1. Dàn ý
2. Chị nhân viên thu vé xe bus (Mới nhất)
3. Cô lao công đang làm việc (Ngắn)
4. Em bé đánh giày (Ngắn)
5. Mô tả chú tài xế xe buýt (Mới nhất)
5. Mô tả cô giáo (Ngắn)
6. Mô tả người bạn mới gặp(Ngắn)
7. Mô tả em bé bán vé số (Cảm động)
6. Mô tả chú thợ điện
9. Mô tả cô điều dưỡng
10. Mô tả cậu bé đánh giày
11. Mô tả chú công an
12. Mô tả bác sĩ
13. Mô tả người thợ xây
14. Mô tả cô lao công
15. Mô tả chú công nhân
16. Mô tả bác sĩ
Đề bài: Mô tả người mới gặp để tạo nên những ấn tượng sâu sắc trong tâm trí em.
Dẫn đầu danh sách là 10 bài văn mẫu Mô tả một người mới gặp để tạo cho em những ấn tượng đặc biệt
I. Bảng mô tả người mới gặp để lại ấn tượng sâu sắc (Chuẩn)
1. Mở đầu:
Giới thiệu về người mới gặp và những cảm xúc sâu sắc mà em nhận được.
2. Phần chính:
a. Mô tả ngoại hình
- Mô tả tổng quan: Tuổi, hình thể, trang phục.
- Mô tả chi tiết: Gương mặt, mái tóc, làn da, ánh mắt, nụ cười, giọng điệu,…
b. Mô tả tính cách
- Đặc điểm tính cách của họ là gì?
- Cách họ tương tác với mọi người?
Gợi ý: Chăm chỉ, nhiệt huyết, vui vẻ, hòa đồng,…
c. Mô tả hoạt động
- Họ đang thực hiện công việc gì?
- Thái độ và cách họ làm việc ra sao?
d. Ấn tượng của em về họ là gì?
Gợi ý: Ngưỡng mộ, tôn trọng, thân thiện,…
3. Kết luận:
Chia sẻ cảm nghĩ và ấn tượng cuối cùng của em về người đó.
7. Mô tả người mới gặp để lại trong tôi ấn tượng sâu sắc: Cậu bé bán vé số:
- Vé số đây! Vé số đây!
Ngồi uống nước cùng đám bạn ven đường, bỗng nghe tiếng rao lanh lảnh, tôi quay lại và thấy một em bé đang bán vé số. Cậu bé này là người tôi mới gặp lần đầu, nhưng những ấn tượng về cậu vẫn hiện hữu sâu đậm trong tâm trí tôi.
Đứa trẻ có vẻ khoảng tám, chín tuổi. Dáng đi của cậu bé làm tôi nhớ đến sự dong dỏng và cao lớn. Cậu mặc chiếc áo sơ mi ngắn tay màu nâu, giống như những đứa trẻ chăn trâu ở quê tôi. Chiếc quần bò lửng của cậu cũng đã bạc màu, sờn ở cả hai đầu gối. Những tia nắng cuối chiều nhẹ nhàng rơi xuống, tạo bóng nhẹ trên chiếc mũ phớt cậu đang đội, hé lộ khuôn mặt đầy đặn năng lượng.
Trên gương mặt đó, đôi mắt tròn to nổi bật, đen láy, trông rất lanh lợi và thông minh, nhưng đầy chút u buồn. Em nhanh chóng chạy qua đường, đến các quầy bán báo và hoa quả, nói chuyện không ngừng, nhưng gặp phải sự từ chối với thái độ lạnh lùng, dửng dưng và ánh mắt lạnh lùng của mọi người, thậm chí là những lời quát tháo. Lúc đó, đôi mắt em buồn bã hạ xuống, gương mặt tràn đầy u buồn.
Những bài Mô tả người mới gặp để lại ấn tượng sâu sắc nhất
Bước đi của em lững thững, từng bước đi đều mang theo nặng nề. Có vẻ như em nghĩ: 'Nếu không bán hết xấp vé số này, tối nay sẽ chẳng có gì để ăn'. Bất ngờ, một ông khách với dáng vẻ to lớn, cao ráo, ngồi trong quán, gọi em lại. Ông ta nhẹ nhàng dò từng số trên vé. Nụ cười của ông rất phấn khích, như một người sắp trúng giải độc đắc. Em bé vẫn đứng đó, đôi mắt long lanh, khuôn mặt tươi tắn đến kỳ lạ. Có vẻ như em đang cầu nguyện để ông khách mua nhiều vé, trúng nhiều, làm cho vé số của em trở nên đắt đỏ hơn.
Khi ông khách thanh toán xong, như một nguồn năng lượng mới, em lại nhanh nhẹn đi chỗ khác, lời rao mời không ngừng. Nhìn thấy vậy, tôi dừng lại, rút ba số tiền cho sáng nay, gọi em lại để mua một vé. Em bé mở rộng cả bộ vé cho tôi lựa chọn, nụ cười trên môi để lộ hàm răng trắng, đều đặn, sau đó em nói:
- Anh Hai chọn số nào? Hay để em lựa cho nghe! Em chọn, chắc chắn may mắn lắm đấy.
Nhanh như cắt, em rút ngay cho tôi một tờ vé. Tôi thanh toán và không quên chúc em bán được nhiều vé số. Em gật đầu cảm ơn với vẻ mặt hạnh phúc. Mặc dù biết rằng có thể sẽ không trúng gì, nhưng tôi vẫn mua, bởi tôi cảm thấy xót xa khi thấy một em bé cùng tuổi phải trải qua những khó khăn, làm việc vất vả hàng ngày. Đối với em, tuổi thơ nên là thời kỳ học hành và vui chơi.
Trên đường về nhà, hình ảnh của em bé bán vé số chiều nay vẫn còn đọng mãi trong tâm trí tôi. Cùng tuổi với tôi, em phải đối mặt với khó khăn và làm việc vất vả để kiếm sống. Nếu ai đó hỏi tôi muốn điều gì nhất, tôi sẽ nói: 'Tôi ước mọi đứa trẻ đều có quyền được học hành'.
8. Mô tả người mới gặp để lại trong em ấn tượng sâu sắc: Chú thợ điện:
Ánh nắng chiều nhẹ nhàng trải dọc con đường về nhà. Trên đường, em bất ngờ nhìn thấy một nhóm chú thợ điện đang tiến hành đo và tháo lắp chiếc công tơ gần khu phố em. Trong đám đó, một chú thợ điện đang leo lên cột điện, chăm chú kiểm tra công tơ.
Đột nhiên, có người gọi tên chú. Đó là chú Hiệp. Em dừng lại để quan sát chú. Chú ấy khoảng ba mươi tuổi, mặc bộ đồ công nhân màu cam phản ánh vóc dáng mạnh mẽ, cao lớn của chú. Khuôn mặt chú vuông vắn, mái tóc đen óng, và làn da ngăm đen như mật ong. Chú trông thật hiền lành.
Bài văn Mô tả chú thợ điện đang làm việc
Thấy em đứng đó nhìn chú, chú mỉm cười thân thiện. Em bước gần và chào: 'Cháu xin chào chú ạ!' Chú nhẹ nhàng vuốt đầu em: 'Cháu ngoan lắm, sau này cháu có muốn làm công việc như chú không?' Em trả lời: 'Cháu chưa biết, nhưng cháu không biết công tơ điện để làm gì ạ!' Chú cười: 'À, công tơ điện dùng để đo lượng điện đã sử dụng cháu ạ!'
Mồ hôi trên áo chú thấm ướt, nhưng chú vẫn miệt mài làm việc. Đôi tay chú linh hoạt, thao thức. Nhìn thấy tinh thần làm việc nghiêm túc của chú, em hiểu ngay chú là một người yêu nghề. Không có những người thợ điện như chú, sửa chữa kịp thời, cuộc sống hàng ngày của mọi người sẽ gặp khó khăn. Chú quay đầu và nói với em: 'Đã muộn rồi, cháu về đi, bố mẹ lo lắng đấy.'
Em giật mình, chú nhắc nhở mới khiến em nhận ra đã muộn. Thôi thì em phải chia tay chú ở đây. Mặc dù bóng dáng chú xa dần, nhưng em sẽ luôn nhớ về chú Hiệp - người thợ điện thân thiện và chu đáo.
9. Mô tả người mới gặp để lại trong em ấn tượng sâu sắc: Cô điều dưỡng:
Trong tuần vừa qua, em phải đến bệnh viện tỉnh để kiểm tra sức khỏe. Tại đó, em gặp một cô y tá điều dưỡng vô cùng dễ thương.
Cô y tá trông trẻ trung, có vẻ chỉ mới khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi. Dáng vóc nhỏ nhắn, tay chân thon gọn. Da của cô trắng mịn như da em bé. Bức tóc cô được buội gọn gàng dưới chiếc mũ y tá trắng. Những sợi tóc nhẹ nhàng xoắn phía trước tạo nên vẻ tinh tế, lòa xòa ra khỏi đường viền của chiếc mũ. Khuôn mặt cô hình trái xoan, đôi mắt lớn, lông mày cong đẹp mắt.
Đôi môi hình trái tim được tô son hồng nhạt, làm cho cô trở nên quyến rũ. Trong bộ áo choàng y tá trắng, cô lộ ra đôi cánh tay thon gọn, bàn tay xinh xắn với những ngón tay thon dài. Cô tự tin đọc tên bệnh nhân, hướng dẫn họ vào phòng khám. Trước khi bác sĩ thăm bệnh, cô y tá đo huyết áp cho bệnh nhân và ghi chép chi tiết vào hồ sơ bệnh án.
Cô thao tác nhẹ nhàng, thành thạo. Cô nhắc nhở bệnh nhân một cách tận tâm: 'Các cô chú hãy cởi áo ra, đo huyết áp xong thì mặc vào nhé.' Cô tận tình hỗ trợ một cụ già, giúp cụ ngồi vào ghế chờ bác sĩ. Cách nói chuyện của cô nhẹ nhàng, dễ nghe. Sau khi bác sĩ kê đơn thuốc, cô cẩn thận hướng dẫn bệnh nhân cách sử dụng và hướng dẫn họ đến quầy thuốc trong bệnh viện để mua thuốc.
Mô tả cô y tá điều dưỡng tại bệnh viện
Đám bệnh nhân đông nhưng cô y tá vẫn làm việc không ngừng, luôn giữ nụ cười tươi trên môi. Khi có bệnh nhân đi nhầm khoa, cô tận tình hướng dẫn họ đến đúng nơi. Thái độ niềm nở của cô thực sự quyến rũ. Với gương mặt xinh xắn, duyên dáng và kiến thức chuyên môn vững về y học, cô y tá tỏa ra vẻ đẹp nhẹ nhàng đầy lòng nhân ái.
Đạo đức nghề nghiệp của cô y tá chính là 'Lương y như từ mẫu' như câu nói trên tường bệnh viện. Sau khi khám bệnh, về nhà, em không thể quên nụ cười hiền dịu của cô y tá. Cô thực sự xinh đẹp. Đó là lúc em nhận ra rằng vẻ đẹp của một người phụ nữ không chỉ đến từ vẻ ngoại hình mà còn từ cách họ đối xử với người khác. Cô y tá em gặp một lần nhưng ấn tượng sâu sắc.
Người y tá điều dưỡng là người hỗ trợ quan trọng của bác sĩ, là người chăm sóc trực tiếp cho bệnh nhân. Ngoài kiến thức chuyên môn, họ còn cần có tấm lòng nhân ái và yêu thương bệnh nhân để hoàn thành nhiệm vụ. Quan sát cách cô y tá làm việc, ước mơ của em trở nên lớn lên và mạnh mẽ hơn. Em quyết tâm học giỏi để có thể thi vào trường Đại học Y, trở thành một người thầy thuốc xuất sắc.
10. Mô tả cậu bé đánh giày:
Cuộc sống mang đến những người gặp gỡ, và trong đó, cậu bé đánh giày đã để lại ấn tượng sâu sắc chỉ sau một lần gặp. Em nhớ mãi về cậu bé đó - một người em chỉ gặp một lần nhưng ấn tượng của cậu bé đã chạm vào trái tim em, khó quên.
Một sáng thứ bảy, khi đi ăn sáng, em gặp cậu bé đánh giày trên đường. Cậu bé nhỏ nhắn, thấp hơn em, có vẻ cũng ít tuổi hơn. Mặc dù trời mới bắt đầu lạnh, cậu bé chỉ mặc chiếc áo thun cộc tay mỏng tang. Quần ngố dài tới đầu gối, đôi chân đeo đôi dép tổ ong to so với kích thước chân của cậu. Khuôn mặt đáng yêu nhưng tan tác bởi ánh nắng mặt trời.
Với bàn chân nhỏ trong đôi dép to, cậu bé đánh giày nổi bật giữa đường phố. Gương mặt của cậu bé đen cháy từ nắng, nhưng đôi mắt tròn và trong vắt là điểm nhấn đáng yêu. Khuôn mặt nhỏ lấm tấm vết bẩn, thể hiện cuộc sống khó khăn. Cậu bé ấy đẹp theo cách riêng, gợi nhắc về sự bền bỉ và trải nghiệm.
11. Mô tả cậu bé đánh giày:
Nhưng điều thu hút ánh nhìn của em là nụ cười tươi rói trên gương mặt của cậu bé. Bạn nhỏ đó toát lên sự yêu đời, dù phải ra ngoài bươn chải kiếm sống từ khi còn rất nhỏ. Cậu bé tiếp cận từng bàn, hỏi mọi người có muốn đánh giày không. Dù bị từ chối, cậu bé vẫn giữ vững niềm vui và chuyển sang bàn khác một cách hạnh phúc.
Thấy cảnh đó, em bảo ba: 'Ba ơi, giày ba bẩn rồi. Gọi cậu bé kia đánh giày cho ba đi.' Ba em nhận ra ý em và gọi cậu bé đến. Cậu bé vui mừng khi được yêu cầu đánh giày. Đôi mắt đen lung linh và nụ cười trên môi như tỏa sáng hơn. Em cảm thấy thương cậu bé, nhỏ tuổi hơn em nhưng phải đối mặt với khó khăn. Em ước rằng tất cả trẻ em có thể có một tuổi thơ hạnh phúc, không phải lo lắng về việc kiếm sống sớm như vậy.
Hình ảnh của cậu bé ấy vẫn hiện về trong tâm trí em khi về đến nhà. Nếu em có một điều ước, em sẽ mong rằng mọi đứa trẻ trên thế giới đều có quyền được sống trong hạnh phúc và thoải mái, không phải chịu đựng những khó khăn từ khi còn rất nhỏ.
12. Tả một người mới gặp nhưng để lại cho em những ấn tượng sâu sắc: Chú công an:
Ngày nào đi học, em thường ngang qua khu vực đó, nơi mà có một chú công an đang làm nhiệm vụ. Chú công an này thường xuyên đứng ở bùng binh, hết lòng điều khiển giao thông tấp nập. Hôm nay, em dừng lại gần chú khi chờ đợi một người bạn, và đây là lần đầu tiên em chính thức quen biết với người này, nhưng ấn tượng của chú đã in sâu trong tâm trí em, khó quên.
Là một chàng trai cao to, vạm vỡ, nước da bánh mật, gương mặt vuông vắn, đôi mắt sáng bóng và nhanh nhẹn. Chú ấy mặc bộ đồ ka-ki vàng sậm, áo ngắn tay với phù hiệu cảnh sát giao thông, bảng tên và đơn vị được đeo rõ ràng. Quần tây gọn gàng, giày đen bóng, và chiếc thắt lưng da màu nâu làm tăng thêm vẻ oai vệ, đĩnh đạc của người cảnh sát giao thông giữ gìn trật tự đường phố. Chiếc mũ cũng được đính kèm với huy hiệu cảnh sát, làm cho chú trở nên oai phong và đẳng cấp.
Chú cảnh sát giao thông này thực sự là một bức tranh sống động với bộ trang phục chính thức và vẻ ngoài lịch lãm. Ánh sáng nhấp nhô trên khẩu súng ngắn gắn bên hông, tạo nên hình ảnh mạnh mẽ và quyết đoán. Mọi chi tiết trên người chú, từ bảng tên đến chiếc mũ, đều phản ánh sự trách nhiệm và uy tín của người cảnh sát này.
13. Tả chú cảnh sát giao thông đang làm nhiệm vụ:
Chú công an đứng như một chỉ huy oai vệ, miệng ngậm còi, hai tay điều khiển nhịp nhàng, làm dòng người và xe cộ trật tự, nề nếp. Thỉnh thoảng, chiếc xe máy vượt vạch, chú thổi còi ra hiệu lùi lại, và chú ấy làm việc với sự nghiêm túc không thiên vị.
Một lần, ba cô gái trên chiếc Honda ồn ào, chú công an với bản lĩnh giơ tay dừng lại. Cô gái xin lỗi khi nhận biên lai phạt, và chú cười nhẹ, nhắc nhở họ tuân thủ luật giao thông. Sự nhẹ nhàng nhưng quyết đoán của chú làm cho mọi tình huống được giải quyết một cách trơn tru.
Chú công an mỉm cười khi phạt, và lời nhắc nhở như lành lạnh. Chú ấy làm việc hiệu quả, đảm bảo không có tai nạn xảy ra. Phong cách làm việc của chú khiến em kính phục, và em ao ước sau này có thể theo đuổi sự nghiệp cảnh sát giao thông.
14. Tả chú công an giao thông đang làm nhiệm vụ:
15. Tả một người mới gặp 1 lần nhưng để lại cho em những ấn tượng sâu sắc: Bác sĩ:
Bệnh viện trước đây là nỗi ám ảnh của em, nhưng khi gặp bác sĩ Hùng, tất cả đã thay đổi. Bác sĩ chăm sóc bệnh nhân với sự tận tâm khiến em thay đổi suy nghĩ về bệnh viện. Bác sĩ Mạnh Hùng, một người em mới gặp nhưng ấn tượng sâu sắc.
Phòng em có nhiều bệnh nhân, nhưng bác sĩ Mạnh Hùng là người đáng tin cậy. Anh ta, với dáng vóc to lớn, tóc bạc phơ, và ánh mắt sáng, làm việc nhanh nhẹn. Bác sĩ mặc bộ áo khoác trắng sạch sẽ, và bàn tay anh ta mềm mại nhưng mát lạnh. Cách bác sĩ nói chuyện ấm áp như giọng của người cha.
Bác sĩ đặt tay lên trán em, nhắc nhở em uống thuốc để sớm khỏi bệnh. Sự quan tâm và lời động viên của anh ta làm cho em cảm thấy an tâm. Bác sĩ hứa rằng em sẽ sớm hồi phục và trở lại học, điều này làm lòng em ấm áp. Em tin tưởng vào bác sĩ Mạnh Hùng.
Bác sĩ Mạnh Hùng chăm sóc bệnh nhân một cách tận tụy. Hỏi thăm về tình trạng của bạn Long, bác sĩ kiểm tra kỹ lưỡng và đưa ra lời khuyên hữu ích. Anh ấy tận tâm và chuyên nghiệp, làm cho mọi người tin tưởng. Bác sĩ Mạnh Hùng thật sự xứng đáng với danh hiệu thầy thuốc như mẹ hiền.
Với sự ân cần, tận tụy, bác sĩ Mạnh Hùng đánh bại mọi khó khăn để chăm sóc cho mọi bệnh nhân. Tất cả đều tin tưởng và khen ngợi anh ấy, xem anh ấy như người thầy thuốc đáng kính. Em cảm ơn bác sĩ Hùng vì sự quan tâm và chăm sóc tận tình, giúp em nhanh chóng hồi phục.
14. Tả một người mới gặp nhưng để lại cho em những ấn tượng sâu sắc: Người thợ xây:
Hàng ngày, em đi qua công trường xây dựng và gặp thợ xây chú Hưng. Ánh mắt của chú luôn tràn đầy niềm vui và tự tin. Lần đầu gặp chú, em đã cảm nhận được sự nghị lực và tính cách tích cực của người thợ xây. Chú Hưng để lại trong em ấn tượng sâu sắc.
Thân hình mạnh mẽ của chú thợ xây bước lên giàn giáo, sẵn sàng bắt tay vào công việc hàng ngày. Chú cúi xuống, tay chủ động xúc vữa lên hàng gạch mới xây. Bằng sự tập trung và kỹ thuật, chú lần lượt xếp từng viên gạch hồng tươi, điều chỉnh chính xác từng đường nét. Khi gặp khoảng trống cuối hàng, chú lấy lưỡi bay chặt bớt, sử dụng cán bay để đảm bảo mọi viên gạch nằm chặt vào nhau.
Chú thợ xây cẩn thận lấy vữa, đầy khe trống và làm việc một cách tỉ mỉ, tránh gây mất vữa. Bàn tay thô ráp nhưng khéo léo, đều đặn và chính xác. Chú làm việc chăm chỉ, hòa mình vào công việc mà quên mất tiếng ồn xung quanh. Đôi khi chú dừng lại, lấy dây dọi để đảm bảo bức tường xây đứng thẳng tắp.
Bài văn Tả chú thợ xây
Khi công việc hoàn thành, chú ngồi nghỉ một chút rồi gọi vang: 'Công trình này đã xong!'
- Gạch!
- Vữa!
Chú nhảy nhót bắt gạch liên tục từ trên cao, như thủ môn lanh lợi bắt bóng, sắp xếp mỗi viên gạch vào vị trí đúng đắn. Xô vữa nặng được kéo lên, chú tiếp tục công việc. Mặt trời nâng cao, bức tường xây lên cao, lưng chú to bè bóng và cánh tay mạnh mẽ nổi bật.
Chú vui vẻ huýt sáo, âm nhạc nhẹ nhàng như muốn xua đi nắng gay gắt. Nhìn chú làm việc đầy khéo léo và nỗ lực, em ước rằng nếu em là họa sĩ, em sẽ vẽ một bức tranh tôn vinh sự khó nhọc và mạo hiểm của người thợ xây, những người tạo nên những ngôi nhà vững chãi, đứng vững trước gió bão và thời gian. Những công trình đó là tổ ấm hạnh phúc cho nhiều gia đình, trong đó có gia đình của em.
Em hy vọng sẽ có máy móc thay thế cho công việc đòi hỏi sức người của những người thợ xây, giúp họ giảm vất vả và rủi ro khi làm việc ở độ cao.
14. Tả một người mới gặp nhưng để lại cho em những ấn tượng sâu sắc: Cô lao công:
Mỗi người trong xã hội đều đóng góp một phần công sức qua công việc của mình. Bên cạnh những nghề được biết đến và tôn trọng như bác sĩ, giáo viên, và công an, còn có những người làm công việc quan trọng mà thường ít ai để ý, như các bác bảo vệ, cô lao công, ... Họ xứng đáng nhận được sự coi trọng và đánh giá từ xã hội.
Trong một buổi chiều dạo chơi với mẹ ở công viên thủ lệ, em chú ý đặc biệt đến chị lao công đang làm vệ sinh ven đường. Chị có vẻ rất khác biệt, khoảng 30 tuổi, với dáng vóc phúc hậu. Chiếc áo xanh và quần bó ống cùng màu làm nổi bật vóc dáng chị. Mặc dù bộ quần áo đã phai màu, nhưng chị vẫn trông rất gọn gàng.
Với mái tóc dài óng ả, chị như một hình ảnh của thiếu nữ lãng mạn trong những bộ phim cổ trang. Tóc chị được buộc gọn cao trên đỉnh đầu, thêm phần gọn gàng. Bên trên đầu, chiếc mũ bảo hộ màu vàng tươi sáng tạo điểm nhấn. Mặc dù chị đeo khẩu trang, nhưng làn da ngăm ngăm vẫn toát lên sức sống. Mỗi ngày, chị làm vệ sinh đường phố, làm cho làn da của chị không thể trắng bóc nhưng lại khỏe mạnh và tràn đầy năng lượng.
Bài văn Tả cô lao công đang dọn vệ sinh
Khi chị tháo khẩu trang, em có cơ hội ngắm nhìn kỹ hơn vẻ đẹp trên khuôn mặt chị. Đôi mắt chị lớn, sáng lấp lánh, với đôi lông mày đen được tỉa gọn. Đôi môi luôn mỉm cười rạng ngời, tạo cảm giác chị rất thoải mái và hạnh phúc trong công việc. Bàn tay thoăn thoắt cầm chiếc chổi tre, chị nhẹ nhàng lau dọn mặt đường, thu gọn rác vào một góc rồi đưa vào thùng.
Mỗi bước đi, chị kéo theo chiếc xe đựng rác. Mọi động tác đều nhanh nhẹn và linh hoạt. Chẳng bao lâu sau, mặt đường trở nên sạch sẽ, thoáng đãng, không còn một chiếc lá khô nào hay bất kỳ rác thải nào nữa. Bất chấp nắng hay mưa, chị luôn cống hiến, miệt mài cho công việc của mình.
Chị công nhân mà em bất ngờ gặp đã ghi lại nhiều dấu ấn trong tâm hồn em. Công việc của chị thật ý nghĩa đối với cộng đồng, và chị xứng đáng nhận được sự tôn trọng từ mọi người. Em sẽ cố gắng học hỏi để có thể đóng góp cho xã hội như chị vậy.
Bài văn Tả một người mới gặp nhưng để lại ấn tượng sâu sắc: Chú công nhân
Hè lớp bốn, gia đình em chuyển đến nhà mới. Mọi thứ được bố mẹ làm mới, từ lúc em quan sát chú công nhân của SCTV làm việc. Dù mới gặp chú lần đầu nhưng ấn tượng mà chú để lại vô cùng sâu sắc.
Chú công nhân khoác áo đồng phục xanh dương đặc trưng của SCTV TP.HCM. Được chú béo tròn, cân đối: cao, vai rộng, cánh tay săn chắc. Khuôn mặt trầm tĩnh, đôi mắt to hiền làm nổi bật vẻ trầm lặng của chú. Chú có vẻ như đã trải qua nhiều khó khăn và chất phác trong từng động tác làm việc.
Da chú công nhân có màu đen ngăm, tóc dày cháy nắng giấu sau chiếc mũ nhựa công nhân. Chú tự giới thiệu là chú Tân và ngay lập tức bắt tay vào công việc. Đầu tiên, chú kiên trì thắt dây nịt bảo hiểm rồi bắt đầu làm việc với dây cáp.
Lên cột điện, chú nhanh chóng kéo dây cáp từ đầu mối, trải qua mỗi góc cạnh nhà em. Chú Tân thực hiện mọi động tác với sự nhanh nhẹn và lành nghề. Những dụng cụ làm việc của chú đơn giản, chỉ có dây cáp quang, kìm, và một số tuốc-nơ-vít.
Chú sử dụng kìm cắt dây và tuốc-nơ-vít để kết nối dây cáp vào ti-vi. Toàn bộ công việc chỉ mất khoảng bốn mươi phút. Khi xong, chú kiểm tra kết quả bằng cách bật ti-vi, điều chỉnh hình ảnh sao cho rõ nét và màu sắc tốt. Chú công nhân lập tức viết hợp đồng và mẹ em thanh toán tiền. Chú lịch sự chào mừng mẹ em và rời khỏi nhà.
Qua quan sát công việc của chú công nhân kéo cáp quang, em rất phấn khích và học được nhiều kiến thức mới. Em chân thành cảm ơn chú công nhân đã phục vụ tận tình cho gia đình. Nhờ có chú, gia đình em chỉ mất một ngày sau khi chuyển nhà đã có truyền hình cáp để xem. Các công nhân là tấm gương cho chúng em học tập, và em sẽ cố gắng rèn luyện kỹ năng để sau này có thể phục vụ mọi người tốt hơn.
Cô Nga - bác sĩ tận tâm, để lại trong em ấn tượng sâu sắc. Áo bờ lu màu trắng, quần trắng, mũ trắng, trên ngực cô là hàng tên màu xanh đậm: Bác sĩ Nguyễn Phương Nga. Vẻ đẹp giản dị như bông hoa trắng cao quý. Cô có dáng đi nhanh nhẹn, khuôn mặt hình trái xoan hiền hòa.
Em bị sốt, mẹ đưa vào bệnh viện, gặp cô Nga - bác sĩ giỏi. Dù mới gặp lần đầu, cô để lại ấn tượng về tâm huyết. Cô mặc áo bờ lu, trước ngực là tên: Bác sĩ Nguyễn Phương Nga. Vẻ đẹp giản dị, như hoa trắng thanh cao. Cô nhanh nhẹn, khuôn mặt xoan tròn hiền lành.
Trang phục trắng của cô Nga tạo nên vẻ đẹp tinh khôi. Bác sĩ mang tên Nguyễn Phương Nga, với đôi mắt đen láy quyến rũ. Cô nhẹ nhàng đến bệnh nhân, sờ tay lên trán, làm việc thoăn thoắt. Bàn tay nhỏ nhắn của cô đo tim, đo huyết áp cho bệnh nhân.
Cô Nga - hình ảnh bác sĩ tận tâm. Trang phục trắng, tên Bác sĩ Nguyễn Phương Nga nổi bật. Vóc dáng nhanh nhẹn, khuôn mặt hình trái xoan thật hiền hòa. Điểm đặc biệt là đôi mắt đen láy, tương tự như đôi mắt của cô giáo em. Cô nhẹ nhàng đến từng bệnh nhân, làm việc thoăn thoắt với đôi bàn tay nhỏ nhắn.
Cô Nga xắn tay áo bệnh nhân, bàn tay nhẹ nhàng đặt ống nghe, bóp đều vào ống cao su. Kim đồng hồ nhích dần, cô ghi kết quả vào sổ khám. Lấy ống nghe đeo trên cổ kiểm tra tim mạch, sau đó phát thuốc và tiêm cho người bệnh.
Cô Nga, bác sĩ tận tâm, tiêm thuốc đồng thời động viên người bệnh vơi đi đau đớn. Hướng dẫn tỉ mỉ, niềm nở, không khó chịu. Thái độ của cô khiến ai cũng cảm thấy động viên. Cô Nga - 'lương y như từ mẫu'.
Hình ảnh cô Nga ấn tượng với em. Em sẽ cố gắng học tập để trở thành một bác sĩ như cô Nga.
"""""---HẾT""""""
Bài tả về một người mới gặp giúp em rèn luyện kỹ năng viết tả người, nhưng bài Tả buổi biểu diễn của nghệ sĩ ca nhạc sẽ mở rộng thêm cho khả năng viết văn của các em.