Bài văn Mô tả đứa trẻ bán vé số ở lớp 5 bao gồm phác thảo chi tiết và 30 bài văn hay nhất, ngắn gọn được chọn lọc, tổng hợp từ những bài viết tập làm văn của học sinh lớp 5 trên toàn quốc sẽ giúp bạn phát triển ý tưởng, tích lũy thêm vốn từ để viết bài văn Mô tả đứa trẻ bán vé số hay.
Mô tả đứa trẻ bán vé số (phác thảo, 30 mẫu cực kỳ hấp dẫn)
Mô tả đứa trẻ bán vé số - mẫu 1
“Vé số đây, vé số chiều sổ đây!”
Đang ngồi cùng ba trong quán giải khát ở ngã tư đường về, nghe tiếng rao, tôi quay đầu nhìn thấy một đứa trẻ tay cầm một xấp vé số đang bước vào.
Đứa trẻ trông khoảng tám, chín tuổi. Dáng người gầy gầy cao. Đứa mặc chiếc áo sơ mi màu trắng ngà vì đã cũ. Chiếc quần tây cũng không khác gì, đã phai màu, nhăn nheo, sờn cả hai gối. Gương mặt của đứa trẻ thon thả, đôi mắt trông lanh lợi, thoáng chút u buồn.
Em mời từng khách đến từng bàn trong quán. Đặc biệt là khi thấy khách vừa trả tiền nước, em nhanh chóng tiến tới hy vọng họ sẽ dùng tiền thối lại để mua vé số.
Tuy nhiên, em bị từ chối với thái độ lạnh lùng, ánh mắt lạnh lùng của mọi người. Rồi có một bàn gọi em đến. Một ông khách to béo người ngồi ngửa, trải ra tờ vé số, nhích từng tờ để xem. Ông ta có vẻ hứng thú như thể sắp thắng cả trò chơi lớn. Có những tờ vé chỉ còn vài số nữa là trúng, ông khách vỗ tay đen đéc vào đùi, tiếc rẻ. Những người xung quanh bàn lại nhìn, bàn luận sôi nổi. Còn đứa bé thì đứng bên cạnh chờ đợi. Có lẽ đứa cũng cầu nguyện để khách trúng nhiều, từ đó em bán được nhiều hơn. Khi khách mua và trả tiền xong, em liền bước qua bàn khác, miệng không ngớt rao mời, giới thiệu vé số từ các tỉnh.
Tôi rút tiền từ cặp để mua một tờ vé. Em gật đầu cảm ơn. Mặc dù biết rằng không dễ để trúng số, nhưng tôi vẫn mua chỉ vì thương đứa bé, mới chỉ ấy tuổi mà đã phải đối mặt với cuộc sống. Ai có thể biết, chính em bé đã mang lại hy vọng, những niềm chờ đợi nhỏ bé, thậm chí cả vận may cho mọi người. Riêng em bé, mỗi ngày chỉ được một ít tiền đủ trang trải hai bữa cơm.
Em bé đã đi mất nhưng tôi vẫn suy nghĩ. Có nhiều người cùng tuổi với tôi, nhưng họ lại không may mắn. Họ phải chịu đựng cảnh khổ cực, tự lo lấy cuộc sống. Và cô bé bán vé số như vậy, liệu cô bé còn có thời gian để học hành không?
Dàn ý Miêu tả đứa trẻ bán vé số
I. Mở bài:
- Giới thiệu hoàn cảnh em bé bán vé số: Có thể thấy ở các con phố, trong quán cà phê, hàng nước ven đường,...
II. Nội dung chính:
- Mô tả vẻ ngoài của đứa trẻ:
+ Em bé khoảng mấy tuổi?
+ Hình dáng, khuôn mặt, trang phục.
- Miêu tả hoạt động bán vé số của đứa trẻ:
+ Tiếng rao bán hàng của em.
+ Hành động mời mua vé số.
+ Tâm trạng của em khi có khách mua hoặc không mua vé số.
III. Kết luận:
- Cảm nhận của tôi về em bé bán vé số: Sự đồng cảm và thương cho hoàn cảnh bất hạnh và kém may mắn của em, một đứa trẻ còn nhỏ đã phải làm việc để kiếm sống.
Miêu tả đứa trẻ bán vé số - Mẫu 2
Màn đêm bao phủ khắp cảnh vật, những con phố dần chìm vào giấc ngủ. Dưới ánh sáng của đèn đường, tôi bất ngờ nhìn thấy một em bé bán vé số đang lang thang trên con đường đêm vắng.
Em bé khoảng mười tuổi, dáng vẻ yếu đuối, guồng quay trong bóng tối. Em cầm trong tay một xấp vé số và một bó báo dày. Bước chân em chậm rãi trên lề đường, khuôn mặt buồn bã, đôi mắt lấp lánh nước mắt. Trên cơ thể nhỏ bé, chiếc áo mỏng manh phất phơ dưới làn gió se lạnh. Đôi mái tóc vàng hoe lơ lửng, em trông mệt mỏi. Em rao bán: 'Vé số đây! Báo mới đây!' Tiếng rao vang lên nhưng không được đáp lại, chỉ là sự im lặng của đêm tối. Có ai đó mệt mỏi, đã vô tình bỏ qua em. Những giọt nước mắt tuôn trào, làm dịu đi nỗi buồn trong em. Hình ảnh em bé đi lang thang trên phố thật đáng thương. Em vẫn tiếp tục bước đi, nhưng đến khi nào? Tôi không có câu trả lời, chỉ biết rằng cuộc đời của những đứa trẻ bất hạnh như em đang đi vào vô vọng. Tương lai của em chỉ là một màu xám đầy u tối.
Gió thổi nhẹ nhàng như muốn an ủi nỗi đau của em. Em đã đi xa, tôi theo dõi bằng ánh mắt. Nhà nhà đã ngủ say, chỉ còn em và hàng cây đêm nay chia sẻ nỗi buồn của mình.
Tôi rất xúc động trước hoàn cảnh khó khăn của đứa trẻ bé nhỏ kia. Tôi hy vọng rằng tất cả các em nhỏ đều có một mái ấm gia đình, được che chở trong vòng tay yêu thương của cha mẹ, được đi học và có một tương lai tươi sáng.
Mô tả đứa trẻ bán vé số - Mẫu 3
Mỗi buổi sáng, khi tôi đi qua tiệm cà phê ở góc ngã tư, tôi luôn nghe thấy tiếng rao lanh lảnh quen thuộc của cậu bé bán vé số: “Vé số, vé số chiều sổ đây! Vé trúng đây!”
Đứa trẻ bé nhỏ có cùng tuổi với tôi, cơ thể bé nhỏ của cậu bé so với tiếng rao lanh lẹo ấy. Tay chân cậu bé mảnh mai, ốm yếu, đen như than. Luôn mặc chiếc quần đùi xanh cũ kỹ và áo sơ mi ngắn tay có nhiều nơi vá. Với cậu, đó đã là đủ. Cậu bé đội một chiếc mũ vải bạc để lộ mái tóc rối bờm bờm lâu ngày chưa được cắt. Khác với thân hình gầy guộc, khuôn mặt cậu tròn trĩnh, sáng sủa hơn. Ban đầu có làn da trắng mịn, nhưng do nắng gió nên đã biến thành màu nâu sậm. Đặc biệt, đôi mắt của cậu rất sáng và thông minh. Mỗi khi cậu bán được vé số, nụ cười hiện lên trên môi và đôi mắt đen cũng như cười theo làm sáng bừng gương mặt. Cậu là một trong những đứa trẻ bán vé số may mắn nhất. Thường xuyên cậu bán được nhiều vé nhất trong nhóm bạn. Mỗi ngày, mỗi tay cầm xấp vé số vung vẩy, miệng chào mời, tay kia giơ quyển sổ dò, cậu tung tăng chạy từ quán cà phê này đến quán cà phê khác. Gặp bất cứ ai, cậu đều giới thiệu và chào mời: “Vé trúng đây, mua giúp tôi nhé!” Gặp khách sang, cậu còn dùng mồi vài câu: “Nhìn chú này là biết chắc chắn sẽ trúng đấy. Mua ngay đi, chỉ có một tỷ đồng thôi!” Thỉnh thoảng, gặp những ông khách khó tính, cậu chờ đợi, kiên nhẫn và cảm ơn lịch sự khi họ mua vé. Tuy công việc bán vé số trông dễ dàng nhưng cũng gặp không ít khó khăn. Thỉnh thoảng, có thanh niên ngồi uống cà phê trêu chọc cậu, sau đó chán chê và trả lại: “Không có số tao thích, đi bán chỗ khác đi”. Đôi khi, cậu bị họ đuổi đi. Nhưng cậu vẫn tiếp tục với sự buồn bã nhưng chỉ trong chốc lát. Chỉ cần nghe tiếng gọi: “Vé số!”, cậu lại chạy đến, cười và nói: “Dạ, thưa ông trời, vé số đây ạ!”
Cậu rất thích đọc sách báo. Một lần, khi tôi đi học về, tôi thấy cậu ngồi trên chiếc ghế đá ở công viên đọc cuốn truyện “Thám tử lừng danh Conan” một cách mê mải. Đọc xong, cậu gấp sách lại, tay chống cằm, ngồi ngắm nhìn xa xăm trong một khoảnh khắc.
Nhìn hoàn cảnh của đứa trẻ bé bán vé số, tôi cảm thấy thương cậu quá. Không biết cậu học ở lớp nào rồi? Tại sao cậu phải bỏ học? Cha mẹ cậu ở đâu? Ngày mai, tôi sẽ cho cậu mượn toàn bộ bộ sách “Thám tử lừng danh Conan” để cậu đọc, giúp cậu tiết kiệm tiền mua sách và tạo thêm niềm vui sau những giờ làm việc vất vả.
Mô tả đứa trẻ bán vé số - Mẫu 4
Chiều một ngày chủ nhật, tôi và cha quyết định cùng nhau tập thể dục trước khi đi thư giãn tại một quán cà phê gần đó. Ở quán cà phê, mọi người đều tập trung vào việc nói chuyện hoặc đọc sách, xem điện thoại. Bất ngờ, tôi nhận ra một cậu bé đang bán vé số. Dù trông cậu bé nhỏ nhắn và mặc quần áo không đủ cúc, dép xốp mòn nhưng cậu bé vẫn tỏ ra nhanh nhẹn và lịch thiệp khi tiếp cận khách hàng. Mặc dù cậu bé gặp khá nhiều sự từ chối nhưng cậu vẫn kiên nhẫn và lịch thiệp. Tôi đã quyết định mua vé số của cậu bé và thậm chí mua thêm một ít để ủng hộ. Cậu bé rất vui và chúc tôi may mắn. Bước ra khỏi quán, tôi cảm thấy lòng ấm áp vì đã giúp đỡ một đứa trẻ trong hoàn cảnh khó khăn.
Mô tả về em bé bán vé số - Mẫu 5
Hôm nay, tôi đã gặp một em bé bán vé số tại quán cà phê ven đường. Mặc dù tôi biết có rất nhiều trẻ em vẫn phải làm việc để kiếm sống nhưng không ngờ lại có em bé nào còn nhỏ tuổi như vậy đã phải đi bán vé số. Em bé chỉ khoảng 5-6 tuổi, nhỏ nhắn và gầy gò. Da em bị cháy nắng, khuôn mặt nhợt nhạt và ủ rũ. Tôi đã đến gần và giúp em bé lau mồ hôi. Em bé nhìn tôi với ánh mắt ngạc nhiên nhưng sau đó lại mỉm cười và cảm ơn. Em bé tiếp tục rao bán vé số và hỏi tôi có muốn mua không. Mặc dù chưa bao giờ mua vé số nhưng tôi đã quyết định mua và thậm chí là mua thêm cho em bé. Em bé trở nên vui vẻ hơn và chúc tôi may mắn. Trên đường về, tôi nghĩ đến ước mong rằng sẽ không còn trẻ em nào phải chịu đựng nỗi đau và khó khăn như em bé.
Mô tả về em bé bán vé số - mẫu 5
Hôm nay, tôi đã gặp một em bé bán vé số tại quán cà phê ven đường. Mặc dù tôi biết có rất nhiều trẻ em vẫn phải làm việc để kiếm sống nhưng không ngờ lại có em bé nào còn nhỏ tuổi như vậy đã phải đi bán vé số. Em bé chỉ khoảng 5-6 tuổi, nhỏ nhắn và gầy gò. Da em bị cháy nắng, khuôn mặt nhợt nhạt và ủ rũ. Tôi đã đến gần và giúp em bé lau mồ hôi. Em bé nhìn tôi với ánh mắt ngạc nhiên nhưng sau đó lại mỉm cười và cảm ơn. Em bé tiếp tục rao bán vé số và hỏi tôi có muốn mua không. Mặc dù chưa bao giờ mua vé số nhưng tôi đã quyết định mua và thậm chí là mua thêm cho em bé. Em bé trở nên vui vẻ hơn và chúc tôi may mắn. Trên đường về, tôi nghĩ đến ước mong rằng sẽ không còn trẻ em nào phải chịu đựng nỗi đau và khó khăn như em bé.