Miêu tả một khoảnh khắc đáng nhớ trong chuyến thăm quê em - Mẫu 1
Gia đình em sống tại Hà Nội, nhưng mẹ em xuất thân từ miền Trung, quê hương Huế thơ mộng. Mỗi năm, gia đình em chỉ có dịp trở về quê một hoặc hai lần, và mỗi lần như vậy đều tràn đầy niềm vui và những kỷ niệm khó quên.
Khi em học lớp 4, nhân dịp giỗ ông cố ngoại, mẹ và em quyết định về quê thăm bà con. Chúng em đã phải mất hơn 6 tiếng trên chuyến xe khách để đến Huế. Dù hành trình có phần vất vả, nhưng sự tiếp đón nhiệt tình của người thân đã làm tan biến mọi mệt mỏi.
Khi vừa về đến nhà, cả gia đình tụ tập quanh mâm cơm sum họp. Tiếng cười nói rộn ràng, những câu chuyện tràn đầy tình cảm được chia sẻ. Mọi người kể cho nhau nghe về cuộc sống hiện tại, về người bà con xa, về bác hàng xóm gần, và cả những dự định tương lai của các cháu trong gia đình. Không khí ấm áp và thân thiết khiến em cảm nhận được tình cảm gia đình thật sâu đậm.
Sau bữa ăn, em và mẹ đi dạo quanh phố Huế. Khung cảnh vẫn giữ nguyên vẻ đẹp bình yên như mọi lần em về. Những hàng cây bắt đầu rụng lá vàng, tạo nên một bức tranh thiên nhiên quyến rũ. Cầu Tràng Tiền tĩnh lặng phản chiếu xuống dòng sông Hương êm đềm, như một cô gái Huế dịu dàng và e ấp. Những gợn sóng nhẹ nhàng vỗ về bờ khiến lòng người xao xuyến. Em và mẹ ghé thăm nhà sách Phú Xuân, nơi đông đúc nhưng rất yên tĩnh, chỉ nghe tiếng lật trang sách nhẹ nhàng, thể hiện sự văn minh của người nơi đây.
Khi trời bắt đầu tối, em và mẹ trở về nhà bà ngoại. Bữa cơm tối đã được chuẩn bị sẵn với những món ăn ngon mà em và mẹ yêu thích, do bà và dì Năm nấu nướng. Cả gia đình cùng xem tivi, em nép vào lòng bà, nắm lấy đôi tay gầy guộc của bà và cảm thấy yêu thương bà vô cùng. Em thì thầm: 'Bà ơi, bà ra Hà Nội chơi với cháu nhé.' Bà cười hiền từ, ánh mắt âu yếm nhìn em và nói: 'Bà già rồi, khó mà đi xa được. Mẹ con cháu phải thường xuyên về thăm bà nhé.' Em ôm bà thật chặt, không cần nói thêm lời nào nhưng cả hai đều hiểu được tình cảm và sự trân trọng dành cho nhau.
Ngày hôm sau, trong ngày giỗ ông cố ngoại, mọi người trong họ tộc đã đến từ sớm để chuẩn bị. Sau khi mọi công việc đã hoàn tất, em và mẹ phải tạm biệt mọi người để trở về Hà Nội kịp chuyến xe. Mọi người đều biếu quà cho gia đình em, những món quà nhỏ bé nhưng chứa đựng tình cảm ấm áp của người quê hương.
Khi rời khỏi Huế, lòng em không khỏi bịn rịn, cảm giác không muốn rời xa mảnh đất thân thương này. Em tự hứa sẽ sớm trở lại để gặp lại bà ngoại và những người thân yêu, để tiếp tục những kỷ niệm ngọt ngào bên gia đình. Những chuyến về quê luôn để lại trong em dấu ấn khó phai, làm cho tình yêu quê hương thêm sâu đậm.
Miêu tả một khoảnh khắc ấn tượng trong chuyến thăm quê em - Mẫu 2
Gia đình em hiện đang sống ở Hà Nội, nhưng mẹ em có nguồn gốc từ miền Trung, cụ thể là vùng Huế thơ mộng. Hằng năm, gia đình em chỉ về quê được một hoặc hai lần, nhưng mỗi chuyến đi đều mang đến cho em những ký ức khó quên và niềm vui tràn ngập.
Một trong những chuyến đi đáng nhớ nhất là vào năm em học lớp 4, khi gia đình em về quê để dự giỗ ông cố ngoại. Mẹ và em đã trải qua hơn 6 giờ đồng hồ trên chuyến xe khách để đến Huế. Dù hành trình dài và vất vả, nhưng ngay khi đến nơi, sự chào đón ấm áp của mọi người đã làm tan biến hết mọi mệt mỏi.
Khi ấy, cả gia đình tụ tập quanh mâm cơm họp mặt, và những câu chuyện vui vẻ được chia sẻ. Mọi người kể cho nhau nghe về cuộc sống của bà con xa, về bác hàng xóm thân thiết, và cả những kế hoạch tương lai của các cháu trong gia đình. Không khí ấm áp và vui vẻ khiến em cảm nhận rõ rệt sự gắn bó và tình yêu thương trong gia đình.
Sau bữa ăn, em và mẹ đi dạo quanh phố Huế. Thành phố vẫn giữ được vẻ đẹp trầm lắng như mọi lần, nhưng lại mang một sức hút đặc biệt. Những hàng cây bắt đầu rụng lá vàng, tạo nên một khung cảnh lãng mạn dọc các con phố. Cầu Tràng Tiền đứng yên bên dòng sông Hương, dòng sông như một cô gái Huế dịu dàng và e ấp. Những gợn sóng nhẹ nhàng vỗ vào bờ, khiến lòng người cảm thấy nỗi nhớ nhung và mong mỏi khó tả.
Em và mẹ ghé thăm nhà sách Phú Xuân, nơi đông đúc nhưng vẫn giữ được sự yên tĩnh đáng quý. Không gian ở đây rất trang nhã và văn minh, chỉ nghe thấy tiếng lật trang sách nhẹ nhàng. Điều này để lại ấn tượng sâu sắc về sự tinh tế của con người nơi đây.
Khi trời dần tối, em và mẹ trở về nhà bà ngoại. Bữa cơm tối đã được chuẩn bị sẵn với các món ăn yêu thích của hai mẹ con, do bà và dì Năm nấu như một món quà chào đón. Sau bữa tối, cả gia đình quây quần xem tivi, em dựa vào lòng bà, nắm đôi tay gầy guộc của bà và cảm thấy yêu thương bà rất nhiều. Em thì thầm: 'Bà ơi, bà ra Hà Nội chơi với cháu nhé.' Bà mỉm cười hiền hậu, ánh mắt âu yếm nhìn em và nói: 'Bà già rồi, không đi xa được đâu. Mẹ con cháu phải thường xuyên về thăm bà nhé.' Em ôm bà thật chặt, không cần thêm lời nào nhưng cả hai đều hiểu tình cảm và sự quý mến dành cho nhau.
Ngày hôm sau, trong ngày giỗ ông, họ tộc đã tập trung từ sớm để chuẩn bị. Sau khi mọi công việc được hoàn tất, em và mẹ phải tạm biệt mọi người để trở về Hà Nội kịp chuyến xe. Mọi người đều tặng quà cho gia đình em, những món quà nhỏ nhưng chứa đựng tình cảm ấm áp của người quê hương.
Khi rời khỏi Huế, lòng em không khỏi cảm thấy lưu luyến, không nỡ xa rời mảnh đất yêu thương này. Em hứa sẽ sớm trở lại để gặp bà ngoại và những người thân yêu, để tiếp tục xây dựng những kỷ niệm ngọt ngào bên gia đình.
Miêu tả một khoảnh khắc ấn tượng trong chuyến về thăm quê em - Mẫu 3
Quê hương luôn hiện lên với vẻ đẹp giản dị và thân thuộc, gắn bó với những kỷ niệm tuổi thơ sâu sắc của em. Mỗi lần trở về quê, em lại có cơ hội trải nghiệm và lưu giữ thêm những ký ức quý giá. Một trong những kỷ niệm đáng nhớ nhất chính là những buổi chiều thả diều cùng các bạn.
Vào những buổi chiều gió mát, chúng em thường cùng nhau lên triền đê để vui chơi. Vào buổi sáng, triền đê là nơi trâu bò ung dung gặm cỏ, nhưng khi chiều xuống, nó trở thành sân chơi lý tưởng cho chúng em. Ánh nắng lúc này đã dịu hơn, không còn gay gắt như buổi trưa. Khung cảnh thật đẹp với bãi cỏ xanh mướt và hàng tre rì rào trong gió. Trời trong xanh, điểm xuyết bởi những đám mây trắng xen lẫn hồng cam lơ lửng trên bầu trời. Ông mặt trời từ từ lặn về phía tây, tạo nên không gian thoáng đãng, khiến chúng em thêm phấn khởi. Tiếng cười nói và tiếng vỗ tay vang lên rộn rã khắp trời quê.
Chỉ trong chốc lát, những con diều đủ màu sắc và hình dạng bắt đầu bay lượn trên bầu trời. Có diều hình chim phượng, cá mập, voi, gấu… và cả những con diều giấy hình thoi do các bạn tự làm, được vẽ con mắt đen to, miệng rộng và gắn thêm đuôi cho sinh động. Chúng em thi nhau thả diều, xem ai có diều bay cao và xa hơn. Gió như hòa cùng niềm vui, nâng những cánh diều bay cao, bay xa. Khung cảnh trời chiều với những cánh diều lượn lờ thật yên bình và đẹp đẽ.
Mỗi lần đi thả diều, em luôn cảm thấy lòng mình ngập tràn niềm vui và sự háo hức. Những lúc ấy, em được thả hồn theo những cánh diều, mơ mộng về những niềm vui giản dị. Em hy vọng sẽ có nhiều cơ hội hơn để trở về quê, thả diều và tận hưởng những khoảnh khắc bình yên cùng các bạn.