Đánh giá vẻ đẹp của Thúy Kiều trong đoạn trích Chị em Thúy Kiều được lựa chọn từ 9 bài văn xuất sắc nhất của các học sinh giỏi trên toàn quốc, giúp các bạn học sinh lớp 9 hiểu rõ hơn về vẻ đẹp và tài năng của nhân vật Thúy Kiều.
Trong đoạn trích Chị em Thúy Kiều, Nguyễn Du đã tôn vinh vẻ đẹp của một phụ nữ toàn diện trong xã hội thời xưa. Mời các bạn cùng đọc bài viết dưới đây của Mytour để có thêm nhiều ý tưởng mới cho bài văn của mình:
Phân tích về vẻ đẹp của Thúy Kiều
Kế hoạch 1
1. Giới thiệu:
- Tổng quan về 'Truyện Kiều' và tác giả Nguyễn Du.
- Giới thiệu đoạn trích 'Chị em Thúy Kiều'.
- Khái quát về vẻ đẹp của Thúy Kiều trong đoạn trích 'Chị em Thúy Kiều'.
2. Nội dung chính:
a) Vẻ đẹp của Thúy Kiều:
Nguyễn Du đã sử dụng miêu tả về Thúy Vân như một cách để nhấn mạnh vẻ đẹp của Kiều.
- 'Đôi mắt như làn nước mùa thu': Mô tả về đôi mắt xanh trong vắt của Thúy Vân.
- 'Nét mày cong đẹp như dáng núi xuân': Mô tả về đôi lông mày cong của Thúy Vân.
- 'Hoa ghen', 'liễu hờn': Sự ghen tỵ của thiên nhiên trước vẻ đẹp của nàng.
=> Sử dụng hình ảnh tự nhiên để tả vẻ đẹp con người: Thể hiện bút pháp ước lệ tượng trưng của Nguyễn Du.
b) Vẻ đẹp trong tài năng:
- Sự 'thông minh' thiên bẩm, hiểu biết vượt xa mức bình thường.
- 'Thuộc tất cả âm giai của nhạc cổ': Sự tài năng âm nhạc của Thúy Vân.
- 'Tiếng đàn của nàng còn hơn cả tiếng đàn của người Hồ': Tài năng âm nhạc vượt trội của nàng.
- Nàng sáng tác 'Bạc mệnh' đầy bi thương, cảm xúc mỗi khi tiếng đàn vang lên -> Âm nhạc là cách thể hiện cuộc đời nàng.
=> Một cô gái có tài năng, hiểu biết sâu sắc về âm nhạc.
c) Nghệ thuật:
- Nghệ thuật sử dụng ước lệ tượng trưng và biện pháp tu từ.
- Sử dụng ngôn ngữ và hình ảnh mạnh mẽ để mô tả.
- Sử dụng các kỹ thuật văn xuôi như so sánh, ẩn dụ, nhân hóa,...
3. Kết bài:
- Chia sẻ cảm nhận về vẻ đẹp của nhân vật Thúy Kiều.
Kế hoạch 2
1. Bắt đầu:
- Nguyễn Du được biết đến là một nhà thơ tài năng và là một thiên tài văn học.
- 'Truyện Kiều' là tác phẩm nổi tiếng nhất của ông.
- Câu chuyện về cuộc đời của nàng Kiều, một người phụ nữ tài năng và xinh đẹp, được thể hiện rõ qua đoạn trích 'Chị em Thúy Kiều'.
2. Phần chính:
a. Tổng quan về đoạn trích:
- Vị trí: Được đặt ở đầu phần 'Gặp gỡ và đính ước', giới thiệu về hoàn cảnh sống của Kiều.
- Nội dung: Mô tả vẻ đẹp của chị em Thuý Kiều và Thuý Vân.
b. Vẻ đẹp của Thuý Kiều:
* Vẻ đẹp nhan sắc:
- Nguyễn Du tập trung vào việc mô tả vẻ đẹp của Vân trước đây, để làm nổi bật hơn vẻ đẹp của Kiều: 'Kiều càng sắc sảo mặn mà'.
- Tác giả sử dụng nghệ thuật ước lệ, tượng trưng, lấy cảm hứng từ vẻ đẹp tự nhiên 'làn thu thuỷ', 'nét xuân sơn', 'hoa', 'liễu' để diễn tả vẻ đẹp của Thuý Kiều.
- Nguyễn Du tập trung vào việc mô tả đôi mắt của Kiều 'Làn thu thuỷ, nét xuân sơn', nhấn mạnh vào vẻ đẹp của nàng: Đôi mắt trong trẻo như nước mùa thu, đôi lông mày cong như dáng núi mùa xuân (bút pháp điểm nhấn).
- Vẻ đẹp của Kiều vượt ra ngoài điều bình thường:
- Nhà thơ đã sử dụng biện pháp nhân hoá 'hoa ghen', 'liễu hờn' cùng thành ngữ 'nghiêng nước nghiêng thành' để chỉ về vẻ đẹp của Kiều - một vẻ đẹp khiến cả thiên nhiên cũng phải ghen tị.
- Miêu tả về vẻ đẹp của Kiều không theo quy luật tự nhiên: gợi lên những bi kịch, trắc trở.
* Vẻ đẹp tài năng:
- Nàng được trời phú cho bản tính 'thông minh' và tài năng về cầm, kỳ, thi, hoạ: tất cả đều tinh thông một cách xuất sắc.
- Kiều còn 'làu bậc ngũ âm' và 'ăn đứt hồ cầm': nàng biết đến tất cả các giai điệu của nhạc cổ và tinh thông đàn tỳ bà cổ.
- Không chỉ thế, Kiều còn có khả năng sáng tác âm nhạc với khúc nhạc 'Bạc mệnh', mỗi khi người nghe cảm nhận được sự buồn bã, đau thương.
- Tài năng của nàng, đặc biệt là khúc nhạc 'Bạc mệnh': một dự cảm về số phận u ám, về cuộc sống đầy gian nan của Kiều.
c. Đặc sắc nghệ thuật:
- Nghệ thuật ước lệ tượng trưng được áp dụng để mô tả vẻ đẹp của Kiều rất độc đáo.
- Ngôn ngữ và hình ảnh so sánh đều rất tinh tế trong việc diễn đạt.
- Các kỹ thuật nghệ thuật như điểm nhấn, nhân hoá, ... được sử dụng một cách thông minh.
3. Kết bài:
- Vẻ đẹp và tài năng của Kiều đều hoàn hảo nhưng cũng phản ánh một dự cảm về số phận đầy gian nan của nàng.
- Thể hiện tinh thần nhân đạo của Nguyễn Du: tôn trọng và ca ngợi vẻ đẹp và phẩm chất của phụ nữ xưa.
Dàn ý 3
a) Mở bài
- Giới thiệu tác giả, tác phẩm:
- Nguyễn Du là một trong những nhà thơ vĩ đại nhất của dân tộc, ông đã góp phần quan trọng vào sự phát triển của văn học Việt Nam.
- Truyện Kiều là một tác phẩm vĩ đại, được coi là báu vật văn hóa của dân tộc.
- Giới thiệu đoạn trích Chị em Thúy Kiều: Đoạn trích tập trung vào việc miêu tả vẻ đẹp nhan sắc và tài năng của hai chị em Thúy Vân, Thúy Kiều, đặc biệt là sắc đẹp và tài năng của Kiều.
b) Thân bài
* Khái quát về đoạn trích:
- Vị trí: Đoạn trích nằm ở phần mở đầu tác phẩm, giới thiệu gia cảnh của Thuý Kiều.
- Giá trị nội dung: Đoạn trích “Chị em Thúy Kiều” đã ca ngợi vẻ đẹp của hai chị em Thúy Vân, Thúy Kiều, mỗi người có một vẻ đẹp riêng và cùng dự cảm về số phận tương lai khác nhau của họ.
* Luận điểm 1: Vẻ đẹp nhan sắc của Thúy Kiều
- 'Kiều càng sắc sảo mặn mà' -> Thúy Kiều mặn mà về tâm hồn, sắc sảo về trí tuệ
- 'làn thu thủy': vẻ đẹp của đôi mắt trong veo, êm dịu, đượm buồn như nước hồ mùa thu
- 'nét xuân sơn': vẻ đẹp của đôi lông mày như nét bút vẽ núi mùa xuân trong bức tranh thủy mặc.
-> Tác giả sử dụng lối ước lệ tượng trưng để đặc tả riêng đôi mắt trong sáng, long lanh của Kiều.
=> Thúy Kiều gợi lên là trang tuyệt thế giai nhân với vẻ đẹp 'nghiêng nước nghiêng thành' khiến thiên nhiên phải ganh ghét, đố kị: hoa ghen, liễu hờn.
=> Dự cảm về số phận, cuộc đời lênh đênh sau này.
* Luận điểm 2: Tài năng của Thúy Kiều
- Cái tài của Thúy Kiều đạt đến mức lí tưởng theo quan niệm thẩm mĩ phong kiến: cầm, kì, thi, họa
'Pha nghề thi họa, đủ mùi ca ngâm'
- Kiều am hiểu mọi thứ nhưng nổi bật nhất là thi ca, cầm chương: 'Nghề riêng ăn đứt hồ cầm một chương'
- Đặc biệt cung đàn bạc mệnh của nàng là tiếng lòng của trái tim đa sầu, đa cảm: 'Một thiên bạc mệnh lại càng não nhân'.
-> Dự báo cuộc đời, vận mệnh bi kịch của nàng như khúc đàn 'Bạc mệnh'.
=> Chân dung Thúy Kiều khiến tạo hóa ganh ghét, tài hoa thiên bẩm, tâm hồn đa sầu đa cảm dự báo số phận trắc trở, nghiệt ngã đầy sóng gió bởi “Chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau”.
=> Số phận chung của người phụ nữ xưa phải chịu những tủi cực, khó khăn, sự bất công của xã hội. Cuộc đời của họ như tấm lụa đào phất phơ giữa chợ, như thân bèo trôi nổi vô định không biết trôi dạt về đâu.
* Đặc sắc nghệ thuật
- Nghệ thuật miêu tả ước lệ tượng trưng
- Sử dụng miêu tả khái quát cùng biến hóa, uyển chuyển tạo hứng thú với chân dung nhân vật
- Nghệ thuật sử dụng ngôn từ độc đáo, đặc biệt là những từ có giá trị gợi tả cao.
- Nghệ thuật lấy điểm tả diện, đòn bẩy
- Các biện pháp so sánh, ẩn dụ, nhân hóa, đối xứng, liệt kê...
c) Kết luận
- Tóm tắt lại về vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều trong đoạn trích.
- Phát biểu cảm nhận của em.
Phản ứng về vẻ đẹp của Thúy Kiều - Mẫu 1
Nguyễn Du là một nhà thơ tài năng, một bậc thầy của nghệ thuật sử dụng ngôn ngữ. Tác phẩm nổi tiếng nhất mà ông để lại cho hậu thế là kiệt tác 'Truyện Kiều'. Tác phẩm là câu chuyện về cuộc đời của nàng Kiều tài năng và xinh đẹp nhưng lại chịu số phận 15 năm lưu lạc, lênh đênh giữa cuộc đời. Vẻ đẹp và tài năng của nàng Kiều được Nguyễn Du thể hiện rõ thông qua đoạn trích 'Chị em Thuý Kiều'.
Đoạn trích 'Chị em Thuý Kiều' nằm ở phần đầu 'Gặp gỡ và đính ước' của tác phẩm 'Truyện Kiều'. Đây là phần mà tác giả Nguyễn Du tập trung giới thiệu về gia đình của Kiều. Đoạn trích 'Chị em Thuý Kiều' miêu tả chi tiết về vẻ đẹp cũng như tài năng của hai chị em Thuý Kiều, Thuý Vân, đặc biệt là vẻ đẹp của Thuý Kiều.
Nếu đoạn trích có 24 câu thơ thì Nguyễn Du dành tới 12 câu để mô tả vẻ đẹp của Kiều, cho thấy sự ưu ái của ông dành cho nàng. Hơn nữa, mặc dù Kiều là chị gái của Thuý Vân, nhưng ông lại tập trung mô tả vẻ đẹp của Thuý Vân trước khi đến Kiều. Khi mô tả vẻ đẹp của Kiều, Nguyễn Du đã nhấn mạnh rằng:
'Kiều càng sắc sảo, mặn mà
So bề tài sắc lại là phần hơn'
Đây là kỹ thuật tạo kỳ vọng, kích thích lòng người đọc mong mỏi được thưởng thức vẻ đẹp của Kiều. Và Nguyễn Du đã vẽ nên bức chân dung nhan sắc của Kiều tuyệt vời như sau:
Làn thu thủy, nét xuân sơn,
Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh.
Một hai nghiêng nước nghiêng thành,
Sắc đành đòi một, tài đành họa hai.'
Nguyễn Du đã dùng nghệ thuật ước lệ, sử dụng vẻ đẹp của thiên nhiên để so sánh với vẻ đẹp của con người. Nếu ở Thuý Vân ông tập trung miêu tả từng chi tiết trên khuôn mặt, thì ở Kiều, ông chỉ tập trung vào đôi mắt của nàng. Đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn, chứa đựng tất cả tâm trạng của người đó. Với Kiều, đôi mắt là 'làn thu thuỷ', lông mày là 'nét xuân sơn'. Đó là vẻ đẹp không thể diễn tả được! Điều này thể hiện bậc thầy của Nguyễn Du trong việc sử dụng bút pháp điểm nhãn, chỉ một nét vẽ có thể gợi lên toàn bộ nhan sắc của một con người. Ông so sánh vẻ đẹp của Kiều với 'hoa', 'liễu', những vẻ đẹp của thiên nhiên. Vẻ đẹp của Kiều vượt qua cả vẻ đẹp tự nhiên, khiến 'Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh', thậm chí là 'nghiêng nước nghiêng thành'. Nguyễn Du dùng nghệ thuật nhân hoá 'hoa ghen', 'liễu hờn' cùng thành ngữ 'nghiêng nước nghiêng thành' để miêu tả vẻ đẹp của Kiều. Vẻ đẹp ấy làm tạo hoá cũng phải ganh tị. Thế nhưng, khi miêu tả vẻ đẹp của nàng, Nguyễn Du dường như đã dự cảm về số phận của Kiều, về cuộc đời lênh đênh sau này. Vẻ đẹp của nàng gợi lên mâu thuẫn, bất hòa với tạo hoá, và đúng như vậy cuộc đời của nàng cũng tràn đầy những trắc trở!
Nàng Thuý Kiều không chỉ xinh đẹp như 'chim sa cá lặn', mà còn có tài năng vượt trội trong cầm, kỳ, thi, hoạ: 'Sắc đành đòi một, tài đành hoạ hai'. Trong khi Nguyễn Du chỉ tập trung vào vẻ đẹp của Thuý Vân, thì với Kiều, ông dành nhiều hơn cho việc miêu tả tài năng của nàng, bày tỏ rằng:
'Thông minh tự nhiên ban cho,
Pha nghệ thi họa, đủ mùi ca ngâm.
Cung thương làu bậc ngũ âm,
Nghề riêng ăn đứt hồ cầm một trương.
Khúc nhà tay lựa nên chương,
Một thiên Bạc mệnh, lại càng não nhân.'
Thuý Kiều không chỉ là biểu tượng của vẻ đẹp mà còn là biểu tượng của tài năng. Cô được ban cho sự 'thông minh' bẩm sinh, cùng với 'thi hoạ' và 'ca ngâm'. Tất cả tài năng của cô đều rất giỏi, đặc biệt là trong việc chơi đàn. Thuý Kiều có thể chơi những cây đàn khó như đàn 'Hồ cầm' - một loại đàn rất khó học. Không chỉ chơi đàn giỏi, cô còn sáng tác những bài hát tuyệt vời như 'Bạc mệnh'. Những bài hát này khiến người nghe cảm thấy đau lòng, buồn bã. Điều này chứng tỏ tài năng ca hát của Kiều, nhưng cũng là dấu hiệu của số phận buồn của cô. Bài hát mang lại nỗi đau và tuyệt vọng của người sáng tác, thể hiện một trái tim đa cảm, dự báo một cuộc đời gian truân chuyên.
Nguyễn Du đã thành công khi miêu tả vẻ đẹp và tài năng của Thuý Kiều. Ông đã sử dụng nghệ thuật ước lệ tượng trưng, đòn bẩy một cách tinh tế để làm nổi bật vẻ đẹp của Kiều so với Thuý Vân. Những ngôn từ độc đáo, hình ảnh thiên nhiên được so sánh đã giúp chúng ta hình dung vẻ đẹp và tài năng của cô gái tài năng tên là Vương Thuý Kiều.
Chỉ với những câu thơ, Nguyễn Du đã vẽ lên một bức chân dung tuyệt đẹp của Thuý Kiều không chỉ về nhan sắc mà còn về tài năng của cô. Những lời miêu tả đầy ngợi ca cũng là dấu hiệu của dự cảm của ông về cuộc sống đầy gian nan của cô. Điều này cho thấy sự trân trọng của Nguyễn Du đối với vẻ đẹp và tài năng của phụ nữ trong xã hội xưa.
Cảm nhận vẻ đẹp của Thúy Kiều - Mẫu 2
Tác phẩm 'Truyện Kiều' của Nguyễn Du đã được coi là một kiệt tác văn học Nôm độc đáo, đánh dấu bước tiến lớn về cả nội dung và nghệ thuật trong thế kỷ XVIII. Mặc dù dựa trên tiểu thuyết Trung Quốc, tuy nhiên, Nguyễn Du đã có những đóng góp đặc biệt, tạo ra một tác phẩm sáng tạo, đậm chất nhân văn và sâu sắc về con người. Một trong những điểm nổi bật của tác phẩm là nghệ thuật miêu tả nhân vật, đặc biệt là qua miêu tả vẻ đẹp của Kiều.
Đoạn trích này mô tả vẻ đẹp của Kiều so với Vân, tập trung vào sự khác biệt về trí tuệ và tâm hồn của họ:
Kiều tỏa sáng về trí tuệ và cuốn hút bởi vẻ đẹp
So với sắc đẹp của Vân, vẻ đẹp của Kiều càng rực rỡ hơn
Vẻ đẹp của Kiều vượt trội hơn Vân không chỉ về ngoại hình mà còn về trí tuệ và tâm hồn.
Khám phá vẻ đẹp của Kiều - Mẫu 3
Tác phẩm 'Truyện Kiều' của Nguyễn Du sử dụng nghệ thuật tả người một cách độc đáo, thể hiện sự tinh tế và sâu sắc của tác giả trong việc miêu tả vẻ đẹp của nhân vật Kiều.
Vẻ đẹp của Kiều được tác giả miêu tả qua hình ảnh của thiên nhiên, đặc biệt là đôi mắt sáng trong và sâu thẳm như làn nước mùa thu, cùng với đôi lông mày thanh thoát như nét núi mùa xuân, tạo nên một vẻ đẹp vượt ra khỏi chuẩn mực tự nhiên.
Nghệ thuật nhân hóa (hoa ghen - liễu hờn) kết hợp với nghệ thuật nói quá (thành ngữ: Nghiêng nước nghiêng thành) không chỉ gợi lên vẻ đẹp của Kiều mà còn dự đoán về số phận của cô.
Tác giả chỉ tả sắc một phần của Kiều, còn lại, ông tập trung vào việc miêu tả vẻ đẹp và tài năng của cô.
Khao khát vẻ đẹp, Kiều quyết tâm vươn tới
Một câu thơ duy nhất đã vinh danh cả vẻ đẹp và tài năng của Kiều. Với sắc, cô là số một; với tài, không ai sánh kịp. Tài năng của Kiều không giống ai, được trời phú cho sự thông minh và toàn tài trong mọi lĩnh vực nghệ thuật: cầm, kì, thi, họa. Mỗi khía cạnh đều hoàn hảo theo tiêu chuẩn thẩm mỹ phong kiến: “Pha nghề thi họa, đủ mùi ca ngâm”. Tuy nhiên, tài năng của Kiều được nhấn mạnh nhất ở lĩnh vực đàn: “Cung thương lầu bậc ngũ âm/ Nghề riêng ăn đứt hồ cầm một trương”: cô biết cách chinh phục mọi cung bậc và chơi thành thạo đàn Hồ cầm (đàn cổ). Hơn nữa, cô còn là một nhạc sĩ tài ba: “Khúc nhà tay lựa nên chương/ Một thiên bạc mệnh lại càng não nhân”. Mỗi giai điệu Kiều thổi vào đàn đều khiến người nghe cảm thấy đau khổ, uất ức. Bản nhạc “Bạc mệnh” chính là biểu tượng cho tâm hồn và số phận đau buồn của cô suốt cuộc đời, làm bật lên sự đa sầu, đa cảm trong lòng người.
Chân dung của Kiều không chỉ là hình ảnh mặt mày mà còn là biểu tượng của tính cách và số phận. Vẻ đẹp của Kiều không giống với bất kỳ ai, khiến thiên nhiên cũng phải ghen tị “Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen”; còn tài năng của Kiều vượt trội hơn người, theo quy luật định mệnh “Chữ tài đi với chữ tai một vần” hoặc “Chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau”, dự báo một cuộc đời đầy bi kịch.
Nguyễn Du với khả năng đặc biệt đã thành công trong việc biểu hiện chân dung con người. Từ vẻ đẹp bề ngoài, ông thể hiện những dự cảm về tính cách, số phận của nhân vật. Mặc dù, tác giả giới thiệu Thúy Kiều là chị và Thúy Vân là em, nhưng ông lại tả chân dung của Vân trước, sau đó mới tả Kiều. Điều này làm nổi bật sự độc đáo, vượt trội của Kiều. Dù sử dụng cùng một kỹ thuật miêu tả, nhưng mức độ tập trung khác biệt. Ông chỉ dành bốn câu cho Vân, nhưng tới mười hai câu cho Kiều; chỉ tập trung vào nhan sắc của Vân, nhưng tập trung vào cả vẻ đẹp và tài năng của Kiều.
Nhờ việc sử dụng kỹ thuật ước lệ lấy cảm hứng từ thiên nhiên để tả vẻ đẹp con người, Nguyễn Du đã thành công trong việc miêu tả vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều. Điều này thể hiện lòng ngưỡng mộ với vẻ đẹp và tài năng con người, cũng như dự cảm về số phận của họ.
Cảm nhận về vẻ đẹp của Thúy Kiều - Mẫu 3
Nguyễn Du là một thiên tài văn học của dân tộc Việt Nam, để lại cho thế hệ sau tác phẩm kiệt xuất Truyện Kiều, một tác phẩm mang tinh thần nhân đạo và hiện thực cao cả. Truyện Kiều không chỉ là một kiệt tác văn học mà còn là một tác phẩm đầy ý nghĩa về nhân văn, là một bản ca kể về sự giả dối, sự đau khổ, và sự hy vọng. Tác phẩm tập trung vào việc mô tả nhân vật Thúy Kiều, một người phụ nữ với vẻ đẹp, tài năng, và lòng nhân đạo đầy đủ.
Đoạn thơ được trích dẫn từ phần mở đầu của Truyện Kiều có thể được coi là một bức chân dung miêu tả sâu sắc nhất về vẻ đẹp của Thúy Kiều. Bốn câu mở đầu là một lời giới thiệu chung về hai nhân vật với vẻ đẹp kiều diễm, hai chị em là con gái đầu lòng của gia tộc họ Vương. Hình ảnh này, kết hợp với việc sử dụng phép ẩn dụ và tu từ, cho thấy rõ vẻ đẹp thanh tao, trong trắng như hoa mai, tinh khôi như tuyết của hai chị em Thúy Kiều.
'Hoa mai xinh, tuyết tinh khôi,
Mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười'
Họ đẹp cả từ bên ngoài lẫn từ bên trong. Nhà thơ miêu tả Thúy Vân, nhưng khi Thúy Kiều xuất hiện, vẻ đẹp của Vân trở nên nhạt nhòa, chỉ còn là bóng phục vụ cho vẻ đẹp của Kiều. Chỉ cần hai câu:
'Kiều sắc sảo, mặn mà hơn,
So về tài sắc, vượt hơn phần'
Đôi mắt của Kiều được diễn đạt bằng hai hình ảnh ẩn dụ:
'Làn thu thủy, nét xuân sơn'
Đôi mắt của Kiều trong trẻo và lấp lánh như làn nước mùa thu, cùng với lông mày thanh nhẹ, đẹp như nét núi mùa xuân nghiêng nghiêng, duyên dáng. Đây cũng là vẻ đẹp ước lệ, tượng trưng thường gặp trong thơ văn cổ. Các nghệ thuật nhân hóa, so sánh, hoán dụ, ẩn dụ, điển cố, liệt kê, đối ngữ, tương hỗ được vận dụng tuyệt vời đã đưa sắc đẹp của Thúy Kiều lên đỉnh cao, vẻ đẹp tự nhiên tinh tế, không có từ ngữ hoặc so sánh nào có thể diễn đạt hết.
'Hoa ghen thắm thua, liễu hờn xanh hơn'
'Hoa' và 'liễu' là những loài không có ý thức, vô tình, nhưng phải 'ghen', 'hờn', tức giận trước vẻ đẹp 'sắc sảo mặn mà', 'mười phân vẹn mười' của Kiều. Vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành khiến mọi sự vật trên đời đều ghen tị.
Tuy nhan sắc của Kiều đẹp đẽ, lộng lẫy, nhưng liệu có đáng ngưỡng mộ không? Nguyễn Du đã mở ra những cơn sóng gió của cuộc đời như là một trận bão đang chờ đợi để vùi lấp thân phận của nàng.
Trong khi Nguyễn Du chỉ miêu tả vẻ đẹp của Thúy Vân, thì đối với Thúy Kiều, ông vừa ca ngợi vẻ đẹp vừa ca ngợi tài năng của nàng:
'Sắc đòi một, tài đòi hai'
Giải thích cho câu thơ này có thể hiểu là Nguyễn Du miêu tả rằng Thúy Kiều là số một về vẻ đẹp, nhưng về tài năng, nàng cũng là một trong những người xuất sắc nhất, nếu bị xếp thứ hai, không ai có thể là người đứng đầu. Điều này phản ánh sự thông minh mà thiên nhiên đã ban tặng cho nàng:
'Trí tuệ đã sẵn có từ trời cao'
Thứ nhất là khả năng về âm nhạc, thơ ca, hội họa:
'Kỹ nghệ viết thơ đậm chất ca dao
'Âm nhạc đàn hồ cầm thống trị
'Sở hữu khả năng vượt trội hơn cả đàn cầm thông thường'
Chọn lựa khúc nhạc tạo nên chương mới'
Nguyễn Du đã rõ ràng nhấn mạnh vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều, thể hiện sự so sánh giữa Thúy Vân và Kiều, với Kiều được coi là vượt trội hơn cả. Vẻ đẹp và tài năng của Kiều được coi là do vận mệnh sắp đặt.
Có thể nói rằng, đây là lần đầu tiên trong văn học Việt Nam, một người phụ nữ được miêu tả về cả hình thức và tâm hồn một cách toàn diện nhất, được tôn trọng nhất dưới nét bút của Nguyễn Du, một thiên tài văn học.
Dùng bút pháp tinh tế kết hợp với lòng yêu thương con người, đặc biệt là phụ nữ, Nguyễn Du đã vẽ nên bức chân dung tinh tế và gợi cảm của Thúy Vân và Thúy Kiều trong trích đoạn 'Chị em Thúy Kiều', đặc biệt là trong những câu thơ miêu tả vẻ đẹp và tài năng của Kiều.
Cảm nhận về vẻ đẹp của Thúy Kiều - Mẫu 4
Kiệt tác “Truyện Kiều” của đại thi hào Nguyễn Du đã hơn 200 năm góp phần làm người đọc bị mê hoặc không chỉ bởi giá trị xã hội sâu sắc, tư tưởng, quan niệm tiến bộ mà còn bởi những đoạn thơ miêu tả chân dung đạt đến độ uyên bác. Một trong số đó là đoạn trích “Chị em Thúy Kiều” với bức chân dung tuyệt đẹp của Thúy Kiều.
Trong bức chân dung Thúy Vân, Nguyễn Du miêu tả chi tiết vẻ đẹp của nàng với vẻ đẹp đài cát, cao sang, quý phái hơn người. Vẻ đẹp của Thúy Vân đạt chuẩn thẩm mỹ của chế độ phong kiến. Cô em đã đẹp như thế nhưng cô chị còn đẹp hơn. Vẻ đẹp của Thúy Kiều vượt lên trên khuôn mẫu, ràng buộc trước đó. Đẹp ấy là đẹp của vẻ “sắc sảo” và “mặn mà”:
“Kiều càng sắc sảo mặn mà
So bề tài sắc lại là phần hơn”
Nhà thơ đã cố tình nhấn mạnh các từ “càng”, “phần hơn”. Cô chị không chỉ đẹp hơn em mà còn tài giỏi hơn em. Nhắc đến vẻ đẹp của mỹ nhân xưa, người ta thường nghĩ đến vẻ đẹp liễu yếu đào tơ. Vì thế sự sắc sảo, mặn mà của Kiều hẳn là điều đặc biệt.
Khi tạo ra bức chân dung Thúy Vân, Nguyễn Du thể hiện nghệ thuật miêu tả toàn diện còn với Thúy Kiều, Nguyễn Du lại tập trung vào việc mô tả tổng quát với những nét vẽ nhẹ nhàng, thanh thoát. Bút pháp ước lệ cổ điển kết hợp với nét chấm phá của Nguyễn Du khiến người đọc chìm đắm vào vẻ đẹp của đôi mắt Kiều:
“Gió thu mát, cảnh xuân sơn”
Tranh vẽ theo phong cách Đông Á cổ điển có những kỹ thuật độc đáo: dùng điểm tả gương mặt, vẽ hình trăng lấp lánh. Nguyễn Du cũng áp dụng kỹ thuật này, chỉ ghi chép “làn”, “nét” mà đã sáng tạo ra bức chân dung của một mỹ nữ tuyệt sắc. Đó là đôi mắt trong sáng, long lanh, sâu thẳm, đầy tình cảm và phong phú như hồ nước mùa thu ẩn dưới đôi lông mày thanh tú, quyến rũ như dáng núi mùa xuân. Vẻ đẹp của đôi mắt Kiều kết tinh tinh hoa của trời đất, của ngọn núi cao, con sông dài; của những cảm xúc êm đềm, dịu dàng của mùa thu và những tinh túy của mùa xuân. Việc miêu tả đôi mắt Kiều là một biểu hiện của Nguyễn Du vì đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn. Đôi mắt kỳ diệu ấy phản ánh một tâm hồn sâu lắng, một trí tuệ tinh tế. Nguyễn Gia Thiều đã lấy cảm hứng từ vẻ đẹp của đôi mắt nữ cung:
“Đỉnh tháp cao sóng cả đều gợn”
Miêu tả vẻ đẹp của đôi mắt nữ cung rất hấp dẫn, thể hiện sự sắc sảo, quyến rũ mạnh mẽ chứ không phải ấm áp như đôi mắt của Kiều.
Vẻ đẹp của Kiều được đặt trong bối cảnh của tự nhiên:
“Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh”
Các từ “hờn”, “ghen” được dùng để diễn đạt cảm xúc ghen tỵ, ganh ghét của thiên nhiên trước vẻ đẹp vượt trội của Kiều. Vẻ đẹp đó còn được đặt trong ngữ cảnh của mối quan hệ với con người. Đại thi hào đã sử dụng ví dụ “nghiêng nước nghiêng thành” để khẳng định vẻ đẹp tự nhiên tuyệt vời của Kiều có thể sánh ngang với vẻ đẹp của những mỹ nhân được lưu danh trong lịch sử.
Xinh đẹp là thế nhưng Kiều còn được ban tặng trí tuệ thông minh, làm cho nàng trở nên đa tài: đàn, ca, họa, thơ, nhạc. Đặc biệt là tài đàn của Kiều đã trở thành đặc quyền, tài năng của nàng. Kiều chơi đàn rất giỏi, đến mức nàng còn sáng tạo ra một bản đàn mang tên “tiếng lòng”, là trái tim đa cảm của Kiều. Tuy nhiên, người ta thường nói:
“Một vừa hai phải ai ơi,
Tài năng gây ghen tức trời đất”
hoặc “Chữ tài gắn với chữ tai một câu”
Điều này báo trước về những khổ đau, bi kịch và bất hạnh, cho thấy một Kiều đa nỗi đau, đa cảm và đa nghi.
Qua bức chân dung tinh tế của mình, Nguyễn Du đã sử dụng bút pháp ước lệ cổ điển, từ ngữ tinh tế, gợi tả sâu sắc cùng các kỹ thuật nghệ thuật so sánh, nhân hóa, điển cố tinh xảo kết hợp với ngòi bút tài ba để tạo nên vẻ đẹp kỳ vĩ của Kiều.
Bức chân dung của Kiều thể hiện tấm lòng trân trọng và mến mộ của Nguyễn Du dành cho người con gái bất hạnh.
Cảm nhận về vẻ đẹp của Thúy Kiều - Mẫu 5
Truyện Kiều không chỉ là tác phẩm vĩ đại trong văn học dân tộc mà còn là kiệt tác bất hủ với những giá trị nghệ thuật vượt trội, đã làm phong phú thêm ngôn ngữ và thể thơ của dân tộc, đồng thời đưa thể loại thơ lục bát lên tầm cao mới.
Nguyễn Du đã vẽ nên bức chân dung rực rỡ về vẻ đẹp của Thúy Vân. Nhưng ông lại khiến người đọc bất ngờ khi miêu tả bức chân dung của Thúy Kiều. Bằng cách thêm vào một số từ: “Kiều càng sắc sảo, mặn mà”, Nguyễn Du đã làm cho người đọc cảm thấy thú vị, hứng thú để khám phá vẻ đẹp đó. Kỹ thuật tả hình vừa phong phú vừa tinh tế đã làm nổi bật bức chân dung của người chị với vẻ đẹp vượt trội so với em gấp nhiều lần.
'Kiều ngày càng sắc sảo, mặn mà
So với vẻ đẹp, tài năng, nàng càng phần hơn'
Làn thu thủy, nét xuân sơn
Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh”
Thủ pháp ước lệ được sử dụng một cách tài tình. Nguyễn Du không chỉ miêu tả mà còn gợi ra trước mắt người đọc một hình ảnh tuyệt đẹp. Hình dung ấy tựa như tất cả những điều tinh túy nhất của thiên nhiên đã kết tinh thành một.
Phụ từ “càng” nhấn mạnh và làm tăng tiến mức độ của vẻ đẹp và tài năng. Nguyễn Du thể hiện tài năng của mình trong việc sử dụng ngôn ngữ để mô tả nhân vật. Không chỉ đẹp về hình thức, Thúy Kiều còn có phẩm chất và tài năng.
Nguyễn Du tập trung vào việc gợi tả đôi mắt và hàng chân mày của Kiều: “Làn thu thủy, nét xuân sơn”. Đôi mắt của Kiều như mặt nước hồ thu trong trẻo. Đôi mắt ấy được thể hiện qua hàng chân mày thanh tú và đầy dặn như dáng núi mùa xuân. Chúng phản ánh vẻ đẹp của tâm hồn và trí tuệ của cô gái thanh xuân.
Một lần nữa, người đọc có thể thấy sự sáng tạo của nhà thơ. Nếu ở Thúy Vân, ông sử dụng những hình ảnh nhẹ nhàng, thơ mộng thì ở Thúy Kiều, Nguyễn Du chọn những hình ảnh to lớn, sâu sắc hơn. Thủ pháp này khiến vẻ đẹp của Thúy Kiều trở nên sống động hơn. Điều đó là để khẳng định rằng vẻ đẹp của cô là không gì sánh kịp. Nguyễn Du một lần nữa tôn vinh vẻ đẹp của Thúy Kiều lên tầm cao mới, chưa từng được thấy trên thế gian:
'Một hai nghiêng nước, nghiêng thành
Sắc đành đòi một, tài đành họa hai”
Thành ngữ “nghiêng nước nghiêng thành” khẳng định vẻ đẹp của Thúy Kiều có sức lôi cuốn không gì sánh bằng. Nếu tài năng có thể thuộc về nhiều người thì vẻ đẹp của nàng lại là duy nhất, không ai có thể so sánh được. Nguyễn Du có thể đã phóng đại vẻ đẹp đó lên nhiều lần nhưng qua đó chúng ta hiểu được tình cảm lớn lao mà tác giả dành cho nhân vật.
Thúy Kiều được xây dựng như một người hoàn hảo: có tài năng và vẻ đẹp tuyệt vời. Nhưng đáng tiếc, vẻ đẹp của nàng không hòa hợp với thiên nhiên, làm cho thiên nhiên phải “ghen tỵ”, con người phải ghen tị: “Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh”.
Nhìn vào bức chân dung của Thúy Kiều, người đọc cảm nhận được những biến cố, gian truân mà nàng sẽ phải đối mặt trong tương lai. Một cuộc đời đầy gian nan và thử thách đang chờ đợi nàng. Tấm lòng nhân ái của Nguyễn Du được thể hiện qua đó.
Cảm nhận về vẻ đẹp của Thúy Kiều - Mẫu 6
Trong đoạn trích Chị em Thúy Kiều của Nguyễn Du, không chỉ thấy một nàng Kiều có vẻ đẹp tuyệt mĩ, mà qua những câu thơ tài tình của tác giả, ta còn thấy nàng là một con người tài hoa, với vẻ đẹp nội tâm phong phú, sâu sắc.
Nguyễn Du đã dùng những câu thơ tuyệt bút để diễn tả vẻ đẹp của Thúy Kiều:
Kiều càng sắc sảo mặn mà
So bề tài sắc lại là phần hơn
Làn thu thủy, nét xuân sơn
Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh.
Dung mạo của nàng không được miêu tả chi tiết như Thúy Vân, nhưng chỉ qua đôi mắt tuyệt đẹp, người đọc đã có thể cảm nhận hết vẻ đẹp tuyệt vời của nàng. Đây cũng là tài năng của Nguyễn Du. Tác giả tiếp tục sử dụng thủ pháp ước lệ để diễn tả vẻ đẹp của Thúy Kiều: “Làn thu thủy, nét xuân sơn”, đôi mắt nàng thật đẹp, sáng trong như làn nước mùa thu. Đôi lông mày mảnh, dài như dáng núi mùa xuân. Đôi mắt ấy còn phản ánh một thế giới nội tâm đa dạng, phong phú, là tâm hồn nhạy cảm, tinh tế. Nàng đẹp hơn cả thiên nhiên, hơn cả sự sáng tạo, vẻ sắc sảo mặn mà ấy là “hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh”. Những từ ghen, hờn cho thấy thái độ tức giận của thiên nhiên. Từ đó cũng báo hiệu cho cuộc đời đầy sóng gió, trắc trở của nàng sau này.
Kiều không chỉ có nhan sắc tuyệt vời mà còn là một thiên tài hiếm có trong lịch sử:
Khôn ngoan từ trời ban cho
Tài hoạ thiên họa mênh mông hương âm
Năng khiếu của nàng đã đạt đến mức hoàn hảo theo quan niệm về thẩm mỹ phong kiến, khi cầm, kì, thi, họa đều được thể hiện ở đỉnh cao. Trong số những năng khiếu đó, tài đàn là xuất sắc nhất, trở thành đặc quyền không ai sánh kịp: “Tài năng một mình đánh bại cả dàn hồ cầm”. Tài năng này không được thể hiện ngay trong đoạn trích, nhưng ở phần khác đã được Nguyễn Du khẳng định: “Âm nhạc của nguyệt, sắc của nước cờ dưới hoa”. Những bản nhạc mà nàng sáng tác luôn mang một nỗi buồn sâu lắng, thê lương, gợi cảm xúc lòng người. Có vẻ như từ những giai điệu của một cô gái còn non nớt, luôn được bảo bọc nhưng lại đem lại nỗi buồn thương của những người phụ nữ bị số phận gánh chịu. Những giai điệu đó cũng như là dấu hiệu cho cuộc đời của nàng. Suy ngẫm về cuộc đời, trải qua nhiều gian nan, Kiều tự nhận:
Thưa rằng vận mệnh này
Ghi vào dòng sông thơ ấu
Âm nhạc những ngày xưa
Và hình ảnh vận mệnh bây giờ là đây
Nguyễn Du đã miêu tả chân dung Thúy Kiều một cách ưu ái. Nàng hiện lên qua những dòng thơ không chỉ đẹp ở vẻ ngoại hình mà còn ở trí tuệ, tinh thần toàn diện. Nàng là biểu tượng cho số phận của phụ nữ trong xã hội xưa, có vẻ đẹp và trí tuệ nhưng phải chịu trận đấu với cuộc sống, với xã hội phong kiến. Thật là đáng tiếc cho số phận của nàng, vì vậy suốt bài thơ, Nguyễn Du đã không ít lần thốt lên: “Vẻ đẹp thường phải đối mặt với sự ganh tị của người khác”. Tố Hữu cũng đau xót với số phận của nàng khi viết:
Dành lòng thương Kiều bạc mệnh như dân tộc
Tài năng thì sao mà nhiều truân chuyên.
Tranh chân dung Thúy Kiều được tạo ra chủ yếu bằng cách sử dụng bút pháp ước lệ tượng trưng, dùng thiên nhiên để diễn tả vẻ đẹp của con người. Nhưng vẻ đẹp của nàng không chỉ nằm trong những tiêu chuẩn đó. Nó thể hiện sự tuyệt vời của vẻ đẹp do tạo hóa ban tặng. Sử dụng ngôn ngữ phong phú và linh hoạt, với các từ như ghen, hờn, sắc sảo, mặn mà,… giúp làm nổi bật vẻ đẹp “nghiêng nước nghiêng thành” của Thúy Kiều.
Đoạn trích này thể hiện sự tinh tế của ngòi bút và tài hoa của Nguyễn Du, khẳng định ông là một trong những tài năng hàng đầu về nghệ thuật miêu tả con người. Ông được gọi là “kỳ tài diệu bút”. Miêu tả về Kiều không chỉ tập trung vào hình dáng mà còn nhấn mạnh vẻ đẹp và trí tuệ của nàng. Các câu thơ về Kiều cũng dự báo về số phận khó khăn, một cuộc sống đầy thử thách. Điều này cũng thể hiện sự quý trọng và tôn trọng của Nguyễn Du dành cho vẻ đẹp của phụ nữ.
Cảm nhận về vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều
Nguyễn Du là một trong những tác giả vĩ đại của văn học dân tộc, với nhiều tác phẩm bất hủ, nổi bật nhất là kiệt tác 'Truyện Kiều'. Dựa trên cuốn tiểu thuyết 'Kim Vân Kiều truyện' của Thanh Tâm Tài Nhân, Nguyễn Du đã mang lại sự mới mẻ, làm cho câu chuyện trở nên sống động, hấp dẫn và chứa đựng ý nghĩa nhân sinh sâu sắc. Trong số những nhân vật của mình, Thúy Kiều là nhân vật được Nguyễn Du mô tả chân thực và sống động nhất về vẻ đẹp và tài năng. Qua đoạn trích 'Chị em Thúy Kiều', chúng ta có thể nhận thấy điều này rõ ràng.
Đoạn trích này nằm ở đầu của tác phẩm: 'Gặp gỡ và đính ước'. Thúy Kiều và Thúy Vân được miêu tả là hai nàng 'tố nga' - thông minh và xinh đẹp hiếm có trong thiên hạ. Hai chị em 'mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười'. Bằng bút pháp ước lệ tượng trưng, Nguyễn Du đã ám chỉ miêu tả vẻ đẹp của Thúy Vân trước để làm nổi bật vẻ đẹp 'phần hơn' của Thúy Kiều:
'Kiều càng mặn mà sắc sảo
So về vẻ đẹp, nàng phần hơn'
Nếu Thúy Vân được mô tả như một cô gái 'trang trọng khác biệt' với 'khuôn trăng đầy đặn' và 'nét ngài nở nang', thì Thúy Kiều lại càng 'mặn mà sắc sảo' hơn gấp nhiều lần. Kiều sở hữu vẻ đẹp của một thiên kim tiên tử, nghiêng nước nghiêng thành. Không chỉ thế, nàng còn tài giỏi trong cầm, kỳ, thi, họa. Vì vậy, về mặt 'sắc' hoặc 'tài', Kiều đều vượt trội hơn Vân một phần. Câu thơ đậm ý nghĩa, mở ra cho độc giả nhận thức được vẻ đẹp và tài năng của Kiều.
Để làm nổi bật hình tượng của Kiều, trước hết, Nguyễn Du tập trung vào việc miêu tả vẻ đẹp nhan sắc của nàng:
'Làn thu thủy, nét xuân sơn
Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh'
Bút pháp ước lệ tượng trưng được áp dụng một cách hiệu quả để mô tả vẻ đẹp của Thúy Kiều. Gương mặt của nàng là một gương mặt rất thanh tú, được so sánh như làn nước của mùa thu, như hình dáng của núi vào mùa xuân. Trái ngược với việc miêu tả Vân chi tiết, khi tới Kiều, Nguyễn Du chỉ tập trung vào việc tả đôi mắt xinh đẹp và biết diễn đạt của nàng. Đó là một đôi mắt màu xanh, trong trẻo như làn nước thu trong lành cùng đôi lông mày mảnh mai, dài như dáng của núi xuân. Đôi mắt đó thực sự quyến rũ, chứa đựng bên trong một tâm hồn yêu đời, yêu cuộc sống. Nghệ thuật này, dựa vào việc tả chỉ một phần của gương mặt, đã đủ để làm nổi bật vẻ đẹp tinh tế, dịu dàng và trong sáng của cô tiểu thư đài các.
Chính nét đẹp của Kiều đã vượt ra ngoài những tiêu chuẩn thông thường về vẻ đẹp của phụ nữ trong xã hội phong kiến, khiến cho 'hoa ghen', 'liễu hờn'. Câu thơ như một lời tiên tri của Nguyễn Du dành cho nàng. Có lẽ, cuộc đời của Kiều sẽ phải đối mặt với nhiều trắc trở vì sự ghen ghét, đố kỵ từ những kẻ mưu mô, chảnh chọe với vẻ đẹp và tài năng xuất chúng 'mười phân vẹn mười' của nàng? Nếu Thúy Vân có cuộc sống khiến mọi thứ phải 'thua cuộc', 'nhường bước', thì Kiều lại trái ngược. Điều này dự đoán cho một cuộc sống đầy sóng gió, thách thức sắp đến với nàng.
Bằng vài câu ngắn gọn, Nguyễn Du đã tái hiện lại vẻ đẹp ngoại hình của Kiều. Với bàn tay của một họa sĩ, ông đã vẽ nên bức chân dung của Kiều với vẻ đẹp của một thiếu nữ tuyệt vời. Vẻ đẹp ấy hoàn hảo như một bức tranh tự nhiên: Có núi, có trời, có sắc nước mùa thu.
Không chỉ kinh ngạc trước vẻ đẹp của Kiều, người đọc còn ngưỡng mộ tài năng thiên bẩm của nàng:
'Sắc mong manh, tài kếch xù
Thông minh tự nhiên, tài hoa mênh mông
Phối hợp nghệ thuật, tài phú trầm
Tài âm nhạc dịu dàng, tinh tế
Nghệ thuật nhận diện riêng, tài trí cao thượng'
Yêu thương Kiều, Nguyễn Du đã mô tả nàng bằng những lời khen ngợi. Nếu nói về vẻ đẹp, Kiều là số một, còn nếu nói về tài năng, không ai có thể sánh kịp nàng. Nguyễn Du tán dương Thúy Kiều đến tận đỉnh cao, nàng là một trong những mỹ nhân hiếm hoi trong thế giới, sở hữu vẻ đẹp và tài năng đỉnh cao. Với trí tuệ sáng dạ, Thúy Kiều không chỉ làm chủ được nghệ thuật, mà còn tạo ra những tác phẩm đậm chất nghệ thuật. Về cả bốn mặt cầm - kỳ - thi - họa, nàng đều giỏi. Nhưng đáng chú ý nhất là tài đánh đàn của nàng. Tiếng đàn vang lên cùng với 'sự độc đáo và tinh tế' không chỉ làm cho trái tim tan chảy mà còn vượt xa những tay cầm khác, thậm chí 'vượt xa cả tài của những người chơi đàn chuyên nghiệp'. Có ai trong thế giới này có thể đạt được sự khéo léo và uyển chuyển trong việc chơi đàn giống như nàng không?
Mặc dù có tài năng, nhưng Nguyễn Du đã âm thầm tiên đoán số phận bất hạnh của Kiều thông qua bản nhạc mà nàng thường chơi là 'Bạc mệnh' cực kỳ sâu sắc. Dù là một cô gái dịu dàng và yêu kiều, nhưng Kiều lại thích những bản nhạc buồn bã, u sầu. Điều này như là dấu hiệu cho số mệnh của nàng. Bản nhạc 'Bạc mệnh' nàng đánh dành cho ai? Hay là dành cho chính bản thân mình? Nàng không biết rằng, trong tương lai gần, nàng sẽ phải đối mặt với nhiều nỗi đau và tủi nhục.
Như vậy, Nguyễn Du đã thành công trong việc vẽ nên bức chân dung của Thúy Kiều về cả vẻ đẹp và tài năng. Đó là một vẻ đẹp hoàn mỹ khiến cho cả trời phải ghen tỵ, một tài năng xuất sắc khiến ai cũng phải kinh ngạc và ngưỡng mộ. Tuy nhiên, số phận của Kiều không thể tránh khỏi những khó khăn như Nguyễn Du đã viết:
Đau khổ dành cho phụ nữ
Nói rằng bạc mệnh là điều chung của mọi người.
Bằng cách sử dụng bút pháp tượng trưng, nghệ thuật miêu tả diện mạo và lấy cả thiên nhiên làm điểm đặc biệt cho vẻ đẹp con người, Nguyễn Du đã thành công trong việc vẽ nên bức chân dung về vẻ đẹp và tài năng của Kiều. Đặc biệt, ông đã sử dụng một chiêu thức hiệu quả: Miêu tả Thúy Vân trước để làm nổi bật vẻ đẹp của Thúy Kiều. Chỉ khi yêu thương nhân vật của mình, ông mới có thể tạo ra hình ảnh đầy quyến rũ của Kiều, khiến người đọc không thể không trầm trồ.
Đoạn thơ cuối cùng để lại những ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc. Đó là những cảm xúc về tài năng của Nguyễn Du, về ý nghĩa sâu sắc về cuộc sống mà ông truyền đạt qua những câu thơ. Khen ngợi vẻ đẹp của người phụ nữ là nguồn cảm hứng vĩnh cửu, có ý nghĩa từ thời xa xưa đến hiện tại. Không ai có thể phủ nhận rằng Nguyễn Du là 'một thiên tài, một nhân cách vĩ đại'.
Cảm nhận về vẻ đẹp và tài năng của nhân vật Thúy Kiều
'Truyện Kiều' của Nguyễn Du là tác phẩm vĩ đại của thi ca Việt Nam thời trung đại. Không chỉ nổi tiếng vì những ý tưởng sâu sắc vượt thời đại mà còn vì cách miêu tả nhân vật tinh tế. Điều này được thể hiện rõ qua đoạn 'Chị em Thúy Kiều'. Ở đây, Nguyễn Du đã tạo ra một hình ảnh Thúy Kiều vô cùng tài năng và quyến rũ, thể hiện lòng ngưỡng mộ đối với phụ nữ tài ba trong xã hội xưa.
Khi bắt đầu mô tả Thúy Kiều, Nguyễn Du viết:
'Kiều sắc sảo mặn mà hơn bề tài sắc'
Trước đó, tác giả đã miêu tả Thúy Vân là người con gái mang vẻ đẹp trang trọng, phúc hậu, khiến thiên nhiên phải nhường nhịn. Nhưng đến Kiều, nàng lại mang vẻ đẹp 'sắc sảo', 'mặn mà'. Nguyễn Du đã sử dụng chiêu trò, đặt Thúy Vân lên trên trước để làm nổi bật vẻ đẹp của Kiều phía sau. Những từ 'sắc sảo', 'mặn mà' mang theo sự tăng tiến, làm nổi bật vẻ đẹp đặc biệt của cô gái này trong gia đình Vương.
Để tạo ấn tượng về Thúy Kiều, Nguyễn Du đã tập trung vào việc miêu tả rõ hơn vẻ đẹp của nàng trong hai câu sau:
'Làn thu thủy nét xuân sơn
Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh'
Những hình ảnh của thiên nhiên như 'thu thủy', 'xuân sơn', 'hoa', 'liễu' được tác giả sử dụng triệt để để diễn tả vẻ đẹp của một giai nhân tuyệt sắc đang ở độ xuân thì. Kiều có đôi mắt long lanh, trong sáng, đẹp như 'làn thu thủy' - làn nước mùa thu trong vắt. Cặp lông mày của nàng có 'nét xuân sơn', chính là dáng núi mùa xuân cong cong, nghiêng nghiêng, hài hòa với khuôn mặt. Chỉ với hai chi tiết đó thôi, tác giả đã gợi ra cho ta về một người con gái đẹp nghiêng nước nghiêng thành. Đây là bút pháp điểm nhãn, mô tả một vài bộ phận để gợi ra toàn bộ chủ thể. Người thiếu nữ ấy còn đẹp đến nỗi khiến cho thiên nhiên phải ghen tị. 'Hoa' và 'liễu' đã được nhân hóa với nét tính cách 'ghen', 'hờn' thể hiện sự tự ti, ganh ghét đối với vẻ đẹp của nàng Kiều. Và có lẽ, đây cũng là điềm báo cho cuộc đời đầy sóng gió của nàng sau này.
Không chỉ là người có vẻ đẹp ngoại hình xuất sắc, Thúy Kiều còn được miêu tả với những tài năng xuất chúng:
'Thông minh từ trời ban,
Tài nghệ thi họa, âm nhạc mùi ca.
Cung thương là âm nhạc vượt trội,
Thiên tài đánh đàn hơn một tràng.
Những bài hát chọn lựa kỹ lưỡng,
Một tài năng vô cùng tài ba.'
Con gái lớn của Vương viên ngoại được phú cho sự thông minh, nên bất kỳ điều gì cũng tinh thông. Văn nhân thi sĩ thời xưa thường chơi đàn, chơi cờ, và làm thơ, vẽ tranh, Kiều cũng không thiếu một thứ gì. Không chỉ vậy, tài đánh đàn của nàng còn được mọi người khen ngợi. Thúy Kiều thuộc được cả năm nốt trong âm giai của nhạc cổ. Nàng đàn Hồ cầm tài ba đến nỗi, nếu người Hồ nghe thấy tiếng đàn của nàng cũng phải xin thua. Thúy Kiều còn có khả năng tự sáng tác một khúc nhạc của riêng mình, mang tên là 'Bạc mệnh'. Mỗi người nghe tiếng nhạc ấy đều không khỏi xúc động bởi những giai điệu tuyệt vời mà nàng Kiều mang lại.
Để mô tả về vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều, Nguyễn Du đã sử dụng rất nhiều biện pháp nghệ thuật đặc sắc như ước lệ tượng trưng, nghệ thuật đòn bẩy, điểm nhã, và nhân hóa,... Mỗi biện pháp được sắp xếp một cách khéo léo, hợp lý, vẫn giữ được cái nét giản dị của ngòi bút tác giả. Mỗi câu thơ đều khiến người đọc trầm trồ, thán phục và kinh ngạc trước cách miêu tả độc đáo của nhà thơ.
Đoạn trích 'Chị em Thúy Kiều' đã làm rõ về vẻ đẹp ngoại hình và tài năng của người con gái tài hoa Vương Thúy Kiều. Tuy nhiên, đó cũng là dấu hiệu cho thấy cuộc đời trắc trở của nàng sau này. Qua đoạn trích này, Nguyễn Du đã thể hiện sự ca ngợi cho vẻ đẹp của người phụ nữ tài sắc vẹn toàn trong xã hội xưa.
Viết đoạn văn cảm nhận về vẻ đẹp của Thúy Kiều
'Truyện Kiều' của Nguyễn Du là một kiệt tác của văn học Việt Nam. Trong đó, hình tượng nàng Kiều được xem như biểu tượng cho những người con gái tài sắc vẹn toàn. Vẻ đẹp ấy được thể hiện rất rõ qua đoạn trích 'Chị em Thúy Kiều'. Trước khi miêu tả Kiều thì Nguyễn Du đã diễn tả lại vẻ đẹp của Thúy Vân với 'Khuôn trăng đầy đặn nét ngài nở nang'. Ông sử dụng nghệ thuật đòn bẩy, đặt vẻ đẹp của hai người cạnh nhau để người sau càng nổi bật hơn người trước. So với Thúy Vân, Kiều 'càng sắc sảo, mặn mà'. Đó là vẻ đẹp trên đôi mắt 'làn thu thủy' long lanh như dòng nước mùa thu, hoặc 'nét xuân sơn' - cặp lông mày đẹp như dáng núi mùa xuân. Tác giả đã sử dụng nghệ thuật ước lệ, lấy thiên nhiên để diễn tả vẻ đẹp của người con gái đang độ tuổi xuân thì. Không chỉ vậy, Kiều còn đẹp đến nỗi khiến cho 'hoa ghen', 'liễu hờn'. Biện pháp tu từ nhân hóa đã cho ta thấy sự tủi hờn, thua kém của thiên nhiên khi đứng trước một nàng Kiều sắc nước hương trời. Vẻ đẹp của Thúy Kiều không chỉ nằm ở ngoại hình mà còn có được thể hiện trong tài năng tuyệt vời. Là một người thông minh, cầm, kì, thi, họa không thể làm khó được nàng. Kiều tinh thông âm luật, đánh Hồ cầm còn hay hơn cả người Hồ. Không những vậy, nàng còn tự sáng tác được một khúc ca khiến người nghe cảm thấy đau thương, xót xa và đặt tên là khúc 'Bạc mệnh'. Có thể nói, Thúy Kiều là một mỹ nhân tuyệt sắc và không kém phần tài năng. Từ đó, ta thấy được tấm lòng trân trọng, yêu thương những con người tài hoa nhưng có số phận bất hạnh của tác giả Nguyễn Du.