Tập làm văn lớp 4: Mô tả cuốn sách cũ mà tôi mới phát hiện trong tủ là một nguồn tài liệu quý giá mà chúng tôi đã tổng hợp và chia sẻ ở đây.
Hi vọng rằng với dàn bài cụ thể cùng với một số mẫu văn lớp 4: Mô tả cuốn sách cũ mà em mới tìm thấy trong tủ, sau đây, các bạn học sinh sẽ có thêm kỹ năng viết mô tả phong phú. Dưới đây, chúng tôi kính mời các bạn tham khảo nội dung của tài liệu.
Dàn bài mô tả cuốn sách cũ mà em vừa tìm thấy trong tủ
I. Bắt đầu:
- Giới thiệu về cuốn sách cũ và tình cờ tìm thấy lại nó.
II. Nội dung chính:
* Miêu tả bề ngoài của quyển sách
- Quyển sách là một cuốn truyện dày, có tựa đề
- Trạng thái của bìa khá cũ, màu cam nhạt, có hình ảnh của một cậu bé và một chú ngựa
* Miêu tả nội dung bên trong của cuốn sách
- Mỗi trang giấy đã bị ố vàng
- Có một số trang bị rách
- Xuất hiện mốc do độ ẩm cao
- Mặc dù đã rất cũ, nhưng bên trong vẫn có thể đọc được,
- Quyển sách được phân chia thành nhiều chương, có lời giới thiệu, và mục lục..
III. Kết luận:
- Cảm nhận về quyển sách sau khi tìm thấy.
- Những ký ức ùa về, quyển sách đã để lại nhiều bài học hay,...
Tả quyển sách cũ mà em tìm thấy trong tủ - Mẫu 1
Hôm Chủ nhật vừa qua, khi em sắp xếp tủ sách, em đã tìm lại quyển vở của mình từ khi còn học lớp hai.
Giấy tập đã vàng ố. Bìa tập bị ăn mòn nhiều chỗ. Em lau sạch bụi trên bìa tập. Trên đó, hình ảnh của hai chị em vẫn còn lờ mờ, cầm sách trên tay, tươi cười đi học. Cạnh đó, dòng chữ 'Ngày nay học tập, ngày mai giúp đời' đã từng khiến em cảm thấy hứng thú và phấn khích với việc học. Dưới góc phải là một vài dòng chữ xinh xắn do mẹ em viết, ghi rõ tên và trưởng lớp của em.
Em mở từng trang vở. Đó là bài tập đọc 'Công cha như núi Thái Sơn' với những nét chữ xiêu vẹo. Đây là bài tập viết 'Không thầy đố mày làm nên'. Hồi đó, chữ viết của em thường cong queo và bị thầy la mắng. Các bài toán cộng trừ thì em thường nhầm lẫn. Còn bài chính tả thì em viết bằng bút chì. Nhớ lại, em phải mượn bút chì của bạn để viết. Khi thầy sửa bài, các nét chữ đỏ đậm trên trang bài đã khiến em nhớ lại những kỷ niệm xưa.
Thời gian trôi đi nhanh quá! Ba năm đã trôi qua từ lúc đó! Nhìn lại quyển vở cũ, lòng em tràn đầy kỷ niệm về sự quan tâm, nuôi dưỡng của gia đình và thầy cô...
Tả quyển sách cũ mà em tìm thấy trong tủ - Mẫu 2
Sách là một người bạn đồng hành không thể thiếu của em. Hôm Chủ nhật tuần trước, khi em sắp xếp ngăn tủ cũ, em vô tình phát hiện ra một quyển sách cũ, một người bạn đã đồng hành cùng em trong suốt quá trình học tập.
Quyển sách cũ đó là một cuốn truyện dày, được chị gái tặng vào sinh nhật của em hồi lớp hai. Tên của cuốn sách là 'Tuổi thơ dữ dội' của tác giả Phùng Quán. Sau hai năm, nó đã trở nên cũ kỹ hơn rất nhiều so với ngày đầu tiên, bìa màu cam đã phai màu thành màu nhạt, trở nên ố màu. Mép bìa bị rách vài chỗ mặc dù đã được bọc kỹ bằng một lớp băng dính mỏng. Trên bìa, có hình ảnh một cậu bé cười tươi bên cạnh một con ngựa, cậu bé là nhân vật chính của cuốn truyện. Mở trang bìa, em đọc được dòng chữ ngắn gọn của chị gái, lời chúc sinh nhật dành cho em. Trong quá trình lật từng trang, em thấy những trang giấy đã vàng ố, có một số trang đã bị rách. Do sách được cất ở góc tủ, nên có một số trang bị nấm mốc. Mặc dù đã cũ, nhưng các chữ trên trang vẫn rõ nét. Các dòng chữ không chỉ được in màu đen, mà còn được tô màu bởi em để đánh dấu. Quyển sách này cũng có lời mở đầu và mục lục giúp đọc giả hiểu rõ hơn về nội dung của cuốn sách. Các chương truyện được chia rõ ràng, kèm theo hình ảnh khái quát, tạo ấn tượng mạnh mẽ cho em.
Em cầm quyển sách, ôm nó thật chặt và ngắm nhìn, bao kỷ niệm trong em ùa về. Nội dung của cuốn sách thật sự ý nghĩa và sâu sắc, mang lại cho em nhiều cảm xúc, từ tiếng cười đến những giọt nước mắt. Em yêu thích cuốn sách này và sẽ bảo quản nó cẩn thận để nó trở thành người bạn đồng hành trong cuộc sống!
Tả quyển sách cũ mà em tìm được trong tủ - Mẫu 3
Trong buổi sắp xếp lại tủ sách hôm nay, tôi tìm thấy một quyển vở cũ từ thời học lớp Một.
Trang giấy đã vàng và bìa sách bị thủng nhiều chỗ do sâu bọ. Tôi lấy cuốn vở ra và đập nhẹ để loại bỏ bụi bẩn. Trên bìa có hình hai đứa trẻ cùng nhau đi học, nụ cười của họ khiến tôi cảm thấy hạnh phúc với việc học tập. Dưới đó là những dòng chữ của ba tôi, ghi tên và lớp học của tôi. Tôi lật từng trang, nhớ lại những kỷ niệm thời thơ ấu một cách ấm áp.
Thời gian trôi nhanh! Giờ đây tôi đã lớp bốn. Nhìn lại cuốn vở cũ, dù có những vết vạ nhỏ nhặt nhưng nó vẫn đọng lại trong tôi biết bao kỷ niệm đẹp thời thơ ấu. Tôi vuốt nhẹ từng trang và cất nó trở lại ngăn tủ như một phần kỷ niệm.