Bài văn miêu tả cảnh bác đưa thư cho học sinh lớp 5 với dàn ý chi tiết và 30 bài văn xuất sắc, được tuyển chọn kỹ lưỡng từ các bài viết làm văn của học sinh lớp 5 trên khắp cả nước. Đây sẽ là nguồn cảm hứng và kiến thức bổ ích giúp bạn phát triển ý tưởng và kỹ năng viết bài văn miêu tả cảnh bác đưa thư một cách xuất sắc.
Miêu tả cảnh bác đưa thư (phân loại, 30 mẫu siêu đẹp)
Đoạn văn miêu tả cảnh bác đưa thư - Mẫu 1
Mỗi khi chúng tôi trở về từ trường vào các buổi chiều, thường có bác đưa thư ở đường.
Bác có vóc dáng cao lớn, khuôn mặt mảnh mai và hiền lành. Mắt bác sáng ngời và sâu thẳm, đặc biệt rạng rỡ khi bác giao thư. Tôi không biết bác đã bao nhiêu tuổi, đã làm nghề bao lâu, nhưng nhìn vào mái tóc bạc phơ và nếp nhăn trên trán, tôi đoán bác đã ngoài năm mươi tuổi. Tuy vậy, bác vẫn di chuyển linh hoạt và nhanh nhẹn. Tay bác chai sần, đã trải qua nhiều nắng gió.
Mỗi khi thấy chúng tôi đi qua, bác thường dừng lại để hỏi về địa chỉ. Chúng tôi luôn rất vui khi được đứng lại và trò chuyện với bác. Tôi luôn để ý đến bộ trang phục màu xám của bác, với phù hiệu “Bưu chính viễn thông” trên áo. Bác thân thiện và hay cười. Sau khi tìm đúng địa chỉ, bác lấy ra từ túi những phong bì thư và kiểm tra kỹ lưỡng trước khi giao. Bác rất chu đáo và trách nhiệm với công việc của mình. Khi giao xong thư, bác chào tạm biệt và tiếp tục công việc của mình. Tôi không biết bác đã đi qua bao nhiêu nhà, đã di chuyển bao xa, hoặc đã giao bao nhiêu bức thư. Tuy nhiên, điều tôi biết là bác làm việc một cách chăm chỉ, tận tụy và không ngại khó khăn trong công việc của mình.
Tôi rất tôn trọng bác đưa thư. Bác như một sợi dây vô hình nối liền thông tin giữa mọi người. Tôi hy vọng bác sẽ luôn gặp may mắn trong công việc hàng ngày.
Phân chia ý Tả bác đưa thư
1. Khai mạc:
- Thường thấy bác đưa thư vào những buổi chiều.
2. Nội dung chính:
a) Vẻ ngoại hình:
– Đã ngoài năm mươi tuổi.
– Dáng người vừa vặn.
– Gương mặt vuông vức, quai hàm rõ ràng.
– Tóc đã chuyển sang màu bạc.
– Ánh mắt rạng ngời.
– Bàn tay chắc chắn, da chai sần.
– Thường đi xe đạp đen.
– Thường mặc bộ quần áo ka-ki màu xám.
– Đeo túi xách chứa một số phong bì thư.
b) Tính cách, hành vi:
– Vui vẻ, hòa nhã với người nhận thư.
– Năng động trong việc đưa thư.
– Luôn chịu trách nhiệm với công việc.
3. Tổng kết:
– Tôi rất trân trọng và biết ơn bác đưa thư.
– Bác như một sợi dây vô hình nối kết thông tin của con người.
Tả bác đưa thư - mẫu 2
Nhà tôi nằm trong khe núi sâu gần Trường Thành cổ. Ở đây dân cư thưa thớt, giao thông không thuận tiện. Mùa hè, những trận mưa lớn thường làm cho con đường duy nhất vào khe núi bị xói lở; mùa đông, tuyết trắng phủ kín lối đi uốn khúc. Tôi ngồi bên cạnh số, ngắm những bông tuyết trắng bay trong không trung rồi nhẹ nhàng rơi xuống cây cối, mái nhà, đường phố. Khắp nơi trở nên một màu trắng tinh khôi của tuyết. Lòng tôi lo lắng: không biết bức thư thông báo kết quả cuộc thi viết văn “Tài năng trẻ” có đến kịp không; chỉ còn vài ngày nữa là ngày trao giải rồi!
Ngoài trời, tuyết rơi mạnh dần. Thời tiết khắc nghiệt như vậy thì chim muông cũng tìm nơi trú ẩn, huống chi con người. Tưởng thế, tôi cảm thấy như lửa đốt trong lòng. Nhưng bỗng nhiên, một bóng người loạng choạng bước từng bước trên con đường núi uốn cong. Người ấy đang tiến về phía nhà tôi. Khoảng cách càng gần, bộ đồng phục màu xanh quen thuộc càng rõ nét. Ôi, đó chẳng phải là bác nhân viên bưu chính của làng sao? Hôm nay, bác còn quàng thêm một chiếc khăn len màu trắng ở cổ.
Lòng tôi đầy hồi hộp, tôi mặc nhanh một chiếc áo khoác và ra ngoài. Ngoài trời, gió tuyết lao xao. Gió thổi vào mặt khiến tôi cảm thấy lạnh buốt như kim châm. Không chịu nổi cái lạnh, tôi lùi đầu sâu vào trong áo ấm. Những hàng cây ven đường dường như cũng đang cố gắng chống đỡ cơn gió lạnh để vững vàng. Cành cây nghiêng ngả dưới cơn gió. Đôi khi, tôi nghe thấy tiếng cành cây gãy vụn. Cố gắng vượt qua đoạn đường phủ tuyết đến gần đầu gối, tôi đến gần bác Lữ. Nhìn thấy tôi, bác lấy một lá thư từ trong túi ra, đưa cho tôi và nói: “Thư của cháu đây, chắc cháu đang rất hồi hộp đúng không?”
Tôi nhận lấy bức thư với hai tay, cảm ơn bác và mở ra ngay. Đọc qua nội dung bức thư, tôi không khỏi vui mừng. Bác Lữ nhìn thấy và hỏi: “Cháu có chuyện gì mà vui vậy?” Tôi phấn khởi kể với bác: “Cháu đã giành giải nhì trong cuộc thi viết văn “Tài năng trẻ’. Sắp tới sẽ có xe đến đón cháu ra thành phố để nhận phần thưởng.” Bác Lữ khen ngợi: “Ồ, cháu giỏi quá! Cháu hãy cố gắng học tập chăm chỉ để sau này lớn lên góp phần xây dựng quê hương nhé!” Tôi ngước mắt nhìn bác, trả lời: “Vâng!”; nhìn thấy gương mặt đỏ ửng của bác do lạnh, tôi mời: “Bác ơi, cháu mời bác vào nhà uống tách trà nóng để đỡ lạnh nhé.” Bác Lữ cười, trả lời: “Cám ơn cháu, cháu thật tử tế, nhưng còn nhiều người khác đang chờ bác mang thư đến. Khi nào rảnh, bác sẽ ghé nhà cháu chơi.” Sau khi nói xong, bác Lữ tiếp tục theo con đường nhỏ vào khe núi, để lại những dấu chân in sâu trên tuyết trắng. Tôi nhìn theo bóng bác, trong lòng bỗng trào dâng sự ngưỡng mộ đối với bác!
Mùa đông khiến sông suối đóng băng và mọi người cảm thấy lạnh buốt, nhưng những bác Lữ như ánh nắng ấm áp, từng bước xóa tan cái lạnh của mùa đông bằng những lá thư…
Tả bác đưa thư - mẫu 3
Mỗi ngày, bác luôn điều khiển chiếc xe đạp màu xanh lá cây đã cũ đi khắp những con phố lớn nhỏ ở khu xóm của chúng ta. Bác mặc bộ đồng phục màu xanh, đội mũ màu xanh thẫm nhưng lại giống như mũ của những người công an. Sau xe của bác, luôn là một túi lớn chứa bưu phẩm và thư từ của mọi người.
Bác đưa thư cho khu nhà của chúng tôi luôn làm việc rất chăm chỉ và tỉ mỉ. Dù nắng hay mưa, bác luôn là người dậy sớm nhất và khởi đầu ngày làm việc sớm nhất trong xóm. Ngay từ khi tôi còn chưa đi học, tôi đã thấy bác cùng chiếc xe đạp và túi thư của mình đi khắp những con đường. Và đến tối muộn, khi cả khu phố đã được bật đèn, tôi vẫn thấy bác quay trở về nhà sau một ngày làm việc vất vả. Mặc dù công việc khá nặng nhọc, nhưng tôi chưa bao giờ thấy bác than phiền hoặc tỏ ra mệt mỏi với công việc của mình. Hơn nữa, bác luôn vui vẻ và thích đùa giỡn với các em nhỏ trong xóm. Đôi khi, tôi còn thấy bác giúp đỡ những người già trong xóm với những việc nhỏ nhặt.
Tôi rất quý mến bác đưa thư của khu nhà. Mong rằng bác sẽ luôn tiếp tục công việc này trong thời gian dài.
Tả bác đưa thư - mẫu 4
Chắc hẳn trong số chúng ta, ai cũng từng nhận được thư tay và viết thư tay ít nhất một lần. Nhưng bạn đã bao giờ chú ý đến bác đưa thư đã giao thư cho bạn chưa? Còn với tôi, tôi rất quý mến bác đưa thư của khu phố nhà tôi.
Bác đưa thư ở khu nhà của tôi đã ngoài năm mươi tuổi. Tóc bác đã bắt đầu có những sợi bạc nhưng bác vẫn làm công việc của mình với sự chăm chỉ và tận tụy. Khuôn mặt bác có hình chữ vuông, có những vết đồi mồi nhẹ trên má màu nâu. Da của bác không trắng mà lại ngăm đen từ tác động của thời gian. Bác đưa thư có dáng người khá cao nhưng lại khá gầy. Công việc của bác chắc chắn rất vất vả vì mỗi ngày tôi đều thấy bác chạy khắp khu phố để phát thư và bưu phẩm cho mọi người. Mỗi khi gặp ai, bác luôn tỏ ra vui vẻ với một nụ cười tươi trên gương mặt đã đầy những vết nhăn. Đôi tay của bác mạnh mẽ với những vết chai sần và những vết nắng. Mặc dù công việc vất vả, nhưng bác chưa bao giờ phàn nàn về công việc của mình.
Tả bác đưa thư - mẫu 5
Bác đưa thư của khu nhà chúng tôi cũng rất vui tính và thường hay giúp đỡ người khác. Nhà của bác gần với nhà chúng tôi, nên vào mỗi ngày nghỉ, chúng tôi thường xuyên ghé sang nhà bác để bác khao những trái cây ngon lành hoặc nghe bác kể về cuộc sống. Bác kể chuyện rất hay nên chúng tôi thích lắm. Bác thường giúp đỡ mọi người, đặc biệt là những người già. Chưa biết bao lần chúng tôi đã bắt gặp bác giúp đỡ những cụ già trong xóm.
Không chỉ là người vui tính, nhiệt tình, bác còn là người rất tận tụy và có trách nhiệm với công việc của mình. Dù trời nắng hay mưa, bác luôn đi khắp các con phố trong khu, giao thư và bưu phẩm cho mọi người. Chúng tôi chưa từng thấy bác nghỉ một ngày nào. Nếu không giao được thư lần này, bác sẽ đến lần sau, thậm chí đến lần ba chỉ để đảm bảo rằng thư đã đến tay người nhận.
Chúng tôi rất yêu quý bác đưa thư. Chúng tôi mong bác sẽ luôn khỏe mạnh và tiếp tục công việc của mình.
Tả bác đưa thư - mẫu 6
Ngày nay, khi công nghệ điện thoại đang dần thay thế những phương tiện truyền thống như thư tay, hình ảnh của bác đưa thư cần mẫn với công việc vẫn còn sâu đậm trong tâm trí chúng tôi như vậy.
Bác đưa thư của khu nhà chúng tôi năm nay đã hơn năm mươi tuổi. Khuôn mặt của bác vuông vức với những nếp nhăn và màu da bánh mật sạm nắng. Tuy vậy, trên gương mặt đó luôn hiện lên một nụ cười tươi tắn. Bác thường chạy xe đạp khắp các con đường trong khu giao thư và bưu phẩm cho mọi người dù thời tiết có thế nào. Chắc là vì vậy, đôi tay của bác đầy những vết chai sần và bị cháy nắng. Bác có dáng người khá cao và gầy, chắc là công việc vất vả khiến bác gặp nhiều mệt mỏi.
Mỗi khi bắt gặp bác làm công việc của mình, em thấy bác mặc bộ quần áo màu xanh lam đậm, đạp chiếc xe đạp đã cũ. Trên đầu bác là chiếc mũ cối màu xanh lá cây. Ngày xưa, bác từng làm công nhân ở vùng mỏ Quảng Ninh, sau này, bác trở về quê hương và nhận công việc giao thư. Trên chiếc xe của bác có chiếc chuông kêu kính cong vui tai. Bác luôn mang theo túi đầy thư và bưu phẩm của mọi người trong xóm. Tiếng chuông ở xe của bác là dấu hiệu cho mọi người biết có thư đến.
Tả bác đưa thư - mẫu 7
Bác Bình là người vui vẻ và cởi mở với mọi người xung quanh. Đi đâu, gặp ai, bác đều cười và chào hỏi họ. Bác còn rất vui tính, thường trêu đùa mọi người. Thỉnh thoảng trên đường đi học, em cũng thấy bác đạp xe và mang theo bao thư của mình. Bác luôn nhìn em và hỏi: “Con đang đi học về hả?”. Vậy nên, mỗi khi gặp bác, em rất vui. Bác còn tận tâm với công việc của mình. Dù trời mưa gió, bác cũng không quên nhiệm vụ giao thư. Bác cũng hay giúp đỡ người khác. Nếu ai cần giúp đỡ, bác luôn sẵn lòng. Vì sự tận tâm và trách nhiệm, vì tính vui vẻ của bác mà ai cũng yêu quý bác.
Em nhớ có lần có bưu phẩm, một người bạn đọc sách gửi tặng em một cuốn sách và một bức thư tay. Em rất háo hức chờ đợi món quà đó. Nhưng bưu phẩm vẫn chưa đến tay, bác Bình cũng không đạp xe qua nhà em. Em trách bác, tại sao mang thư của em đi đâu! Khi bác đến, em mới biết bác bị say nắng nên nghỉ ngơi. Lúc ấy, em hối hận, tại sao trách móc bác như vậy được! Em chạy vào nhà, lấy nước mời bác uống. Bác Bình nhận và khen em giúp đỡ người khác rất đáng quý. Nhìn bác đi xa, em nuối tiếc. Khi bác không còn đủ sức khỏe, liệu ai sẽ thay bác? Và khi thư tay trở thành xa xỉ, liệu có ai nhớ đến bác đưa thư vui vẻ như thế nữa không?
Em rất yêu quý bác Bình. Em mong bác luôn khỏe mạnh, giúp đỡ mọi người và trao tận tay họ những bưu phẩm của mình.
Tả bác đưa thư - mẫu 8
Bác đưa thư tới nhà em
Xe đạp vang lên tiếng kêu kính kính
Bài hát này luôn vang vọng trong lòng em mỗi khi thấy bác Bình – người đưa thư của khu vùng, vì bác là một trong những người em vô cùng yêu quý.
Bác Bình, người đưa thư cho khu nhà em suốt mười năm qua, mỗi ngày cùng chiếc xe đạp của mình đi qua mọi ngóc ngách nhỏ, đưa thư và bưu phẩm cho mọi người. Dù thư viết tay không còn phổ biến như trước, nhưng sự cẩn thận và nhiệt huyết trong công việc của bác luôn là điều em ngưỡng mộ.
Bác Bình, đã ngoài năm mươi tuổi, với dáng vẻ mạnh mẽ. Trên khuôn mặt của bác là những vết nhăn và vết cháy nắng do công việc. Nhưng bác luôn tỏa sáng với đôi mắt và nụ cười rạng ngời. Dù thời tiết ra sao, bác vẫn ra ngoài làm việc, hằn lên đôi tay những vết chai sạn của thời gian. Mỗi khi thấy bác chạy xe đưa thư, em lại cảm thấy yêu quý bác hơn nữa.