tượng sâu sắc với đoạn kết. Cô bé bán diêm đã chết vì cái lạnh trong đêm giao thừa. Vào ngày mồng một năm mới, em nằm giữa những bao diêm, trong đó có một bao đã cháy hết. Chẳng ai biết những điều kỳ diệu mà em đã trải qua và đặc biệt là cảnh hai bà cháu bay lên nhận niềm vui đầu năm.
Em đã đi vào ánh sáng vĩ đại, vào một thế giới của tình thương, nơi có người bà hiền lành, có những lò sưởi ấm áp, những bữa ăn phong phú, những cây thông trang hoàng, được sống trong lòng từ bi và sự che chở vô hạn của Chúa. Em đã thoát khỏi cơn đau đớn trên mặt đất, thoát khỏi cơn đói, cái lạnh, nỗi cô đơn và bất hạnh. Em ra đi trong sự thanh thản và hài lòng, “đôi má hồng và đôi môi vẫn mỉm cười”.
Gương mặt đó sẽ còn ám ảnh nhiều độc giả yêu thích câu chuyện. Cô bé ra đi trong sự vui vẻ, bao dung và tha thứ. Cô ấy mỉm cười từ biệt mọi thứ, tha thứ mọi điều: những lời lẽ thô tục, những đòn roi, sự lạnh nhạt của con người... Cô bé ra đi như một thiên thần, sau khi trải qua những khổ đau của cuộc sống đã được về với Chúa, về nơi thiên đàng. Kết thúc câu chuyện là một cái kết có hậu, ấm áp và đậm tính nhân văn. Hans Christian Andersen không lẩn tránh hiện thực khắc nghiệt của cuộc sống mà thể hiện sự đồng cảm và yêu thương với những số phận bất hạnh, nhận ra và trân trọng những ước mơ trong sáng, thánh thiện của con người.
Tuy nhiên, không phải là một cái kết hoàn toàn có hậu. Truyện của Hans Christian Andersen kết thúc nhưng lòng người đọc vẫn băn khoăn, trăn trở, suy nghĩ về cuộc sống, về tình người. Nhà văn không né tránh sự nghiệt ngã của hiện thực. Cô bé bán diêm, với tâm hồn trong sáng, thánh thiện, đã kết thúc cuộc đời trong cái đêm giao thừa, trong cảnh đói rét. Một năm mới bắt đầu với những hy vọng mới nhưng cô bé đã kết thúc chặng đường của mình tại bước ngưỡng của năm mới. Không có cơ hội, không có tương lai cho em. Trước khi chết vì đói, vì rét, em đã chết vì sự lạnh lùng, vô cảm, tàn nhẫn, ích kỷ của con người. Em không dám về nhà vì sợ những lời chửi mắng, đánh đập của bố, em cô đơn, bơ vơ, tuyệt vọng đối mặt với sự lạnh nhạt, thờ ơ của những người đi qua. Cái chết của em gợi lại nỗi xót thương, niềm day dứt như một câu hỏi ám ảnh trong lòng mỗi người: làm sao để không còn trẻ em bất hạnh như cô bé bán diêm trên thế gian này?
Truyện nhẹ nhàng, đơn giản nhưng đặt ra những vấn đề sâu sắc, thể hiện giá trị nhân văn cao đẹp qua tấm lòng yêu thương, trân trọng con người của Hans Christian Andersen. Cái kết của truyện như một câu hỏi đầy suy nghĩ, như một lời đề nghị gửi đến độc giả qua nhiều thế hệ, ở mọi nơi về cách sống, thái độ, tình cảm đối với những người xung quanh, đặc biệt là những mảnh đời bất hạnh.
Cảm nhận về cái kết của truyện Cô bé bán diêm - Mẫu 5
Có những câu chuyện khi đọc xong, ta dường như không còn ấn tượng gì về chúng. Tuy nhiên, có những câu chuyện, sau khi đọc xong, vẫn luôn khiến ta suy nghĩ, day dứt và cảm thấy muốn làm điều gì đó. Truyện ngắn “Cô bé bán diêm” là một trong những câu chuyện như vậy. Chính vì cái kết mở của truyện, làm cho người đọc luôn cảm thấy thương cảm với số phận của cô bé bán diêm.
Hans Christian Andersen là nhà văn của “Mọi thời, mọi người và mọi nhà” với loại truyện dành cho trẻ em. Các câu chuyện của ông nhẹ nhàng, tươi mới phản ánh tình yêu thương con người, đặc biệt là những người nghèo khổ, và niềm tin vào sự thắng lợi cuối cùng của cái tốt đẹp trên thế gian. Ông được gọi là người viết chuyện cổ tích hiện đại cho trẻ em.
Truyện “Cô bé bán diêm” được sáng tác vào năm 1845 khi Hans Christian Andersen đã nổi danh từ hơn hai mươi năm cầm bút. Đây là một câu chuyện kết hợp yếu tố thực và ảo, mang đậm màu sắc cổ tích và thần kỳ, với tình thương và vẻ đẹp nhân văn sâu sắc.
Có người cho rằng truyện chỉ nên kết thúc ở đoạn em bé và bà bay về chầu thượng đế, không nên miêu tả đói rét hay nỗi đau buồn của em bé. Tuy nhiên, nhà văn người Đan Mạch đã quyết định kết thúc bằng hình ảnh em bé bán diêm chết trong giá rét với “đôi má hồng và đôi môi đang mỉm cười”. Đối với tác giả, việc này là rất cần thiết để tôn vinh tấm lòng nhân ái. Em bé bán diêm, dù chết trong cảnh khó khăn, nhưng vẫn được miêu tả rất đẹp và cảm thấy mãn nguyện. Hình ảnh này giúp giảm đi nỗi đau trong truyện và gợi lên nhiều liên tưởng sâu sắc cho độc giả.
Nếu chỉ kết thúc ở đoạn hai bà cháu bay lên trời, người đọc sẽ không nhìn thấy sự đối lập giữa vẻ đẹp thuần khiết của cô bé bán diêm và sự lạnh lùng của thời tiết. Người ta cũng sẽ không nhận thấy sự tàn nhẫn và thiếu tình thương của xã hội khi đối diện với số phận của cô bé. Đoạn này thể hiện sự nhân đạo sâu sắc của Hans Christian Andersen, phê phán sự khắc nghiệt và lạnh nhạt của xã hội.
Điểm đặc biệt của đoạn kết không chỉ là nhân vật chính bị đối xử tàn nhẫn mà còn là tình yêu thương và sự nhân ái của tác giả. Tác giả đã cho nhân vật được trải nghiệm những điều mà khi còn sống không có. Đoạn kết này thể hiện tấm lòng nhân đạo và yêu thương của Hans Christian Andersen dành cho những số phận bất hạnh như cô bé bán diêm.
Kết thúc của truyện “Cô bé bán diêm” đẹp, ý nghĩa và giàu cảm xúc. Khác với “Lão Hạc” của Nam Cao kết thúc bi thương, ở đây tác giả mở ra nhiều ý nghĩa mới. Có thể nói đây là một kết thúc mang tính mở, gợi mở và đầy ý nghĩa nhân văn.
Cảm nhận về cái kết của truyện Cô bé bán diêm - Mẫu 6
“Cô bé bán diêm” là một tác phẩm đặc sắc của nhà văn Hans Christian Andersen. Khi đọc câu chuyện này, người đọc không thể quên được kết thúc sâu sắc của nó.
Trong đêm giao thừa rét buốt, một cô bé bán diêm với đôi chân đất, đầu trần, bụng đói. Cô bé mồ côi mẹ và bà nội. Sợ bị bố đánh, cô bé không dám về nhà. Ngồi nép vào góc tường, cô bé quẹt diêm. Mỗi que diêm lại hiện ra những hình ảnh ấm áp, thịnh soạn. Cuối cùng, cô bé đã chết trong cảnh hạnh phúc, có đôi má hồng, đôi môi mỉm cười.
Cô bé bán diêm chết trong cảnh đêm giáng sinh rét buốt. Sáng hôm sau, người ta thấy cô bé vẫn có vẻ hạnh phúc. Nguyên nhân cái chết của cô bé xuất phát từ sự thờ ơ của gia đình, đặc biệt là người cha bắt cô bé phải ra đường bán diêm. Nỗi đói và lạnh của cô bé cũng là do sự vô tâm của xã hội.
Cái chết của cô bé bán diêm là lời kêu gọi chống lại sự vô cảm của xã hội. Tác giả đã tưởng tượng một cái kết mở, nơi cô bé được đoàn tụ với mẹ và bà trên thiên đường, nhận được tình yêu thương và hạnh phúc.
Tóm lại, cái kết của truyện “Cô bé bán diêm” đã thể hiện được những giá trị nhân văn mà tác giả muốn gửi gắm đến người đọc.
Cảm nhận về cái kết của truyện Cô bé bán diêm - Mẫu 7
“Cô bé bán diêm” là một câu chuyện giàu ý nghĩa nhân văn. Chuyện này thể hiện lòng thương xót đối với những số phận bất hạnh như cô bé và phê phán sự vô tâm của xã hội.
Kết thúc của “Cô bé bán diêm” rất đau lòng. Em bé chết vì giá rét trong đêm giao thừa, ngồi giữa những bao diêm, trong đó có một bao đã đốt hết nhẵn. Cái chết của cô bé gây ra nhiều nỗi tiếc thương cho độc giả.
Đằng sau cái kết của câu chuyện, nhà văn muốn gửi gắm nhiều ý nghĩa nhân văn cao đẹp. Một cô bé trong sáng, thánh thiện đã kết thúc cuộc đời đầy bất hạnh trong một đêm mùa đông lạnh giá. Cô bé chết vì sự lạnh lùng, vô cảm của xã hội, từ những người thân yêu cho đến những người xa lạ.
Tuy cô bé bán diêm đã ra đi nhưng trên đôi môi vẫn tỏa nụ cười. Điều này gợi cho người đọc niềm tin vào một phép màu, như sự thanh thản và mãn nguyện. Bà ngoại đã đến, đưa cô bé lên thiên đường. Tại đây, cô bé sẽ không còn sợ hãi những đòn roi của người cha độc ác hay sự lạnh giá của mùa đông. Cô sẽ được sống trong sự che chở và tình yêu thương của mẹ, của bà. Hình ảnh của cô bé bán diêm hiện lên như một thiên thần, đã được trở về với Chúa, về nước thiên đàng. Đó là tính nhân văn mà An-đéc-xen muốn gửi gắm đến bạn đọc.
“Cô bé bán diêm” là một câu chuyện giàu ý nghĩa, thể hiện khát vọng yêu thương và hạnh phúc của con người.
Cảm nhận về cái kết của truyện Cô bé bán diêm - Mẫu 8
Không ai đọc “Cô bé bán diêm” của An-đéc-xen mà không nhớ những ánh lửa diêm nhỏ nhoi bùng lên giữa đêm giáng sinh giá lạnh, kết hợp với thế giới mộng tưởng đẹp của cô bé. Dù truyện đã kết thúc, nhưng sức ảnh hưởng của những giấc mơ tuyệt đẹp vẫn còn sống trong tâm trí người đọc, qua những lời kể và sự miêu tả cuốn hút của nhà văn.
Kết thúc câu chuyện đối lập giữa niềm vui và cái chết bi thảm của cô bé bán diêm. Trong đêm giáng sinh rét buốt, em đã qua đời vì đói rét, nằm giữa những que diêm đã cháy hết. Sáng hôm sau, khi tuyết phủ kín mặt đất và mặt trời lên, bầu trời xanh nhạt, mọi người vui vẻ ra khỏi nhà. Trước sự vui sướng, háo hức của mọi người, hình ảnh em vẫn còn lại trong tâm can người đọc. Đây là một kết thúc độc đáo, hoàn toàn khác với truyện cổ tích. Truyện 'Cô bé bán diêm' là một bi kịch, đau xót cho số phận nghèo khổ, bất hạnh của cô bé. Tuy nhiên, An-đéc-xen đã miêu tả bi kịch mà không gợi ra nỗi buồn sâu sắc của cuộc đời nhân vật. Cô bé ra đi trong hạnh phúc, khi được bà yêu thương, che chở. Từ đó, em mãi mãi sống bên bà. Chi tiết cô bé chết vẫn có má hồng, môi mỉm cười khẳng định em đã thoát khỏi thực tại cay đắng, bước sang một thế giới tươi đẹp hơn. Điều kỳ diệu hơn nữa là niềm hạnh phúc với em khi ở bên bà đầy yêu thương bay lên với Thượng đế chí nhân. Chỉ có An-đéc-xen mới hiểu và trân trọng tấm lòng thuộc về những con người nghèo khổ, bất hạnh. Kết thúc đầy đau đớn ấy vẫn ám ảnh trái tim người đọc, làm sáng bừng giá trị nhân văn sâu sắc. Sự đối lập giữa sự bất hạnh tột cùng của em bé và sự thờ ơ của xã hội rõ ràng hơn bao giờ hết.
Chúng ta càng trân trọng ước mơ của cô bé, thì lại càng đau đớn trước cái chết thương tâm của em. Chúng ta phải cảm ơn nhà văn An-đéc-xen đã miêu tả cái chết của cô bé với lòng cảm thông sâu sắc. Ánh sáng của những giấc mơ hiện về mỗi khi một que diêm sáng lên, đã trở thành vầng hào quang chiếu sáng bên cô bé trong những giây cuối cùng của cuộc đời, xua đi mọi cảnh băng, lạnh, giúp em quên hết nỗi đau buồn của cuộc sống. Khi nhìn thấy những que diêm cháy dở, con người trở nên lạnh lùng, vô cảm, thiếu tình thương: “Chắc nó muốn sưởi ấm”.
Trong truyện “Cô bé bán diêm”, người đọc không thể không cảm nhận ý nghĩa của hình tượng những ngọn lửa diêm. Đó là ngọn lửa của ước mơ tuổi thơ về một mái ấm gia đình, về sự ấm áp hạnh phúc, được ăn ngon mặc đẹp, được vui chơi và sống trong tình yêu thương của mọi người. Đây chính là ý nghĩa nhân văn sâu sắc của tác phẩm. Và hình ảnh em bảo bà cầu xin Thượng đế chí nhân cho em đi theo bà nhắc nhở chúng ta hãy yêu thương trẻ thơ và để trẻ có một cuộc sống hạnh phúc trong mái ấm gia đình, trong tình cảm nâng niu, trân trọng của tất cả mọi người.
Em bé thật bán diêm, quả thật đáng thương. Trong xã hội thiếu tình thương yêu giữa con người, nhà văn An-đéc-xen đã viết truyện này để bày tỏ niềm tiếc thương vô hạn đối với em bé bán diêm nói chung và tầng lớp những người nghèo khổ nói riêng, để làm dịu bớt nỗi đau đang nhức nhối trong tim và cũng để an ủi những linh hồn tội nghiệp. Mặc dù tác giả đã miêu tả em bé chết với đôi má hồng và đôi môi mỉm cười, nhưng vẫn khiến người đọc cảm động rơi nước mắt. Dù khép lại trang sách, những hình ảnh cô bé bán diêm vẫn mãi mãi đọng lại và hiện hữu trong em và tất cả những ai đã từng đọc truyện. Bức thông điệp mà ông gửi gắm vẫn còn ý nghĩa sâu sắc đến tận bây giờ.