Miêu tả em bé bán vé số rất đặc sắc, đạt điểm cao - Mẫu 1
Trong không khí yên bình của quán giải khát ở ngã tư, một giọng nói nhỏ nhẹ cất lên: “Vé số đây, vé số chiều sổ đây!” Khi tôi đang ngồi cùng ba, nghe thấy tiếng rao, tôi quay lại và thấy một em bé cầm một xấp vé số bước vào quán.
Em bé khoảng tám hoặc chín tuổi. Thân hình em mảnh khảnh, thanh thoát. Em mặc một chiếc áo sơ mi trắng đã cũ, cùng với chiếc quần tây sờn và nhăn ở cả hai gối. Khuôn mặt em hơi buồn nhưng đôi mắt sáng lạnh lùng, phản ánh một chút sự thông minh.
Em bé mời gọi khách hàng trong quán mua vé số. Đặc biệt, khi mọi người vừa trả tiền cho đồ uống, em liền tiếp cận, hy vọng họ sẽ dùng tiền thối để mua vé số. Tuy nhiên, em thường bị từ chối với ánh mắt lạnh lùng từ mọi người. Một bàn khách gọi em lại gần. Một ông khách lớn tuổi ngồi dựa lưng vào ghế, đang xem xét từng tờ vé số, tỏ vẻ như sắp thắng lớn. Ông ta than thở tiếc nuối vì những tờ vé gần trúng thưởng. Xung quanh, mọi người bàn luận sôi nổi. Trong khi đó, em bé đứng bên cạnh chờ đợi, chắc hẳn em đang cầu nguyện để khách hàng trúng số nhiều, từ đó em bán được nhiều vé hơn. Khi khách hàng mua xong, em lễ phép chuyển sang bàn khác để tiếp tục rao bán.
Tôi lấy tiền từ ví, số tiền đã dành cho bữa sáng, gọi em lại và mua một tờ vé số. Em bé cảm ơn tôi gật đầu. Dù biết rằng việc trúng số không dễ dàng, tôi vẫn mua vì cảm thấy thương em bé, còn rất nhỏ tuổi đã phải đối mặt với cuộc sống khó khăn. Không ai biết rằng chính em bé mang lại hy vọng và may mắn nhỏ bé cho mọi người xung quanh. Đối với em, mỗi ngày chỉ nhận được một chút tiền để có thể có hai bữa cơm.
Sau khi em bé rời đi, tôi vẫn còn suy nghĩ nhiều. Cùng tuổi như tôi, có bao nhiêu trẻ em khác phải chịu đựng khó khăn và tự lo lắng cho cuộc sống? Liệu họ có cơ hội để học hành không?
Miêu tả em bé bán vé số rất ấn tượng, đạt điểm cao - Mẫu 2
Trong một buổi chiều yên bình tại quán cà phê ven đường, em bé bất ngờ hiện ra, phản ánh cuộc sống khó khăn của trẻ nhỏ bán vé số. Dù biết nhiều trẻ em phải sống trong hoàn cảnh khó khăn, lang thang, mồ côi, nhưng tôi không thể tưởng tượng được rằng những đứa trẻ nhỏ tuổi như vậy đã phải đối mặt với cuộc sống mưu sinh từ rất sớm.
Em bé chỉ khoảng 5-6 tuổi, dáng người nhỏ nhắn, chân tay gầy guộc, da dẻ đã sạm màu vì nắng, khuôn mặt nhợt nhạt vì mồ hôi. Em thấy em bé ngồi nghỉ bên gốc cây hoa sữa, có vẻ như đôi chân đã mệt mỏi. Không do dự, em tiến lại gần và đưa cho em bé một tờ khăn giấy để lau mồ hôi. Khi nhìn vào đôi mắt ngơ ngác của em bé, em bé đã nở nụ cười và cảm ơn em. Bất ngờ, em bé đưa tập vé số ra và hỏi: 'Chị có muốn mua vé số không?' Mặc dù chưa bao giờ mua vé số trước đó, em không ngần ngại rút tiền ăn vặt mẹ cho và mua cho em bé hai tờ vé số. Em cảm thấy vui và hạnh phúc khi thấy em bé vui vẻ trở lại, không còn vẻ mệt mỏi như trước. Em nói: 'Chúc chị may mắn nhé, nhờ chị mà em có bữa tối rồi đó!' Câu nói này đã khiến em cảm động và không kìm được nước mắt.
Trên đường về nhà, em nghĩ về một ước mơ rằng không còn trẻ em nào phải sống trong cảnh bơ vơ, lang thang và bán vé số nữa. Em mong rằng tất cả các em bé đều được chăm sóc, bảo vệ và có cơ hội để vui chơi và học hành.
Miêu tả em bé bán vé số rất ấn tượng, đạt điểm cao - Mẫu 3
Vào một chiều Chủ Nhật ấm áp, bố và em quyết định tập thể dục cùng nhau trước khi vào quán cà phê thư giãn và trò chuyện với bác Quang, một người bạn đồng nghiệp của bố. Trong quán cà phê yên tĩnh, mọi người đều đang trò chuyện, đọc sách hoặc sử dụng điện thoại, bỗng dưng em nhận thấy một cậu bé bước vào với tập vé số trên tay.
Dù chỉ thoáng qua, ai cũng nhận ra ngay đây là một em bé bán vé số. Cậu bé mặc chiếc quần vải màu xanh than đầy bụi đất, đôi dép xốp đã mòn, và chiếc áo dài tay mất cúc, ống tay xệ xuống. Khi bước vào quán, cậu bé rao: 'Ai mua vé số, vé số đây!' với đôi chân nhanh nhẹn đi từ bàn này sang bàn khác, hỏi từng người: 'Chú có mua vé số cho con không?' Cậu bé đưa tập vé số ra để mời khách chọn. Nếu khách không mua, cậu bé lịch sự rời đi và tiếp tục sang bàn khác, không gây áp lực. Dáng vẻ thông minh và hoạt bát của cậu bé, cùng với lời rao bán, thu hút sự chú ý của mọi người, nhưng không phải ai cũng mua vé khi cậu bé đến gần, vì cậu thường tỏ thái độ lạnh lùng khi bị từ chối.
Một khách hàng cuối cùng đã gọi cậu lại và mua ba tờ vé số. Cậu bé rất vui mừng và không quên chúc khách hàng may mắn trước khi bước ra ngoài, tiếp tục hành trình trên vỉa hè để tìm kiếm những cơ hội khác.
Miêu tả em bé bán vé số rất ấn tượng, đạt điểm cao - Mẫu 4
Mỗi buổi sáng, khi tôi đi qua quán cà phê ở góc phố, tiếng rao của cậu bé bán vé số lại vang lên như một giai điệu quen thuộc: 'Vé số, vé số chiều sổ đây! Vé trúng đây!'
Cậu bé, với dáng vẻ nhỏ bé và gầy guộc, tay chân mảnh khảnh nhưng tràn đầy sức sống dưới ánh đèn đường phố. Dù luôn mặc chiếc quần đùi xanh và áo sơ mi ngắn tay đầy vết vá, ánh mắt lấp lánh và nụ cười rạng rỡ của cậu khiến mọi người phải chú ý. Cậu đội chiếc mũ vải bạc màu, mái tóc vàng hoe rủ xuống trán, thể hiện sự mạnh mẽ và quyết đoán trong cuộc sống.
Khi bán được vé số, cậu luôn nở nụ cười hồn nhiên, làm sáng bừng gương mặt vui vẻ của mình. Dù gặp nhiều khó khăn, cậu vẫn kiên nhẫn chờ đợi và biết ơn từng khách hàng. Cuộc sống bán vé số không phải lúc nào cũng dễ dàng, đôi khi còn phải đối mặt với sự châm chọc từ một số người, nhưng với tinh thần lạc quan và kiên trì, cậu vẫn tiếp tục hành trình của mình.
Ngoài việc bán vé số, cậu bé còn có niềm đam mê với sách báo. Một lần, tôi thấy cậu ngồi trên ghế đá trong công viên, say sưa đọc cuốn truyện 'Thám tử lừng danh Conan'. Đó là hình ảnh đầy sự trong sáng và đáng yêu, khi cậu tìm niềm vui trong từng trang sách.
Hoàn cảnh của cậu bé khiến tôi rất cảm động. Tôi tự hỏi cậu học lớp mấy, tại sao phải bỏ học và gia đình của cậu đang ở đâu? Ngày mai, tôi sẽ mang toàn bộ bộ truyện 'Thám tử lừng danh Conan' đến cho cậu mượn, không chỉ để giúp cậu tiết kiệm tiền mua sách mà còn để mang lại niềm vui và sự phấn khích sau những giờ làm việc mệt mỏi.
Miêu tả em bé bán vé số rất ấn tượng, đạt điểm cao - Mẫu 5
Khi đêm tối bao trùm khắp phố phường, không khí trở nên yên tĩnh, tôi thấy hình ảnh một em bé bán vé số trên con đường vắng vẻ dưới ánh đèn đường lờ mờ. Cảm giác lạ lùng tràn về khi chứng kiến cảnh tượng này.
Em bé khoảng mười tuổi, dáng vẻ yếu ớt và gầy guộc. Trong tay nhỏ bé của em là một xấp vé số và một xấp báo dày cộp. Bước chân em di chuyển chậm rãi trên lề đường, gương mặt lo lắng và đôi mắt đen chứa đựng nỗi buồn không thể diễn tả. Chiếc áo trắng mỏng manh bay theo gió, mái tóc vàng hoe rủ xuống trán, em trông thật mệt mỏi. Đôi chân nhỏ bé của em đầy bụi đường, nhưng vẻ đẹp kiêu hãnh vẫn hiện rõ. Em bước đi chậm rãi như đang suy tư về cuộc sống, đôi khi lại bước nhanh như muốn đuổi theo thời gian. Khi các hàng quán đã tắt đèn, em vẫn tiếp tục rao bán: 'Vé số đây! Báo mới đây!' Tiếng rao nhỏ nhẹ vang vọng trong không gian yên bình của đêm, nhưng không ai đáp lại, không ai chú ý. Có lẽ mọi người đã mệt mỏi sau một ngày làm việc và bỏ qua em cùng cảnh trạng đáng thương. Họ có biết rằng em đang gục ngã trong nỗi buồn tuổi trẻ, những giọt nước mắt lặng lẽ rơi để xoa dịu nỗi đau trong lòng? Hình ảnh em bé lang thang trên con đường cô đơn thật sự rất đáng thương. Nhưng em vẫn tiếp tục bước đi trong bóng tối và cuộc đời không biết bao giờ mới dừng lại.
Gió vẫn nhẹ nhàng thổi, như muốn an ủi nỗi buồn của em. Dù em đã khuất bóng, tôi vẫn dõi theo như một người bạn, một đồng hành, nhưng không thể san sẻ nổi niềm đau. Các ngôi nhà đã chìm trong giấc ngủ, chỉ còn tiếng gió và lá cây rơi lả tả. Có lẽ em chỉ còn biết chia sẻ nỗi lòng mình với những hàng cây, những người bạn vô hình bên đường, chịu đựng cái lạnh của đêm.
Tôi không thể không cảm động trước số phận đau khổ của đứa trẻ. Tôi ước rằng mọi trẻ em đều có một mái ấm ấm áp, được chăm sóc bởi tình yêu thương của gia đình, được đến trường và có một tương lai rạng rỡ.
Miêu tả em bé bán vé số rất ấn tượng, đạt điểm cao - Mẫu 6
Chiều tại công viên tràn đầy sức sống, với hàng trăm người tụ tập để tập thể dục và thư giãn. Tuy nhiên, không ít trẻ em lại đến đây không phải để vui chơi mà để mưu sinh bằng cách bán vé số.
Từng bước chân của em dường như phản ánh sự mệt mỏi, như thể em đã đi lang thang cả ngày để bán vé số. Em mặc bộ đồ tối màu, sờn rách và bạc màu, đội chiếc mũ tai bèo xanh. Dòng mồ hôi lấm tấm trên gương mặt, nhưng em vẫn không ngừng bước đi, không dừng lại một phút nào, luôn rao bán: 'Ai mua vé số đây, vé trúng đây, vé trúng đây'. Trên tay em là giỏ chứa hai tập vé số, một chai nước và một chiếc bánh mì khô gói. Hình ảnh đó khiến ai nhìn thấy cũng cảm thấy thương xót. Những bước đi mòn mỏi trên đôi dép cao su, bàn chân bụi bẩn, cuộc sống trôi qua mà em chưa bán hết vé số, nỗi buồn của em trái ngược hoàn toàn với sự nhộn nhịp của công viên.