Top 2 mẫu tả nghệ sĩ hài Xuân Hinh tuyệt vời nhất, giúp các em học sinh lớp 5 có thêm nhiều ý tưởng mới, nhanh chóng miêu tả phong cách biểu diễn đặc biệt của nghệ sĩ hài Xuân Hinh.
Nghệ sĩ hài Xuân Hinh có gương mặt tròn trĩnh, phúc hậu, đem đến những tiết mục hài kịch vui nhộn, tinh nghịch và để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng khán giả. Mời các em tham khảo 2 mẫu văn tả nghệ sĩ hài Xuân Hinh dưới đây để có thêm ý tưởng cho bài viết Tả người - Tuần 20 của mình:
Mô tả nghệ sĩ hài Xuân Hinh - Mẫu 1
Người yêu thích hài kịch thường dùng câu 'Nam Hoài Linh, Bắc Xuân Hinh' để chỉ hai nghệ sĩ tài năng của hai miền Nam và Bắc. Gia đình em là dân gốc Bắc, bố em rất thích xem Xuân Hinh biểu diễn hài kịch, từ đó em cũng trở nên yêu quý nghệ sĩ này.
Xuân Hinh đã ngoài 60 tuổi, không có ngoại hình đẹp trai, vóc dáng hơi thấp và mập mạp, khuôn mặt tròn trĩnh phúc hậu. Đôi mắt sáng và đẹp, trên có cặp lông mày rậm. Mặc dù miệng không đẹp nhưng có nét duyên khó diễn tả, khiến khuôn mặt Xuân Hinh luôn đầy hài hước và vui vẻ, chỉ cần nhìn là đã thấy muốn cười. Xuân Hinh là người gốc Bắc, giọng nói có chất Bắc rõ nét, đặc biệt khi thể hiện những lời châm biếm của dân Bắc. Mọi người thường biết Xuân Hinh qua các vở hài kịch mà ông đảm nhận, nhưng quên rằng ông cũng là một ca sĩ xuất sắc, từng tham gia đoàn dân ca Quan họ Bắc Ninh và đỗ vào trường Đại học Sân khấu Điện ảnh Hà Nội. Xuân Hinh thành công trong nhiều thể loại nghệ thuật như hát chầu văn, cải lương, chèo và dân ca Quan họ Bắc Ninh. Dù nổi tiếng nhưng Xuân Hinh không muốn được gọi là 'vua hài đất Bắc' hay 'danh hài', chỉ muốn được gọi bằng tên quen thuộc 'Xuân Hinh', thể hiện phong cách giản dị của mình trong nghệ thuật.
Em rất yêu quý nghệ sĩ Xuân Hinh, mong ông luôn khỏe mạnh để sáng tạo ra những tác phẩm ý nghĩa, góp phần cho nghệ thuật dân tộc.
Mô tả nghệ sĩ hài Xuân Hinh - Mẫu 2
Vào mỗi dịp Tết Nguyên đán, người dân làng em vui mừng đi chơi hội xuân. Năm nay là một năm đặc biệt với làng vì được tu sửa mới và có nhiều thành tựu đáng tự hào. Nhờ sự tài trợ của một số doanh nghiệp và tỉnh, hội làng đã mời nghệ sĩ Xuân Hinh biểu diễn. Đây là một người con của Bắc Ninh khiến mọi người tự hào. Đối với em, điều tuyệt vời nhất là được thấy người nghệ sĩ này biểu diễn, sống động và hấp dẫn hơn trên màn ảnh nhỏ.
Mấy ngày trước đêm hội diễn, đoàn thanh niên địa phương đã bận rộn chuẩn bị sân khấu. Sân khấu được dựng ngoài trời, trước sân đình mới được sửa đẹp. Buổi tối, ánh đèn lung linh chiếu từ cổng vào sân đình, tạo không gian huyền ảo và đậm màu thần bí. Các lá cờ tung bay dưới ánh đèn, phần phần tung bay trong cơn gió rét cuối đông khiến mọi người vừa thận trọng vừa háo hức chờ xem tiết mục biểu diễn. Khung cảnh sân khấu càng sôi động với những chiếc đèn to, loa hai bên cánh gà và những chùm bóng bay được tỉ mẩn sắp đặt quanh sân khấu. Mọi thứ long trọng và rực rỡ hơn bao giờ hết. Ngay khi trời tối, đã có gia đình đến sớm để chọn chỗ ngồi đẹp. Các cụ già cũng khỏe ra, sẵn sàng ngồi cùng lũ trẻ. Thời khắc mong chờ đã đến, nghệ sĩ Xuân Hinh xuất hiện từ phía sau sân khấu khiến bà con reo hò. Bác diện bộ áo dài cách tân đỏ rực, trên có thêu cành đào rất đẹp, như không khí Tết vậy! Em từ nhỏ đã thích xem hài và nghe nhạc của bác. Nay được nhìn thấy bác trực tiếp, thấy bác khác hơn trên ti vi, dưới ánh đèn sân khấu rõ nét hơn, làm lộ ra vài nếp nhăn nơi khóe mắt. Mái tóc gọn gàng làm nổi bật khuôn mặt phúc hậu. Bác luôn tươi cười với khán giả. Hôm nay bác đến như một người con trở về quê nhà, như một ca sĩ thể hiện những bài hát truyền thống, làm rung động biết bao người.
Buổi biểu diễn bắt đầu, người dẫn chương trình bước ra trong tà áo dài thướt tha. Đó là cô Loan hàng xóm, với chất giọng ấm áp của giáo viên, buổi biểu diễn đầy cảm xúc. Bác Xuân Hinh đứng trên sân khấu với chiếc nón quai thao của người quan họ, thắm thiết hát:
“Có nghe em ca lời giã bạn,
Chảy lên lời trao duyên
Câu quan họ đượm tình quê hương
Mãi ấm lòng người yêu thương.”
Hôm ấy bác không biểu diễn hài mà chỉ hát, với dáng vẻ của một ca sĩ thực thụ. Những bài ca quan họ được trình bày: Ngồi tựa mạn thuyền, Khách đến chơi nhà, cây trúc xinh,… Mọi người im phăng phắc nghe bác hát. Chỉ khi bác hát xong một bài, mọi người mới giật mình và vỗ tay không ngừng. Bác hát mắt nhắm nghiền như tận hưởng giai điệu, làm vài động tác hề của nghệ sĩ hài khiến mọi người cười. Chiếc mic được đưa lên cao, rồi lại hạ xuống rất chuyên nghiệp. Cánh tay cầm nón quai thao nhịp nhàng như những liền anh liền chị. Thi thoảng có vài bạn nhỏ được bố mẹ dúi hoa hồng vào tay cho bác. Bác thể hiện sự yêu quý của người hâm mộ bằng cách hát thêm mấy bài nữa ngoài danh sách biểu diễn. Đêm ca nhạc kéo dài hơn dự kiến, đến gần nửa đêm.
Khi chị Loan kết thúc buổi biểu diễn, nhiều người chạy lên xin chụp hình với bác. Trong số đó, có cả trẻ con. Bác vui vẻ chụp hình với mọi người và ôm chào mấy cháu nhỏ. Chỉ khi bác đi, bà con mới ra về, tiếng cười vẫn vang vọng cả góc đình.
Buổi tối đó thật tuyệt vời vì em được chiêm ngưỡng thần tượng của mình biểu diễn. Bác Xuân Hinh luôn là nghệ sĩ mà em kính trọng nhất, dù là trong âm nhạc hay điện ảnh. Giai điệu mà bác mang đến sân đình làng trong đêm đó, đến bây giờ em vẫn luôn nhớ rõ:
“Người ơi người ở đừng về
Người về em đợi chờ…”