Trong Cuộc Sống, Có Những Câu Chuyện, Có Những Khó Khăn, Cũng Có Những Khoảnh Khắc Im Lặng... Tôi Luôn Xem Cuộc Đời Như Một Chuyến Đi, Dù Chỉ Đã Đi Được 1/5 Con Đường, Nhưng Tôi Luôn Cảm Thấy Rằng, Dù Ở Hiện Tại Hay Khi Sắp Kết Thúc Cuộc Hành Trình, Mọi Thứ Luôn Chờ Đợi Ở Phía Trước.
Ừ, Cuộc Đời Chính Là Những Chuyến Đi.
Khi Nói Về Một Chuyến Đi, Ta Nghĩ Đến Sự Phiêu Lưu, Cảm Giác Của Những Điều Sắp Đến, Cảnh Vật Xung Quanh, Và Âm Thanh Của Mỗi Bước Đi. Nhưng Thật Đáng Tiếc, Những Điều Đó Thường Ẩn Sau Bức Màn. Với Mỗi Người Trẻ, Như Tôi, Cách Nhìn Về Một Cuộc Hành Trình Dài Như Cuộc Đời, Và Những Sự Kiện Xảy Ra Xung Quanh, Đều Có Sự Khác Biệt. Cuộc Sống Rơi Rớt Vào Những Ngày Buồn, Những Ngày Tẻ Nhạt Hay Những Ngày Lo Sợ. Những Yếu Tố Như Học Hành, Gia Đình, Bạn Bè Thường Không Thể Kiểm Soát. Vì Vậy, Những Người Như Tôi Thường Chọn Cách Lãng Quên, Vượt Qua Khó Khăn Và Hy Vọng Tìm Kiếm Thời Gian Cho Bản Thân. Nhưng Điều Đó Không Phải Là Một Cuộc Hành Trình. Vì Một Cuộc Hành Trình Là Phải Trải Nghiệm, Chấp Nhận Những Khó Khăn Và Tiến Lên. Còn Hiện Tại, Với Nhiều Người, Cuộc Sống Chỉ Là Một Vòng Lặp Không Hướng.
Nguồn: googleVòng Cuốn Cuộc Đời
Nhìn Cuộc Đời Như Một Thế Giới, Không Phải Phía Trước Hay Phía Sau, Mà Là Xung Quanh. Vì Trước Sau Đều Giống Nhau. Tôi Từng Suy Nghĩ Về Cuộc Đời Như Thế, Khá Tiêu Cực. Cuộc Sống Nhàm Chán, Chúng Ta Có Gì? Chúng Ta Bị Bao Bọc Bởi 4 Bức Tường, Mỗi Ngày Trôi Qua Không Khác Biệt. Mục Tiêu Chỉ Là Học Cho Xong, Điểm Thấp Lên Thấp Xuống, Không Có Ý Định Tiến Bộ. Mối Quan Hệ Chẳng Có Dấu Ấn, Gia Đình Hay Bạn Bè, Mọi Thứ Cứ Như Thế, Lặp Đi Lặp Lại, Không Thay Đổi. Mọi Thứ Quay Về Điểm Xuất Phát. Dù Tiêu Cực Nhưng Thực Ra Đó Là Khoảng Thời Gian Chờ Đợi, Khi Chúng Ta Chưa Sẵn Sàng Đón Nhận. Lúc Đó, Dễ Rơi Vào Niềm Vui Ngắn Hạn, Chờ Đợi Một Điều Gì Đó Đến...
Nguồn: google
Một Bình Minh Mới Cho Cuộc Đời
Đây Là Thời Điểm Không Còn Vòng Cuốn, Chúng Ta Bước Vào Một Giai Đoạn Mới, Mọi Thứ Sẽ Không Còn Nhàm Chán. Có Thể Đây Là Lúc Phải Lựa Chọn, Nhưng Có Thể Bạn Không Tránh Khỏi. Dù Sao, Hãy Lựa Chọn Khôn Ngoan Và Vui Vẻ. Nói Là Bình Minh Của Cuộc Đời, Nhưng Thực Ra Cuộc Đời Có Rất Nhiều Bình Minh, Cũng Có Rất Nhiều Hoàng Hôn. Chúng Ta Chỉ Cần Bước Vào, Cố Gắng Làm Điều Gì Đó, Rồi Cuối Cùng Là Tận Hưởng Những Khoảnh Khắc Cuối Cùng. Với Đời Học Sinh, Đó Có Thể Là Kỳ Thi, Sự Kiện Lớn. Đó Cũng Giống Như Một Đồ Thị, Đạt Cực Đại Rồi Trở Về 0. Những Chặng Đường Như Thế Thường Khiến Chúng Ta Phải Làm Nhiều Hơn, Nghĩ Nhiều Hơn, Cảm Nhận Nhiều Hơn. Có Lúc Muốn Bỏ Cuộc Nhưng Rồi Lại Cố Gắng Vượt Qua. Và Khi Vượt Qua, Lại Có Phần Nuối Tiếc Và Vấn Vương Những Kỷ Niệm Đẹp. Thực Sự, Chúng Ta Không Biết Cách Tận Hưởng.
Kể về bản thân một chút, tôi muốn chia sẻ về 2 trải nghiệm, 2 hành trình, 2 bình minh. Một là kỳ thi học sinh giỏi đã qua gần 2 năm trước, một kết thúc không như ý, và cái thứ hai là hiện tại, khi tôi đang đối mặt với nhiều thách thức. Trước mắt là sự kiện gây quỹ cho dự án học sinh của chúng tôi, và sau đó là kỳ thi THPT quốc gia. Một câu chuyện chưa kết thúc.
Ngày hoàn thành kỳ thi học sinh giỏi, mọi thứ trải qua không khác biệt nhiều với tôi, người thường xuyên tham gia các kỳ thi. Nhưng có những điều đặc biệt khiến tôi nhớ mãi, như kỳ thi cuối cấp 2. Dù chỉ còn 2 tháng, nhưng chúng tôi đã cùng nhau tạo ra nhiều kỷ niệm đáng nhớ. Cảm giác tiếc nuối vẫn còn đọng mãi trong tâm trí.
Chỉ sau khi mọi thứ kết thúc, ta mới có thể nhìn lại và cảm thấy hài lòng. Dù kết quả có ra sao, chúng ta đã cố gắng để có một khoảnh khắc đẹp.
Về thời điểm hiện tại, tôi đang trải qua một hành trình mới. Dù không biết kết quả sẽ ra sao, nhưng tôi quyết không bỏ lỡ bất kỳ khoảnh khắc nào. Đang dần tiến gần tới kỳ thi và tốt nghiệp, tôi chờ đợi một hoàng hôn mới cho cuộc hành trình của mình.
Sẽ đến một ngày hoàng hôn cho mỗi cuộc đời.
Có khởi đầu thì sẽ có kết thúc. Thường ta không chuẩn bị tinh thần cho những lúc chia ly, và khi đến, ta chỉ nhìn nó qua đi như chưa từng có. Nhưng mọi thứ không đều buồn tủi như vậy. Bình minh đẹp bấy nhiêu, hoàng hôn cũng thế. Chúng ta cần những khoảnh khắc nghỉ ngơi, ngắm nhìn lại quá khứ. Hoàng hôn có thể buồn, nhưng cũng là một phần của cuộc sống. Kết thúc chỉ là một phần trong số nhiều cảm xúc của cuộc sống.
Những câu chuyện về kết thúc thường nhắc nhở ta về bình minh đã qua, về những thời điểm ta đã sống hết mình. Có những lúc, ta mong muốn kết thúc sớm, nhưng khi nó đến, ta lại muốn níu giữ. Mỗi lần đó, ta gom góp lại những kỷ niệm, những gì đáng nhớ để không hối tiếc.
Hoàng hôn cũng là sự chuẩn bị cho bình minh tiếp theo. Cuộc sống không tồn tại mãi mãi, và kết thúc là một phần của nó. Chúng ta phải trải qua mọi cảm xúc để thực sự sống. Dù có gì xảy ra, hãy đón nhận và không hối tiếc.
Khi gần kết thúc, ta nên hoàn thành những điều còn dang dở, chuẩn bị cho một cái kết trọn vẹn. Cuộc sống cũng sẽ kết thúc, nhưng quan trọng là ta đã sống đúng chứ không phải là kết quả cuối cùng.
Cuộc đời có thể là một vòng xoáy, có thể là một cuộc hành trình, và đôi khi cả hai.
Điều quan trọng nhất trong cuộc sống là không bao giờ từ bỏ, bởi khi bạn từ bỏ, mọi thứ sẽ kết thúc ngay lập tức. Nhưng nếu bạn kiên nhẫn và không từ bỏ, sẽ luôn có những khoảnh khắc đẹp đẽ đang chờ đợi bạn, suốt cuộc đời này.Mỗi chặng đường trong cuộc sống đều bắt đầu và kết thúc. Nhưng quan trọng nhất là bạn phải mỉm cười với mỗi kết thúc, vì đó là cơ hội để bắt đầu lại. Cuộc sống thực sự không biết trước điều gì sẽ xảy ra, nhưng hãy cố gắng để không hối tiếc với bất kỳ điều gì đã từng trải qua.