Cảm nhận về khổ thơ thứ tư của bài Nhớ rừng Đỉnh cao nhất, đồng hành cùng các em học sinh lớp 8 khám phá thêm nhiều ý tưởng mới, nâng cao chất lượng bài văn cảm nhận của mình.
Thông qua khổ thơ thứ tư của bài Nhớ rừng, chúng ta có thể cảm nhận được lòng khao khát tự do mãnh liệt đang dần trỗi dậy trong con hổ, với tiếng gọi đầy cuồng nhiệt. Hãy cùng các em theo dõi văn mẫu cảm nhận khổ thứ tư Nhớ rừng trong bài viết dưới đây từ Mytour:
Đề bài: Phản ánh về khổ thơ thứ tư của bài Nhớ rừng của Thế Lữ.
Phản ánh về khổ thơ thứ tư của bài Nhớ rừng
Đoạn bốn miêu tả cảnh vườn Bách Thảo qua góc nhìn khinh miệt của chúa sơn lâm. Tất cả chỉ là sự sắp đặt đơn giản, u ám, xa lạ so với tự nhiên. Càng cố học tập, mô phỏng cảnh đại ngàn hoang dã thì nó lại càng lộ ra sự bình thường, giả dối đáng ghét:
Nay ta ôm nỗi oán hận muôn thuở,
Ghét những cảnh không bao giờ thay đổi,
Những cảnh sửa sang, tầm thường, giả dối:
Hoa chăm, cỏ xén, lối mòn, cây trồng;
Dải nước đen như suối giả, chẳng chảy,
Len dưới nách những mô gò thấp kém;
Dăm vừng lá hiền lành, không cần kín,
Cũng mô phỏng vẻ hoang dã
Của chốn ngàn năm cao cả, âm u.
Cảnh vườn bách thú nơi con hổ bị giam cầm trái ngược với khung cảnh rừng sâu núi thẳm hoang dã nơi nó từng cai trị. Hoa chăm, cỏ xén, lối mòn, cây trồng là hình ảnh ẩn dụ ám chỉ hiện thực của xã hội hiện đại. Tâm trạng chán chường, khinh bỉ của thanh niên trí thức trước thực tại bế tắc, rối ren của xã hội lúc đó rõ ràng trong bài thơ.