Mẫu 01. Mô tả chi tiết về các hoạt động em đã thực hiện để hỗ trợ người khuyết tật
Tối qua, em cùng một người bạn đã đi dạo tại hiệu sách gần nhà. Cửa hàng rất đông và nhộn nhịp, với mọi người đang tìm kiếm những cuốn sách để thỏa mãn đam mê đọc sách.
Khi chúng em tách ra để khám phá các kệ sách khác nhau, em ban đầu chỉ chăm chú vào những trang sách thú vị. Tuy nhiên, sự chú ý của em nhanh chóng bị thu hút bởi hình ảnh một người phụ nữ ngồi trên xe lăn, cố gắng với tay lên tầng cao thứ 5 của kệ sách. Cảnh tượng này đã để lại ấn tượng sâu sắc về một tinh thần kiên cường và đáng kính.
Dù cửa hàng có đông nhân viên, nhưng họ đều bận rộn phục vụ khách hàng khác và không ai chú ý đến việc cô phụ nữ cần sự trợ giúp. Em không thể đứng yên và bỏ qua điều đó.
Em đến gần chị ấy và nhẹ nhàng hỏi: 'Chị có cần em giúp gì không ạ?' Dù chị có vẻ ngạc nhiên, em vẫn kiên quyết và quyết tâm.
Sau một chút im lặng, chị cho biết mình cần cuốn sách ngắn có tên 'Gió lạnh đầu mùa' của tác giả Thạch Lam. Em vui vẻ tìm và lấy cuốn sách xuống cho chị. Khi em trao cuốn sách cho chị, nụ cười của chị thể hiện niềm vui không thể diễn tả bằng lời.
Em cũng hỏi chị có cần thêm cuốn sách nào khác không, nhưng chị lịch sự từ chối. Sau đó, em bắt đầu tìm cuốn sách mà mình đang quan tâm.
Trên đường về, em cảm thấy tràn đầy niềm vui và hạnh phúc. Dù hành động của em có vẻ đơn giản, nhưng em biết nó có ý nghĩa lớn. Em hạnh phúc vì đã có cơ hội giúp đỡ người khác và thể hiện sự quan tâm cũng như sẵn sàng lắng nghe.
Mẫu 02. Kể về những việc em đã làm để hỗ trợ người khuyết tật một cách chi tiết nhất
Trong lớp 4A của chúng em, có một bạn tên Lan với tinh thần vượt khó. Mặc dù bị khuyết tật từ nhỏ, nhưng Lan luôn giữ vững niềm lạc quan và lòng tự tin. Lan là hình mẫu đáng khâm phục về sức mạnh tinh thần, và chúng em tự hào khi có bạn trong lớp, người đã chứng minh rằng nghị lực có thể vượt qua mọi thử thách.
Mặc dù không thể tự đi lại, Lan không bao giờ đầu hàng trước thử thách. Hằng ngày, bố của Lan đều đưa bạn đến trường. Em thấy tình yêu thương của cha khi ôm con và sự hy sinh của gia đình Lan đã làm ấm lòng chúng em. Trong lớp, Lan không chỉ là bạn học mà còn như một người anh, chị, và nguồn động viên lớn lao.
Sự hỗ trợ tận tình từ bạn bè và cô giáo đã tạo nên những điều kỳ diệu. Chúng em không chỉ giúp Lan trong học tập mà còn chia sẻ những khó khăn trong cuộc sống. Từ việc cung cấp sách vở đến hỗ trợ gia đình Lan, chúng em luôn cảm thấy vui mừng khi thấy tay mình có thể tạo ra sự khác biệt.
Vào dịp Tết, khi cả lớp đến thăm Lan, em cảm thấy hạnh phúc khi thấy nụ cười trên gương mặt Lan. Đôi lúc, những giọt nước mắt của niềm vui và biết ơn đã rơi. Lan gửi tấm thiệp cảm ơn với lòng chân thành, đó không chỉ là lời cảm ơn mà còn là động lực to lớn để chúng em tiếp tục yêu thương và chia sẻ.
Lan không chỉ là một người bạn đồng hành trong lớp học mà còn là một người anh, người chị và nguồn động viên vô giá. Những nụ cười và những giọt nước mắt của Lan, cùng với những lời cảm ơn chân thành, mang lại cho chúng em niềm hạnh phúc vô bờ. Chúng em trân trọng Lan và cùng nhau tiếp tục con đường hướng tới hạnh phúc và thành công, giữ vững tinh thần vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống.
Mẫu 03. Kể về những việc em đã làm để hỗ trợ người khuyết tật một cách chi tiết nhất
Tôi muốn chia sẻ với các bạn một câu chuyện thực về một người bạn tên Chòi, một người anh em tôi vô cùng quý trọng và kính yêu. Câu chuyện này minh chứng cho tình đoàn kết, tình bạn và lòng nhân ái trong cuộc sống.
Chòi là tên của một người bạn sống bên cạnh tôi. Gia đình cậu ấy sống trong hoàn cảnh rất khó khăn. Cha của Chòi mất khi cậu mới một tuổi, để lại một đứa trẻ yếu đuối và một người mẹ gánh vác mọi trách nhiệm. Dù mẹ Chòi đã nỗ lực đưa cậu đến bệnh viện để điều trị, nhưng vì hạn chế tài chính, mọi cố gắng đều không thành công lâu dài, khiến gia đình rơi vào cảnh thiếu thốn ngày càng trầm trọng. Họ sống trong nghèo đói, thiếu thốn cơm ăn, quần áo rách rưới, và mẹ Chòi phải làm việc cật lực từ sáng đến tối để duy trì cuộc sống. Trong khi đó, Chòi thường phải tự mình bò ra ngoài và vào nhà, trông rất bẩn thỉu và mệt mỏi.
Một ngày, tôi nói với bố mình: 'Chòi thật đáng thương, bố ơi! Cậu ấy muốn học nhưng gia đình không đủ điều kiện. Có cách nào giúp Chòi không bố?' Bố tôi trả lời: 'Bố sẽ viết đơn xin cho Chòi được học và mua cho cậu ấy một cái nạng. Con có thể sang nhà Chòi để cùng bạn ấy luyện tập.' Kể từ đó, mỗi ngày tôi đến nhà Chòi để tập luyện cùng cậu. Sau ba tháng hè, nhờ sự kiên trì của Chòi và sự giúp đỡ của tôi, Chòi đã có thể tự đi lại. Khi năm học bắt đầu, bố tôi đã đưa đơn xin để Chòi vào lớp Một cùng tôi. Hằng ngày, tôi đưa đón Chòi đến trường, thỉnh thoảng mang theo cặp sách cho cậu. Trong suốt ba năm học từ lớp Một đến lớp Ba, tôi luôn đồng hành và hỗ trợ Chòi.
Giờ đây, Chòi đã có thể tự mình đi lại một cách dễ dàng. Vào cuối năm lớp Ba, khi gia đình tôi chuyển đến nơi khác, tôi không còn ở gần Chòi nữa. Tuy nhiên, Chòi thường xuyên gửi thư cho tôi, cập nhật về cuộc sống, học tập và sức khỏe của mình. Thật vui mừng khi thấy Chòi không chỉ tự đi lại mà còn xuất sắc trong học tập và hỗ trợ mẹ trong các công việc hàng ngày. Mỗi lá thư của Chòi đều kết thúc bằng những lời chân thành: 'Ba cậu và cậu là những người anh em thật sự của mình. Tình cảm và lòng biết ơn này, mình sẽ không bao giờ quên. Mình nhớ cậu rất nhiều.'
Đây là câu chuyện về Chòi và tôi. Tôi không bao giờ coi việc giúp đỡ Chòi là một nghĩa vụ, mà là biểu hiện của tình bạn chân thành, lòng nhân ái và sự đoàn kết trong cuộc sống.
Mẫu 04. Kể về những việc em đã làm để hỗ trợ người khuyết tật một cách chi tiết nhất
Anh Nghĩa, người anh của tôi, là một tâm hồn mạnh mẽ và kiên cường dù phải đối mặt với những thử thách khó khăn. Từ khi còn nhỏ, anh đã phải sống với đôi chân yếu đuối, nhưng sự kiên cường tinh thần của anh đã trở thành nguồn cảm hứng lớn cho những người xung quanh.
Tôi luôn cảm thấy ngưỡng mộ và biết ơn khi thấy anh Nghĩa không ngừng vượt qua những giới hạn của bản thân. Dù cơ thể yếu ớt, anh Nghĩa đã học cách sống tự lập, làm việc và yêu thương. Anh không chỉ chăm sóc bản thân bằng việc lau chùi, nấu ăn, mà còn phụ giúp mẹ mình với trách nhiệm đầy tình yêu.
Dưới ánh sáng của những công việc bình dị như nấu cám cho lợn, anh Nghĩa đã trở thành nguồn động viên lớn cho tôi. Khi cùng nhau chuẩn bị cháo rau, dù cuộc sống đã thử thách anh với nhiều khó khăn, anh vẫn giữ vững sự lạc quan và niềm vui. Chúng tôi học hỏi lẫn nhau từ những thử thách và từ cuộc sống.
Anh Nghĩa không chỉ là hình mẫu về sự chịu đựng mà còn là nguồn cảm hứng về đam mê, lòng trung thành và lòng nhân ái. Tôi cảm thấy may mắn khi được chia sẻ những khoảnh khắc giản dị cùng anh và học hỏi từ sự kiên cường và nhân ái của anh Nghĩa. Tôi biết ơn vì có một người anh như vậy trong cuộc đời, người luôn tiếp thêm sức mạnh và kiên nhẫn cho tôi.
Mẫu 05. Kể về những việc em đã làm để hỗ trợ người khuyết tật một cách chi tiết nhất
Trong những ngày mưa dai dẳng từ sáng đến tối, tinh thần của chúng tôi không hề bị ảnh hưởng. Thay vào đó, chúng tôi quyết định kết thân hơn và chia sẻ niềm vui dưới cơn mưa. Nhóm chúng tôi gồm Thu, Huế, Nga, Minh và tôi đã sẵn sàng với áo mưa và ô để về nhà sau một ngày học tập dài. Dù trời mưa, chúng tôi không để cơn mưa làm giảm hứng thú của mình.
Thu thường kể những câu chuyện thú vị về học tập, và nếu không có mưa, cô ấy đã tổ chức một màn trình diễn cho chúng tôi. Nga thì chia sẻ những câu chuyện đạo đức, lớp của cô ấy vừa thực hiện một vở kịch về chủ đề đó. Chúng tôi lắng nghe với sự quan tâm. Nhưng rồi, một sự việc đặc biệt khiến chúng tôi dừng lại dưới mưa. Một bà cụ già cố gắng băng qua đường, không có áo mưa và áo của cụ đã ướt đẫm. Chúng tôi tự hỏi tại sao cụ không có áo mưa và không có ai giúp cụ qua đường...
Chúng tôi nhận thấy bà cụ gặp khó khăn khi di chuyển do lưng bị còng và chỉ có thể đi bằng một chân, chân còn lại được hỗ trợ bởi chiếc nạng. Không cần phải nói nhiều, tất cả chúng tôi vội vã đến gần bà. Minh đang đi xe, nên Nga nhanh chóng cởi áo mưa của mình và đưa cho bà cụ. Minh cũng mở ô để che cho Nga và bà cụ. Nga ân cần nói: 'Cụ ơi, trời mưa to quá, cụ hãy dùng chiếc áo mưa này nhé!' Khuôn mặt bà cụ ướt đẫm vì chiếc nón không đủ bảo vệ. Tôi lập tức dùng khăn tay của mình lau khô cho bà và hỏi về nơi bà ở.
Từ câu chuyện của bà cụ, chúng tôi biết rằng nhà bà cách xa khoảng 10 cây số và bà đang trên đường đến thăm một người bạn. Dù không có con cái và không mang theo tiền, bà vẫn kiên cường bước đi dưới cơn mưa trong tình trạng khuyết tật. Chúng tôi giúp bà lên xe một cách an toàn rồi quay trở lại. Dù bị mưa ướt và cảm xúc xúc động, chúng tôi cảm thấy ấm lòng vì đã giúp đỡ một bà cụ khuyết tật trong lúc khó khăn.
Nội dung khác liên quan qua bài viết sau:
- Kể về những hành động của em để bảo vệ môi trường lớp 2 một cách hay nhất
- Kể về những điều em nhớ nhất trong kỳ nghỉ hè vừa qua được chọn lọc hay nhất
- Kể về tình cảm sâu đậm của em dành cho ông bà một cách ấn tượng và đầy cảm xúc