Bạn thân mến! Chúng ta lớn lên với những kỷ niệm gắn bó cùng cha mẹ. Cha mẹ là những người thầy đầu tiên dạy chúng ta những bài học đầu đời. Mẹ như một khu vườn xanh mát, luôn mang đến cho ta cảm giác an lành, dễ chịu. Mở đầu chương trình tuần này, mời bạn lắng nghe bài viết:
Khu vườn yêu thương (An Hạ)
Mẹ tôi có một khu vườn nhỏ phía sau nhà. Mỗi ngày, mẹ tôi luôn dành thời gian rảnh để chăm sóc khu vườn của mình. Khi thì gieo hạt, khi cuốc đất, nhổ cỏ. Dưới bàn tay chăm chút của mẹ, khu vườn luôn gọn gàng, sạch sẽ và xanh tươi những luống rau. Ai đến nhà chơi cũng mê mẩn khu vườn xinh xắn ấy.
Có lần, tôi hỏi mẹ:
- Sáng nào mẹ cũng đi chợ, sao mẹ không mua rau luôn cho nhanh mà còn vất vả trồng làm gì vậy?
Mẹ cười và nói:
- Mẹ thích công việc này, được làm điều mình yêu thích sẽ cảm thấy rất thoải mái. Hơn nữa mỗi ngày đều có rau sạch cho bữa cơm gia đình, mẹ còn thấy vui lắm! Việc gì cũng vậy, dù lớn hay nhỏ, nếu mang lại hạnh phúc cho bản thân và những người xung quanh thì đều đáng làm con à!
Chín, mười tuổi, tôi đã đủ lớn để hiểu những lời của mẹ. Tôi hiểu vì sao mẹ luôn để chúng tôi làm những việc mình yêu thích, dù có nhiều việc ngớ ngẩn và không có kết quả. Như hai chị em tô hết hộp phấn trang điểm của mẹ lên mặt chỉ để xinh hơn, nhưng thực chất chẳng khác gì 'ma nữ'. Hay dùng cả tập giấy in của mẹ chỉ để vẽ bông hướng dương đẹp ủng hộ bệnh nhi ung thư trên mạng xã hội...
Vườn nhà mẹ trồng đủ loại rau, mùa nào rau ấy, quanh năm. Rau nhà ăn không hết, mẹ thường gói ghém cho chị em tôi mang biếu ông bà, các bác. Mẹ bảo: 'Nhà mình trồng được rau sạch, nên chia sẻ cho mọi người'. Hai chị em tôi thích lắm, vì được làm shipper cho mẹ. Và vì một lý do khác nữa, là mỗi lần mang biếu rau, ông bà và các bác, các thím đều cho lại cái kẹo hay phong bánh. Trẻ con mà, chỉ thế là vui rồi. Càng lớn lên, tôi càng thấm thía câu nói của mẹ: 'Khi các con cho đi lòng thơm thảo và sự quan tâm, các con sẽ nhận lại điều đó từ mọi người!'
Mẹ rất vui khi bình thường, chúng tôi chắt chiu từng đồng lẻ để nuôi lợn, nhưng khi xem những hình ảnh về đồng bào miền Trung trong cơn lũ, chúng tôi sẵn sàng mổ lợn để góp những đồng bạc lẻ ấy ủng hộ đồng bào. Mẹ còn giúp chúng tôi sắp xếp lại quần áo đã chật để chúng tôi háo hức mang tất cả ra nhà văn hóa gửi lên chuyến xe cứu trợ miền Trung.