TOP 9 bài Phân tích 3 đoạn thơ kết thúc Mùa xuân nhỏ nhắn tuyệt vời nhất, mang đến thông tin hữu ích, giúp học sinh lớp 9 hiểu rõ hơn về vẻ đẹp của mùa xuân trong thiên nhiên, cũng như niềm đam mê và khát khao hiến dâng cuộc sống của nhà thơ Thanh Hải.
Qua những dòng thơ tha thiết, ngọt ngào, chúng ta có thể nhìn thấy khát vọng chân thành và lý tưởng sống cao đẹp của nhà thơ Thanh Hải. Hãy cùng Mytour khám phá bài viết dưới đây để tích lũy thêm kiến thức, và tiến bộ hơn trong môn Văn 9.
Ý tưởng Phân tích 3 đoạn thơ cuối trong bài Mùa xuân nhỏ nhắn
Tổ chức ý 1
1. Khởi đầu
Giới thiệu về tác giả Thanh Hải và bài thơ Mùa xuân nhỏ nhắn.
Lưu ý: Học sinh có thể chọn viết phần khởi đầu một cách trực tiếp hoặc gián tiếp tùy thuộc vào khả năng cá nhân.
2. Nội dung chính
a. Khổ thơ thứ 4
- Ước mơ của tác giả: trở thành một chú chim, nở hoa: những điều giản dị nhưng đẹp đẽ làm đẹp cho cuộc sống một cách dịu dàng và ý nghĩa.
- Cấu trúc câu: “Ta làm…” nhấn mạnh ước muốn hòa nhập vào cuộc sống của đất nước, dâng hiến phần nhỏ bé nhưng ý nghĩa của mình cho cộng đồng, cho quê hương.
- Mong muốn mang lại cho cuộc sống những giai điệu đẹp đẽ, ý nghĩa. Trong nhịp sống ồn ào của cuộc đời, tác giả chỉ muốn là một nốt nhạc nhỏ nhưng đủ để làm xao xuyến trái tim con người. → Thể hiện sự khiêm tốn.
→ Một ước mơ nhỏ bé, chân thành, không phô trương quá mức, gần gũi và đáng yêu. Hình ảnh giản dị, tự nhiên, chân thành, với lời thơ nhẹ nhàng, êm đềm, ngọt ngào.
b. Khổ thơ thứ 5
- Khát vọng cống hiến của tác giả: mong muốn dâng trọn tuổi thanh xuân cho đất nước suốt cuộc đời, dù là ở tuổi thanh xuân hay khi đã bước sang tuổi già.
- “Lặng lẽ”: sự dâng hiến trong im lặng, nhưng sâu sắc, nồng nhiệt, không cần phải tỏ ra quá nhiều.
- Ý nghĩa của từ “dù là” như là một cam kết, cũng là một lời thề với lương tâm sẽ luôn là ngọn gió nhỏ trong bản nhạc lớn của quê hương, của dân tộc.
→ Bốn câu thơ thể hiện tình cảm, lời hứa, cam kết sống và dâng hiến hết mình cho tổ quốc yêu dấu bằng cả cuộc đời - Một mùa xuân nhỏ nhắn.
c. Khổ thơ cuối
- Tâm trạng vui vẻ, lạc quan, yêu cuộc sống, yêu đời của tác giả trước mùa xuân của đất nước.
- Khúc hát Nam ai - Nam bình: biểu tượng của xứ Huế và văn hóa Việt Nam nói chung.
- Với những người đắm chìm trong tình yêu đời, mọi thứ đều tươi đẹp, đáng yêu và đáng tự hào.
3. Kết bài
Tóm tắt lại giá trị nghệ thuật và nội dung của 3 khổ thơ cuối cùng và của tác phẩm toàn thể.
Dàn ý 2
1. Khởi đầu
- Giới thiệu tổng quan về tác giả Thanh Hải và tác phẩm 'Mùa xuân nho nhỏ'.
- Tóm tắt ngắn gọn về giá trị nghệ thuật và nội dung của ba khổ thơ cuối.
2. Nội dung chính
a. Ba khổ thơ cuối đã thể hiện mong muốn, lý tưởng dâng hiến cao quý của tác giả
- Lời nguyện ước chân thành, sâu sắc của nhà thơ:
- Tác giả đã dùng từ ngữ 'ta' kết hợp cấu trúc ngữ pháp 'Ta làm... Ta nhập' để thể hiện rõ ràng khát vọng chân thành.
- Tác giả diễn đạt những ước nguyện chân thành: trở thành con chim, trở thành cành hoa, trở thành nốt nhạc 'xao xuyến' trong bản tình ca.
- Từ khao khát sống, tác giả đã tóm tắt thành lý tưởng sống cao quý
- Hình ảnh 'mùa xuân nho nhỏ' là biểu tượng đặc biệt nhấn mạnh ước vọng, khát vọng trỗi dậy của tác giả.
- Cấu trúc câu 'Dù là... Dù là...' cùng với hai hình ảnh tương phản 'tuổi thanh xuân' - 'khi tóc đã bạc' khẳng định sự kiên định của ước mơ.
- Bài thơ kết thúc bằng những giai điệu dân ca của xứ Huế ngọt ngào, dịu dàng và đầy tình cảm:
- Khúc nhạc 'Nam ai' đầy xúc động, đau buồn hòa cùng giai điệu 'Nam bình' êm dịu, trầm lắng.
- Giai điệu dịu dàng hòa cùng nhịp điệu vui tươi, sôi động khép lại để lại dư âm về cuộc sống mới và năng lượng mới của dân tộc.
b. Ba khổ thơ cuối thể hiện những giá trị nghệ thuật đặc biệt của tác phẩm
- Thể thơ ngắn gọn, phong phú, cách ngắt nhịp linh hoạt phản ánh mong ước sâu sắc.
- Thành công trong việc sử dụng nhiều kỹ thuật nghệ thuật như so sánh, ẩn dụ, điệp ngữ,...
- Ngôn từ, hình ảnh thơ đầy sức thu hút.
3. Kết luận
- Đánh giá ý nghĩa nội dung và giá trị nghệ thuật của ba khổ thơ cuối.
Phân tích 3 khổ cuối Mùa xuân nho nhỏ một cách súc tích
Trước sự bừng nở của mùa xuân tự nhiên, mùa xuân của đất nước, và sự phát triển của cuộc sống, tác giả mong muốn được kết nối với cuộc sống của đất nước:
Ta trở thành tiếng chim hót
Ta trở thành một cành hoa.
Ta hòa mình vào giai điệu ca hát
Một nốt nhạc trầm lắng xao xuyến.
Tâm niệm của tác giả rất chân thành và sâu sắc. Tiếng chim hót, một cành hoa là những hình ảnh tươi đẹp của thiên nhiên. Một nốt nhạc trầm trong dàn hợp xướng là âm thanh mà mọi người đều thích nghe. Tác giả muốn cống hiến cho cuộc sống, cống hiến cho đất nước.
Một trong đoạn thơ truyền đạt sự khiêm tốn, nhỏ nhẹ nhưng hình ảnh của tiếng chim, cành hoa, và nốt nhạc cuối cùng đã tạo ra một bức tranh vô cùng đặc sắc:
Một mùa xuân bé nhỏ
Lặng lẽ trao cho cuộc sống
Dù ở tuổi thanh xuân hai mươi
Hay khi mái tóc đã bạc phơ
Khát vọng của nhà thơ, dù được ẩn dụ qua hình ảnh nhỏ bé, lặng lẽ, vẫn thể hiện sự cao cả, lòng cao thượng, và tinh thần cống hiến cho đất nước, cho cuộc đời. Mỗi người hãy là một mùa xuân bé nhỏ để góp phần xây dựng một đất nước mãi mãi phồn thịnh. Một xã hội tốt đẹp thì mỗi cá nhân phải là người tốt đẹp. Đó chính là niềm tin và ước mơ của nhà thơ trước khi ra đi mãi mãi.
Tình cảm chân thành của nhà thơ không chỉ giới hạn ở khát vọng về cuộc sống, triết lý về cuộc sống, lòng yêu thương quê hương, đất nước mà còn thể hiện qua bài hát yêu thương:
Mùa xuân - hãy cùng hát
Âm vang Nam ai, Nam bình
Nước non hàng ngàn dặm ta đi
Nước non hàng ngàn dặm lòng mình
Âm điệu phách tiền đất Huế.
Nam ai và Nam bình là hai điệu hát dân ca Huế, phách tiền là nhạc cụ dân tộc đánh nhịp cho lời hát. Hình ảnh hãy cùng hát thể hiện tình yêu thương, tình cảm gắn bó với quê hương, khao khát cuộc sống mùa xuân. Tiếng hát ở đây cũng là tiếng lòng của nhà thơ, đầy ngọt ngào, sâu lắng và gợi lên sự đồng cảm từ tất cả mọi người.
Mùa xuân nhỏ bé của Thanh Hải là một bài thơ độc đáo. Với thể thơ ngắn gọn, giọng thơ thăng trầm, đôi khi mạnh mẽ, đôi khi tha thiết, âm điệu nhẹ nhàng dọc theo từng câu, tác giả đã thể hiện cảm xúc trước mùa xuân tự nhiên, quê hương và khát vọng cao cả muốn hiến dâng cho cuộc sống trước lúc ra đi xa.
Cảm nhận ba khổ thơ cuối trong bài Mùa xuân nhỏ bé
Trong cuộc sống, có những người ao ước góp phần vào những công việc vĩ đại, những ước mơ lớn lao, còn có những người mong muốn hiến dâng cho cuộc sống những điều giản dị, bình dị nhưng ý nghĩa. Điều đó được thể hiện rõ trong bài thơ Mùa xuân nhỏ bé của Thanh Hải, đặc biệt là ở ba khổ thơ cuối.
Bài thơ Mùa xuân nhỏ bé được viết vào năm 1980 trong bối cảnh tươi sáng của hòa bình và cuộc cải cách đất nước. Bài thơ bao gồm bảy khổ và như một khúc hát nhẹ nhàng về tình yêu cuộc sống, tình yêu đất nước. Ba khổ thơ cuối tóm tắt tình yêu đó bằng triết lý sống giản dị nhưng đáng trân trọng. Nếu khổ thứ năm là lời nguyện cầu sự hiện hữu, khổ thứ sáu là mong ước hiến dâng, thì khổ thứ bảy là bài hát yêu thương sâu sắc. Sự liên kết chặt chẽ giữa ba khổ thơ (hiến dâng để thể hiện, thể hiện để góp phần vào bản nhạc chung của quê hương) đã khơi gợi những suy tư sâu xa về cuộc đời của Thanh Hải, cuộc sống của chúng ta và mối quan hệ của mỗi công dân với Tổ quốc.
Khổ thứ năm mở ra những lời nguyện cầu hiện hữu, với biện pháp diễn đạt tự nhiên và hứng khởi:
Chúng ta trở thành những chú chim hót
Chúng ta trở thành những cành hoa
Chúng ta hòa mình vào giai điệu của cuộc sống
Một nốt nhạc sâu lắng xao xuyến
Từ 'ta' đồng nghĩa với sự gần gũi, tạo ra sự thân mật giữa tác giả và độc giả. Vậy 'ta' làm thế nào để thể hiện bản thân? Tại sao 'ta' lại chọn những đối tượng này để hiện diện? Thanh Hải lặp lại 'ta làm' (hai lần), 'ta nhập' để tôn vinh lựa chọn của mình. 'Con chim hót', 'cành hoa', 'một nốt nhạc'... tất cả đều nhỏ bé, khiêm nhường và giản dị. Những điều này là những thứ bình thường ít ai để ý trong cuộc sống hàng ngày. Tuy nhiên, cuộc sống sẽ trở nên u ám nếu thiếu tiếng hót líu lo của chú chim nhỏ. Cuộc sống sẽ mất đi sắc màu nếu thiếu đi những bông hoa rực rỡ. Và cuộc sống sẽ trở nên vô vị nếu không có những giai điệu ấm áp, sâu lắng. Những đối tượng mà nhà thơ muốn hóa thân, mặc dù nhỏ bé, lại mang ý nghĩa to lớn với con người và cuộc sống. Màu sắc, âm thanh là những yếu tố không thể thiếu để tạo nên bức tranh cuộc sống rực rỡ và đầy sức sống. Đó cũng là những điều tuyệt vời làm nên mùa xuân tươi đẹp dành cho cuộc sống:
Một mùa xuân nhỏ bé
Dành cho cuộc đời
Dù là tuổi hai mươi
Dù là khi tóc bạc
Mùa xuân của đất nước được tạo ra từ những mùa xuân 'nhỏ bé', giản dị nhưng ý nghĩa đến thế. Triết lí sống của Thanh Hải rất đơn giản, ông đã sống một cuộc đời giản dị nhưng ý nghĩa với những đóng góp cho cách mạng và những người thân yêu. Điều này làm cho chúng ta cảm động hơn khi triết lí này lại được khẳng định một lần nữa trong những ngày cuối cùng của Thanh Hải, khi bài thơ được viết ra trong bệnh tình và một tháng sau ông qua đời. Dù là thanh xuân sáng ngời hay khi tóc đã bạc, tuổi đã cao, Thanh Hải vẫn cống hiến cho mùa xuân nhỏ bé của cuộc đời mình để góp phần vào mùa xuân của đất nước. Triết lí này không chỉ được chứng minh bằng trải nghiệm, cuộc đời của nhà thơ mà từ ngàn xưa đến nay, lớp lớp thế hệ đã sống cùng triết lí này. Dù là mùa xuân nổi tiếng với các danh nhân như Hồ Chí Minh, Võ Nguyên Giáp, Trịnh Công Sơn, Ngô Bảo Châu... hay mùa xuân bình dị của những người lao động cần cù, những người mẹ nghèo, những cô thanh niên xung phong chẳng bao giờ được biết đến, tất cả đều là những viên gạch quý trên con đường dài của dân tộc Việt. Ngày nay, nhiều người trẻ có thể cảm thấy chán nản và cô đơn trước cuộc sống hiện đại, bận rộn với công nghệ và thiết bị thông minh, nhưng hy vọng rằng họ sẽ tìm thấy sự an bình trong tâm hồn và ý nghĩa của bản thân. Khúc cuối là giai điệu đồng ca của nhà thơ về quê hương đất nước:
Mùa xuân, chúng ta hát lên
Khúc hát Nam ai, Nam bình
Đất Huế của chúng ta
Yêu thương đong đầy
Âm nhạc phách tiền
So với những khổ trước, khổ cuối thêm một dòng thơ như kết quả của cảm xúc dâng tràn. Cả khổ thơ bừng dậy niềm vui và tràn đầy tình yêu của Thanh Hải. Nam ai và Nam bình là những làn điệu dân ca trứ danh của Huế, quê hương thân yêu của nhà thơ. Phách tiền là một loại nhạc cụ truyền thống. Trong khúc hát đó, quê hương đất nước bao la tươi đẹp “nước non ngàn dặm”, là tình người, tình đời mênh mang bát ngát: “nước non ngàn dặm tình”.
Ba khổ thơ cuối một mặt nối tiếp những cảm nhận về mùa xuân thiên nhiên tươi đẹp, những suy tư về mùa xuân đất nước, mặt khác đem lại dư âm lắng đọng cho bài thơ bằng triết lí sống ý nghĩa. Những câu thơ ngũ ngôn ngắn gọn, chân thành và những biện pháp tu từ như phép điệp, ẩn dụ cùng hình ảnh thơ bình dị gợi, cảm làm, toát lên khao khát được làm một mùa xuân khiêm nhường, hòa vào mùa xuân to lớn của nhân dân, đất nước. Mỗi chúng ta cũng có thể trở thành một mùa xuân nho nhỏ của đất nước khi nỗ lực vươn lên và tìm được niềm vui, ý nghĩa trong học tập, trong công việc của mình. Dù bạn là ai, đang làm gì… Chỉ cần nỗ lực hết mình, nghĩa là bạn đang làm đẹp cho đời.
Phân tích 3 khổ thơ cuối bài Mùa xuân nho nhỏ - Mẫu 1
Chặng đường lịch sử của đất nước qua bốn ngàn năm trường tồn đã trải qua biết bao thăng trầm, với bao nhiêu là “vất vả và gian lao”. So sánh đất nước với vì sao sáng, nhà thơ đã thể hiện niềm tự hào đối với đất nước và dân tộc. Sao là nguồn sáng bất diệt, là vẻ đẹp vĩnh hằng trong không gian và thời gian. Ngôi sao sáng đã trở thành vẻ đẹp lộng lẫy trên lá cờ Việt Nam, trở thành biểu tượng cho vẻ đẹp ngời sáng của con người và đất nước Việt Nam. Đất nước vẫn không ngừng phát triển, vẫn “cứ đi lên phía trước” để sánh vai cùng các cường quốc năm châu trên thế giới. Đoạn thơ thể hiện ý chí vươn lên không ngừng của con người và dân tộc Việt Nam.
Trong không khí tưng bừng của đất nước vào xuân, nhà thơ cảm nhận được một mùa xuân tươi trẻ, rạo rực trỗi dậy trong tâm hồn. Đó là mùa xuân của lòng người, mùa xuân của sức sống tươi trẻ, mùa xuân của sự cống hiến và hòa nhập:
Ta trở thành tiếng hót của chim
Ta trở thành một bông hoa
Ta hòa mình vào giai điệu ca hát
Một nốt nhạc trầm xao xuyến
Nhịp thơ dồn dập và điệp từ “ta trở thành” diễn tả rõ nét khát vọng cống hiến của nhà thơ. Nhà thơ muốn trở thành tiếng hót của con chim, trở thành một bông hoa thắm trong vườn hoa xuân để dâng tiếng hót tha thiết, để tỏa hương sắc tô điểm cho mùa xuân đất nước. “Nốt nhạc trầm” là nốt nhạc tạo nên sự lắng đọng sâu xa trong một bản nhạc. Trong cái không khí tưng bừng của ngày hội mùa xuân, nhà thơ muốn trở thành một nốt nhạc trầm để góp vào khúc ca xuân của dân tộc một chút vấn vương, xao xuyến. Từ khát vọng hòa nhập, nhà thơ thể hiện rõ hơn khát vọng cống hiến của mình ở những câu thơ tiếp theo:
“Một mùa xuân nho nhỏ
Lặng lẽ dâng cho đời
Dù là tuổi hai mươi
Dù là khi tóc bạc”
“Mùa xuân nho nhỏ” là cách nói ẩn dụ đầy sáng tạo của nhà thơ. Mỗi con người đều có thể góp một phần công sức của mình như “một mùa xuân nho nhỏ” để tô hương thêm sắc cho quê hương đất nước. “Dâng” là một hành động cống hiến, cho đi mà không đòi hỏi sự đền đáp. Phép đảo ngữ nhằm nhấn mạnh khát vọng cống hiến chân thành của nhà thơ. Nhà thơ muốn góp công sức của mình trong công cuộc xây dựng đất nước nhưng chỉ với một thái độ hết sức khiêm tốn, không khoa trương mà chỉ “lặng lẽ”, âm thầm nhưng lại là toàn tâm toàn ý, như nhà thơ Tố Hữu đã khẳng định:
“Lẽ nào cho vay mà không trả
Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình.”
Điệp từ “dù là” được lặp lại hai lần thể hiện rõ sự tự tin, bất chấp thời gian và tuổi tác của nhà thơ. Qua khổ thơ, nhà thơ đã nhấn mạnh một ý nghĩa sâu sắc: nhiệm vụ cống hiến xây dựng đất nước là của mọi người và mãi mãi. Không ai là không có nghĩa vụ xây dựng đất nước, và nghĩa vụ đó kéo dài cả một đời người, từ tuổi đôi mươi cho đến khi đầu đã điểm bạc theo năm tháng. Đây là lời kêu gọi mọi người cùng chung vai gánh vác công việc xây dựng và phát triển đất nước, để đất nước có thể vững mạnh và tiếp tục “đi lên phía trước”.
Khúc hát cuối là tình yêu thương nhà thơ dành cho đất nước và dân tộc, như một sự hiến dâng cuối cùng cho quê hương đất nước:
“Mùa xuân-ta hát vang
Câu Nam ai, Nam bình
Nước non ngàn dặm của chúng ta
Nước non ngàn dặm tình yêu
Nhịp phách tiền đất Huế”
Trong những ngày cuối cùng của cuộc đời, Thanh Hải muốn hát lại hai làn điệu dân ca quen thuộc của quê hương Huế. Có lẽ trong những ngày tháng nằm trên giường bệnh, khi tử thần rình rập, nhà thơ lại thấy quê hương của mình đẹp hơn, bản sắc quê hương mình cũng đáng tự hào hơn. Đây cũng là cách để nhà thơ thể hiện tình yêu quê hương, nguồn cội. Đoạn thơ cho ta thấy rõ nhà thơ rất yêu mến quê hương thơ mộng của mình, có lẽ cũng từ đó mà nhà thơ có thể mở rộng tình cảm để yêu mến đất nước, mới có thể cống hiến cả cuộc đời cho nước nhà. Bởi vì, chỉ có những người biết yêu thương quê hương xóm làng thì mới có thể mở rộng lòng mình để yêu mến đất nước dân tộc.
Bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” được viết theo thể thơ năm chữ, với cấu trúc gồm bảy khổ, mỗi khổ từ bốn đến sáu câu. Những hình ảnh ẩn dụ sáng tạo, biện pháp nhân hóa, điệp ngữ và những từ ngữ tượng hình được sử dụng thành công đã tạo nên nét đặc sắc của bài thơ. Qua đó, ta có thể cảm nhận được cái thi vị trong hồn thơ Thanh Hải.
Tình yêu thiên nhiên, sự xúc động trước vẻ đẹp của mùa xuân thiên nhiên, mùa xuân cách mạng và khát vọng cống hiến đã được Thanh Hải truyền đạt qua bài thơ “mùa xuân nho nhỏ”. Mặc dù được sáng tác không lâu trước khi nhà thơ qua đời, nhưng bài thơ vẫn gợi lại trong lòng bao thế hệ bạn đọc những cảm xúc sâu lắng khó phai mờ. Và, bài thơ sẽ tiếp tục tồn tại cùng với những bước tiến của đất nước, khuyến khích những thế hệ trẻ sống đẹp: góp phần vào một “mùa xuân nho nhỏ” của mình vào mùa xuân lớn của dân tộc, để đất nước ta mãi tươi đẹp như trong tiết xuân. Điều này chứng tỏ, cuộc sống của con người có hạn nhưng những giá trị tinh thần mà con người để lại cho thế hệ sau thì có giá trị vĩnh cửu.
Khúc hát cuối là tình yêu thương nhà thơ dành cho đất nước và dân tộc, như một sự hiến dâng cuối cùng cho quê hương đất nước:
“Mùa xuân… Mùa xuân, một mùa xuân nho nhỏ… Lặng lẽ dâng cho đời…” điệp khúc ấy vang lên dạt dào trong lòng của những người đang cảm nhận, những người đang sống và làm việc nơi đâu đó trên mảnh đất này. Và có lẽ đó chính là nguồn cảm hứng lớn của nhà thơ Thanh Hải với tình yêu quê hương, yêu cuộc sống và mong muốn được một lần nữa hiến dâng cho đời.
Tình yêu quê hương đất nước và mong muốn hiến dâng cho cuộc sống của tác giả Thanh Hải được thể hiện rõ nhất trong ba khúc cuối của bài thơ
Trong không khí phấn khích của mùa xuân, nhà thơ đã cảm nhận được một mùa xuân tươi trẻ, rực rỡ trong tâm hồn. Đó là mùa xuân của con người, của đất trời.
“Ta làm con chim hót
Ta làm một nhành hoa
Ta hòa mình vào khúc ca
Một nốt trầm xao xuyến”
Điệp từ 'ta làm' diễn tả một cách rõ ràng của nhà thơ. Nhà thơ muốn trở thành một con chim, một bông hoa để dâng tiếng hót, hương thơm cho mùa xuân. Từ khao khát hòa nhập đó, nhà thơ đã thể hiện rõ ý chí cống hiến của mình ở những câu thơ tiếp theo:
“Một mùa xuân nho nhỏ
Lặng lẽ dâng cho đời
Dù là tuổi hai mươi
Dù là khi tóc bạc”
Mùa xuân nho nhỏ là cách diễn đạt sáng tạo và ẩn dụ của nhà thơ. Mỗi người có thể góp một phần sức mình vào đó, dâng hiến mà không đòi hỏi sự đáp lại. Cho dù là trẻ trai hay tóc đã bạc, điều này không quan trọng bởi khi muốn hiến dâng cho cuộc sống, cho quê hương, không quan trọng tuổi tác.
Khúc hát cuối là tình yêu thương nhà thơ dành cho đất nước và dân tộc, như một sự hiến dâng cuối cùng cho quê hương đất nước:
“Mùa xuân này, ta hát
Câu Nam ai, Nam bình
Nước non ngàn dặm mình
Nước non ngàn dặm tình
Nhịp phách tiền Huế”
Trên những ngày cuối cùng của cuộc đời, tác giả thấy quê hương mình thật đẹp và hiện lên một cách có hồn, đây cũng là cách để nhà thơ thể hiện tình yêu quê hương đất nước.
Bài thơ mùa xuân nho nhỏ được viết theo thể thơ năm tiếng với cấu trúc câu gồm bảy khổ, mỗi khổ từ 4 đến 6 câu. Những hình ảnh ẩn dụ đầy sức sáng tạo, biện pháp nhân hóa, điệp ngữ được sử dụng trong bài thơ. Thành công nhất phải kể đến ở ba khổ thơ cuối cùng.
Trong một mùa thu của cuộc đời, tác giả đã liên tưởng đến một mùa xuân tươi đẹp để tô điểm cho cuộc sống với những lời thơ bình dị, trong sáng không hề có một chút u ám. Không chỉ hay về ý thơ mà còn hay về ngôn từ, cả nhịp điệu trong bài. Cảm ơn nhà thơ đã mang đến cho người đọc một bài học, một lí tưởng sống thực sự cao đẹp: “sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình”.
Đoạn thơ đã gợi lại trong lòng người đọc một cảm xúc khó tả, khó phai mờ và mãi trường tồn cùng đất nước, gợi nhắc cho thế hệ trẻ một cách sống đẹp, góp mùa xuân nhỏ của mình vào mùa xuân lớn của dân tộc.
Phân tích 3 khổ thơ cuối bài Mùa xuân nho nhỏ - Mẫu 3
Mùa xuân là thời khắc của tình yêu, của sức sống tràn đầy và cũng là nguồn cảm hứng cho nhiều tác phẩm thi ca, âm nhạc. Trong số những bài thơ hay nhất về mùa xuân, không thể không nhắc đến Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải. Đây là một tác phẩm được xem là quả chín của một tài năng thơ. Bài thơ không chỉ cuốn hút người đọc bởi cảnh đẹp mộng mơ của mùa xuân ở xứ Huế mà còn bởi khao khát cống hiến cháy bỏng, ngập tràn:
Ta làm con chim hót
Ta làm một cành hoa
Ta nhập vào hoà ca
Một nốt trầm xao xuyến.
Một mùa xuân nho nhỏ
Lặng lẽ dâng cho đời
Dù là tuổi hai mươi
Dù là khi tóc bạc.
Mùa xuân nho nhỏ là tác phẩm cuối cùng của nhà thơ Thanh Hải, được sáng tác khi ông đang nằm trên giường bệnh, chỉ vài ngày trước khi ông qua đời. Có thể vì vậy mà bài thơ trở thành một lời tâm niệm, chứa đựng nhiều cảm xúc và suy tư của nhà thơ về cuộc đời, về cách mạng và đất nước. Đoạn thơ mở đầu, tác giả diễn đạt trực tiếp nguyện vọng, ước muốn của mình:
Ta làm con chim hót
Ta làm một cành hoa
Ta nhập vào hoà ca
Một nốt trầm xao xuyến.
Khát vọng hiến dâng cho quê hương, đất nước không chỉ là của nhà thơ Thanh Hải mà còn là niềm tin mãnh liệt, kiên định của ông. Điều này được thể hiện rõ qua sự lặp lại của từ “ta làm” kết hợp với cấu trúc ngữ pháp lặp đi lặp lại, tạo ra một nhịp thơ mạnh mẽ và uyển chuyển. Ông không mơ ước trở thành điều gì vĩ đại, cao sang, nhưng những điều mà ông mong muốn lại chứa đựng sức mạnh to lớn, ý nghĩa sâu sắc. Tâm hồn chân thành của nhà thơ muốn làm “con chim hót” để ca tụng đất nước, làm “cành hoa” để phát hương, tôn vinh vẻ đẹp của cuộc sống, và làm “nốt trầm xao xuyến” để góp phần vào bản giao hưởng cuộc đời. Mặc dù mong ước của ông có vẻ giản dị nhưng lại toát lên vẻ đẹp kì diệu, ý nghĩa của cuộc sống.
Nếu là chim, ta sẽ là loài bồ câu trắng
Nếu là hoa, ta sẽ là một đóa hướng dương
Nếu là mây, ta sẽ là một vầng mây ấm
Là con người, ta sẽ hy sinh cho quê hương
Đây là cuộc gặp gỡ giữa hai tâm hồn nghệ sĩ nhận thức được trách nhiệm và vai trò quan trọng của mình đối với quê hương. Nhà thơ Thanh Hải và nhạc sĩ Trương Quốc Khánh đều có mong ước cao đẹp và thanh cao. Sự khác biệt giữa họ là cách thể hiện. Trong khi lời ca của Trương Quốc Khánh được viết dưới dạng giả thiết, sử dụng liên từ “nếu”, thì nhà thơ Thanh Hải lại chọn lời khẳng định “ta làm”; “ta nhập”. Người đọc sẽ cảm nhận được tình yêu và lòng trung thành của hai nghệ sĩ dành cho quê hương và đất nước.
Nhà thơ Thanh Hải thực sự gây ấn tượng mạnh mẽ, kính phục bởi ông vẫn mang trong lòng những khát vọng, ước mơ cao cả dành cho quê hương, đất nước ngay cả khi sắp đối diện với cái chết. Đỉnh cao của mong ước hy sinh ấy chính là niềm khao khát được trở thành “mùa xuân nho nhỏ”:
Một mùa xuân nhỏ bé
Lặng lẽ dâng cho cuộc đời
Dù là ở tuổi thanh xuân
Hay là khi tóc đã bạc phơ
Không phải một mùa xuân vĩ đại, bao phủ toàn bộ vũ trụ, nhưng nhà thơ chỉ ao ước một “mùa xuân nhỏ bé” ấm áp. Hình ảnh “mùa xuân” ẩn chứa phần tốt đẹp nhất của con người, là trí tuệ, là sức sống. Nhà thơ muốn dốc hết tâm hồn, năng lượng và sự sống của mình để cống hiến cho sự phát triển của quê hương, đất nước yêu thương. Sự hiến dâng lớn lao đó không cần sự ồn ào, hoa mỹ mà chỉ “lặng lẽ dâng cho cuộc đời”. Từ “dâng” thể hiện sự tôn trọng, lòng thành kính. Nhà thơ mong ước dâng hiến hết mình cho Tổ quốc:
Dù là ở tuổi thanh xuân
Hay là khi tóc đã bạc phơ
Hình ảnh ẩn dụ “tuổi thanh xuân”, “tóc đã bạc phơ” thể hiện sự thay đổi của thời gian, thể hiện khao khát hiến dâng hết mình, trọn đời của nhà thơ. Dù là trong tuổi trẻ trung, đầy năng lượng hay khi đã trải qua những năm tháng vàng son, ông vẫn không bao giờ nguôi niềm mong ước được dâng hiến.
Với những câu thơ đơn giản nhưng sâu lắng, nhà thơ Thanh Hải đã thực sự chạm đến lòng người đọc. Khát vọng nồng nhiệt được hiến dâng của nhà thơ là biểu tượng cho tình yêu sâu đậm đối với quê hương. Điều này trở nên đáng quý hơn khi đó là ước muốn cuối cùng của một con người sắp từ giã cuộc sống. Chúng ta hiểu rằng, sự hiến dâng không bị hạn chế bởi tuổi tác, miễn là con người có một trái tim luôn ấm nóng và biết sống vì người khác. Hai khổ thơ này thật sự mang đến những bài học quý giá cho thế hệ trẻ ngày nay. Chúng ta đã, đang và sẽ làm gì để hiến dâng cho quê hương, đất nước của mình? Hãy cùng nhau phấn đấu trở thành những “mùa xuân nhỏ bé” để đất nước ngày càng tươi đẹp hơn.
Phân tích 3 khổ thơ cuối bài Mùa xuân nho nhỏ - Mẫu 4
Mùa xuân là thời kỳ quen thuộc gợi lên nhiều cảm xúc, rung động trong tâm hồn của nghệ sĩ. Trong khi nhà thơ Xuân Diệu cảm nhận về mùa xuân trong cuộc sống 'Vội vàng' đang rơi vào từng khoảnh khắc của dòng thời gian, và Nguyễn Bính mê đắm trong không gian làng quê thân quen 'Từng nhà mở cửa đón vui tươi' qua 'Thơ xuân', Thanh Hải thưởng thức vẻ đẹp của mùa xuân gắn bó chặt chẽ với đất nước và những ước nguyện cống hiến. Ba khổ thơ cuối cùng của bài thơ 'Mùa xuân nho nhỏ' đã phản ánh điều này. Thông qua những vần thơ ngọt ngào và chân thành, chúng ta có thể nhìn thấy khát vọng cao đẹp và lí tưởng sống của nhà thơ.
Bài thơ 'Mùa xuân nho nhỏ' được sáng tác vào năm 1980, thời điểm tác giả đang chiến đấu với căn bệnh nặng. Do đó, thi phẩm này giống như một bản tóm tắt biểu hiện sự khao khát mãnh liệt và nhiệt huyết của nhà thơ. Sau khi trải qua mọi trải nghiệm để tận hưởng vẻ đẹp của thiên nhiên và đất trời bằng tình yêu với thiên nhiên, tác giả đã tự hào về sự thay đổi của đất nước. Tiếp tục dòng cảm xúc đó, ở ba khổ thơ cuối, tác giả thể hiện ước nguyện cống hiến qua những vần thơ đầy tình cảm và xúc động:
'Ta làm con chim hót
Ta làm một cành hoa
Ta nhập vào hòa ca
Một nốt trầm xao xuyến'
Tác giả sử dụng đại từ 'ta' kết hợp với cấu trúc ngữ pháp 'Ta làm... Ta nhập' để trực tiếp thể hiện khát vọng chân thành. 'Tôi' ở khổ thơ đầu tiên 'Tôi đưa tay tôi hứng' đã được thay thế bằng 'ta' để phản ánh những ước mơ đơn giản và giản dị nhưng vô cùng cao đẹp: làm một con chim hót vang, mang niềm vui đến cho cuộc sống, làm một cành hoa thắm sáng trong bức tranh tự nhiên, và tạo ra một nốt trầm với âm nhạc 'xao xuyến' trong bản hòa ca. Thông qua hình ảnh gần gũi này, chúng ta có thể nhìn thấy mong muốn khiêm tốn nhưng tôn trọng của nhà thơ, đồng thời kích thích mối quan hệ gắn bó giữa cá nhân và cộng đồng. Điều này rõ ràng hơn qua khổ thơ tiếp theo:
'Một mùa xuân nho nhỏ
Lặng lẽ dâng cho đời
Dù là tuổi hai mươi
Dù là khi tóc bạc'
Hình ảnh 'mùa xuân nho nhỏ' được tác giả sử dụng để thể hiện ước muốn và khát vọng của mình. Trong những năm cuối đời, khi đối mặt với bệnh tật, Thanh Hải mong muốn trở thành một phần nhỏ của mùa xuân để làm đẹp thêm cho thiên nhiên và quê hương. Cảm xúc trong bài thơ được thể hiện qua những từ ngữ như 'nho nhỏ', 'lặng lẽ', là biểu hiện của sự hi sinh và tôn trọng không cần phải rầm rộ. Điều này thể hiện tinh thần giản dị và cao đẹp của nhà thơ.
'Mùa xuân ta xin hát
Khúc Nam ai, Nam bình
Nước non ngàn dặm mình
Nước non ngàn dặm tình
Nhịp phách tiền đất Huế'
Trong những năm cuối đời, Thanh Hải, dù đối mặt với bệnh tật, vẫn cao lên những giai điệu dân ca quen thuộc của quê hương. Khúc nhạc 'Nam ai' buồn thảm nhưng đầy nghĩa cũng như giai điệu 'Nam bình' êm dịu thể hiện sự bình yên của hiện tại. Khúc hát ấy thể hiện tình yêu với quê hương, đất nước. Giai điệu dịu dàng kết hợp với 'nhịp phách tiền' vui tươi đóng kín bài thơ nhưng vẫn để lại những dư âm về sức sống mới của dân tộc.
Lý tưởng và khát vọng nhân văn trong tâm hồn nhà thơ đã được thể hiện thành công thông qua thể thơ đầy âm nhạc và sáng tạo. Tác giả còn vận dụng nhiều biện pháp tu từ nghệ thuật như so sánh, ẩn dụ, điệp ngữ,... kết hợp với ngôn ngữ, hình ảnh thơ giàu sức gợi để thể hiện dòng cảm xúc chân thành và tiếng lòng của mình với thiên nhiên và đất nước.
Như vậy, sau khi mô phỏng lại vẻ đẹp của tự nhiên và sự thay đổi của cuộc sống ở quê hương, tác giả đã diễn đạt những ước nguyện của mình. Đây là một triết lý tích cực, toả sáng vẻ đẹp nhân văn của sự hi sinh và cống hiến cao quý và giản dị.
Phân tích 3 khổ thơ cuối bài Mùa xuân nho nhỏ - Mẫu 5
Mùa xuân luôn là đề tài truyền thống trong thơ ca dân tộc. Thanh Hải đã đóng góp cho thơ ca dân tộc một bài thơ xuân tươi đẹp, đậm chất tình nghĩa. Tình yêu mùa xuân kết nối mạnh mẽ với tình yêu đất nước, quê hương được Thanh Hải miêu tả một cách sâu sắc, cảm động. Trong ba khổ thơ cuối của bài thơ Mùa xuân nho nhỏ, có những nét đặc sắc về nghệ thuật riêng.
Sau những suy tư là điều tâm niệm của Thanh Hải. Đầu tiên là lời cầu nguyện được biểu hiện:
Ta làm con chim hót
Ta làm một cành hoa
Ta nhập vào hòa ca
Một nốt trầm xao xuyến.
'Để gọi xuân về, mang lại niềm vui cho con người là hình ảnh của 'con chim hót'. 'Một cành hoa' làm đẹp cuộc sống, tô điểm cho thiên nhiên sông núi. 'Một nốt trầm' của 'hòa ca' êm dịu để làm xao xuyến lòng người, động viên nhân dân. 'Con chim hót', 'một cành hoa', 'một nốt trầm...' đều là biểu tượng cho cái đẹp, niềm vui, và sự tài trí của đất nước và con người Việt Nam.
Đối với Thanh Hải, việc hiện thân là để hiến dâng, phục vụ cho một mục đích cao cả:
Một mùa xuân nho nhỏ
Lặng lẽ dâng cho đời
Dù là tuổi hai mươi
Dù là khi tóc bạc.
Lời thơ thể hiện tâm trạng chân thành. Mỗi người hãy trở thành 'một mùa xuân nho nhỏ' để tạo nên mùa xuân bất diệt của đất nước. Mỗi cuộc sống đều có ý nghĩa. 'Mùa xuân nho nhỏ' là một biểu tượng sáng tạo, khắc sâu ý tưởng: 'Mỗi cuộc đời đã hóa núi sông của chúng ta' (Nguyễn Khoa Điềm). 'Nho nhỏ' và 'lặng lẽ' là cách diễn đạt khiêm nhường, chân thành. 'Dâng cho đời' là một lối sống cao cả, đẹp đẽ. Bởi 'Sống là cho, không chỉ nhận riêng cho mình' (Tố Hữu). Sống hết mình, trung thành với đất nước, dành cả cuộc đời để phục vụ đất nước, từ 'tuổi hai mươi' tràn đầy sức sống đến khi 'tóc bạc'. Thơ hay ở trong cảm xúc chân thành. Thanh Hải đã truyền đạt những lời gan ruột của mình. Ông đã sống theo lời thơ của mình. Khi đất nước đối mặt với sự chia cắt của Mỹ - Diệm và bè lũ tay sai, ông đã hoạt động bí mật trong vùng giặc, tham gia vào phong trào cách mạng, mặc kệ nguy cơ máu chảy. Điều cảm động hơn nữa là bài thơ 'Mùa xuân nho nhỏ' được ông viết trên giường bệnh, chỉ một tháng trước khi ông qua đời.
Thanh Hải sử dụng biện pháp nghệ thuật điệp ngữ rất tài tình: 'Ta làm... ta làm... ta nhập...', 'dù là tuổi... dù là khi...' đã tạo nên điệu thơ, giọng thơ thân thiết, sâu lắng, ý thơ được ghi sâu và nhấn mạnh. Người đọc cảm động trước giọng điệu thơ trữ tình, ấm áp như vậy. Có thể coi đoạn thơ này là lời của ông.
Khổ thơ cuối là lời ca yêu thương:
Mùa xuân ta xin hát
Câu Nam ai, Nam bình
Nước non ngàn dặm mình
Nước non ngàn dặm tình
Nhịp phách tiền đất Huế.
Nam ai và Nam bình là hai điệu dân ca Huế từng nổi tiếng suốt hàng trăm năm. Phách tiền là một dạng nhạc cụ dân tộc để điểm nhịp cho lời ca, tiếng đàn tranh, đàn tam thập lục. Câu thơ 'Mùa xuân ta xin hát' diễn tả niềm mong chờ háo hức của nhà thơ về quê hương thân thương trong mùa xuân. Quê hương đất nước trải dài ngàn dặm, tràn ngập tình yêu thương. Đó là 'ngàn dặm mình', 'ngàn dặm tình' đối với non nước và xứ Huế quê mẹ yêu dấu! Câu thơ của người con Huế thật sự là 'dịu dàng'.
Mùa xuân là đề tài truyền thống trong thơ ca dân tộc. Thanh Hải đã đóng góp một bài thơ xuân đẹp, đậm đà tình nghĩa. Thể thơ năm chữ, giọng thơ lúc mạnh mẽ, lúc tha thiết ngân vang. Ngôn ngữ thơ trong sáng và biểu cảm, hàm súc và hình tượng. Các biện pháp tu từ như so sánh, ẩn dụ, song hành đối xứng, điệp ngữ... được vận dụng một cách tinh tế, tài tình. Tình yêu mùa xuân gắn liền với tình yêu đất nước, quê hương được Thanh Hải diễn tả một cách sâu sắc, cảm động. Mỗi cuộc đời hãy là một mùa xuân. Đất nước ta sẽ mãi mãi là những mùa xuân tươi đẹp.
Phân tích 3 khổ thơ cuối bài Mùa xuân nho nhỏ - Mẫu 6
Thanh Hải là một nhà thơ viết bằng lối đơn giản, nhẹ nhàng, thể hiện tình yêu thiên nhiên và sự yêu đời. Ông thể hiện tình cảm này trong bài thơ 'Mùa xuân nho nhỏ', đặc biệt là ở ba khổ cuối cùng, thể hiện rõ ràng khao khát được thể hiện và hiến dâng cho cuộc sống.
“Ta làm con chim hót
Ta làm một cành hoa
Ta nhập vào hòa ca
Một nốt trầm xao xuyến.”
Trong khổ thơ thứ tư, tác giả sử dụng biện pháp tu từ điệp 'ta làm...ta nhập' cùng với nhịp thơ nhẹ nhàng, như một lời tâm tình về những ước muốn của mình. Ông muốn trở thành 'con chim' hót rộn ràng, tươi vui, muốn làm 'cành hoa' tươi đẹp, tỏa hương thơm ngát cho cuộc sống. Và đặc biệt, nhà thơ còn muốn trở thành một 'nốt trầm xao xuyến' trong một bản hòa ca.
“Một mùa xuân nho nhỏ
Lặng lẽ dâng cho đời
Dù là tuổi hai mươi
Dù là khi tóc bạc.”
Những khát vọng ở khổ trước được tổng hợp thành 'một mùa xuân nho nhỏ'. Đây là nhan đề của bài thơ, cũng là cụm từ mang nghĩa ẩn dụ. 'Mùa xuân' được hiểu là những điều tinh túy nhất trong cuộc đời con người. Kết hợp với 'nho nhỏ', đó là những điều tuy nhỏ nhưng tốt đẹp. Tác giả đã dâng tặng tấm lòng ấy cho đời với thái độ 'lặng lẽ'.
“Mùa xuân - hãy hát
Câu Nam ai, Nam bình
Nước non ngàn dặm mình
Nước non ngàn dặm tình
Nhịp phách tiền đất Huế.”
Ở khổ cuối cùng, tác giả đã vang lên điệu hát Nam ai, Nam bình, biểu tượng của vùng đất cố đô. Đây là một bản hát tình cảm, nồng nàn, tôn vinh quê hương, đất nước. Tiếng phách tiền đánh nhịp như một điểm nhấn cho bản hát vang mãi xa, thúc đẩy mọi người cùng nhau phát triển “nước non ngàn dặm”.
“Mùa xuân nho nhỏ” là một bài thơ hay, thể hiện khát vọng hiến dâng một phần nhỏ của bản thân cho Tổ quốc. Thanh Hải đã sử dụng nhiều biện pháp tu từ đặc sắc như: điệp cấu trúc, đảo ngữ, hình ảnh sắc nét, chọn lọc cùng giọng thơ nhẹ nhàng, thân thiết để diễn đạt mong ước sâu sắc ấy.
Mỗi người đều cần biết đóng góp một phần của mình để phát triển và làm thay đổi xã hội tốt đẹp hơn. Hãy hiến dâng “mùa xuân nho nhỏ” của bạn cho đất nước như tác giả Thanh Hải để “đất nước ngày càng thêm xuân xanh”.
Đoạn văn phân tích 3 khổ cuối của bài thơ Mùa xuân nho nhỏ
“Mùa xuân nho nhỏ” của Thanh Hải là một bài thơ đầy ý nghĩa và tinh tế. Ba khổ cuối bài đã rõ ràng thể hiện khao khát dâng hiến những điều đẹp nhất cho cuộc sống. Trong khổ thứ tư, tác giả đã sử dụng đại từ nhân xưng “ta”, thể hiện sự mong ước chung của mọi người. Ý nghĩa của “mùa xuân nho nhỏ” là hiến dâng những điều tinh túy nhất cho cuộc đời, dù bé nhỏ nhưng khi mọi người đều có tấm lòng đó, có thể tạo ra điều lớn lao. Điệp cấu trúc “ta làm…ta nhập” và “Dù là…” nhấn mạnh khao khát cá nhân hòa nhập vào tất cả để cống hiến cho đất nước. Dù là “tuổi hai mươi” hay “khi tóc bạc”, niềm mong ước đó vẫn luôn thường trực trong lòng mỗi người, là ngọn lửa cháy âm ỉ, chờ đợi điều kiện để bùng lên. Trong hoàn cảnh khó khăn, ngọn lửa ấy càng cháy mãnh liệt, phải được thể hiện bằng lời ca tiếng hát. Khúc Nam ai, Nam bình trữ tình của xứ Huế được cất lên để ca ngợi quê hương đất nước. Với nhiều biện pháp nghệ thuật độc đáo, ba khổ thơ cuối của Mùa xuân nho nhỏ thể hiện nỗi khao khát cống hiến của tác giả Thanh Hải.
Tóm tắt về tác phẩm Mùa xuân nho nhỏ
1. Bối cảnh sáng tác
Bài thơ được viết vào tháng 11 - 1980, trong thời điểm đất nước mới thống nhất, đang xây dựng cuộc sống mới nhưng còn gặp vô vàn khó khăn, thách thức. Đây là một lời tâm niệm chân thành của nhà thơ Thanh Hải, gửi gắm đến đời trước khi ông qua đời.
2. Ý nghĩa của tiêu đề bài thơ
Thanh Hải viết bài thơ này trong thời gian cuối đời, khi ông cảm nhận cái chết đã sát cánh. Trong khoảnh khắc ấy, ông muốn đóng góp một phần nhỏ bé của mình cho đất nước, làm cho mùa xuân thêm phần rực rỡ. Với tiêu đề “Mùa xuân nho nhỏ”, bài thơ cũng thể hiện sự thống nhất giữa cá nhân và cộng đồng.
3. Bố cục
Bao gồm 4 phần
- Khổ 1: Cảm xúc trước mùa xuân thiên nhiên của đất nước
- Khổ 2 +3: Cảm xúc về mùa xuân của đất nước
- Khổ 4 +5: Ước nguyện của tác giả
- Khổ 6: Lời ca ngợi quê hương đất nước thông qua điệu dân ca xứ Huế
4. Giá trị nội dung
Bài thơ là biểu hiện của tình cảm sâu sắc và sự liên kết mạnh mẽ với đất nước, với cuộc sống; thể hiện ước nguyện chân thành của nhà thơ mong muốn đóng góp, cống hiến một phần nhỏ của mình vào mùa xuân to lớn của dân tộc. Điều này mở ra suy nghĩ về ý nghĩa và giá trị cuộc sống của mỗi người là sống có ý nghĩa, có cống hiến cho xã hội.
5. Giá trị nghệ thuật
Bài thơ theo dạng thể thơ năm chữ, mang trong mình nhịp điệu trong sáng, gần gũi với dân ca, với nhiều hình ảnh đẹp, giản dị và gợi cảm, cùng với nhiều so sánh và ẩn dụ sáng tạo.
Thể thơ năm chữ, với nhịp điệu trong sáng, gần gũi với dân ca, nhiều hình ảnh đẹp, giản dị và gợi cảm, đồng thời có nhiều so sánh và ẩn dụ sáng tạo.