Miêu tả phong cảnh trong 8 câu đầu của bài thơ Tây Tiến
Bài văn mẫu miêu tả phong cảnh trong 8 câu đầu của bài thơ Tây Tiến
Bài làm Mô tả phong cảnh trong 8 câu thơ đầu của bài thơ Tây Tiến
Quang Dũng là một trong những nhà thơ anh hùng đặc biệt trong cuộc kháng chiến chống Pháp. Ông nổi tiếng khi viết về những người lính trí thức tiêu biểu, phong nhã. Bài thơ Tây Tiến là một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất của ông, với hình ảnh thực tế về cuộc sống và tinh thần chiến đấu của người lính.
Tây Tiến là một trong những bài thơ đặc sắc, tiêu biểu của Quang Dũng. Khi nhắc đến nhà thơ, ai cũng không thể quên Tây Tiến. Bởi vì nó đã gắn bó sâu sắc với nhà thơ suốt một thời gian dài. Tây Tiến là một đơn vị quân đội thời kỳ kháng chiến chống Pháp được thành lập năm 1947, với nhiệm vụ phối hợp với bộ đội Lào tiêu hao lực lượng địch ở vùng Thượng Lào và giữ vững khu vực rộng lớn ở Tây Bắc Việt Nam và biên giới Việt-Lào.
Là một người lính trẻ đầy hào hoa, lãng mạn, Quang Dũng đã ra đi theo tiếng gọi của tổ quốc, sống và chiến đấu trong những cảnh núi rừng gian khổ, nhưng tinh thần của một thi sĩ vẫn luôn rực cháy trong lòng ông. Thời gian ông gắn bó mật thiết với Tây Tiến, với đồng đội và với cảnh núi rừng đã khiến ông không ngừng xúc động và bồi hồi khi nỗi nhớ về Tây Tiến tràn ngập trong ký ức của mình.
'Sông Mã đã xa rồi, ơi Tây Tiến!'
Câu thơ này như một lời kêu gọi chân thành, tha thiết phát ra từ trái tim và tâm hồn của nhà thơ. Bằng cách bắt đầu bài thơ bằng một câu cảm thán, Quang Dũng đã đề cập đến nguồn cảm hứng chính của mình - nỗi nhớ về vùng núi rừng Tây Bắc, với sự sâu sắc và da diết. Sử dụng thủ thuật nhân hoá, câu thơ trở nên sống động, diệu kỳ. 'Sông Mã' không chỉ là một dòng sông mà nó còn trở thành biểu tượng lịch sử, chứng nhân cho cuộc sống của người lính Tây Tiến với những niềm vui và nỗi buồn, thành công và thất bại. 'Tây Tiến' không chỉ là tên của một đơn vị quân đội mà nó còn là người bạn tri âm tri kỉ, nơi Quang Dũng trút bỏ lòng trĩnh tráo của mình.
'Nỗi nhớ quay quắt, rừng núi vẫn chơi vơi'
Câu thơ thứ hai với từ 'nhớ' được lặp lại hai lần đã diễn tả sự quay quắt, da diết của nỗi nhớ trong tâm trí của Quang Dũng. Từ 'chơi vơi' kết hợp với 'nhớ' thể hiện sâu sắc tình cảm nhớ nhung của nhà thơ, như một con thác lũ đổ về tâm trí, đưa ông vào trạng thái mơ mộng, hư ảo. Hai câu đầu với từ ngữ tinh tế, hình ảnh sâu sắc đã mở ra cánh cửa cho nỗi nhớ tràn ngập trong tâm hồn của nhà thơ.
'Sài Khao buông sương, đoàn quân mệt mỏi
Mường Lát hoa thơm đêm khói bay
Dốc vượt, khúc khuỷu sâu thăm thẳm
Heo hút cồn mây, súng ngắm trời'
Quang Dũng đã kể về những điểm đến như Sài Khao, Mường Lát, Pha Luông... đó là nơi mà binh đoàn Tây Tiến đã đi qua, nơi họ trải qua những chặng đường gian khổ, mệt nhọc. Khi nhắc đến Tây Bắc, là nhắc đến một vùng đất có địa hình nguy hiểm, khí hậu khắc nghiệt. Trong những đêm dài hành quân, lính Tây Tiến đi trong sương mù dày đặc, không nhìn rõ mặt nhau. 'Đoàn quân mệt mỏi' nhưng tinh thần không chùn bước, bởi ý chí quyết tâm của họ vì tổ quốc đã làm cho những người trí thức yêu nước trở nên kiên cường, bất khuất hơn. Quang Dũng đã rất tài tình khi đưa hình ảnh của 'sương' vào đây để mô tả sự khắc nghiệt của núi rừng Tây Bắc trong những đêm dài lạnh lẽo. Tương tự, Chế Lan Viên cũng đã viết trong 'Tiếng hát con tàu':
'Nhớ bản sương phủ, nhớ đèo mây che kín
Nơi nào đi qua lòng đều trái tim nhớ nhung
Khi ta ở, đó chỉ là nơi đất dựa
Khi ta ra đi, lòng đã hòa vào thiên nhiên'
Thiên nhiên đã trở thành một kí ức không thể phai nhạt trong tâm trí của nhà thơ. Thiên nhiên, mặc dù đẹp đẽ, nhưng cũng rất nguy hiểm. Có những lúc lính Tây Tiến phải vất vả để leo lên những đỉnh núi cao, chạm tới mây trời. Quang Dũng đã khôn ngoan khi sử dụng từ 'thăm thẳm' thay vì 'chót vót', vì từ 'thăm thẳm' không ai có thể hình dung được sâu sắc của nó. Bằng cách sử dụng các từ ngữ mạnh mẽ như 'khúc khuỷu', 'thăm thẳm', 'heo hút', nhà thơ đã tạo ra hình ảnh hoang dã, dữ tợn của núi rừng Tây Bắc. Nhà thơ cũng rất tài năng khi nhân hoá thiên nhiên, ám chỉ 'súng ngắm trời', cho thấy sự gắn kết chặt chẽ giữa con người và thiên nhiên, cùng với hình ảnh oai vệ, hùng vĩ của lính Tây Tiến giữa vùng núi rừng hoang vu. Câu thơ sử dụng nhiều hình ảnh tươi sáng đã tạo ra bức tranh sâu sắc, đầy ấn tượng về cảnh quan thiên nhiên gay gắt của Tây Bắc.
'Leo cao hàng ngàn thước, xuống sâu hàng ngàn thước'
Điệp từ 'ngàn thước' mở ra một không gian hùng vĩ, rộng lớn như nhìn từ trên cao xuống và từ dưới lên. Bên cạnh sự hiểm trở và hoang sơ, ta cũng thấy được vẻ đẹp trữ tình của núi rừng:
'Nhà ai Pha Luông mưa bay trời'
Có những cơn mưa rừng đột ngột đã để lại nhiều cảm xúc cho người lính Tây Tiến. Dưới bút của Quang Dũng, chúng trở nên lãng mạn, trữ tình hơn. Nhà thơ thông minh và sáng tạo khi diễn đạt về mưa rừng bằng cụm từ 'mưa bay trời'. Nó gợi lên một không gian bí ẩn, hoang sơ giữa núi rừng. Câu thơ này với những từ ngữ mềm mại, dịu dàng làm dịu đi vẻ dữ dội, hiểm trở của núi rừng và mở ra một bức tranh thiên nhiên lãng mạn. 8 câu thơ đầu của bài thơ Tây Tiến là nỗi nhớ về núi rừng Tây Bắc, về đồng đội Tây Tiến, nhưng qua những chi tiết đặc tả về thiên nhiên núi rừng Tây Bắc, chúng trở thành những kí ức sâu sắc trong tâm trí nhà thơ. Đó là nỗi nhớ mãnh liệt của người lính Tây Tiến và của những người lính khác.
Bài thơ 'Tây Tiến' của Quang Dũng là một kiệt tác vĩ đại của văn học Việt Nam, lấy cảm hứng chủ đạo từ nỗi nhớ. Bằng ngòi bút tài tình, giàu chất nhạc và họa, Quang Dũng đã tạo nên một khúc nhạc của tâm hồn, của cuộc sống.
'Tây Tiến' là một bức tượng đài bất tử, tượng trưng cho những người lính trí thức yêu nước. Đây là kiệt tác của Quang Dũng, một người lính trí thức tiểu tư sản có tâm hồn lãng mạn và tài hoa.
Sau khi đã tả cảnh thiên nhiên và phân tích bài thơ 'Tây Tiến', các em có thể tham khảo các bài văn mẫu trên Mytour để củng cố kiến thức của mình.