Tình yêu ở tuổi 27 thế nào nhỉ? Bạn mình nói rằng 27 tuổi dễ tính hơn nhưng thật ra lại khó yêu hơn. Theo mình, ở tuổi này, ta tỉnh táo hơn nên khó bước vào tình yêu hơn trước.
“Mình 27 tuổi rồi, chưa từng yêu ai, nếu có yêu thì cũng chẳng còn gọi là tình đầu nữa bạn ạ!”
Đó là cô bạn mình, vừa bước sang tuổi 27, mọi người khen cô ấy dễ nhìn, vui vẻ và cầu tiến trong công việc. Thế nhưng, cô ấy vẫn chưa từng bước vào một mối quan hệ yêu đương. Người thì bảo cô ấy nên yêu nhanh để có người chăm sóc, người lại khuyên cô ấy tận hưởng sự độc thân trước khi tình yêu và gia đình đến với nhiều trách nhiệm.
Cô ấy cười lớn, nói rằng sẽ đợi “thiên ý”. Dù có lúc lo lắng về chuyện độc thân, nhưng mình biết chắc rằng cô bạn mình sẽ không yêu chỉ để yêu.
Ở tuổi này, sau vài năm trải nghiệm các mối quan hệ xã hội, nghe nhiều câu chuyện tình yêu, ta thường hỏi nhau: “Tình đầu năm bao nhiêu tuổi? Vui không?”. Câu hỏi ấy như một thói quen, giúp kéo dài cuộc trò chuyện và tạo sự thân thiết nhanh hơn.
Hôm nay, khi nghe cô bạn chia sẻ như vậy, mình cũng tự hỏi: 27 tuổi không thể có tình đầu sao, hay phải giấu chuyện mình đã yêu để đỡ ngại? Nhưng nghĩ kỹ lại, mình hiểu ý bạn không phải thế.
Nhớ lại năm 17 tuổi, tình yêu của chúng ta thế nào nhỉ? Khi đó, chúng ta chỉ là những học sinh, thích nhau chẳng vì lý do gì đặc biệt. “Tớ thích cậu, làm bạn gái tớ nhé?” Nếu đối phương cũng thích mình, chúng ta thành đôi. Sau đó là những buổi trò chuyện thâu đêm, đi chơi cùng nhóm bạn rồi dính lấy nhau, đôi khi nói dối bố mẹ đi học để hẹn hò riêng... Chúng ta nói về học hành, tương lai sẽ học trường nào, làm nghề gì, về việc kết hôn và hạnh phúc sau này. Mọi thứ ở “thì tương lai” thật đẹp. Mình ngưỡng mộ những “happy ending” từ đồng phục tới áo cưới, chắc hẳn họ đã nỗ lực rất nhiều.