
blogradio.vn - Bản Thân Tớ Cũng Là Người Không Thích Những Ai Nói Nhiều, Vậy Mà Người Sinh Ra Tớ Lại Nói Rất Nhiều. Mẹ Nói Luôn Nói Không Ngừng, Nhắc Tôi Từng Chút Một. Đôi Khi Tớ Thấy Khó Chịu Lắm Nhưng Một Lúc Sau Suy Nghĩ Lại Thấy Mẹ Nói Thật Đúng, Tất Cả Những Lời Mẹ Nói Chỉ Muốn Tốt Cho Tớ.
“Đố Ai Đếm Được Lá Rừng
Đố Ai Đếm Được Hết Từng Trời Cao
Đố Ai Đếm Được Vì Sao
Đố Ai Đếm Được Công Lao Mẹ Già.”
Câu ca dao ấy đã mô tả chân thực những gian khổ, hy sinh, sự giản dị và lòng biết ơn to lớn của mẹ - người phụ nữ mà tớ tôn trọng nhất trong cuộc đời này.
Kể từ khi chào đời, tớ được một vòng tay âu yếm, dòng sữa ngọt ngào và tình thương vô bờ bến từ người mẹ. Mẹ lo lắng từng bữa ăn, giấc ngủ, quần áo và cả việc học. Mẹ phải đấu tranh với cuộc sống, dấn thân mỗi ngày từ sớm tới tối.
Mẹ tớ là một người phụ nữ giản dị. Mẹ không biết đến ngày nghỉ lễ. Mẹ phải lo cơm áo gạo tiền mỗi ngày. Dù có việc gì, ít hay nhiều, mẹ cũng làm hết mình, thậm chí khi nghỉ cũng có việc để làm!
Dù là con gái, là chị cả trong nhà, tớ lại là đứa lười biếng nhất. Tớ thường tìm cớ để trốn học, về muộn là chốt cửa ngủ, đẩy việc nhà cho mẹ và các em. Có lúc mẹ nhắc nhở, nhưng tớ lại nói: “Mẹ không hiểu con mệt mỏi và căng thẳng ra sao. Đã mệt rồi còn phải nghe mẹ la mắng, con đau đầu lắm', rồi đi ngủ.
Từ nhỏ đến lớn, tớ luôn ngưỡng mộ mẹ, mẹ không sợ khó khăn, không ngại vất vả, mọi thứ đều làm được, nấu ăn ngon lành, mọi việc đều gọn gàng, sạch sẽ. Mỗi khi tớ buồn, tớ luôn nghĩ đến mẹ đầu tiên.
Nhưng tớ có lẽ đã quên rằng mẹ của tớ cũng từng là một cô gái, cũng đã từng sợ hãi, biết buồn khóc. Và mẹ cũng có những ước mơ của riêng mình:
“Khi còn nhỏ
Mẹ ao ước khi trưởng thành
Mẹ ước mơ sẽ bay lên
Bay khắp bốn phương trời
Nhưng rồi một ngày đẹp trời
Trong lòng mẹ đã có con
“Ước muốn xưa kia
Đã thành hiện thực từ khi có con.”
Tớ đã quên rằng mẹ từng là một cô gái trẻ, với ước mơ và hoài bão của riêng mình. Nhưng vì có con, mẹ đã tạm gác bỏ ước mơ sang một bên. Mẹ luôn mong muốn con gái của mình có thể thay mẹ làm những điều mẹ chưa thể. Khi còn nhỏ, mẹ cũng ham học nhưng vì gia đình quá nghèo nên buộc phải từ bỏ. Mẹ chỉ cần các con có cơ hội học hành là sẵn lòng hy sinh tất cả. Mẹ không muốn cuộc sống của các con giống như cuộc sống của mẹ, sống một cuộc đời đầy lo toan, vất vả. Mẹ luôn khen ngợi con trước mặt người khác nhưng sau lưng mẹ luôn tự hào về con. Mẹ làm vậy để khích lệ con, không để con kiêu ngạo mà luôn cố gắng hơn nữa.
Con muốn nói với mẹ rằng:
Mẹ ơi, con đã đủ trưởng thành để tự quyết định rồi. Con chỉ muốn được trải nghiệm và con tin rằng con có thể đạt được mục tiêu của mình. Chỉ khi thử mới biết được khả năng của mình. Chỉ khi sai mới biết để sửa, khi vấp ngã mới học được cách đứng dậy. Có thể bây giờ mọi thứ còn chưa rõ ràng, con có thể đang đi sai đường, nhưng con biết mẹ sẽ luôn ở sau ủng hộ con, nếu con sai đường, con tin mình có thể tìm được đường khác.
Mẹ của con nhất định phải hạnh phúc. Con vẫn còn nhiều thiếu sót nhưng con sẽ cố gắng và thay đổi. Mẹ đừng lo cho con quá nhiều mà hãy sống cho bản thân mình. Mẹ đã hi sinh quá nhiều cho con rồi, con rất ngưỡng mộ và biết ơn mẹ - một người phụ nữ tảo tần - một người thần tượng đứng trên sân khấu hào nhoáng mang tên cuộc đời con.