Longyearbyen, là một thành phố giữa cực Bắc của Trái đất, nơi mà cái chết không thể đến.
Ở phía Bắc cực đất nước Na Uy, có một thị trấn độc đáo có tên Longyearbyen. Một nơi trở nên nổi tiếng với lệnh cấm kỳ lạ: không ai được chết.
Sinh, lão, bệnh, tử, luật lệ tất yếu của tự nhiên. Nhưng tại sao lại có một hiện tượng lạ như vậy?
Lệnh đặc biệt này không có chỗ nào khác.
Longyearbyen, thị trấn đông dân nhất trên quần đảo Svalbard, Na Uy. Nằm giữa những đảo xa xôi và đóng băng ở Bắc Cực, nơi được biết đến như 'thị trấn cực Bắc của thế giới'.
Từ cuối tháng 10 đến tháng 1, mặt trời biến mất hoàn toàn ở đây. Vào cuối mùa hè, mặt trời không bao giờ lặn. Nhiệt độ luôn dưới mức đáng kinh ngạc, có thể xuống đến -10 độ C. Điều này đã gây ra một sắc lệnh đặc biệt của chính quyền địa phương.
Theo đó, người dân của thị trấn không được phép chết. Trong hơn 70 năm, Longyearbyen đã cấm chôn cất do nhiệt độ thấp và lớp băng vĩnh cửu. Đặc biệt, lớp băng ở Longyearbyen không bao giờ tan chảy, ngay cả vào mùa hè. Điều này khiến các thi thể được chôn cất không bao giờ phân hủy.
Vào khoảng năm 1917-1920, Longyearbyen chịu đựng một trận dịch bệnh khủng khiếp. Sau 13 năm, chính quyền nhận ra rằng các thi thể từng được chôn cất vẫn còn nguyên vẹn. Lo sợ về một làn sóng dịch bệnh mới, họ quyết định đóng cửa nghĩa trang và cấm chôn cất thêm. Các cây thánh giá vẫn đứng tại nghĩa trang như những đài tưởng niệm.
Longyearbyen có khoảng 2.000 cư dân, nhưng không có viện dưỡng lão và trong trường hợp bệnh nặng, chính quyền phải chuyển bệnh nhân đến bệnh viện gần nhất cách đó 2 giờ bay. Sinh con gần như không thể xảy ra ở thành phố này. Phụ nữ mang thai phải di chuyển đến đất liền 3 tuần trước khi sinh. Bệnh viện nhỏ trên đảo chỉ hoạt động trong tình huống khẩn cấp.
Bạn có thể làm việc đến tuổi già ở Longyearbyen, nhưng khi bạn chuẩn bị nghỉ hưu, bạn phải trở về đất liền.
Hơn 60% diện tích đất bị băng phủ kín, không có cây cỏ hoặc thảm thực vật nào khác ngoài rêu và địa y. Đây là hai loài duy nhất có thể sống sót trong điều kiện khí hậu nghiêm trọng của Longyearbyen.
Gấu Bắc Cực, tuần lộc và chó Husky là những vật liệu vận chuyển phổ biến để di chuyển trên tuyết. Xe trượt tuyết là phương tiện giao thông phổ biến nhất.
Sống ở đây là một trải nghiệm không dễ dàng.
Longyearbyen, bị bao phủ bởi băng tuyết quanh năm, đang trải qua sự biến đổi khí hậu rõ rệt. Theo thống kê từ Viện địa cực Na Uy, sự nóng lên ở đây nhanh gấp 6 lần so với trung bình toàn cầu.
Nhà thờ trên đảo Svalbard là một tòa nhà gỗ màu đỏ với viền trắng sáng. Linh mục Siv Limstrand, người ở đây trong 3 năm, đã bị sốc bởi tác động của biến đổi khí hậu mà bà chứng kiến.
Limbstrand nói: 'Mỗi Chủ nhật, khi chúng tôi tụ họp để cầu nguyện, một phần của lời cầu nguyện của chúng tôi luôn là về biến đổi khí hậu và các mối đe dọa mà nó mang lại'.
Dù không có chiến tranh hay nạn đói, cuộc sống ở đây vẫn đầy bất an. Mỗi khi ra ngoài, người dân phải mang theo súng để đề phòng gặp gấu bắc cực.
Băng tan dần làm thu hẹp khu vực săn mồi của gấu trắng. Chúng khó tìm thấy hải cẩu hơn, nên phải tìm kiếm thức ăn ở những nơi không ngờ. Thậm chí, chúng phải săn tuần lộc - một con mồi không phải của chúng.
Nhiệt độ cao gây ra hiện tượng tan băng nhanh chóng. Nguy cơ tuyết lở ngày càng lớn vào mùa đông và sạt lở có thể xảy ra vào mùa hè.
Theo các chuyên gia từ Viện Địa cực Na Uy, khu vực Longyearbyen và quần đảo Svalbard nóng lên nhanh hơn 6 lần so với trung bình toàn cầu. Lượng băng biển mùa hè giảm một nửa kể từ những năm 1980 và có thể biến mất hoàn toàn vào năm 2035. Nhiệt độ ở Svalbard tăng khoảng 4 độ C trong 50 năm qua.
Cả con người và động vật hoang dã đều phải đấu tranh để tồn tại. Đó là lý do tại sao cư dân đang cầu nguyện để có được sự giúp đỡ.
Năm 2020, bộ phim 'Fortitude' của Sky Atlantic được sản xuất, lấy cảm hứng từ cuộc sống trên quần đảo Svalbard. Mặc dù quay ở Iceland, nhưng bộ phim này mô phỏng Longyearbyen và thể hiện đầy đủ bầu không khí và cuộc sống ở đó.
Tham khảo: Mybestplace, RNZ