Hôm nay, Mytour chia sẻ tài liệu Mẫu văn lớp 8: Viết về cảm nhận sau khi đọc một bài thơ ngắn.
Các bạn học sinh lớp 8 hãy tham khảo tài liệu bao gồm dàn ý và 2 mẫu văn mẫu. Chúng tôi sẽ chia sẻ ngay bên dưới.
Dàn ý cảm nhận sau khi đọc một bài thơ ngắn
1. Bắt đầu
Phát biểu cảm nhận chung về nội dung hoặc nghệ thuật của bài thơ ngắn.
2. Nội dung chính
- - Trình bày cụ thể cảm nhận về yếu tố nội dung hoặc nghệ thuật đã được đề cập ở đoạn mở đầu.
- Đưa ra đánh giá về giá trị của bài thơ và tư tưởng mà tác giả muốn truyền đạt.
3. Tổng kết
Tóm tắt lại cảm xúc và suy nghĩ của bản thân về nội dung hoặc nghệ thuật đã trình bày.
Cảm nhận sau khi đọc một bài thơ ngắn về mẹ - Mẫu 1
Bài thơ 'Trong lời ru của mẹ' của Trương Nam Hương đã gây cho tôi nhiều ấn tượng. Tại những dòng đầu tiên, tác giả gợi lại ký ức tuổi thơ đong đầy và đáng yêu. Mỗi đứa trẻ đều lớn lên trong vòng tay của mẹ. Lời ru cùng những câu chuyện cổ tích từ mẹ trở nên ấm áp hơn bao giờ hết. Những nhịp đập của chiếc võng đưa con vào giấc ngủ, đưa con khám phá vẻ đẹp của đất nước. Trong lời ru của mẹ, con đã gặp những hình ảnh thân quen của miền quê. Đó là cánh đồng xanh ngắt, đàn cò trắng ngoạm. Hoặc những màu vàng của hoa mướp, tiếng gáy gục gồ, lá chanh. Đó cũng là những lùm tre huyền thoại, dải trầu, vầng trăng hay hương cây cau. Tất cả đều mang hồn của quê hương thân thuộc. Đặc biệt nhất, hình ảnh người mẹ hiện ra đầy cảm động. Mẹ lặng lẽ với những công việc nặng nhọc. Chiếc áo bạc phếch thể hiện cuộc sống bụi đời của mẹ. Từ đó, người con thể hiện tình cảm, thấu hiểu sâu sắc. Thời gian trôi qua, tóc mẹ đã bạc phơ, cho thấy cuộc sống khổ cực của mẹ. Đi làm mệt mỏi không biết bao nhiêu, người con không khỏi xót xa. Ở khổ thơ cuối, người con đã thể hiện những tình cảm chân thành dành cho người mẹ. Lời ru của mẹ là động lực, giúp con vươn xa hơn. Dù bay đến nơi nào, mẹ vẫn theo dõi, động viên và mong chờ con quay về vòng tay âu yến. Bài thơ 'Trong lời ru của mẹ' thật sâu sắc, khơi gợi một tình cảm hiếu khách đẹp và chân thành.
Cảm nhận sau khi đọc một bài thơ ngắn về mẹ - Mẫu 2
'Nếu mai em quay về Chiêm Hóa' của Mai Liễu đã in đậm trong tâm trí tôi nhiều cảm xúc và ấn tượng. Dòng thơ mở đầu như một lời mời gọi: 'Nếu mai em quay về Chiêm Hóa'. Cách sử dụng 'em - ta' rất độc đáo. 'Em' ở đây không chỉ đề cập đến một cá nhân mà nói chung về những người dân tại quê hương Chiêm Hóa, còn 'ta' có thể là chính nhà thơ. Mỗi khi Tết đến, là dịp để những người con xa quê trở về và cảm nhận một mùa xuân yêu dấu. Có lẽ vì thế mà 'ta' mong 'em' gửi đi nỗi nhớ thương về quê hương. Tiếp theo, tác giả dành một khổ thơ để miêu tả vẻ đẹp của núi rừng Chiêm Hóa. Sông Gâm xuất hiện với hai bờ cát trắng, và 'đá ngồi dưới bến trông nhau'. Biện pháp tu từ nhân hóa đã làm cho vật thể vô tri như đá trở nên sống động, nhìn sang bờ kia như đang ngắm nhau. Núi non lại tựa như đang trẻ lại, mặc bộ áo màu xanh ngút. Không chỉ là thiên nhiên, con người ở Chiêm Hóa cũng gây ấn tượng mạnh. Những cô gái Dao xinh đẹp trong trang sức bạc. Những cô gái Tày trong trang phục truyền thống đẹp đến mê hoặc với nụ cười dễ thương khiến người nhìn quên đường về. Khổ thơ cuối cùng như một lời chia tay thể hiện sự nhớ mong và mong muốn quay về quê hương của tác giả rất mãnh liệt.
Cảm nhận sau khi đọc một bài thơ sáu chữ, bảy chữ - Mẫu 3
Bài thơ 'Đường về làng mẹ' đã đem đến cho người đọc nhiều cảm xúc. Qua sáu khổ thơ, tác giả đã truyền đạt tình yêu thương quê hương và nỗi nhớ về người mẹ. Lời gọi đầu bài 'U tôi' thật thân thiện, gần gũi. Sau đó, tác giả kể về những ký ức ngọt ngào của tuổi thơ. Mỗi khi xuân về, tôi được mẹ dẫn về thăm quê. Con đường trở về làng hiện lên với những hình ảnh quen thuộc, gần gũi. Dọc đường là dòng sông quen thuộc với những dòng nước trắng lướt bờ. Cảnh vật thiên nhiên ở đây tươi đẹp với những đám mây trắng, dòng sông uốn quanh. Những cồn đá xanh, bãi mía xanh tốt đang được người làng làm đồng. 'U tôi' đã già đi nhưng vẫn giữ được nét đẹp như thời con gái, đeo khuyên vàng, mặc yếm thắm, áo nâu. Tuổi tác không làm mất đi vẻ tươi tắn của 'u' - mắt sáng, môi hồng, má đỏ. Đến hai khổ thơ cuối, người đọc cảm nhận được những kỷ niệm về người mẹ của 'tôi'. Tà áo nâu và chiếc nón lá, 'u' đã bán cả mặt cho đất, với đôi lưng trời. Dưới ánh chiều tà, bóng lưng chăm chỉ của 'u' khiến tác giả phân vân không biết đó là của mẹ hay của cô gái nào. Trên con đường về quê, 'tôi' gặp lại những gương mặt quen thuộc, nghe lời khen về 'u' mà tôi tự hào vô cùng.
Cảm nhận sau khi đọc một bài thơ sáu chữ, bảy chữ - Mẫu 4
Bài thơ 'Vượt đèo Ngang' của Bà Huyện Thanh Quan đã đem đến cho tôi nhiều cảm xúc:
'Bước tới Đèo Ngang, khi chiều tà buông xuống,
Cỏ cây xen lẫn đá, lá hoa rợp bóng.
Bóng người dưới núi lom khom vài bóng,
Nhà cửa lác đác ven sông, chợ mấy nhà.'
Cụm từ “bóng chiều tà buông xuống” cho thấy đây là thời điểm kết thúc của một ngày, khi mọi người trở về nhà sau một ngày làm việc vất vả. Sự cô đơn của nhà thơ tại Đèo Ngang càng trở nên thấm đẫm. Cảnh vật ở Đèo Ngang qua câu thơ “Cỏ cây xen lẫn đá, lá hoa rợp bóng” là hình ảnh đẹp, mang tính biểu tượng. Việc sử dụng từ “xen lẫn” kết hợp với hình ảnh “đá, lá, hoa” rất tinh tế. Tác giả đã gợi ra một thiên nhiên hoang sơ nhưng đầy sức sống. Khung cảnh thiên nhiên ở Đèo Ngang được nhà thơ miêu tả chỉ với vài nét nhưng lại rất chân thực và sinh động. Trong bối cảnh thiên nhiên bao la đó, con người cũng xuất hiện. Trong hai câu thơ tiếp theo, tác giả sử dụng cụm từ “lom khom - vài bóng” để gợi lên hình ảnh người đứng lom khom dưới chân núi. Còn cụm từ “lác đác - chợ mấy nhà” mang đến hình ảnh vài căn nhà nhỏ thưa thớt, lác đác ven sông. Nhà thơ đã rất khéo léo sử dụng biện pháp đảo ngữ để nhấn mạnh tính nhỏ bé của con người. Giữa vũ trụ bao la, con người chỉ như một chấm nhỏ lặng lẽ, mỏng manh. Từ đó, nhà thơ bộc lộ nỗi lòng của một con người yêu quê hương, yêu đất nước:
'Nhớ nước, đau lòng, quê hương ơi,
Thương nhà, nụ cười mỏi mệt, gia đình yêu dấu.
“Dừng chân lại, ngắm trời, núi, sông,
Mảnh tình riêng, ta với chính mình.'
Ở đây “quê hương ơi” và “gia đình yêu dấu” không chỉ là hình ảnh thực về hai loài chim (chim đỗ quyên, chim đa đa). Việc sử dụng thủ pháp lấy động tả tĩnh: tiếng kêu “quốc quốc”, “đa đa” để bộc lộ nỗi lòng nhớ thương của mình với đất nước, quê hương. Người đọc dường như có thể cảm nhận được tiếng kêu đến xé lòng. Câu thơ “Dừng chân lại, ngắm trời, núi, sông” khắc họa hình ảnh nhà thơ một mình đứng tại Đèo Ngang, đưa mắt nhìn ra xa cảnh vật bao la phía trước (có bầu trời, có núi non, dòng sông). Sự cô đơn của nhà thơ: “mảnh tình riêng” - tình cảm riêng tư của nhà thơ không có ai để chia sẻ. Bà Huyện Thanh Quan lại sử dụng cụm từ “ta với chính mình” ở đây đều chỉ nhà thơ, lúc này bà chỉ có một mình đối diện với chính bản thân. Từ đó, nhà thơ muốn nhấn mạnh nỗi nhớ về quê hương, cũng như tình yêu đất nước sâu sắc. Có thể khẳng định, “Qua Đèo Ngang” rất tiêu biểu cho phong cách thơ của Bà Huyện Thanh Quan.
Cảm nghĩ sau khi đọc một bài thơ sáu chữ, bảy chữ - Mẫu 5
Khi đọc “Nắng mới” của Lưu Trọng Lư, tôi đã trải qua nhiều cảm xúc. Cảnh ánh nắng mới và tiếng gà đã gợi nhớ về người mẹ của “tôi”. Mỗi khi ánh nắng chiếu qua cửa sổ và tiếng gà vọng từng tiếng, lòng tôi lại dâng trào cảm xúc. Ký ức về quá khứ lại hiện về với biết bao xúc cảm. Trong ký ức của “tôi”, người mẹ hiện lên với vẻ đơn giản, chân thành. Mỗi sáng, khi nắng lên, mẹ lại mang quần áo ra phơi để con có những chiếc áo thơm phức, sạch sẽ. Hình ảnh của mẹ không thể nào phai nhạt trong tâm trí của “tôi” với nụ cười và hàm răng đen nhánh. Qua đó, tác giả thể hiện tình cảm yêu mến, trân trọng và niềm nhớ thương đối với mẹ.