Niềm cô đơn của những người trưởng thành là khi họ muốn trốn nhưng không ai tìm thấy họ.
Trốn đi là cách để người ta chứng minh cho niềm đau cô đơn của họ.
Đen - Bài học về sự tìm kiếm và trốn chạy.
Câu hỏi này thường xuất hiện trong tâm trí tôi khi tôi không thể ngủ vào ban đêm, hoặc khi tôi đang lái xe dài 14km để đi học, và cả khi tôi đang canh chừng một bữa ăn đang nấu chín.
Tôi tự hỏi những người tôi từng gặp đang làm gì bây giờ? Liệu họ có nhớ đến tôi không? Hay những người ở lại bên tôi có ở mãi không?
Những điều về tình bạn...
Tình bạn là điều quý giá nhất, phải không? Đối với tôi là vậy. Tôi luôn cảm thấy may mắn khi có những người bạn đã bên cạnh tôi qua sáu năm. Người ta thường nói rằng tình bạn kéo dài năm năm thì đa số sẽ trở thành bạn tri kỉ.
Những kỷ niệm về tình bạn từ thời thơ ấu thường nhạt nhòa nhưng lại có ý nghĩa lớn với tôi. Chỉ còn lại hai trong số nhiều người bạn đến thăm, nhưng chúng tôi luôn nhớ đến nhau, hẹn nhau và luôn cười khi gặp mặt dù không liên lạc thường xuyên.
Cấp hai, chỉ có một người bạn mà tôi vẫn liên lạc. Thời đó chúng tôi mới bắt đầu tìm hiểu về Facebook, Instagram và may mắn là có những người bạn khác cũng trong danh sách bạn bè. Mặc dù không liên lạc thường xuyên nhưng chúng tôi hiểu rằng đã có những thời kỳ khó quên cùng nhau dù không còn tiếp xúc thường xuyên như trước.
Con số không tròn trĩnh là một kỷ niệm quý giá với bạn thân cấp ba của tôi. Tôi không thân với ai, và những kỷ niệm thân thiết của tôi đều chỉ là quá khứ hoặc thoáng qua. Nhưng với tôi, có một người bạn cấp ba thực sự quan trọng mà tôi luôn nhớ về họ, vì vẫn còn những điều chưa hoàn thành. Đôi khi, tôi lo sợ rằng mình sẽ quên đi người bạn này...
Một tình bạn mà tôi coi là điều may mắn nhất. Đó là mối quan hệ qua mạng, gồm khoảng bảy người, nhưng chúng tôi đều có chung sở thích với nhóm nhạc SNSD và đó là lý do khiến chúng tôi kết bạn. Đã từ bảy, tám năm trôi qua và mặc dù chúng tôi ở xa nhau, từ Sài Gòn, Hà Nội, Cần Thơ, nhưng chúng tôi đã có những chuyến du lịch cùng nhau đến Đà Nẵng, Vũng Tàu,... Dù lần đầu gặp nhau chỉ là mặt lạ, nhưng sau đó, chúng tôi trở nên thân thiết như những người đã từng trò chuyện với nhau từ lâu. Tôi thực sự biết ơn vì đã có một tình bạn đẹp như thế...
Những chuyện đến và đi của tình yêu...
Tôi đơn giản định nghĩa tình yêu của mình với hai từ: 'may mắn'. Tôi chỉ cần trải qua hai mối tình để hiểu được điều này.
Chuyện tình đầu tiên của tôi có thể được mô tả là hài hước. Chúng tôi hợp nhau từ tính cách đến sở thích, thậm chí cùng học từ mẫu giáo đến đại học. Tuy nhiên, có lẽ do quá thân quen nên tôi nhầm lẫn giữa tình yêu và tình bạn. May mắn là chúng tôi vẫn duy trì mối quan hệ, đi chơi cùng nhau, thưởng thức cà phê với bạn bè và thậm chí lang thang Sài Gòn để chụp hình.
Chuyện tình thứ hai có vẻ hài hước hơn khi người đó đã biến mất mà không ai biết nơi đi. Tôi đã tìm kiếm trên Facebook và các mạng xã hội khác mà không tìm thấy dấu vết. Tôi thậm chí đã hỏi bạn bè cùng lớp với người đó từ thời tiểu học nhưng họ cũng không biết gì. Tin tức gần đây tôi biết là người đó đã đậu đại học Y khoa Phạm Ngọc Thạch...
Chuyện tình hiện tại có lẽ không phải là một câu chuyện mà tôi mong đợi. Chúng tôi đã bên nhau hơn 6 năm và giữ mối quan hệ một cách kín đáo. Thỉnh thoảng, tôi đăng những bức ảnh kỉ niệm trên mạng xã hội nhưng không công khai. Đó có lẽ là bí quyết giữ cho mối quan hệ của chúng tôi. Mình chúng tôi không hoạt động nhiều trên Facebook hoặc Instagram. Một lần nữa, tôi muốn biết ơn vì đã có may mắn gặp được tình yêu này...
'Tình yêu của chúng ta giống như gió. Tôi không thể nhìn thấy nó, nhưng tôi có thể cảm nhận được.' - A Walk to Remember
Đến, đi của những mối quan hệ...
Khi còn nhỏ, tôi nghĩ nhiều bạn bè là điều tốt, nhưng sau này mới hiểu chỉ có một số ít người thực sự quan trọng. Thậm chí khi gặp lại những người cũ, chỉ còn những kỷ niệm về quá khứ.
Cũng như trong công việc, mặc dù có những thời điểm gần gũi, nhưng khi mọi việc kết thúc, mối quan hệ cũng rơi vào lặng thinh. Danh sách bạn bè trên mạng xã hội cũng chỉ là những kí ức.
Tôi lo lắng khi lớn lên, sợ mất đi những mối quan hệ quan trọng và những người đi qua cuộc đời.
Nhưng cuối cùng...
Không ai ở mãi một chỗ, không ai đi mãi một đường. Việc có người đến và rời đi là điều tự nhiên để con người có thể tiến bước trên hành trình đời mình.
Tình bạn có lúc dễ dàng hình thành, chỉ cần vài câu chuyện và tiếng cười. Nhưng khi thân thiết hơn, ý nghĩa của nó cũng sâu hơn. Bạn không phải lúc nào cũng mãi mãi, nên thay vì suy nghĩ về quá khứ, tôi thích tập trung vào những niềm vui và kỉ niệm đẹp với những người bạn thân.
Như trong mối tình, không phải ai cũng có thể là bạn với người yêu cũ. Mỗi người có cách riêng để xử lý tình huống đó. Nếu không thể quên được, hãy cho mình thời gian để đối diện và tiếp tục điều quan trọng trong cuộc sống.
Sau nhiều trải nghiệm, tôi học được cách đặt mối quan hệ xã hội vào đúng vị trí. Trong các mối quan hệ này, mình nên đặt bản thân trên hết vì không biết ai sẽ ra đi và ai sẽ ở lại.
Tôi không quá quan tâm đến việc unfriend hay block những người không hợp, chỉ đơn giản vì tôi muốn giữ tinh thần thoải mái và không mất thời gian vào những điều không quan trọng.
Chuyện “đến, đi, và ở lại” mang lại cho tôi nhiều suy nghĩ nhưng cũng giúp tôi hiểu rõ hơn về việc trân trọng và giữ gìn những điều quý giá trong hiện tại.
Tôi biết cảm giác cô đơn dưới cơn mưa.
Chúng ta cần ai đó để ở lại bên cạnh.
Ai đó ở lại bên cạnh như trong Vancouver Sleeps, trong bộ phim The Good Doctor.
Tác giả: Bảo Trâm