Minh chứng về lối sống ích kỷ mang đến những ví dụ tiêu biểu, đặc sắc trong cuộc sống, giúp các em học sinh lớp 9 thêm sinh động và dễ dàng lồng vào bài văn nghị luận về sự ích kỷ của mình.

Ích kỷ là lối sống cá nhân, chỉ quan tâm đến lợi ích của bản thân mà không biết chia sẻ và giúp đỡ người khác. Tính ích kỷ là một biểu hiện của lối sống tiêu cực cần được lên án và phê phán. Mời các em cùng theo dõi bài viết dưới đây của Mytour để hoàn thiện bài văn nghị luận xã hội của mình.
Minh chứng về tính ích kỷ
Ngày xửa ngày xưa, có một người buôn có một con ngựa và một con lừa. Một ngày, anh ta phải đưa một số lượng hàng hóa lớn đến một thành phố khác. Vì vậy, anh ta đặt toàn bộ hàng lên lưng con lừa rồi cưỡi ngựa và bắt đầu hành trình.
Trời nóng gay gắt. Vì phải chở quá nhiều hàng hóa, chú lừa sớm kiệt sức. Chú hỏi con ngựa có thể giúp một phần đồ không, nhưng con ngựa từ chối nói rằng đây không phải việc của mình.
Không lâu sau đó, con lừa không thể chịu được nữa và ngã quỵ giữa đường. Người đàn ông vẫn muốn tiếp tục để không bị trễ. Vì vậy, anh ta chuyển toàn bộ hàng từ lưng lừa sang lưng ngựa và tiếp tục hành trình.
Lúc này, khi phải cõng thêm số hàng nặng trên lưng, con ngựa mới suy nghĩ, “Giá mà trước đây đã giúp lừa”, nhưng đã quá muộn.
Ví dụ về tính ích kỷ trong cuộc sống
Một thanh niên đi tìm thuê chung cư. Chủ nhà là ông lão hiền lành, dễ tính. Sau khi xem phòng, anh ta thấy rất hài lòng và muốn ký hợp đồng thuê lâu dài với ông chủ.
Ông chủ nói cười: “Không đâu! Anh chưa ở đây bao giờ, chưa biết chỗ này tốt hay không. Chúng ta nên thử ở một thời gian trước khi quyết định thuê lâu dài.”
Anh nghe xong thấy có lý, cuối cùng đồng ý ký hợp đồng thuê 5 ngày với ông lão. Phòng ấm áp, ông chủ tin tưởng anh nên không kiểm tra đồ đạc.
Ngoài ra, rác không cần mang xuống, để ở cửa ra vào để công nhân vệ sinh lấy theo lịch, cả hành lang sạch sẽ đến mức không có bụi bẩn.
Sau 5 ngày, anh muốn thảo luận với ông chủ về việc thuê lâu dài. Nhưng rồi anh vô tình làm vỡ một ly thủy tinh. Anh lo lắng vì ly này có giá trị, sợ ông chủ sẽ từ chối cho anh thuê tiếp.
Nhưng khi anh gọi điện cho ông lão, ông ta nói: “Không có gì đâu, anh không cố ý mà, cái ly thủy tinh đó không đắt lắm”. Anh rất vui mừng, nhanh chóng thu dọn những mảnh vỡ thủy tinh và rác vào một cái bao rồi đặt ngoài cửa.
Không lâu sau, ông lão đến, không chờ anh nói gì, ông ta nói: “Những mảnh vỡ thủy tinh ấy đâu rồi?”.
Anh trả lời: “Tôi đã dọn sạch hết và để bên ngoài cửa đây ấy”.
Ông lão mở bao rác ra kiểm tra, mặt không vui, sau đó đi vào phòng và nói: “Ngày mai anh phải ra đi, ta không cho anh thuê phòng nữa”.
Anh không thể tin được, liền hỏi: “Có phải tôi đã làm vỡ cái ly mà ông yêu quý chăng?”
Ông lão nói: “Không phải! Lý do là vì anh không suy nghĩ cho người khác”.
Anh ngơ ngác không hiểu lắm, lúc này thì thấy ông lão cầm cây bút và một cái bao khác, kèm theo cây chổi và kẹp, rồi đi ra ngoài. Ông đổ hết rác từ cái bao đó ra, rồi lại phân loại một lần nữa.
Ông lão phân loại rác cẩn thận, sau một thời gian lâu, ông đặt tất cả mảnh vỡ thủy tinh vào một bao, viết: “Bên trong là mảnh vỡ thủy tinh, nguy hiểm!”. Sau đó, ông đổ các loại rác khác vào một bao khác, viết: “An toàn”.
Anh đứng bên cạnh nhìn, từ đầu đến cuối, trong lòng rất kính trọng, không biết nói gì nữa. Vài năm sau, anh vẫn không ngừng nhắc lại câu chuyện này, mỗi lần đều cảm thán.
Một câu chuyện về tính ích kỷ
Cả trăm người đã tụ tập xung quanh, nhưng không thể làm gì hơn, ngọn lửa lan rộng quá nhanh và không còn cơ hội cứu chữa bất cứ điều gì. Vì thế, người đàn ông cảm thấy rất buồn bã.
Trong lúc đó, đứa con trai thứ nhất chạy đến và nói thầm vào tai ông: “Đừng lo, hôm qua con đã bán nó với giá rất hời. Việc bán được rất tốt và con không thể chờ được để nói với cha. Hãy tha lỗi cho con.”
Người cha mừng rỡ: “Cảm ơn Chúa, bây giờ nó không còn là của chúng ta nữa!” Sau đó, ông ta bình tĩnh đứng nhìn đám cháy như một người khán giả khác.
Sau đó, đứa con trai thứ hai lại chạy đến nói với cha: “Cha đang làm gì thế? Ngôi nhà đang cháy mà cha cứ đứng đó xem sao?” Người cha trả lời: “Con không biết là anh em đã bán nó rồi à?”
Đứa con thứ hai đáp: “Bọn con chỉ nhận một ít tiền đặt cọc trước, chưa hoàn tất việc bán. Con nghĩ bây giờ người đàn ông đó sẽ không mua nữa đâu.”
Những giọt nước mắt trở lại trong mắt người đàn ông. Tim ông bắt đầu đập mạnh hơn.
Sau đó, đứa con trai thứ ba chạy đến và nói: “Người đàn ông đó thật đáng tin. Tôi vừa gặp ông ấy.”
Con tiếp tục hồi hộp nói: “Ông ấy nói rằng dù ngôi nhà cháy hay không, nó vẫn là của ông ấy. Ông ấy sẽ trả đúng giá đã thỏa thuận. Cả ông ấy và chúng ta đều không biết ngôi nhà sẽ cháy.”
Sau đó, người đàn ông và ba đứa con trai lại đứng nhìn ngôi nhà cháy mà không có một chút lo lắng nào.