1. Dàn ý miêu tả cô giáo cũ của em:
a. Mở bài: Giới thiệu về cô giáo cũ của bạn
+/ Trong số các thầy cô giáo dạy em, cô Huyền là người để lại ấn tượng sâu sắc và được em yêu mến nhất;
+/ Cô là giáo viên chủ nhiệm lớp 1 của em.
b. Nội dung chính:
+/ Mô tả tổng quan về cô giáo
* Khi em học, cô là giáo viên trẻ mới ra trường, giờ cô đã ngoài 30 tuổi
* Cô có dáng người nhỏ nhắn, thon gọn và cao ráo
* Cô thường mặc trang phục công sở khi đến trường, nhưng vào những dịp đặc biệt, cô thường khoác áo dài trắng bay bổng
* Gương mặt cô rất đẹp với nụ cười rạng rỡ, thể hiện sự trẻ trung của một sinh viên mới ra trường
* Cô để tóc dài xõa vai, với màu nâu hạt dẻ mềm mại
* Đôi mắt cô lớn, tròn và luôn sáng ngời
* Cô có chiếc mũi cao và đôi môi lúc nào cũng nở nụ cười tươi tắn
+/ Mô tả tính cách của cô
* Cô luôn đến trường đúng giờ, và mỗi khi em đến, cô đã ngồi sẵn ở phòng Hội đồng
* Cô rất chu đáo và tận tâm với học sinh, cách cô giải thích mọi vấn đề rất rõ ràng và ngắn gọn
* Chữ viết của cô rất đẹp, được công nhận là một trong những nét chữ đẹp nhất trường
* Là học sinh lớp 1, chúng em được cô hướng dẫn và chỉ bảo từng nét chữ đầu tiên một cách tỉ mỉ
* Đặc biệt, cô luôn chăm sóc và quan tâm đến các bạn học sinh có hoàn cảnh khó khăn cũng như những bạn học kém
* Cô thường xuyên nhắc nhở chúng em về việc học và dạy bảo các kỹ năng sống cần thiết
* Có những lúc cô trách mắng chúng em chỉ vì cô yêu thương và mong muốn chúng em trưởng thành
c. Kết luận: Chia sẻ cảm xúc của em về cô giáo cũ
+/ Em rất biết ơn vì cô đã tận tình hướng dẫn và dạy dỗ em
+/ Em sẽ nỗ lực học tập chăm chỉ để không phụ lòng kỳ vọng của cô
2. Dàn ý miêu tả thầy giáo cũ của em:
a. Mở bài
Ví dụ: Tại trường tiểu học của em, thầy giáo ít hơn so với cô giáo. Khi thầy Định được phân công làm giáo viên chủ nhiệm lớp 5, cả lớp chúng em đều rất bất ngờ và ngạc nhiên. Đến nay, thầy Định vẫn là giáo viên để lại cho em nhiều ấn tượng sâu sắc.
b. Nội dung chính
+/ Tổng quan về thầy
* Thầy Định là giáo viên dạy môn Văn của lớp 5 em
* Mặc dù thầy đã ngoài 40 tuổi, nhưng thầy vẫn rất trẻ trung và đầy nhiệt huyết với công việc dạy học
+/ Ngoại hình
* Thầy có dáng người cao ráo, đi đứng nhẹ nhàng và từ tốn, thể hiện rõ nét tính cách của thầy, không thể nhầm lẫn với ai khác
* Gương mặt thầy hình chữ điền, nhưng đã xuất hiện vài nếp nhăn. Có lẽ những đêm miệt mài soạn bài, những lo lắng trong cuộc sống và sự quan tâm dành cho học sinh đã in dấu trên gương mặt ấy
* Em rất trân trọng nụ cười của thầy. Đó là một nụ cười ấm áp, hiền hòa và đầy tình cảm
* Đôi mắt thầy dần kém sắc, không còn sắc sảo như trước, nhưng vẫn chứa đựng một đại dương yêu thương, sự bao dung và che chở dành cho những học trò nhỏ bé và ngây thơ
* Thầy luôn ăn mặc giản dị, thường là áo sơ mi và quần âu chỉnh chu, mang đến kiến thức cho lũ trẻ con
+/ Phương pháp giảng dạy của thầy
* Đến giờ, thầy vẫn là người đã truyền cảm hứng văn học cho em nhiều nhất
* Thầy luôn mang một phong cách riêng biệt khi giảng dạy, và đã dạy cho chúng em nhiều bài học quý giá
* Môn Văn trở nên gần gũi hơn bao giờ hết qua cách thầy giảng bài, từ trầm bổng đến sâu sắc, biến trang văn thành cuộc sống thực chứ không chỉ là mực trên giấy
c. Kết luận
Ví dụ: Em rất muốn gửi lời cảm ơn đến thầy, người đã mang đến cho em tri thức và niềm yêu thích với môn Văn.
3. Bài văn mẫu tả cô giáo cũ ấn tượng nhất:
' Muốn sang thì bắc cầu Kiều
Muốn con giỏi chữ thì phải kính yêu thầy cô'
Đó là những lời nhắc nhở từ ông cha ta về việc phải biết yêu quý và tôn trọng thầy cô.
Đến giờ, em vẫn nhớ mãi cô giáo chủ nhiệm lớp năm của mình - cô Phương. Cô là người phụ nữ xinh đẹp và dịu dàng. Mới gần 30 tuổi, cô vẫn giữ được vẻ trẻ trung của một giáo viên mới ra trường. Cô có dáng người cao ráo, nhỏ nhắn và thon thả. Khuôn mặt cô hình trái xoan, với vẻ đẹp hiền hậu và nước da bánh mật đặc trưng của cô gái vùng biển. Tóc cô cắt ngắn ngang vai, nhuộm nâu nhẹ, làm nổi bật thêm vẻ đẹp của cô. Đôi mắt cô to tròn, luôn ánh lên sự trìu mến với học sinh. Nụ cười của cô, nhẹ nhàng và đằm thắm, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng em.
Cô Phương là một giáo viên tận tâm, chu đáo và rất nhiệt huyết. Phương pháp giảng dạy của cô rất dễ tiếp thu, không hề khô khan hay cứng nhắc. Khi chúng em gặp khó khăn, cô luôn khuyến khích chúng em hỏi thêm và kiên nhẫn giải thích đến khi chúng em hiểu rõ. Giờ học của cô lúc nào cũng vui vẻ, không khí nhẹ nhàng và thoải mái. Ngoài giờ học, cô rất quan tâm đến các bạn có hoàn cảnh khó khăn và học sinh yếu kém, thường kể những câu chuyện thú vị về cuộc sống. Em luôn cảm nhận được tình yêu thương mà cô dành cho từng học trò.
Tuy nhiên, cô cũng rất nghiêm khắc khi cần thiết. Trong giờ học, cô luôn đảm bảo truyền đạt kiến thức một cách tốt nhất. Khi có bạn không chú ý hoặc làm việc riêng, cô nhắc nhở nhẹ nhàng, và em hiểu rằng sự nhắc nhở đó xuất phát từ mong muốn chúng em trưởng thành và học tập tốt hơn.
Vào dịp lễ Giáng Sinh, cô đã tổ chức một buổi tiệc vui vẻ cho cả lớp. Mỗi bạn chuẩn bị một món quà, đánh số và bốc thăm. Em rất vui khi nhận được món quà từ cô – một chiếc bút mực màu hồng nhạt, với dải lụa trang trí xinh xắn. Kèm theo là một tấm thiệp với nét chữ đẹp của cô: 'Chúc học trò của cô luôn ngoan ngoãn và học giỏi, đạt được những ước mơ trong tương lai.' Món quà nhỏ ấy khiến em rất xúc động. Cô còn chuẩn bị đồ ăn cho lớp trong chuyến cắm trại tại Công viên Thống Nhất, và cổ vũ nhiệt tình khi các bạn tham gia trận đấu bóng đá cấp quận. Những kỷ niệm đẹp đó mãi in sâu trong lòng em. Em rất yêu quý và biết ơn cô từ tận đáy lòng.
Cô Phương là một giáo viên tuyệt vời mà em rất may mắn được gặp gỡ. Em vô cùng yêu quý, biết ơn và tự hứa sẽ học tập chăm chỉ, trở thành học trò ngoan để không phụ lòng mong mỏi của cô.
4. Bài văn mẫu tả thầy giáo cũ ấn tượng nhất:
Thầy Trung là người để lại cho em nhiều ấn tượng sâu sắc nhất về sự tận tâm với học sinh và nhiệt huyết trong nghề dạy học. Thầy là người giáo viên đầu tiên trong cuộc đời em, với sự nhẹ nhàng, kiên nhẫn và tình yêu thương học sinh không kém gì các cô giáo.
Lúc đó, thầy Trung còn trẻ, chỉ mới hai lăm, hai sáu tuổi, và lại là nam giáo viên, nên các bậc phụ huynh có phần không yên tâm. Tuy nhiên, thời gian đã chứng minh tất cả. Thầy chăm sóc và dìu dắt chúng em một cách kiên nhẫn và tỉ mỉ không thua gì các cô. Mỗi sáng, thầy đến lớp sớm để đón từng bạn vào lớp. Buổi chiều, thầy đứng ở cửa chờ các phụ huynh đến đón hết học sinh mới về. Nếu có bạn nào tay chưa sạch, thầy sẽ dẫn đi rửa tay, còn nếu mệt mỏi, thầy đưa lên phòng y tế nghỉ. Những ngày đầu học viết, thầy cầm tay chúng em, hướng dẫn viết từng nét một. Dù có những chữ khó mà chúng em tập mãi vẫn không viết được, thầy vẫn kiên nhẫn chỉ dẫn mà không cáu gắt. Chính sự tận tâm đó khiến cả học sinh lẫn phụ huynh đều rất yêu quý và trân trọng thầy.
Có một lần, em quên mang bút đến lớp, không viết bài được và sợ bị thầy mắng, em đã khóc. Thầy thấy vậy liền mỉm cười và cho em một chiếc bút rất xinh xắn để viết. Chiếc bút màu trắng, cầm nặng tay và chắc chắn, trên nắp có đính một dải lụa đỏ tươi. Sau khi viết bài xong và chuẩn bị về, em đã đi tìm thầy để trả lại chiếc bút. Thấy ánh mắt của em đầy quyến luyến và yêu thích, thầy đã tặng chiếc bút cho em và dặn lần sau không được quên đồ dùng học tập và phải chăm chỉ học tập. Em nhận chiếc bút với niềm vui sướng như được tặng quà. Đến giờ, dù đã rời xa trường tiểu học và thầy Trung ba năm rồi, em vẫn giữ gìn chiếc bút cẩn thận và chỉ dùng trong những dịp đặc biệt. Em luôn cảm ơn thầy vì sự dạy dỗ và quan tâm trong suốt thời gian học.
Thầy Trung không phải là người thầy duy nhất em từng học, nhưng chắc chắn thầy là người mà em yêu quý và trân trọng nhất. Thầy là người đầu tiên đưa em đến với thế giới tri thức.