Tuyển chọn 8 bài Phân tích Phong cách Hồ Chí Minh hay nhất, giúp học sinh lớp 9 hiểu rõ hơn về cuộc đời và triết lý sống của Bác Hồ.
Với 8 bài phân tích Phong cách Hồ Chí Minh, học sinh sẽ nâng cao kiến thức, nhìn nhận được phẩm chất đạo đức và tinh thần không ngừng cống hiến của Bác Hồ, từ đó rèn luyện và phát triển bản thân tốt hơn để góp phần vào xã hội. Hãy cùng tham khảo bài viết dưới đây của Mytour để tiếp tục học tốt môn Văn 9.
Tóm tắt phân tích tác phẩm Phong cách Hồ Chí Minh
1. Bắt đầu
- Giới thiệu sơ lược về tác giả Lê Anh Trà: Một nhà quân nhân, một nhà báo tài năng chuyên nghiên cứu về Chủ tịch Hồ Chí Minh.
- Đánh giá về đoạn trích: “Phong cách Hồ Chí Minh” được trích từ bài viết “Phong cách Hồ Chí Minh, biểu tượng của sự cao quý” đã nổi bật bản tính đơn giản và cao cả của Chủ tịch Hồ Chí Minh - người lãnh đạo được mến mộ của dân tộc.
2. Nội dung chính
a. Hình thành phong cách Hồ Chí Minh.
* Chủ tịch Hồ Chí Minh đã học hỏi từ nền văn hóa của nhân loại để tạo dựng phong cách riêng của mình
- Trong quá trình hoạt động cách mạng, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã đi khắp nơi, tiếp xúc với nhiều nền văn hóa từ Đông sang Tây, điều này đã giúp Bác tích lũy một vốn tri thức văn hóa đa dạng và phong phú:
- Vốn tri thức đa dạng này của Bác là kết quả của việc Bác hiểu rõ sự quan trọng của ngôn ngữ trong giao tiếp nên đã học và nói thành thạo nhiều thứ tiếng: Anh, Pháp, Hoa, Nga…
- Bác không ngừng học hỏi ngay cả trong những công việc kiếm sống: Bác thử sức ở nhiều ngành nghề và từ mỗi nơi Bác đều rút ra bài học, tìm hiểu sâu rộng văn hóa
* Việc tiếp thu tinh hoa văn hóa nhân loại của Bác là một quá trình chọn lọc tỉ mỉ
- Chủ tịch Hồ Chí Minh đã chọn lọc và tiếp thu những giá trị văn hóa từ nước ngoài một cách cẩn thận:
- Bác không phải là người tiếp thu mù quáng mọi nền văn hóa từ các quốc gia, Bác chỉ chọn lựa những giá trị tích cực, đẹp đẽ và đồng thời chỉ trích những điểm yếu, tiêu cực ⇒ Bác tiếp thu một cách chủ động
- Chủ tịch Hồ Chí Minh đặt mình trên nền tảng văn hóa dân tộc nhưng vẫn mở lòng tiếp thu những ảnh hưởng từ bên ngoài
b. Những vẻ đẹp trong lối sống và làm việc thể hiện phong cách Hồ Chí Minh
- Nơi ở và làm việc của Bác rất đơn giản, chỉ là một căn nhà gỗ nhỏ bên bờ ao, chỉ có vài phòng, trang thiết bị đều rất giản dị và chất phác
- Trang phục cũng rất giản dị: Bác thường mặc bộ quần áo bà ba nâu, một chiếc áo trấn thủ và đôi dép lốp
- Cách ăn uống của Bác cũng rất tiết kiệm với những món ăn truyền thống của dân tộc: cá kho, rau luộc, dưa muối…
⇒ những món ăn truyền thống không hề phô trương
c. Ý nghĩa của phong cách Hồ Chí Minh
- Phong cách sống của Bác là sự kết hợp giữa giản dị và cao quý:
- Phong cách sống của Bác không phải là cách tự coi mình là cao quý hơn người, tự làm cho mình trở nên đặc biệt, vượt trội hơn người khác
- Phong cách sống của Bác chính là phong cách sống với cái đẹp của sự giản dị, tự nhiên
⇒ Phong cách Hồ Chí Minh là phong cách sống mang tính dân tộc, gợi nhớ đến phong cách của các danh nhân triết học trong lịch sử dân tộc như Nguyễn Trãi, Nguyễn Bỉnh Khiêm
3. Kết bài
- Khẳng định lại những đặc điểm nổi bật về nghệ thuật của đoạn trích: Lập luận logic, luận điểm sắc bén, luận cứ rõ ràng, cách trình bày súc tích…
- Đoạn trích ngắn nhưng để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người, tôn trọng và khâm phục vị lãnh tụ đáng kính của dân tộc. Mỗi người chúng ta có thể học tập lối sống giản dị và cao quý của Việt Nam để sống mạnh mẽ trong thế giới hiện đại hóa
Phân tích tác phẩm Phong cách Hồ Chí Minh - Mẫu 1
Bài về Phong cách Hồ Chí Minh của tác giả Lê Anh Trà nói về cách làm việc và cách sống đặc biệt, cao quý nhưng rất giản dị của Bác Hồ. Nền tảng chính xác tạo nên sự đẹp của phong cách Hồ Chí Minh là sự pha trộn hài hòa giữa truyền thống và hiện đại, giữa tinh hoa văn hóa dân tộc và văn hóa nhân loại, giữa vĩ đại và giản dị.
Bài văn khẳng định địa vị văn hóa của Chủ tịch Hồ Chí Minh – nhà lãnh đạo cách mạng xuất sắc, nhân văn danh tiếng trên thế giới. Đoạn một: Từ đầu đến cuối: Sự hấp thụ văn hóa nhân loại của Hồ Chí Minh. Đoạn hai: Phần còn lại: Vẻ đẹp của lối sống đơn giản, thanh cao của Hồ Chí Minh.
Bắt đầu bài văn, tác giả khẳng định sâu rộng hiểu biết văn hóa nhân loại của Chủ tịch Hồ Chí Minh đã đạt tới mức sâu sắc. Trường học cách mạng của Bác Hồ là một phần thực tế và sôi động của thế giới. Bác Hồ đã đi qua nhiều nơi, tiếp xúc với nhiều văn hoá khác nhau từ phương Đông tới phương Tây nên có kiến thức rộng lớn về văn hóa của các quốc gia Á, Âu, Phi, Mĩ… Để có kiến thức rộng lớn như vậy, Bác Hồ đã không ngần ngại gánh chịu khó khăn và nỗ lực học tập trong một thời gian dài:
Trong cuộc đời đầy những cống hiến của mình, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã tiếp xúc với văn hóa của nhiều quốc gia, nhiều vùng lãnh thổ trên thế giới, cả ở phương Đông và phương Tây. Trên những chuyến đi qua đại dương, Người đã ghé thăm nhiều cảng biển, đã tới thăm các quốc gia châu Phi, châu Á, châu Mĩ. Bác hiểu rằng, muốn tìm hiểu về bất kỳ dân tộc hay quốc gia nào, thì trước hết phải nắm vững phương tiện giao tiếp là ngôn ngữ. Chính vì thế, Người đã vất vả luyện tập để nói và viết thành thạo nhiều thứ tiếng ngoại quốc như Pháp, Anh, Hoa, Nga…
Trong quá trình nghiên cứu và học hỏi văn hóa của nhân loại, Bác Hồ có mục tiêu rõ ràng là để xây dựng một cá nhân, một phong cách sống mới, sự kết hợp hài hòa giữa truyền thống và hiện đại. Phương pháp học của Người cũng rất đặc biệt. Đó là học từ thực tế của nhiều công việc khác nhau và học từ cuộc sống đa dạng, phong phú xung quanh. Tác giả khẳng định: Có thể nói ít có vị lãnh tụ nào hiểu biết về các dân tộc và nhân dân thế giới, văn hóa thế giới sâu sắc như Chủ tịch Hồ Chí Minh. Người đã học hỏi, nghiên cứu văn hóa và nghệ thuật đến mức khá sâu rộng từ mọi nơi mà Người đã đi qua.
Điều quan trọng là Bác Hồ đã thu nhận vẻ đẹp văn hoá nhân loại một cách chủ động và có chọn lọc, sau đó kết hợp hài hòa với vẻ đẹp truyền thống của văn hoá dân tộc Việt Nam để tạo nên bản sắc riêng: Người cũng chịu ảnh hưởng của mọi nền văn hoá, đã hấp thụ mọi cái đẹp và điều tốt trong khi đồng thời chỉ trích những khía cạnh tiêu cực của chủ nghĩa tư bản. Nhưng điều đáng lưu ý là tất cả những ảnh hưởng quốc tế này đã hòa quyện với nền văn hoá dân tộc không thể lay chuyển được trong Người, để tạo ra một nhân cách rất Việt Nam, một lối sống rất giản dị, rất Việt Nam, rất phương Đông, nhưng cũng đồng thời rất mới, rất hiện đại…
Sau khi phân tích trung tâm của phong cách Hồ Chí Minh là sự kết hợp hài hòa giữa tinh hoa của dân tộc và nhân loại, tác giả giới thiệu nét hiếm có trong lối sống giản dị mà thanh cao của Bác. Lối sống này thể hiện qua ngôi nhà mà Người sống, qua đồ dùng và bữa ăn hàng ngày. Đề cập đến vấn đề này, giọng văn của tác giả vừa cảm động vừa tự hào: Lần đầu tiên trong lịch sử Việt Nam và có lẽ cả thế giới, có một người Chủ tịch nước chọn chiếc nhà sàn nhỏ bằng gỗ bên cạnh ao làm “cung điện” của mình.
Ở vị trí lãnh đạo cao nhất của Đảng và Nhà nước nhưng Chủ tịch Hồ Chí Minh lại có lối sống giản dị như một người dân thường. Nơi ở, nơi làm việc của Người là chiếc nhà sàn nhỏ bằng gỗ, trước mặt là ao cá và bên cạnh là vườn cây xanh tốt hoa nở ngát hương như bao cảnh làng quê quen thuộc khác. Tác giả kết hợp khéo léo, tự nhiên giữa việc kể chuyện và bình luận: Như một câu chuyện thần thoại, như một câu chuyện về một vị tiên, một con người phi thường trong truyền thuyết. Chiếc nhà sàn đó chỉ có vài phòng tiếp khách, họp Bộ Chính trị, làm việc và ngủ, với những đồ đạc rất mộc mạc, đơn sơ.
Chủ nhân của ngôi nhà đó được tác giả giới thiệu ngắn gọn nhưng chân thực: Và chủ nhân của ngôi nhà sàn này cũng mặc quần áo hết sức giản dị, với bộ quần áo bà ba nâu, chiếc áo trấn thủ, đôi dép lốp thô sơ như của các chiến sĩ Trường Sơn mà một tác giả phương Tây ca ngợi như một vật thần kỳ. Giản dị là một đức tính, một phẩm chất nổi bật và nhất quán trong lối sống, hành vi, trong quan hệ với mọi người, trong công việc và cả trong lời nói và văn viết của Chủ tịch Hồ Chí Minh. Điều này cũng là điều mà bất kỳ ai tiếp xúc với Bác cũng đều cảm nhận được. Tuy nhiên, việc hiểu và đánh giá chính xác những phẩm chất ấy của lãnh đạo Hồ Chí Minh thì không dễ dàng. Hình ảnh chiếc vali nhỏ bằng mây, vài bộ quần áo cũ, đôi dép lốp đơn giản… đã gắn liền với cuộc sống thanh cao, trong sáng của Người.
Nơi Bác ở và cách sống của Người thì như vậy, còn bữa ăn của Bác cũng chẳng khác gì bữa ăn của những người dân thường: Hằng ngày, cách ăn uống của Người cũng rất đậm đà, với những món ăn dân tộc không chút cầu kỳ, như cá kho, rau luộc, dưa ghém, cà muối, cháo hoa… Sự kết hợp hài hòa giữa cách kể chuyện tự nhiên, sống động và lời văn sâu sắc của tác giả đã tạo ra tính chân thực và tính trữ tình sâu sắc cho đoạn văn, đồng thời phản ánh tình cảm kính trọng mà người viết dành cho vị Cha già dân tộc: Và Người sống ở đó, một mình, với ít đồ, một chiếc vali nhỏ với vài bộ quần áo, vài vật kỷ niệm của cuộc đời dài. Tôi dám khẳng định không có một vị lãnh tụ, một vị tổng thống hay vị vua hiền nào trước đó lại sống đến mức giản dị và tiết chế như thế.
Yêu Bác hiểu Bác nên tác giả đã có những nhận định, phân tích rất chính xác về cơ bản của đức tính giản dị của Chủ tịch Hồ Chí Minh. Đó là nét đẹp của lối sống dân tộc Việt Nam tinh túy trong phong cách của Hồ Chí Minh. Suốt cuộc đời hoạt động cách mạng dài hơn sáu mươi năm, phong cách sống của Hồ Chí Minh đã được rèn luyện trong cuộc chiến giải phóng khỏi xiềng xích thực dân và hai cuộc kháng chiến chống Pháp, chống Mỹ đầy đau thương mà mạnh mẽ của dân tộc. Đó là cuộc sống văn minh thực sự mà Bác đã đưa ra một tấm gương sáng trong thế giới ngày nay.
Phong cách của Bác cho thấy vẻ đẹp của cuộc sống an nhàn tĩnh lặng, gắn với thú vui giản dị mà thanh cao của người xưa: Tự nhiên, ta nhớ đến các hiền triết ngày xưa như Nguyễn Trãi ở Côn Sơn hay Nguyễn Bỉnh Khiêm sống ở quê nhà với những thú vui giản dị: Thu ăn măng trúc, đông ăn giá. Xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao… Hai câu thơ trên miêu tả cuộc sống bình dị của Nguyễn Bỉnh Khiêm sau khi ông trở về với thiên nhiên tuyệt đẹp.
Hiện nay, Chủ tịch Hồ Chí Minh là lãnh đạo của cuộc chiến Mĩ. Thú vui đồng quê trong văn chương xưa thường chỉ là biểu tượng, nhưng bây giờ hoàn toàn là thực tế trong cuộc sống của Bác. Điều đó cho thấy Hồ Chí Minh là một con người giản dị nhưng vô cùng vĩ đại. Bác không bắt chước cảnh sống khổ cực của những người thú vui trong cảnh nghèo đó mà Bác đã nâng cao lối sống ấy thành một quan niệm thẩm mỹ đúng đắn: Trong cuộc sống, đẹp chính là sự giản dị, tự nhiên.
Kết thúc bài văn, tác giả nhận xét: Lối sống giản dị và thanh nhàn của Bác Hồ, cũng như các hiền triết xưa hoàn toàn không phải là một cách thần thánh hoá bản thân, làm cho mình cao cả hơn mọi người, mà đây là một lối sống cao quý, một cách nuôi dưỡng tinh thần, một quan niệm thẩm mỹ về cuộc sống, có khả năng mang lại hạnh phúc cao quý cho tâm hồn và thân thể. Nhận định này đã đánh giá cao giá trị và sức thuyết phục kỳ diệu của phong cách Hồ Chí Minh. Cả thế giới có thể tìm thấy trong Bác một tấm gương sáng suốt cả đời hiến dâng, hy sinh cho quyền sống, quyền tự do và hạnh phúc của nhân loại.
Điều may mắn lớn nhất của dân tộc Việt Nam là có một lãnh đạo kiệt xuất như Hồ Chí Minh. Thực tế, đó không chỉ là hạnh phúc của dân tộc Việt Nam mà là của toàn nhân loại ở thế kỷ XX. Thế kỷ XX là thế kỷ của cuộc chiến giữa bạo lực và chống lại bạo lực. Trong đó, Hồ Chí Minh là biểu tượng cao quý nhất của phe chống lại bạo lực; là hình tượng cao quý, lớn lao, xứng đáng với niềm tự hào chung của nhân loại.
Bài của tác giả Lê Anh Trà đã nhấn mạnh cuộc đời và công cuộc cách mạng của Chủ tịch Hồ Chí Minh là một bài học lớn cho các thế hệ sau này. Từ lòng kính yêu và tự hào về Bác, chúng ta cần có ý thức tu dưỡng, học tập, luyện tập theo gương vĩ đại của Bác Hồ.
Phân tích tác phẩm 'Phong cách Hồ Chí Minh - Mẫu 2'
'Phong cách Hồ Chí Minh' được trích từ bài viết 'Phong cách Hồ Chí Minh, sự vĩ đại kết hợp với sự giản dị' của Lê Anh Trà xuất bản trong cuốn sách 'Hồ Chí Minh và văn hóa Việt Nam' vào năm 1990. Bài viết này đã trình bày hai luận điểm để chứng minh vẻ đẹp trong phong cách của Bác Hồ.
Một trong những điểm mạnh mẽ mà tác giả nhấn mạnh là tri thức văn hóa sâu rộng của Hồ Chí Minh. Từ đâu mà có kiến thức văn hóa đó? Hồ Chí Minh đã có một cuộc sống phong phú, đa dạng. Người 'tiếp xúc' với nhiều nền văn hóa ở phương Đông và phương Tây. Người 'ghé lại' nhiều cảng biển, 'thăm' nhiều quốc gia ở châu Phi, châu Á, châu Mỹ. Người 'sống lâu' ở Anh, ở Pháp. Lúc thì đi bồi tàu, lúc thì làm nghề cuốc tuyết, lúc làm nghề rửa ảnh. Chế Lan Viên cũng đã viết:
'Cuộc đời bồi tàu lênh đênh theo sóng biển,
Người đi hỏi khắp nơi trong bóng đồng xuân Mỹ, châu Phi,
Những đất tự do, những bầu trời nô lệ,
Những con đường cách mạng vẫn đang được tìm kiếm'.
(Người tìm kiếm bí ẩn của đất nước)
Người “thành thạo trong nói và viết” nhiều ngôn ngữ như Pháp, Anh, Hoa, Nga. Cuộc đời Người không phải là cuộc sống du lịch sang trọng mà thay vào đó, là một cuộc sống công việc chăm chỉ. Người đã có kinh nghiệm làm nhiều công việc, và đặc biệt là “học hỏi và hiểu biết văn hóa, nghệ thuật ở mức độ sâu sắc”. Hồ Chí Minh đã “hấp thụ” những đặc điểm tích cực của các nền văn hóa và đã “hòa nhập” với bản sắc văn hóa dân tộc sâu sắc trong tâm hồn và trong máu thịt của mình, trở thành “một nhân cách thực sự của Việt Nam, một cách sống đậm chất Việt Nam, chất phương Đông, nhưng cũng đồng thời mang nét hiện đại, mới mẻ”. Cách lập luận chặt chẽ, cách trình bày rõ ràng và diễn đạt tinh tế của Lê Anh Trà đã tạo ra sức thuyết phục lớn.
Luận điểm thứ hai mà tác giả đưa ra là cuộc sống rất giản dị của Hồ Chí Minh. Lê Anh Trà đã sử dụng ba lập luận (nơi ở, trang phục, cách ăn uống) để minh họa và chứng minh cho luận điểm này. “Cung điện” của vị Chủ tịch nước chỉ là một căn nhà sàn nhỏ bên cạnh cái ao. Chỉ có vài phòng để “tiếp khách, họp Bộ Chính trị, làm việc và ngủ nghỉ”, và các đồ đạc bên trong cũng “rất mộc mạc, giản dị”. Trang phục của Người cũng “rất đơn giản” với bộ quần áo bà ba nâu, chiếc áo trấn thủ, đôi dép lốp “giản dị như của các chiến sĩ Trường Sơn”. Cách ăn uống của Người cũng “rất tiết kiệm”: cá kho, rau luộc, dưa muối, cà muối, cháo hoa, là “những món ăn dân tộc không cầu kỳ”. Những lập luận mà tác giả đưa ra không có gì mới mẻ. Nhưng Lê Anh Trà đã viết một cách chân thực và gần gũi.
Phần còn lại, tác giả đã bình luận về phong cách của Hồ Chí Minh. So sánh với cuộc sống của một vị lãnh đạo, một vị tổng thống, một vị vua, sau đó ông ngạc nhiên khẳng định Hồ Chí Minh đã “sống đến mức giản dị và tiết chế như vậy”. Lê Anh Trà “không thể không nhớ” và liên tưởng đến Nguyễn Trãi và Nguyễn Bỉnh Khiêm, trích dẫn hai câu thơ của Trạng Trình: “Thu ăn măng trúc, đông ăn giá - Xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao” để ca ngợi cuộc sống giản dị và thanh lịch của Hồ Chí Minh, của các vị danh nhân không phải là “tự cao quý hóa, tự nâng niu lên trên người khác” mà là “cách sống thanh cao, một lối sống lành mạnh tinh thần, một quan niệm thẩm mỹ về cuộc sống, có khả năng mang lại hạnh phúc, thanh lịch cho tâm hồn và thân xác”.
Tóm lại, Lê Anh Trà đã lập luận một cách chặt chẽ, trình bày những lập luận xác thực và có chọn lọc, diễn đạt với tất cả sự ngưỡng mộ và ca ngợi Hồ Chí Minh: “Nhà văn hóa lớn, nhà đạo đức lớn, nhà cách mạng lớn, nhà chính trị lớn đã quy tụ trong bản tính của Hồ Chí Minh, một con người thật sự giản dị, một con người Việt Nam gần gũi với mọi người”.
Đọc bài viết của Lê Anh Trà, ta học được nhiều điều tốt đẹp về phong cách của Chủ tịch Hồ Chí Minh, người lãnh tụ được lòng kính yêu của dân tộc.
Phân tích tác phẩm Phong cách Hồ Chí Minh - Mẫu 3
Việt Nam đang trên đà phát triển, hòa nhập với xu hướng toàn cầu. Vấn đề cấp bách hiện nay là làm thế nào để hòa nhập nhưng không đánh mất bản sắc văn hóa truyền thống. Lê Anh Trà đã đề cập đến điều này trong bài viết “Phong cách Hồ Chí Minh, cái vĩ đại gắn với cái giản dị”. Người đã là tấm gương sáng, giúp cho mọi người, đặc biệt là thế hệ trẻ, hiểu đúng về việc kết hợp giữa văn hóa thế giới và văn hóa dân tộc.
Hồ Chí Minh không chỉ là một nhà cách mạng vĩ đại mà còn là danh nhân văn hóa thế giới. Tạp chí “Time” đã xếp Người vào danh sách 100 nhân vật có ảnh hưởng nhất thế kỉ XX. Bài viết của Lê Anh Trà không chỉ có ý nghĩa ngay trong hiện tại mà còn mang ý nghĩa lâu dài. Học tập và làm theo tấm gương của Hồ Chí Minh là điều cần thiết đối với mọi thế hệ của người Việt.
Phong cách Hồ Chí Minh được hình thành từ việc tiếp thu tinh hoa văn hóa thế giới và giữ vững bản sắc dân tộc. Người đã có hiểu biết sâu rộng về nhiều nền văn hóa trên thế giới và luôn cân nhắc giữa ảnh hưởng quốc tế và bản sắc dân tộc, tạo ra một phong cách độc đáo, giàu giá trị nhân văn.
Từ việc chỉ ra cơ sở để hình thành Phong cách Hồ Chí Minh, tác giả đi sâu vào các biểu hiện về nét đẹp của phong cách này qua lối sống giản dị và thanh cao. Dù đã trở thành một vị chủ tịch nước vĩ đại, cao nhất của Đảng và Nhà nước, nhưng Bác vẫn duy trì lối sống vô cùng giản dị. Nơi ở và làm việc của Người chỉ là một chiếc nhà sàn gỗ bên cạnh chiếc ao làm thành “cung điện” của mình, chỉ có vài phòng như: phòng tiếp khách, phòng họp Bộ chính trị, phòng làm việc và phòng ngủ. Trang phục của Bác đơn giản chỉ là bộ quần áo bà ba nâu, chiếc áo trấn thủ, đôi dép lốp thô sơ như của các chiến sĩ Trường Sơn, một chiếc va li con với vài bộ quần áo, vài vật kỉ niệm. Những món ăn hàng ngày của dân tộc đơn giản như cá kho, rau luộc, dưa ghẹ, cà muối, cháo hoa. Đây không chỉ là một lối sống giản dị mà còn là một lối sống đẹp, thanh cao của một con người trí thức với quan niệm sống tích cực: cái đẹp gắn liền với sự giản dị, thanh cao.
Phần cuối của trích đoạn, tác giả thể hiện sự liên kết giữa Bác với các bậc hiền triết như Nguyễn Trãi, Nguyễn Bỉnh Khiêm, khẳng định rằng lối sống giản dị của Bác là một lối sống đẹp, rất thanh cao, trong sáng; là cách để Người nuôi dưỡng tâm hồn và thể xác. Từ đó, gợi lên sự gần gũi và truyền thống giữa người xưa và ngày nay, giữa Bác và các bậc hiền triết, làm tôn thêm phần cao quý ở Người.
Tóm lại, bài viết kết hợp giữa kể và bình luận; chi tiết, hình ảnh được lựa chọn rất tiêu biểu, có sức thuyết phục; sử dụng nghệ thuật đối lập để làm nổi bật ý: vĩ nhân mà giản dị, gần gũi, am hiểu mọi nền văn hóa nhân loại mà rất dân tộc, rất Việt Nam trong Phong cách Hồ Chí Minh. Qua văn bản, thấy được vẻ đẹp rất đời thường trong con người của Bác. Đồng thời thấy được sự kết hợp hài hòa giữa truyền thống văn hóa dân tộc và tinh hoa văn hóa nhân loại, giữa giản dị và thanh cao trong con người Hồ Chí Minh. Bác mãi là tấm gương sáng cho mọi người học tập và noi theo.
Phân tích tác phẩm Phong cách Hồ Chí Minh - Mẫu 4
“Tháp Mười đẹp nhất bông sen
Việt Nam đẹp nhất có tên Bác Hồ”
Bác Hồ - nổi tiếng với vai trò là lãnh tụ của dân tộc Việt Nam trong cuộc chiến giành độc lập. Người là tấm gương sáng cho mọi người hướng tới một cuộc sống cao quý.
Phong cách Hồ Chí Minh là kết quả của tinh hoa văn hóa nhân loại. Trong cuộc đời, Bác đã đi qua nhiều quốc gia ở phương Đông và phương Tây, học hỏi và tìm hiểu văn hóa của mỗi nơi. Điều đó giúp Người thông thạo nhiều ngôn ngữ và hiểu biết sâu sắc về văn hóa, nghệ thuật của mỗi quốc gia. Bác không chỉ tiếp thu cái tốt mà còn phê phán những tiêu cực của chủ nghĩa tư bản. Người lựa chọn tiếp thu một cách có chọn lọc để duy trì lối sống truyền thống phương Đông, Việt Nam.
Vẻ đẹp trong phong cách Hồ Chí Minh bắt nguồn từ sự giản dị trong cuộc sống hàng ngày. Bác sống trong một ngôi nhà đơn giản, mặc đồ đơn điệu và thưởng thức những món ăn dân dã. Lối sống của Người khiến cho người ta phải ngưỡng mộ, với sự tự trang ít ỏi nhưng giàu ý nghĩa.
Tác giả kể về lối sống giản dị của Bác Hồ và liên kết với các triết gia thời xưa như Nguyễn Bỉnh Khiêm, Nguyễn Trãi. Bác chọn lối sống giản dị như một cách để tu dưỡng tinh thần, là một quan niệm thẩm mỹ về cuộc sống. Lối sống này mang lại hạnh phúc cho tâm hồn.
Để viết một bài văn thành công, tác giả phải kể chuyện và đưa ra bằng chứng thuyết phục. Bài viết về 'Phong cách Hồ Chí Minh' đã thể hiện điều này một cách xuất sắc, kết hợp giữa kể chuyện và bình luận, đồng thời cung cấp các ví dụ và lập luận thuyết phục.
Từ phân tích trên, ta có thể thấy, phong cách Hồ Chí Minh là kết quả của sự hòa quyện giữa văn hóa nhân loại và truyền thống dân tộc. Mỗi người chúng ta đều nên học hỏi và noi theo tấm gương của Bác Hồ.
Phân tích về tác phẩm 'Phong cách Hồ Chí Minh - Mẫu 5'
Chủ tịch Hồ Chí Minh - biểu tượng của lối sống giản dị và cao quý. Việc đọc 'Phong cách Hồ Chí Minh' của Lê Anh Trà giúp ta hiểu sâu hơn về điều này.
Văn bản 'Phong cách Hồ Chí Minh' được trích từ 'Hồ Chí Minh và văn hóa Việt Nam' của Viện Văn hóa xuất bản, Hà Nội, 1990. Qua văn bản này, người đọc thấy được vẻ đẹp của phong cách Hồ Chí Minh là sự kết hợp hài hòa giữa văn hóa truyền thống dân tộc và tinh hoa văn hóa nhân loại.
Đặc biệt, nét đẹp trong phong cách của Bác Hồ nằm ở sự hòa quyện giữa văn hóa nhân loại và truyền thống dân tộc. Trong suốt quãng thời gian dẫn dắt cách mạng, Người đã học hỏi từ nhiều nền văn hóa khác nhau và luôn giữ vững bản sắc dân tộc. Bác không chỉ tiếp thu kiến thức mà còn giữ vững nền văn hóa Việt Nam. Điều đó khiến Người trở thành biểu tượng của sự hòa quyện giữa truyền thống và hiện đại.
Tiếp theo, Lê Anh Trà đã trình bày các biểu hiện về lối sống giản dị của Bác Hồ với những minh chứng cụ thể và thuyết phục. Nơi ở của Bác - mà tác giả mô tả như “cung điện” của một Chủ tịch nước - chỉ là một căn nhà sàn nhỏ bên cạnh ao. Chỉ có vài phòng để “tiếp khách, họp Bộ Chính trị, làm việc và ngủ nghỉ”, đồ đạc trong nhà cũng “rất đơn giản, mộc mạc”. Từ nơi ở đến trang phục cũng “rất giản dị” - Bác chỉ có bộ quần áo bà ba nâu, chiếc áo trấn thủ, đôi dép lốp thô sơ. Cuối cùng là cách ăn uống của Bác cũng rất giản dị, chỉ có: cá kho, rau luộc, dưa ghẹ, cà muối, cháo hoa… những món ăn dân dã của quê hương Việt Nam. Thực sự, như tác giả nhận xét - ít có bất kỳ vị Chủ tịch hoặc Tổng thống nào có lối sống giản dị như Hồ Chủ tịch.
Cuối cùng, nhà văn đã phân tích về phong cách của Bác. Việc liên tưởng đến các nhà hiền triết thời xưa cuối cùng cũng chỉ để khẳng định vẻ đẹp trong phong cách của Hồ Chí Minh. Đó không phải là một cách sống khác biệt hay lối sống khắc khổ của những người tu hành. Bác Hồ đã chủ động lựa chọn lối sống ấy như là một cách để “tu dưỡng tâm hồn”. Một cách sống thanh cao có thể mang lại cho Người một tinh thần thoải mái, vui vẻ.
Có rất nhiều câu chuyện thực về cuộc sống giản dị của Bác. Câu chuyện của ông Nguyễn Thế Văn, người thân cận duy nhất lo cho Bác từ giấc ngủ đến bữa ăn, kể lại: “Mỗi bữa ăn của Bác chỉ có một niêu cơm nhỏ, một đĩa tai hoặc mũi lợn luộc, một chút mắm chua. Khi ăn, Bác luôn đặt tai, mũi lợn ra một đĩa nhỏ rồi đậy lại. Va li quần áo của Bác chỉ có 2 chiếc quần đùi, 2 chiếc áo may ô và một bộ trang phục để tiếp khách, nhưng Bác luôn dặn tôi phải hết sức cẩn thận cất giữ chiếc va li như một kho báu, nếu ra khỏi phòng phải khóa tủ lại…”. Hoặc như câu chuyện của bà Nguyễn Thị Liên, nguyên cán bộ Văn phòng Phủ Chủ tịch: “Áo Bác rách, có khi bà phải vá. Khi áo gối xanh hoà bình của Bác rách, ông Cần (người phục vụ Bác) mang cho bà vá. Bà nắm lấy chiếc áo gối của Bác, bà rơi nước mắt, bà nói với ông Cần thay chiếc áo khác cho Bác nhưng Bác không đồng ý. Bác vẫn dùng chiếc áo gối đã vá...”. Điều đó cho thấy, lối sống giản dị của Bác Hồ là điều mà mọi người đều cảm nhận được. Nhưng qua bài viết của Lê Anh Trà, chúng ta mới thấy được điều đó một cách sâu sắc hơn.
Tóm lại, qua văn bản “Phong cách Hồ Chí Minh”, tác giả đã làm rõ phong cách của Chủ tịch Hồ Chí Minh - giản dị nhưng cũng vô cùng thanh cao.
Phân tích về tác phẩm Phong cách Hồ Chí Minh - Mẫu 6
“Phong cách Hồ Chí Minh” của tác giả Lê Anh Trà được lấy từ bài viết kỷ niệm 100 năm ngày sinh của Bác. Bằng lời văn dung dị nhưng rất cuốn hút, tác giả đã nêu bật vẻ đẹp giản dị trong phong cách của Bác. Đó là sự kết hợp hài hòa giữa truyền thống dân tộc và tinh hoa văn hóa nhân loại, đơn giản nhưng vô cùng cao quý.
Tác phẩm được phân chia thành hai phần rõ ràng: phần đầu nói về việc Bác tiếp thu tinh hoa văn hóa nhân loại để tạo nên phong cách Hồ Chí Minh, phần sau tập trung vào vẻ đẹp văn hóa trong phong cách của Bác. Hai phần này liên kết chặt chẽ, làm nổi bật vẻ đẹp của phong cách trong con người, tâm hồn Bác.
Ban đầu, vẻ đẹp trong phong cách của Bác là việc tiếp thu tinh hoa văn hóa nhân loại. Năm 1911, Bác rời Bến cảng Nhà Rồng để tìm đường cứu nước. Trong quá trình đó, Bác đã đi đến nhiều nơi, tiếp xúc với văn hóa của nhiều nước từ phương Đông đến phương Tây. Bất cứ nơi nào Bác đi, Người đều quan sát tỉ mỉ. Nhưng sự học hỏi của Bác không phải là bắt chước mà là sự học hỏi có lựa chọn. Bác chọn lọc những điều tốt nhất, hay nhất để học. Tinh hoa văn hóa nhân loại - “những ảnh hưởng quốc tế đó đã kết hợp với cái gốc văn hóa dân tộc không gì lay chuyển được ở Người, để trở thành một nhân cách rất Việt Nam, một lối sống rất bình dị, rất Việt Nam, rất phương Đông”. Điều đó thể hiện, phong cách của Bác là sự kết hợp hài hòa giữa cái mới mẻ, hiện đại của nhân loại nhưng cũng vẫn giữ được bản sắc truyền thống của dân tộc ta. Chính bởi sự hòa hợp đó, tạo ra những nét đặc biệt trong phong cách Hồ Chí Minh.
Để làm rõ hơn vẻ đẹp trong phong cách của Bác, phần còn lại của tác phẩm tập trung vào các khía cạnh trong cuộc sống của Người để nổi bật vẻ đẹp phong cách ấy. Lúc ấy, Bác là người đứng đầu Đảng và Nhà nước nhưng nơi ở và làm việc của Người vô cùng giản dị, đơn thuần. Đó là một căn nhà gỗ nhỏ, được chia thành vài phòng khác nhau. Ngôi nhà giản dị ấy gần hồ ao sen, như một làng quê Việt Nam. Có lẽ không thể tìm ở đâu trên thế giới này “cung điện” của một lãnh tụ lại giản dị đến như vậy. Điều đó càng làm rõ hơn vẻ đẹp giản dị trong phong cách của Bác. Trang phục của Bác cũng rất bình thường: “bộ quần áo bà ba nâu, chiếc áo trấn thủ, đôi dép lốp thô sơ, va li con với vài ba bộ quần áo”. Đó là những trang phục, tư trang rất đơn giản mà ai cũng có thể có. Không chỉ vậy, bữa ăn của Bác cũng rất giản dị, không có những món hải sản quý hiếm mà chỉ là những món đơn giản: cá kho, rau luộc, cà muối, cháo hoa. Cứ như là một người dân thường, mọi sinh hoạt của Bác từ ăn uống đến nghỉ ngơi đều đơn giản như vậy. Vẻ đẹp ấy đã được nhà thơ Việt Phương ghi lại qua những câu thơ chân thực:
“Bác thường để lại đĩa thịt gà mà ăn trọn quả cà xứ Nghệ
Không thích nói to và đi rất khẽ cả trong vườn”
Là một vị chủ tịch nước, Bác chịu trách nhiệm lớn nhưng cuộc sống vật chất của Người lại rất giản dị, để con người được sống gần gũi với thiên nhiên, tận hưởng cái đẹp của tự nhiên, thấy được sự thanh cao của cuộc sống. Cuộc sống của Bác phản ánh sâu sắc văn hóa, xuất phát từ quan niệm về cuộc sống đẹp, lành mạnh, trong sáng, là cái đẹp ẩn chứa trong sự giản dị, gần gũi, và rất đời thường.
Từ cuộc sống của Bác, tác giả gợi nhớ đến các vị danh nho như Nguyễn Trãi, Nguyễn Bỉnh Khiêm để thấy sự tương đồng và khác biệt giữa Bác và họ. Bác và các vị hiền triết đều mang trong mình sự giản dị, thanh cao, sống bình dị mà không khắc khổ, sống hòa mình vào thiên nhiên để làm giàu tinh thần. Tuy nhiên, giữa Bác và các vị hiền triết vẫn có những khác biệt. Nguyễn Trãi, Nguyễn Bỉnh Khiêm sống ở thời trung đại, nên những gì họ tiếp thu chủ yếu là văn hóa dân tộc, văn hóa Nho giáo. Còn Bác sống trong thời hiện đại, được tiếp xúc với nhiều nền văn hóa khác nhau nên phong cách của Bác là sự kết hợp giữa truyền thống và hiện đại, văn hóa dân tộc với văn hóa nhân loại.
Văn bản kết hợp một cách hài hòa giữa việc kể chuyện và nghị luận: sự xen kẽ giữa việc tường thuật và phân tích của tác giả làm cho bài văn trở nên sâu sắc, thuyết phục hơn. Để nói về phong cách của Bác, tác giả chọn những ví dụ tiêu biểu: ngôi nhà, lối sống. Ngoài ra, còn phải kể đến cách tác giả sử dụng từ ngữ Hán Việt, trích dẫn thơ cổ để gợi nhớ mối gắn kết giữa Bác Hồ và các vị hiền triết. Sự kết hợp tinh tế những yếu tố nghệ thuật đó đã thể hiện nét giản dị và thanh cao của Bác.
Bài viết của Lê Anh Trà đã cho thấy vẻ đẹp trong phong cách của Hồ Chí Minh là sự kết hợp hài hòa giữa truyền thống và hiện đại, dân tộc và nhân loại, vĩ đại và giản dị. Từ đó, chúng ta càng thêm kính trọng và học tập theo gương giản dị, thanh cao của Bác.
Phân tích tác phẩm Phong cách Hồ Chí Minh - Mẫu 7
Khi nói đến phong cách Hồ Chí Minh, không thể không nhấn mạnh rằng, trong Người tồn tại một sự thống nhất toàn diện, không thể tách rời giữa tư tưởng, đạo đức và phong cách. Sâu sắc, sức sáng tạo cùng với những ý tưởng mới lạ, độc đáo trong tư tưởng của Người đã làm cho hệ thống tư tưởng của Người vượt qua cả sự vận dụng sáng tạo của Mác - Lê-nin, thể hiện sự phát triển mới, làm giàu thêm lý luận và phương pháp cách mạng của di sản kinh điển Mác xít. Ý tưởng của Người về cách mạng giải phóng dân tộc, lý luận của Người về chủ nghĩa xã hội và xây dựng chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam sao cho “đúng quy luật, thuận lòng dân và hợp thời đại”, cũng như quan điểm của Người về dân chủ và xây dựng nhà nước pháp quyền - dân chủ - nhân nghĩa, trọng dân đi liền với trọng pháp, đặc biệt chủ thuyết của Người về Đảng cầm quyền, “Đảng là đạo đức, là văn minh”, “dựa vào dân mà xây dựng Đảng”,… đã thể hiện rõ giá trị và sức sống của nó qua thời gian.
Hồ Chí Minh xứng đáng là nhà tư tưởng Mác xít sáng tạo, đầy bản lĩnh, và nhiều luận điểm của Người đã trở thành kinh điển. Tư tưởng của Người, đồng thời cũng là phương pháp, năm tác phẩm tiêu biểu của Người được xếp vào Quốc bảo (Bảo vật Quốc gia) cũng như là pháp bảo, nguồn cảm hứng cho chúng ta nhận thức và hành động theo lý tưởng khiêm tốn mà Người gọi là “cách làm”. Tư tưởng Hồ Chí Minh chính là tri thức, triết lý và minh triết trong phong cách sống của Người. Đạo đức và việc thực hành đạo đức, trở thành gương mẫu đạo đức, văn hoá đạo đức Hồ Chí Minh tạo nên sự thanh cao trong phong cách sống của Người.
Phong cách Hồ Chí Minh là một hệ thống toàn diện. Theo Giáo sư Đặng Xuân Kỳ, phong cách Hồ Chí Minh là sự tổng hợp của phong cách tư duy, phong cách làm việc, phong cách diễn đạt, phong cách ứng xử và phong cách sinh hoạt. Năm mặt hay năm cấp độ đó, tổng hợp, kết hợp lại tạo nên hình ảnh phong cách Hồ Chí Minh, cũng có thể gọi là phong cách sống của Hồ Chí Minh.
Thủ tướng Phạm Văn Đồng, học trò xuất sắc của Chủ tịch Hồ Chí Minh, hiểu biết và cảm nhận về Người, đã từng nói về Người, đặc biệt là phong cách sống của Người thấm thiết, biểu cảm. Ông tóm tắt cô đọng phong cách sống của Hồ Chí Minh: “Giản dị - chân thực - hiền từ”. Thực sự như vậy, Hồ Chí Minh - nhà tư tưởng cách mạng, sáng tạo với tinh thần sáng tạo, không chỉ giáo điều, biểu phái mà ngược lại, vô cùng rộng lượng, tinh tế tinh thần khoan dung và luôn thực hành văn hóa khoan dung. Hồ Chí Minh, người cộng sản hiện đại lại mang trong mình bản sắc triết lý Á Đông, đậm chất Việt Nam.
Theo Phạm Văn Đồng, Hồ Chí Minh yêu nước 100%, nên cộng sản cũng 100%, tức là toàn vẹn, hoàn chỉnh. Càng yêu nước, thương dân, càng tin tưởng và hành động theo lý tưởng cộng sản, càng thực hiện cộng sản chân chính bấy nhiêu, càng nặng lòng yêu nước, thương dân bấy nhiêu. Sự giải thích này của Ông, có sức thuyết phục sâu sắc đối với các nhà nghiên cứu nước ngoài đang nỗ lực tìm hiểu về Hồ Chí Minh. Lối sống, đời sống tao nhã, tinh tế, thanh cao của Hồ Chí Minh được Phạm Văn Đồng mô tả đặc biệt, bằng cách miêu tả ngôi nhà sàn, mảnh vườn, nơi ở của Người: “Người sống trong ngôi nhà sàn giản dị, chân thực, đậm hương thơm của cây cỏ, hoa vườn nhưng tâm hồn thì thái ấm bốn phương, thời đại”.
Không thể nào diễn tả được nhân cách và phong cách sống của Người bằng lời văn, từ ngữ, và nhịp điệu nào chính xác và tinh tế như từ cây bút của vị Thủ tướng, đồng thời cũng là một nhà văn lớn: “Hồ Chí Minh cao mà không xa, mới mà không lạ, to lớn mà không tạo ra vĩ đại, sáng sủa mà không làm cho ai choáng ngợp, mới gặp lần đầu đã cảm thấy thân thiết từ lâu”. Không chỉ chúng ta cảm nhận như vậy, mà biết bao tấm lòng bạn bè quốc tế đến Việt Nam, có may mắn tiếp xúc với Người, được Người tiếp không phải trong phòng khách sang trọng, mà dưới bóng mát dàn hoa, bên thảm cỏ xanh, cũng đều xúc động nhận ra điều đó.
Hồ Chí Minh có một cuộc sống thanh cao, vì suốt đời, Người không màng danh lợi, đứng ở ngoài vòng danh lợi, đã vì dân, vì nước, nên không ham danh, không ham lợi, cả đời chỉ ham học, ham làm, ham tiến bộ, để làm cho dân được sung sướng tự do. Phong cách sống thanh cao của Hồ Chí Minh là phong cách của một con người luôn biết đồng cảm và chia sẻ, thấu lý đạt tình, ứng xử hài hòa giữa lý trí và tình cảm, trung thành tình nghĩa. Người nói với nhân dân của Người bằng cả trái tim và tấm lòng: từ trước đến nay tôi đã là người của đồng bào thì từ nay về sau, mãi mãi tôi vẫn thuộc về đồng bào. Người đã có lời cảm ơn như vậy khi đồng bào chúc thọ sinh nhật Người sau lễ Độc lập. Và, phút lâm chung, trên giường bệnh, Người đã khóc, nói với các đồng chí thân thiết của Người, “Bác không thể bỏ dân mà đi được”. Thanh cao Hồ Chí Minh là như vậy, “nâng niu tất cả chỉ quên mình”. Bởi phong cách sống thanh cao, nên Người tự rèn luyện cho mình một lối sống giản dị, giản dị đến hồn nhiên, an nhiên, tự tại, luôn vui vẻ lạc quan, để động viên, an ủi, cổ vũ chúng ta.
Một lần nữa, cho chúng ta cảm nhận sự cao thượng của Người. Người giản dị nhưng tuyệt nhiên không hề giản đơn. Có sâu sắc trong tư tưởng, có trong sáng ở tâm hồn, có trong sạch bởi đạo đức, phẩm hạnh lại có trải nghiệm phong phú trong đời sống, trong trường đời đấu tranh cách mạng thì mới giản dị được. Bởi, có khi chúng ta chưa hiểu thấu điều giản dị cao quý đó của Người, nên thiên nghĩ Người giản đơn. Lỗi ấy trong tư duy, nhận thức, chúng ta phải sửa, để học tập và làm theo Người một cách thực chất, bản chất và sáng tạo, chứ không cần máy móc, bắt chước hình hài, dáng vẻ bên ngoài rất không nên và không thể. Đó là nối theo, làm theo cái tâm, cái đức, cái tình và cái trí của Người, để làm tốt nhất công việc hàng ngày, phục vụ dân tốt nhất mỗi ngày, mỗi việc, làm cho dân hài lòng về những đầy đủ, công bằng của mình. Đó cũng là điều có ý nghĩa nhất, để Bác vui lòng, hài lòng và yên lòng về chúng ta trong cuộc sống hôm nay, mai sau và mãi mãi.
Phân tích và nêu cảm nghĩ sau khi học bài Phong cách Hồ Chí Minh
Phong cách Hồ Chí Minh rút từ bài Phong cách Hồ Chí Minh, cái vĩ đại kết hợp với cái giản dị của Lê Anh Trà ghi trong cuốn sách Hồ Chí Minh và văn hóa Việt Nam năm 1990.
Một quan điểm mà người viết đề cập là sâu rộng của tri thức văn hóa của Hồ Chí Minh. Từ đâu mà có vốn tri thức văn hóa ấy? Hồ Chí Minh có một cuộc sống phong phú, sôi nổi. Người đã tiếp xúc với văn hóa của nhiều nước ở phương Đông và phương Tây. Người đã ghé thăm nhiều hải cảng, du lịch các nước châu Phi, châu Á, châu Mỹ. Người đã sống lâu ở Anh, ở Pháp. Khi làm bồi, khi cuốc tuyết, khi rửa ảnh, Chế Lan Viên đã từng viết:
Đời bồi tàu trôi theo sóng biển,
Người đi hỏi khắp bóng cờ châu Mỹ, châu Phi
Những nơi tự do, những vùng trời nô lệ
Những con đường cách mạng đang tìm kiếm.
(Người đi tìm hình bóng của đất nước)
Người đã thạo nhiều ngoại ngữ như Pháp, Anh, Hoa, Nga... Không phải vì tiền đi du lịch mà trái lại cuộc đời Người đầy phong phú, Người đã làm nhiều công việc, và đặc biệt là học hỏi, tìm hiểu văn hóa, nghệ thuật đến một mức độ rất sâu sắc. Hồ Chí Minh đã hấp thụ mọi điều tốt đẹp từ các nền văn hóa, và đã kết hợp với văn hóa dân tộc để trở thành một nhân cách rất Việt Nam, một lối sống rất bình dị, rất Việt Nam, rất phương Đông, nhưng cũng đồng thời rất hiện đại. Cách lập luận chặt chẽ, cách diễn đạt tinh tế của Lê Anh Trà đã tạo ra sức thuyết phục lớn.
Quan điểm thứ hai mà tác giả đưa ra là lối sống rất bình dị, rất phương Đông, rất Việt Nam của Hồ Chí Minh. Lê Anh Trà đã sử dụng 3 luận điểm (nơi ở, trang phục, cách ăn uống) để minh họa và chứng minh cho quan điểm này. Cung điện của vị Chủ tịch nước chỉ là một ngôi nhà gỗ nhỏ bên cạnh ao. Đồ đạc rất đơn giản. Trang phục của Người rất giản dị với bộ quần áo bà ba nâu, chiếc áo trấn thủ, đôi dép lốp giản dị. Cách ăn uống của Hồ Chí Minh rất tiết kiệm: cá kho, rau luộc, dưa muối, cà muối, cháo..., đó là những món ăn dân tộc đơn giản.
Các lập luận mà tác giả đưa ra không có gì mới mẻ. Đã có nhiều người nói, đã có nhiều tác phẩm, đã có nhiều cuốn hồi ký kể lại những điều mà chúng ta đã biết. Nhưng Lê Anh Trà đã viết một cách đơn giản, gần gũi, trân trọng và ca ngợi.
Phần còn lại, tác giả đã nhận xét về phong cách sống của Hồ Chí Minh. So sánh với cuộc sống của một lãnh đạo, một tổng thống, một vị vua..., sau đó ngạc nhiên khẳng định Hồ Chí Minh đã 'sống một cách giản dị và tiết chế đến vậy'. Lê Anh Trà 'bất giác nhớ đến', kết nối với Nguyễn Trãi và Nguyễn Bỉnh Khiêm, trích dẫn hai câu thơ của Trạng Trình: 'Thu ăn măng trúc, đông ăn giá - Xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao' để ca ngợi lối sống giản dị và thanh lịch của Hồ Chí Minh, của các danh nhân không phải là 'tự thần hóa, tự làm cho khác biệt', mà là 'lối sống cao quý, một cách nuôi dưỡng tinh thần, một quan niệm thẩm mỹ về cuộc sống, mang lại hạnh phúc và thanh lịch cho tâm hồn và thể xác'.
Tóm lại, Lê Anh Trà đã lập luận một cách chặt chẽ, nêu ra những lập luận có cơ sở, chọn lọc, trình bày một cách súc tích với lòng ngưỡng mộ, ca ngợi 'Nhà văn hóa lớn, nhà đạo đức kiệt xuất, nhà cách mạng vĩ đại, nhà chính trị tài ba đã hiện diện trong con người Hồ Chí Minh, một con người rất giản dị, một con người Việt Nam gần gũi với mọi người'.
Đọc bài viết của Lê Anh Trà, chúng ta học được nhiều điều tốt đẹp về phong cách sống của Hồ Chí Minh, vị lãnh tụ được dân tộc yêu mến.