TOP 4 bài Tuyên bố xã hội về Người làm sạch đường lớn ngắn gọn, hay nhất, kèm theo dàn ý chi tiết, giúp các em học sinh lớp 9 thấy rõ vai trò, ý nghĩa của những cống hiến, hi sinh và sự bình đẳng trong công việc của con người.
Người làm sạch đường là cái tên gọi của những người làm vệ sinh đường phố, dọn dẹp môi trường,... họ lao động siêng năng, mang lại sự sạch sẽ, rạng rỡ cho những con đường, lối hẻm. Mời các em cùng theo dõi bài viết dưới đây của Mytour để có thêm kiến thức, ngày càng tiến bộ trong môn Văn 9.
Dàn ý tuyên bố xã hội về Người làm sạch đường lớn
I. Khởi đầu:
- Giới thiệu về chủ đề nghị luận: Người làm sạch đường vĩ đại
II. Nội dung chính:
a. Trình bày về hình ảnh của Người làm sạch đường
b. Đặt ra ý nghĩa mà người làm sạch đường vĩ đại mang lại cho xã hội
- Những người làm sạch đường đã làm việc một cách im lặng, lặng lẽ dọn dẹp sạch sẽ những con đường.
- Công việc của họ là một minh chứng rõ ràng cho sự hi sinh, cống hiến mà không cần phải làm ồn ào, quảng cáo.
- Công việc của người làm sạch đường cũng là minh chứng rõ ràng cho việc: Mọi người đều được đánh giá bình đẳng trong công việc.
c. Bài học từ nhận thức và hành động
- Nhận thức được vai trò, ý nghĩa của từng nghề nghiệp để tôn trọng, đánh giá cao những thành tựu lao động của người khác.
- Đồng thời, cần chỉ trích, phê phán cách nhìn hẹp, tiêu cực về nghề nghiệp của mỗi cá nhân.
III. Kết luận:
- Đánh giá lại vấn đề đã được thảo luận
Tuyên bố xã hội về Người làm sạch đường vĩ đại - Mẫu 1
“Nếu ai đó được gọi làm một người làm sạch đường, hãy làm công việc của mình như Michelangelo vẽ tranh, như Beethoven soạn nhạc, như Shakespeare viết thơ. Người làm sạch đường phải làm việc một cách xuất sắc nhất để cả thiên đàng và thế gian đều ngưỡng mộ và nói: Đây là cuộc sống của một người làm sạch đường vĩ đại – họ đã làm công việc của mình một cách tuyệt vời”.
Tôi nhìn lên bầu trời xanh thẳm, những đám mây trắng trôi nổi vô tận, và tôi tự hỏi: Cuộc đời này, mình và mọi người xung quanh đang làm điều gì có ý nghĩa?
Hơn nửa thế kỷ trước, trước khi đến Cuba trên chiếc tàu Granma, Che Guevara đã nói: “Từ giờ trở đi, cái chết của tôi sẽ không phải là một thất bại. Thay vào đó, tất cả những gì tôi mang theo sau mình là sự hối hận vì chưa hát hết bài ca của mình.” Tôi tự hỏi, bài ca ấy là gì, và tôi bắt đầu tìm kiếm.
17 tuổi, tôi bắt đầu tìm kiếm ý nghĩa của cuộc sống. Tôi và bạn đã từng tự hỏi: “Làm thế nào để sống một cuộc đời đầy đủ? Làm thế nào để hiểu rõ hơn về bản thân? Cuộc sống chỉ có một lần, làm thế nào để không hối tiếc về những gì đã làm hoặc chưa làm?”
Như một cây non tìm kiếm tiếng vọng của rừng xanh, tôi nghe bài ca của thế hệ trước đây vọng lại, cảm nhận sự nhiệt huyết của những người đã trải qua cuộc chiến tranh với ý chí độc lập tự do, với lòng hy sinh cho quốc gia. Họ tìm kiếm một lý do để yêu công việc hàng ngày của mình, để cố gắng phấn đấu vì nó, để cuộc sống trở nên ý nghĩa hơn, để công việc của họ trở nên ý nghĩa hơn.
Trong thời kỳ xây dựng chủ nghĩa xã hội, khi đất nước đang nỗ lực vượt qua hậu quả của chiến tranh, câu hát “Đừng hỏi đất nước đã làm gì cho chúng ta, mà hãy tự hỏi chúng ta đã làm gì cho đất nước hôm nay” trở nên ngày càng ý nghĩa với thanh niên.
Nếu ta là con chim chiếc lá
Thì ta phải hót, chiếc lá phải xanh
Và tôi nhận ra rằng, sống là để hy sinh, hy sinh hết mình. Sống vì lý tưởng cao đẹp là hy sinh để xây dựng đất nước. Lý tưởng không cần phải lớn lao, nhưng phải là lý tưởng cao đẹp và mạnh mẽ, như những người vĩ nhân: “Hãy làm việc hàng ngày của mình như Beethoven sáng tác âm nhạc, như Shakespeare viết thơ…” Với lý tưởng bình dị đó, chúng ta làm việc của mình một cách xuất sắc, làm những công việc hàng ngày của mình - những công việc dường như bình thường nhất, nhưng lại vô cùng vĩ đại. “Người làm sạch đường phải làm việc một cách xuất sắc nhất để cả thiên đàng và trần gian đều ngưỡng mộ và nói: Đây là cuộc sống của một người làm sạch đường vĩ đại – họ đã làm công việc của mình thật tốt đẹp”. Và những công việc bình dị ấy đã đóng góp vào cuộc sống chung của mọi người. Như nhà thơ Thanh Hải đã nói trong bài thơ của mình:
Một mùa xuân nhỏ bé
Lặng lẽ trao tặng cho cuộc đời
Dù là khi tuổi hai mươi
Dù là khi tóc đã bạc
Ước ao được hóa thân vào muôn loài vật, làm cho cuộc sống thêm tươi đẹp: tiếng chim hót sớm mai; những bông hoa làm cho vườn hoa cuộc đời thêm rực rỡ; những nốt nhạc xao xuyến vạn trái tim. Tất cả thể hiện niềm khát khao sống, khát khao hiến dâng.
Lẽ sống là như vậy, vừa bình dị, vừa cao cả. Làm những điều bình thường bằng một nghị lực phi thường, bằng tình yêu và trách nhiệm phi thường, đó chính là điều vĩ đại trong mỗi con người chúng ta.
Trong thời đại hiện đại, tôi vẫn cảm thấy thế hệ chúng ta đang mạnh mẽ vươn lên nhưng dường như lo toan cho cuộc sống cá nhân hơn là vì một lý tưởng lớn lao.
Mặc dù trong thế hệ trẻ ngày nay cũng có không ít người sống mờ nhạt. Với họ, “lửa” vẫn còn nhưng không còn đầy đặn. Ngọn lửa đó đều đều, mọi thứ đều vừa phải, yêu vừa, ghét vừa… Hãy nhớ về một niềm đam mê cuộc sống, sống hết mình: “Theo truyền thuyết, có một loài chim chỉ hót một lần trong đời, tiếng hót đó ngọt ngào hơn bất cứ sinh vật nào trên thế giới này.
Ngay sau khi rời tổ, loài chim ấy đi tìm một cây có những cành gai nhọn và bay mãi không nghỉ, cho đến khi tìm thấy. Sau đó, nó hót giữa những cành cây rậm rạp, rồi lao vào một cành gai nhọn nhất, xuyên thủng qua ngực. Giữa cơn đau đớn, tiếng hót vang vọng, thánh thiện hơn cả tiếng hót của sơn ca hay họa mi. Tiếng hót tuyệt vời đánh đổi bằng cả cuộc sống.
Trời đất dừng lại để lắng nghe, còn thượng đế ở trên cao thì mỉm cười. Bởi vì sự tuyệt vời chỉ có được bằng niềm đau vô tận ấy. Nhưng chúng ta vẫn thấy mọi người vấn phấn đấu vươn lên, vẫn thành đạt và làm giàu cho xã hội. Chúng ta vẫn thấy biết bao trí thức trẻ trong chiến dịch mùa hè xanh, với những bước chân tình nguyện mang ánh sáng tri thức văn hoá đến những vùng sâu vùng xa và biết bao những bước chân âm thầm trong đêm giá rét đang canh giữ nơi biên giới, hải đảo xa xôi để giữ bình yên cho Tổ quốc. Và, đã xuất hiện rất nhiều tấm gương hy sinh quên mình để cứu dân trong hỏa hoạn, bão lũ hay trong những cuộc đấu trí âm thầm chống lại bọn tội phạm giữ bình yên cho đường phố, bản làng…
Chắc chắn rằng lý tưởng của thế hệ trẻ ngày hôm nay vẫn còn cháy sáng. Vẫn còn có nhiều người và bằng nhiều cách khác nhau, tùy theo vị trí, lĩnh vực công tác mà đóng góp, dâng hiến cho đất nước, và xin hãy cháy, cháy sáng lên thật mạnh mẽ, trở thành lý tưởng sâu rộng trong thế hệ trẻ.
Những vấp ngã, những đau đớn là không thể tránh khỏi, nỗi buồn là không thể tránh khỏi…. Những lúc đó, hãy nhớ rằng: Chỉ hi vọng chúng ta sẽ hi sinh khi đang hành động theo tiếng gọi cao cả của trái tim và khối óc. Chỉ hi vọng chúng ta sẽ phải chịu đựng đau đớn khi đang chiến đấu vì niềm tin, lẽ sống và lý tưởng của mình. Hãy cháy hết mình để sống thật với bản thân, sống nồng thắm, sống thiết tha với công việc của mình, với con người xung quanh ta.
Hãy sống có lý tưởng, đặt trái tim và khối óc vào công việc của mình. Dù có là người phu quét đường thì cũng hãy làm người phu quét đường vĩ đại, vĩ đại trong suy nghĩ và trong hành động. Mọi cái bắt đầu thì cuối cùng phải có kết thúc,đó là điều tất yếu của tạo hoá. Cái chúng ta có được chính là cuộc sống trọn vẹn có ý nghĩa và ấp ủ cho ngọn lửa cháy nồng đượm, giữ gìn và truyền lại cho thế hệ sau. Chúng ta một ngày nào đó sẽ mất đi nhưng tình yêu mọi người dành cho chúng ta vẫn còn mãi,những thứ ta để lại sẽ vẫn còn đó và vẫn tiếp tục gây dựng nên một thế giới tươi đẹp hơn. Hãy vui vẻ hưởng thụ cuộc sống và cống hiến cho cuộc đời này,điều đó sẽ làm cho cuộc đời bạn có ý nghĩa,hãy cống hiến cho cuộc và niềm vui sẽ luôn tràn ngập trong tâm trí bạn.
Nghị luận xã hội về Người phu quét đường vĩ đại - Mẫu 2
Người phu quét đường phải quét những con đường một cách tốt đẹp nhất để tất cả khán thính giả trên thiên đàng và nơi trần gian sẽ suy ngẫm và nói: Đây là đời sống của một người phu quét đường vĩ đại - ông ta đã làm công việc của mình thật tốt đẹp'. Câu nói của mục sư Martin Luther đã thể hiện rõ sự tôn trọng và ngợi ca đối với những người phu quét đường vĩ đại. Hình ảnh người phu quét đường còn gợi ra nhiều suy ngẫm về vai trò, ý nghĩa của những cống hiến, hy sinh và sự bình đẳng trong công việc của con người.
Người phu quét đường là tên gọi của những người có công việc thường xuyên tiếp xúc với rác với các hoạt động như quét rác, dọn rác,.... Như vậy, nhiệm vụ và kết quả trong công việc của họ là đem đến sự sạch sẽ, sáng sủa cho những con đường, lối ngõ.
Những người quét đường đã làm việc một cách thầm lặng, âm thầm dọn sạch những con đường. Công việc của họ là minh chứng điển hình cho những cống hiến, hy sinh lặng lẽ, không ồn ào, khoa trương. Dù trong ánh nắng mặt trời chói chang hay trong ánh đèn hiu hắt giữa đêm khuya, những người phu quét đường vẫn dùng cây chổi lầm lũi, kiên trì quét sạch những bụi bặm thành phố. Những con đường hay vỉa hè đều trở nên sáng sủa, sạch sẽ hơn dưới bàn tay của họ. Bởi vậy, không ít lần, những người phu quét đường đã được nhìn nhận và đánh giá đúng những cống hiến của họ.
Tác giả Nguyễn Mạnh Hùng cũng đã ngợi ca về thành quả lao động mà những người phu quét đường trong tác phẩm 'Bài học từ người quét rác': 'Chúng ta thành công bởi vì chúng ta biết lắng nghe và học hỏi từ tất cả những người xung quanh mình - không chỉ từ các triệu phú, tỷ phú, (...) mà từ những người giản dị nhất quanh mình - những người bạn và đồng nghiệp, những người hàng xóm và những người ta tình cờ gặp được: bác nông dân, anh thợ máy,... Thậm chí là những người quét rác. Tất cả họ là những người xuất sắc nhất'. Công việc của người phu quét đường còn thể hiện rõ rằng: mọi công việc của con người đều bình đẳng. Nếu người nông dân tạo ra hạt thóc, hạt gạo, lương thực, thực phẩm; người thầy gánh vác trên vai trách nhiệm truyền đạt tri thức; các giáo sư, tiến sĩ cống hiến bằng những nghiên cứu, phát minh,.... thì người phu quét đường vĩ đại âm thầm làm đẹp cuộc đời bằng những con đường tinh tươm, sáng sủa.
Vậy mà, trong xã hội hiện nay, không ít người lại thiếu tôn trọng đối với công việc của những người phu quét đường. Khi gặp những người lao công đang vất vả với công việc, họ tỏ thái độ coi thường, chê bai, né tránh. Thậm chí có không ít người cảm thấy xấu hổ khi bố mẹ, người thân của mình là những người quét đường, dọn rác. Đây là những tư tưởng, thái độ lệch lạc và hoàn toàn sai lầm, thể hiện sự đánh giá một cách tiêu cực và phiến diện.
Trong cuộc sống, không có nghề nghiệp nào là thấp kém, tầm thường cả. Vì vậy, chúng ta cần nhận biết và tôn trọng vai trò, ý nghĩa của từng nghề nghiệp, đánh giá cao thành tựu lao động của người khác. Đồng thời, cần chỉ trích, chống lại cái nhìn tiêu cực, đánh giá không công bằng về nghề nghiệp của mỗi người.
Nhìn vào công việc của những người phu quét đường vĩ đại, ta có thể thấy được sự hi sinh và cống hiến lặng lẽ, không tiếng động của họ. Từ đó, ta càng trân trọng những con đường đã từng bước qua, bởi chúng ghi lại những giọt mồ hôi, nước mắt và cống hiến của những người lao động.
Nghị luận về Người phu quét đường vĩ đại - Mẫu 3
Con người sinh ra đã có những con đường. Những con đường ấy được cuộc sống dành cho họ thông qua những trải nghiệm. Ngay cả người bình thường nhất, nhưng luôn bước đi với sự can đảm, từ từ, sẽ nhận được những phần thưởng mà cuộc sống trao tặng.
Một câu chuyện mà tôi nghĩ ra như sau:
Ở một thành phố, có một người phu quét đường già nua. Ông đã làm công việc này bao lâu, không ai nhớ rõ, ngay ông cũng không biết. Người đó đã lang thang khắp ngõ hẻm, làm quen với mỗi con đường. Ông quen thuộc với chúng đến mức chỉ cần lắng nghe cũng đủ để biết mình đang ở đâu. Mỗi người từ mọi thế hệ trong thành phố đều từng nhìn thấy ông; ít nhất một lần họ đã hỏi thăm ông, hoặc ít nhất là mỉm cười với ông. Người lớn tuổi đó đem lại sức sống mới cho mỗi con đường. Mỗi ngày, ông trang hoàng chúng với những bộ cánh mới. Sau đó, mỗi tối, ông mang theo vài túi kẹo cho những đứa trẻ đang chờ đợi ở nhà...
Nếu Michelangelo đi qua những con phố đó, ông nhất định sẽ nói rằng: “Người phu quét đường đã tạo ra vẻ đẹp cho đường phố”.
Nếu Beethoven ở đây, nghe tiếng chổi của người phu quét đường, ông sẽ nhận xét: “Đây là bản giao hưởng của lao động nhiệt huyết!”
Và như William Shakespeare nói: “Một cuộc sống bình thường đến cao cả!”
Đúng vậy! Những người như Michelangelo, Beethoven, Shakespeare, và cả người phu quét đường..., họ đều là những con người bình thường, có những số phận mà mỗi người đều có thể trải qua. Bạn có biết rằng, Beethoven từng chán ngán việc học âm nhạc, Shakespeare đã phải trải qua nhiều khó khăn trước khi trở thành nhà soạn kịch vĩ đại, Michelangelo đã phải vượt qua nhiều khó khăn để làm việc... Họ bình thường vì họ đã đau khổ, chán nản, thất vọng và mệt mỏi. Họ bình thường vì tất cả những gì họ làm đều bắt nguồn từ tình yêu dành cho con người, vật thể, số phận, và những vẻ đẹp nhỏ bé nhất nhưng vẫn toả sáng. Và cũng có những người phu quét đường mang trong mình những vẻ đẹp giản dị nhưng vẫn rực rỡ. Họ có những con đường để đi và những ước mơ để theo đuổi...
Cụ già ấy đã già nua rồi. Mọi người khi đi qua tuổi già thường phải đối mặt với bệnh tật, cô đơn, và nỗi buồn. Nhưng ông cụ vẫn thường xuyên làm công việc quét đường. Với ông, điều đó đơn giản là niềm hạnh phúc. Niềm hạnh phúc khi ông có thể làm cho đứa cháu cười vui bằng cách tặng kẹo. Niềm hạnh phúc của ông là thấy đứa cháu vui vẻ bên cạnh mình, điều mà ông đã mơ ước từ lâu. Niềm hạnh phúc ấy lại đổ ngược trở lại ông mỗi ngày, làm ấm áp thêm mái nhà già nua trong những ngày đông lạnh giá... Ước mơ có vẻ nhỏ bé, nhưng nó mang lại những món quà vĩ đại cho những đứa cháu của ông.
Từ những số phận bình thường, đôi khi con người trở nên vĩ đại. Đó là khi họ đứng lên sau mỗi lần gặp khó khăn, vấp ngã. Beethoven, mặc dù điếc cả hai tai, nhưng lại tạo ra những tác phẩm vĩ đại nhất trong thời gian ấy; Michelangelo, với những tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời như bức tranh trên trần nhà thờ Sistine. Ít ai biết rằng, ông đã vượt qua những khó khăn, thất vọng để tạo ra những kiệt tác về con người. Mỗi người đều có thể trở thành ngôi sao sáng, chỉ cần họ biết tỏa sáng.
Nhưng điều gì khiến một ngôi sao sáng? Điều gì khiến con người đứng lên, tiếp tục bước đi? Tôi nhớ lại câu chuyện về ông cụ quét đường:
Dĩ nhiên, cuộc sống không bao giờ êm đềm, luôn đầy thách thức. Người già ấy cũng không ngoại lệ. Ông đã phải đối mặt với nhiều khó khăn, bị khinh rẻ, bị lừa gạt, bị chửi rủa... Nhưng không nên so sánh những điều nhỏ bé đó với những điều tốt lành ông đã trải qua. Trong làng nghèo của ông, mỗi tối ông đều kể chuyện cho đứa cháu nghe. Mỗi câu chuyện chứa đựng một bài học cuộc sống dành cho chúng. Mỗi khi nhìn thấy đứa cháu ngủ yên, ông lại cảm thấy hạnh phúc. Điều này làm cho cuộc sống của ông trở nên đầy kỳ diệu.
Có một câu nói của mục sư Martin Luther King: “Nếu một người được gọi là phu quét đường, hãy quét những con đường như Michelangelo đã vẽ tranh, hãy quét như Beethoven đã soạn nhạc, và như Shakespeare đã làm thơ ...” Dù là Michelangelo, Beethoven, Shakespeare, hay người quét đường, họ đều đã làm việc của mình với lòng đam mê và tình yêu cuộc sống, để tạo ra con đường của riêng mình.
Người phu quét đường cần phải làm sạch con đường đến mức mà thiên thần trong thiên đàng và con người trên trần gian đều phải dừng lại và khen ngợi: 'Người này làm việc tuyệt vời.' (Mục sư Martin Luther King)
Để thực hiện một công việc tốt, ta cần tạo ra các quy trình, giai đoạn, hoặc thủ thuật phổ biến nhất để đạt được thành công. Thành công có thể đa dạng, nhưng niềm đam mê và nhiệt huyết với công việc là yếu tố chính. Thành công là khi ta thấy hạnh phúc với công việc của mình và tiếp tục nỗ lực. Đó là phẩm chất đáng trân trọng, nhưng đôi khi bị lãng quên trong xã hội hiện đại. Nhưng người ta vẫn chưa hiểu hết về bản thân mình.
Có câu nói: 'Người ta hạnh phúc khi có công việc, người yêu, và ước mơ.' Một công việc không chỉ là để kiếm tiền, mà còn là một phần cuộc sống. Và con người tiến xa nhờ công việc. Một sinh viên bước vào ngành báo chí với lòng kiên trì và quyết tâm. Một nhà thơ nghèo viết thơ gửi vợ mỗi dịp sinh nhật. Một cậu bé mơ làm khách sạn để mang tiếng cười đến cho mọi người. Một chiến sĩ với tình yêu quê hương. Một cán bộ kiểm lâm hi sinh cho rừng. Và một người phu quét đường và một người mẹ hạnh phúc với tình yêu thương cho con cái.
Tôi gọi họ là 'vĩ đại' không phải vì danh tiếng hay thành tựu. Họ vĩ đại vì làm những điều bình thường một cách tuyệt vời. Họ làm việc chăm chỉ và trở thành những người phu quét đường thực sự, làm sạch con đường đến mức thiên thần và con người đều phải dừng lại và nói: 'Người này làm việc tốt.' Hãy học hỏi từ những người như họ, làm việc với tâm hồn lớn lao để mang lại hạnh phúc cho mọi người xung quanh.
Đến lúc ta nghỉ ngơi và nhìn lại quãng đường đã qua. Đó là con đường mà ta đã tạo ra, luôn chiếu sáng với ánh sáng của thành công. Và ta sẽ tiếp tục bước đi.
Thảo luận về Người phu quét đường vĩ đại - Mẫu 4
Con người sống không thể thiếu ước mơ và khát vọng. Để thành công, hãy cho ước mơ của bạn bay cao. Nhưng khi thành công, bạn có nhìn xuống những người làm công việc bình thường mà không coi thường?
Trong ký ức của tuổi thơ, mọi người đều mơ ước trở thành giáo viên. Những người thầy cô ân cần, chu đáo và dịu dàng đã truyền cho chúng ta nhiều điều. Nhưng ít ai biết rằng họ đã vượt qua bao nhiêu khó khăn để giúp chúng ta. Nghề giáo là một nghề cao quý...
Trong một bài học đạo đức, có một câu chuyện:
Có một học sinh nói rằng bố mẹ đều là công nhân vệ sinh. Mặc cho cười nhạo, cô giáo nhấn mạnh rằng mọi nghề đều cao quý, chỉ có những hành vi xấu mới đáng trách. Việc đơn giản như thu gom rác cũng đem lại niềm vui và sự ấm áp cho những người làm công việc đó.
Trước đây, nghề thương nhân thường bị coi thường nhưng hiện nay, ai cũng công nhận vai trò của họ trong sự phát triển của đất nước. Thương nhân cũng là một nghề cao quý.
Sống là để yêu thương và lan tỏa yêu thương. Nếu mọi người đều chọn công việc dễ dàng thì ai sẽ làm những công việc khó khăn? Xã hội ngày càng phát triển, nhưng có lẽ người ta đã quên đi những thời khắc khó khăn trong quá khứ. Bạn có đam mê và sự hăng say nhưng liệu bạn có làm công việc mình thực sự yêu thích không?
Martin Luther King, thông qua bài phát biểu của mình, muốn kêu gọi mọi người cùng nhau xây dựng một xã hội công bằng và hòa bình. Ông nhấn mạnh ý nghĩa của việc làm việc với lòng tận tâm và tinh thần cao quý, giống như người phu quét đường, để tạo ra một môi trường lành mạnh cho tất cả mọi người.
Trong một cuộc thi hoa hậu, Á hậu hai Nguyễn Thuỵ Vân đã chia sẻ về sự quý trọng của việc làm công việc của mình một cách tận tâm. Dù không giành được danh hiệu, nhưng tình cảm mọi người dành cho cô là điều quý giá nhất.
Sống chỉ cần một tấm lòng và lòng dũng cảm để theo đuổi đam mê. Hãy tận hưởng con đường mình đã chọn và không nuối tiếc. Dù bạn chọn con đường nào, hãy sống và làm việc với tâm hồn đầy nhiệt huyết.