Chúng tôi hi vọng rằng đây sẽ là tài liệu tham khảo hữu ích không chỉ dành cho các em học sinh mà còn dành cho phụ huynh và giáo viên để hỗ trợ các em trong việc học tập. Mời quý vị cùng tham khảo và tải về tài liệu tại đây.
1. Miêu tả buổi học cuối cùng tại trường Tiểu học - Mẫu 1
Thời gian trôi qua vô cùng nhanh chóng. Một năm học đã trôi qua một cách nhanh chóng. Tôi sắp phải nói lời tạm biệt với mái trường này. Mỗi khi đến gần cuối năm học, tôi lại càng trân trọng và yêu quý ngôi trường này hơn bao giờ hết, vì mỗi góc sân, mỗi hàng cây đều chứa đựng những kỷ niệm đáng nhớ với tôi. Sáng nay, tôi đến trường sớm hơn mọi ngày để thưởng thức cảnh đẹp của ngôi trường này nhiều hơn.
Oh la la, cảnh trường vào thời điểm này thật tuyệt vời! Dù đã khá sớm nhưng mặt trời đã tỉnh giấc, mặt trời như một quả cầu lửa đỏ bừng sau lũy tre của làng. Một dải sương mờ vẫn còn phảng phất giữa những cành cây. Vào lúc này, thấy hiện diện của người bảo vệ trường đã khiến tôi ngạc nhiên, ông ấy đón chúng tôi vào lớp. Tôi bước vào sân trường với một cảm xúc khó diễn tả. Một cơn gió thoảng qua, mang theo hương thơm của bồn hoa, dường như mời gọi tôi nói lời chia tay. Tôi ngồi dưới gốc bàng, nhìn lên bầu trời xanh mướt, nhớ lại bao kỷ niệm. Dưới gốc cây này, chúng tôi đã có bao nhiêu trò chơi thú vị.
Bây giờ, mặt trời vẫn cười tươi, phát ra những tia nắng vàng làm tan chảy màn sương mỏng manh nơi biệt thự, chỉ để lại những hạt sương long lanh trên lá cây và cỏ. Cảnh trường hiện ra rõ ràng, đầy màu sắc sặc sỡ. Cây phượng già trông như trở lại tuổi đôi mươi, rực rỡ trong tấm áo đỏ nổi bật. Chỉ cần một cơn gió nhẹ thoảng qua, những bông hoa nở như muôn con bướm thả bay.
Ở phía khác, cây bàng trông rất tươi tắn với tấm áo màu xanh mượt mà. Ánh nắng lọt qua kẽ lá, tinh nghịch như đang chơi trò trốn tìm. Mọi thứ dường như không biết rằng tôi sắp phải rời xa ngôi trường này. Tôi đứng trước cửa lớp của mình, cảm thấy thật thân quen. Trước mắt tôi là hai mươi tám khuôn mặt của bạn bè đáng yêu, đang nói cười, học bài một cách nghiêm túc. Tôi cảm thấy giọng nói ấm áp, thân thuộc của cô giáo. Tất cả dường như đang ở bên cạnh tôi.
Tôi cảm thấy xúc động, lẻ loi. Tôi chỉ muốn thời gian có thể đứng yên, không ai phải rời xa tổ ấm lớp 5B và người mẹ yêu thương. Cảnh trường vào lúc đó thật đẹp, nhưng lòng tôi lại trăn trở. Tôi biết rằng dù không muốn, nhưng chỉ còn một ngày nữa, tôi sẽ phải rời xa tất cả những gì mình đã gắn bó trong năm năm qua. Ước gì thời gian có thể quay trở lại, để tôi mãi là cô bé lúc nào cũng lạc quan.
Từ lâu, ngôi trường đã trở thành ngôi nhà thứ hai của tôi. Ở đó có những thầy cô như mẹ, có những người bạn thân thiết như anh em. Dù biết rằng tôi phải nói lời chia tay nhưng hình ảnh ngôi trường thân thương, những thầy cô và bạn bè sẽ luôn in đậm trong trí não tôi.
2. Mô tả buổi học cuối cùng dưới mái trường Tiểu học - Mẫu 2
'Ve ve! Ve ve…' Tiếng ve mùa hè vang vọng rộn ràng. Góc sân trường, cây phượng vĩ thắp sáng đèn đỏ trên tán lá xanh như một dấu hiệu của sự chia tay sắp đến...
Có một cảm xúc nghẹn ngào không thể diễn tả nơi trái tim. Thời gian trôi qua nhanh chóng! Khi mới bước vào trường Tiểu học Nguyễn Huệ, chúng tôi là những học sinh nhỏ bé, đầy nghị lực, chưa biết gì nhiều. Trong ngày khai giảng đầu tiên, ánh mắt đầy yêu thương của thầy cô đã làm cho chúng tôi cảm thấy gần gũi, ấm áp trong ngôi trường lớn lao và xa lạ.
Lặng lẽ như dòng sông êm đềm, thầy cô đã truyền đạt cho chúng tôi những bài học quý báu về sự nghiêm túc và lòng khoan dung. Qua những bài học, chúng tôi đã được biết đến tầm quan trọng của việc học làm người. Sau năm năm, chúng tôi đã trưởng thành hơn từng ngày. Chúng tôi luôn ghi nhớ công lao của thầy cô.
Chúng tôi biết rằng không thể đền đáp hết công ơn cao cả đó, nhưng chúng tôi tự hứa phải cố gắng hết mình trong kì thi sắp tới để làm hài lòng thầy cô. Đó là món quà đẹp nhất mà chúng tôi có thể dành tặng cho thầy cô. Ve ơi, xin đừng hát nữa! Đừng làm ngân lên khúc nhạc buồn ấy nữa! Bởi khi âm nhạc ấy vang lên, cũng là lúc chúng tôi phải nói lời chia tay.
Thưa thầy cô! Bây giờ, chúng em phải nói lời tạm biệt với thầy cô rồi. Không còn được nghe giọng nói ấm áp của thầy, những lời dạy dỗ chân thành, sự quan tâm của cô mỗi khi giảng bài. Tuy vậy, chúng em sẽ không bao giờ quên công lao của thầy cô. Và em hứa sẽ luôn phấn đấu học tập, không làm thất vọng thầy cô, những người đã dành thời gian và công sức để dạy bảo chúng em trong suốt những năm qua. Chúc thầy cô luôn khoẻ mạnh, luôn là nguồn sáng soi đường cho những ước mơ và hoài bão của thế hệ trẻ sau này.
3. Mô tả buổi học cuối cùng dưới mái trường Tiểu học - Mẫu 3
Thời gian trôi đi nhanh thật đấy, mới ngày nào em còn bỡ ngỡ bước vào mái trường tiểu học thân yêu. Và hôm nay, đã đến buổi học cuối cùng, nơi em ngồi bên cạnh bạn bè, lắng nghe cô giảng bài, trở thành học sinh của ngôi trường này. Buổi học cuối cùng này, có lẽ không chỉ riêng em mà còn rất nhiều bạn khác cảm thấy xốn xang, khó diễn tả.
Một buổi sáng mùa hè trong lành và yên bình, những tia nắng chiếu xuống từng góc cây xanh mát. Cảnh sân trường vào buổi sáng hiền hòa đến lạ kỳ, chắc là do các bạn học sinh vẫn chưa đến hết. Hôm nay em đến trường sớm hơn bình thường vì đây là buổi học cuối cùng của tiểu học.
Đi giữa sân trường, em cảm thấy nhỏ bé và lạc lõng giữa môi trường quen thuộc đã dành cho em suốt 5 năm qua. Chẳng mấy chốc nữa, chúng em sẽ ngồi vào bàn học làm học sinh lớp 5 cuối cùng, chia tay bạn bè, chia tay thầy cô.
Buổi học ngày đó êm đềm, không ồn ào, vội vã, mỗi người đều im lặng, không nói chuyện riêng, giọng cô trầm bổng, lớp học chìm trong tĩnh lặng. Vì ai cũng hiểu rằng đó là buổi học chia tay của khối học sinh lớp 5.
Nhìn gương mặt mỗi bạn, đều gói gọn chút buồn và hối tiếc. Chúng ta đã cùng nhau trải qua bao kỷ niệm tại nơi này, nhưng giờ đây lại phải chia tay. Chia tay để bước vào trang mới, cấp học mới và những điều mới mẻ hơn.
Bên ngoài, ánh nắng vẫn hiên ngang trên cành cây. Gió thổi nhẹ qua từng cành phượng, lá đỏ rơi lả tả. Những chú chim hót líu lo tạo nên bản hòa âm tuyệt vời. Nhưng sân trường vẫn yên bình. Hôm nay chỉ có học sinh lớp 5 đi học, tâm trạng mọi người đều như nhau, tràn ngập hối tiếc và lưu luyến.
Ánh mắt của cô giáo cũng buồn và nhẹ nhàng. Cô nhìn thấy hàng loạt các bạn học sinh, mắt ướt nhòe, và nhắc nhở chúng ta phải cố gắng để trở thành học sinh ngoan và giỏi ở cấp học mới. Chúng ta đều cúi đầu vâng lời, không dám nhìn ai, vì thực sự cảm xúc tràn ngập.
Những năm tháng ngồi cùng bàn, học cùng lớp, vui đùa chẳng mấy chốc sẽ trở thành những kỉ niệm đáng nhớ. Có lẽ sau này mọi người sẽ nhớ về những niềm vui ấy, như ở dưới mái trường tiểu học này.
Chúng tôi im lặng nhìn nhau, nhìn lại mọi thứ sắp qua đi, nhìn cô giáo rồi ôm chầm lấy nhau khóc nức nở. Đây là buổi học cuối cùng ở trường tiểu học.
4. Miêu tả buổi học cuối cùng dưới mái trường Tiểu học - Mẫu 4
Ngôi trường tiểu học luôn gợi lại những kỷ niệm ngây thơ và trong trắng với mỗi chúng tôi. Dù đã bước sang lớp sáu nhưng những buổi học cuối cùng vẫn in sâu trong lòng không bao giờ phai nhạt. Hôm đó, trong một ngày mát mẻ giữa tháng năm, ngoài kia trên những cành cây xanh mát, tiếng ve náo nức rộn vang như thúc giục chúng tôi nhanh chóng bước vào những ngày hè vui vẻ. Trong khi chúng tôi đang tranh luận về những bài học cũ, bỗng tiếng trống trường vang lên. Các bạn nhanh chóng sắp xếp sách vở để chuẩn bị cho bài học mới.
Cô giáo bước vào với bộ quần áo giản dị và nụ cười tươi trên môi. Khi lớp đã ổn định, cô hỏi:
“Các em đã sẵn sàng cho bài học chưa?” “Dạ, thưa cô!” Chúng tôi đồng thanh trả lời. Cô giáo kiểm tra bài cũ. Linh và Oanh đều trả lời cô một cách tự tin và trôi chảy. Cô rất hài lòng, sau đó chúng tôi bắt đầu học bài mới. Bài học hôm đó là một bài về Ngoại khóa ngữ văn.
Giới thiệu đầu đề bằng một dòng chữ toàn chữ hoa, sau đó cô gợi ý vào bài học mới đầy ấn tượng:
Anh Tấm hỏi mẹ:
Mẹ ơi, quê hương là gì vậy?
Mẹ nhìn con và nói:
Quê hương là nơi con ra đời,
Cả lớp ơi! Mỗi người chúng ta đều có một quê hương. Đó là nơi chúng ta được sinh ra và lớn lên trong tình thương và nỗi nhớ. Hôm nay, chúng ta sẽ hiểu sâu hơn về tình yêu đối với đất nước thông qua bài học về văn học ngoại khóa “Tình yêu nước”. Các bạn nhỏ với đôi mắt đen láy tròn xoe đang chăm chú nhìn lên bảng đen. Bàn tay của cô giáo với những ngón tay mảnh mai đang viết nét phấn trắng trên bảng.
Bài học hôm đó của chúng ta là một cuộc trao đổi sôi nổi về lòng yêu nước. Những cánh tay ngắn ngủi và đáng yêu giơ lên liên tục trước những câu hỏi của cô giáo. Mỗi bạn đều mong muốn được cô gọi lên và chia sẻ suy nghĩ của mình về tình yêu quê hương. Nhưng cả lớp chúng ta đặc biệt chú ý vào câu trả lời của Phương Nga:
– Thưa cô! Tình yêu nước bắt nguồn đơn giản từ tình yêu gia đình, từ tình yêu với những điều nhỏ bé nhất của quê hương như dòng sông hay những cánh đồng bát ngát.
Cô giáo khen ngợi Phương Nga trả lời chính xác và cho bạn em điểm 10. Cả lớp vui mừng. Phần thứ hai của bài học tiếp tục với sự sôi nổi. Đó là phần cô giáo tự sưu tầm và đọc những câu ca dao thể hiện tình yêu với quê hương đất nước. Mỗi bạn đọc một câu, khiến cả lớp trở thành một bản nhạc đa âm, một bức tranh rực rỡ về tình yêu quê hương.
Buổi học sôi động và thú vị nhưng lại diễn ra quá nhanh. Tiếng trống báo hết giờ nhưng cả lớp vẫn còn râm ran. Buổi học kết thúc nhưng dấu ấn của nó vẫn còn sâu đậm trong tâm trí mỗi chúng ta. Mong rằng trong những ngày sắp tới, sẽ còn nhiều buổi học như thế, để lại dấu ấn trong lòng em.
5. Mô tả buổi học cuối cùng dưới bóng cây phượng đỏ
Thời gian trôi đi không màng, ngày nào em còn nắm tay mẹ ngơ ngác đứng trước cổng trường tiểu học, giờ đây em đã sắp tốt nghiệp để bước vào trường Trung học cơ sở mới.
Hôm nay là buổi học cuối cùng của em tại ngôi trường tiểu học thân yêu này. Buổi học này không chỉ riêng em mà cả lớp đều tràn đầy tâm trạng bồi hồi, lưu luyến, một cảm xúc khó diễn tả thành lời.
Trên bục giảng, lời của cô giáo chủ nhiệm vẫn vang lên thân thương, những dòng thơ của cô hôm nay khiến em cảm thấy xúc động, ngọt ngào và đầy cảm xúc hơn bao giờ hết. Bởi hôm nay có lẽ là lần cuối cùng cô giảng bài cho chúng em. Hết ba tháng hè này, cô sẽ chuyển sang một trường mới, để lại những dấu ấn và đón nhận những mầm non mới.
Nhìn cô giáo và những hàng phượng đỏ, em cảm nhận được sự yên bình và thân thuộc. Tiếng ve kêu râm ran giữa trưa hè oi bức của một ngày cuối tháng 5. Những chùm hoa phượng đỏ nở rộ trên những cành cây quen thuộc, tươi đẹp dưới ánh nắng hè chói chang.
Em quan sát từng khóm hoa, gốc lựu đỏ, cảm thấy nghẹn ngào trong lòng. Mái trường thân yêu đã gắn bó với em suốt năm năm qua, giờ đây sắp phải chia xa nó, lòng em không nỡ ra đi.
Buổi học cuối cùng trôi qua yên bình, không ồn ào. Các bạn trong lớp ngồi nghe cô giảng một cách nghiêm túc, lắng nghe những tâm sự, lời chào biệt của cô. Lời của cô đầy cảm xúc, phía cuối lớp có một vài bạn nữ lau nước mắt, tiếng thút thít bắt đầu vang lên.
Cô chủ nhiệm đứng trên bục giảng, giọng dường như lạc đi vì xúc động khi nói: 'Hôm nay là buổi học cuối cùng của các em tại trường tiểu học Sơn Ca này. Từ ngày mai các em được nghỉ hè rồi chuyển lên cấp hai. Tới một ngôi trường mới, cô mong các em ai cũng mạnh khỏe, học giỏi và đừng quên ngôi trường này.'
Bạn Thương lớp trưởng lên tặng quà lưu niệm cho cô và phát biểu lời cảm ơn của lớp về những tình cảm, công lao của cô với tập thể lớp 5A suốt thời gian qua.
Sau lời phát biểu của bạn Thương, cả lớp đồng thanh vỗ tay thể hiện sự biết ơn của mình dành cho cô giáo. Cô giáo nhận gói quà lưu niệm và rời khỏi lớp để tránh không khóc trước mặt mọi người.
Những khuôn mặt buồn bã, nuối tiếc, những giọt nước mắt thầm lặng của lúc chia ly, khiến ai cũng mong muốn trở lại tuổi thơ để ở lại đây mãi.
Chào tạm biệt mái trường thân yêu, tạm biệt những chỗ ngồi quen thuộc, tạm biệt bảng đen với những dòng phấn trắng, “dù có đi đâu, chúng ta vẫn luôn nhớ về nhau”