Cảm xúc đầy đủ về nhân vật Huấn Cao trong Chữ người tử tù: Tổng hợp 12 bài viết mẫu tuyệt vời nhất kèm theo gợi ý cách viết chi tiết. Việc cảm nhận về nhân vật Huấn Cao sẽ giúp các bạn học sinh phát triển kỹ năng viết văn cảm nhận nhân vật một cách sâu sắc và thú vị hơn.
Top 12 bài viết cảm nhận về Huấn Cao: Một nguồn tư liệu hữu ích từ Mytour, giúp các bạn học sinh tự tin viết bài văn hay mà không cần phải lo lắng quá nhiều. Hãy linh hoạt sử dụng 12 mẫu văn về nhân vật Huấn Cao và phát huy tối đa khả năng diễn đạt của bản thân để tạo ra những bài viết độc đáo và hấp dẫn nhất.
Top 12 mẫu viết Cảm nhận về nhân vật Huấn Cao
- Phân tích cảm nhận về nhân vật Huấn Cao (2 Mẫu)
- Cảm nhận sâu sắc về Huấn Cao
- 12 Mẫu Cảm nhận Huấn Cao hay nhất
- 12 Mẫu Cảm nhận về nhân vật Huấn Cao (6 Mẫu)
Tóm tắt cảm nhận về nhân vật Huấn Cao
Bố cục chi tiết số 1
I. Giới thiệu
- Thông tin về tác giả và tác phẩm
- Tổng quan về nội dung và nhân vật Huấn Cao
- Mở đầu vấn đề
II. Phần chính
1. Tài nghệ sĩ của Huấn Cao hiển hiện qua nghệ thuật chữ viết tài hoa.
- Huấn Cao có khả năng viết chữ tài tình.
- Huấn Cao là một danh tác trong lĩnh vực thư pháp.
2. Huấn Cao được biết đến với phẩm chất cao quý và trong sáng.
- Với những người có tài năng và phẩm chất, 'thiên lương' là lòng yêu quý sâu sắc những giá trị đẹp đẽ. Với Huấn Cao, 'thiên lương' là ý thức chân thành trong việc sử dụng tài năng của mình.
- Mặc dù có khả năng viết chữ, nhưng Huấn Cao không dễ dàng tặng chữ cho mọi người.
3. Huấn Cao: Sự hòa quyện giữa tài năng, lòng trung thành và phẩm chất anh hùng.
- Trên hành trình viết chữ cuối cùng, Nguyễn Tuân đã lòe sáng vẻ đẹp tinh tế của lòng trung thành và 'thiên lương', làm nổi bật sự xuất sắc của tài năng và phẩm chất anh hùng, hình thành một con người rạng ngời như Huấn Cao.
III. Kết thúc
- Nhận xét tổng quan
- Cảm xúc cá nhân
Bố cục chi tiết số 2
1. Khởi đầu
- Huấn Cao được giới thiệu trong tác phẩm 'Chữ người tử tù', một trong những tác phẩm thành công nhất của Nguyễn Tuân. Nhân vật chính này đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng của độc giả.
2. Nội dung chính
a. Hình ảnh về Huấn Cao
- Huấn Cao, một nhà nho tài hoa, nổi danh khắp nơi với bút danh tài tử.
- Thiên lương trong sáng của Huấn Cao đã khiến cho nhiều người phải ngưỡng mộ.
- Là lãnh đạo của bọn nổi loạn, dũng cảm đứng lên chống lại chính quyền; một tù nhân tội ác thông minh và tinh ranh trong việc vượt ngục. Không ngục nào có thể giữ được ông.
b. Trong nhà tù
- Ông luôn thể hiện sự khinh thường đối với những người lính gác bằng cách gỡ gông, chế giễu những hành động nhỏ nhen của họ, không bao giờ chịu khuất phục trước quyền lực và tiền bạc.
- Khi đối mặt với quản ngục, ông luôn tỏ ra bình tĩnh, thậm chí không quan tâm, nhận lấy rượu và thịt từ tay họ mà không suy nghĩ nhiều.
- Trong không gian u ám của nhà tù, dường như không gian hẹp và bóp méo, Huấn Cao vẫn tạo ra những bức tranh chữ như những đám mây vàng rực rỡ. Còn quản ngục, thì mắc cỡ mài bút.
→ Bầu không khí trang nghiêm và linh thiêng. Giá trị của nhân phẩm và cái đẹp đã vượt qua ranh giới, trở thành vĩnh cửu, không phân biệt giàu nghèo mà cùng hướng tới thiên lương, đạo đức và cái đẹp.
→ Hình tượng của nhân vật Huấn Cao được nêu bật thông qua nhiều chi tiết khác nhau, đặc biệt là ở cảnh viết chữ.
3. Kết thúc
- Tôn vinh lại vẻ đẹp của nhân vật Huấn Cao.
Cảm nhận về nhân vật Huấn Cao
Có lẽ trên thế gian ít có nhà văn nào như Nguyễn Tuân, suốt đời dành để tìm kiếm cái đẹp. Ông tìm thấy cái đẹp trong muôn hình vạn trạng của cuộc sống và thể hiện nó bằng tài năng của mình. Chỉ có ở Nguyễn Tuân, chúng ta mới thấy sự kết hợp giữa văn chương truyền thống, ngôn ngữ tinh tế, và sự hoàn thiện về chân - thiện - mỹ. Trước Cách mạng tháng Tám, trong tình trạng xã hội căng thẳng, Nguyễn Tuân đã quay lại tìm kiếm những giá trị truyền thống, những tinh túy của văn hóa dân tộc. Những giá trị đó được tập hợp trong 'Vang bóng một thời' và nổi bật nhất là trong tác phẩm 'Chữ người tử tù' với nhân vật Huấn Cao.
Nếu Nguyễn Tuân được coi là một 'kì nhân' trong văn học Việt Nam, thì Huấn Cao chính là 'kì nhân' đặc biệt nhất trong tác phẩm của ông. Huấn Cao là biểu tượng của tài năng và phẩm chất quân tử, và cũng là minh chứng cho bút pháp tài tình của Nguyễn Tuân. Mặc dù bị coi là một kẻ phản loạn vì lãnh đạo cuộc nổi loạn chống lại chính quyền, bị kết án và giam cầm, nhưng Huấn Cao vẫn tỏ ra ung dung và không nao núng. Bởi vì, 'hữu xạ tự nhiên hương', người không cần phải chứng minh phẩm chất anh hùng của mình trước những kẻ phàm phu. Với tài năng và niềm đam mê về cái đẹp, Nguyễn Tuân đã thành công trong việc khắc họa nhân vật Huấn Cao với những đặc điểm nổi bật: một nhà văn tài hoa, một người anh hùng tinh thần và văn võ song toàn, và một người có lòng trung hiếu trong sáng.
Đầu tiên, Huấn Cao là một nhà văn tài hoa. Nguyễn Tuân đã miêu tả nét tài hoa này thông qua tài năng viết chữ đẹp của Huấn Cao. Thông qua lời khen ngợi, Huấn Cao trở thành một huyền thoại ở tỉnh Sơn với tài năng viết chữ 'nhanh và đẹp'. Việc viết chữ Hán đẹp không chỉ đòi hỏi sự rèn luyện chăm chỉ mà còn phản ánh tài năng và phẩm chất cao quý của một nghệ sĩ. Huấn Cao không chỉ viết chữ đẹp, mà còn viết chữ đẹp nổi tiếng khắp vùng, làm người ta ngưỡng mộ đến mức mà ngay cả những viên quản ngục và thầy thơ lại của một huyện nhỏ cũng biết về ông và khâm phục ông. Sự tài hoa của Huấn Cao đã được xác nhận thông qua lời đồn của người dân, lời khen ngợi của quản ngục và thầy thơ lại, và lòng ngưỡng mộ của mọi người.
Không chỉ là một nhà văn tài hoa thông thường, thông qua lời của quản ngục, Huấn Cao còn được biết đến với tài năng 'bẻ khóa và vượt ngục'. Điều này chỉ ra rằng Huấn Cao không chỉ là một nhà văn, mà còn là một nhà văn võ song toàn. Người ta có thể nhìn thấy Huấn Cao như một kẻ mạnh mẽ và kiên cường, dám dẫm đầu lên chống lại triều đình và sau này, khi bị bắt và giam cầm, vẫn giữ vững tinh thần mạnh mẽ và không chịu khuất phục. Với tài năng văn chương và võ thuật, Huấn Cao trở thành biểu tượng của sự can đảm và sức mạnh.
Chỉ từ hai chi tiết nhỏ ở đầu truyện, thông qua lời khen ngợi của quản ngục và thầy thơ lại, chúng ta có thể nhìn thấy rõ Huấn Cao là một nhà văn tài hoa và dũng mãnh. Nguyễn Tuân đã miêu tả Huấn Cao một cách khéo léo và hiệu quả thông qua những lời đồn, lời khen ngợi và mong ước của những người xung quanh. Huấn Cao thực sự là một biểu tượng của tài năng và phẩm chất, được công nhận và ngưỡng mộ bởi mọi người.
Thứ hai, khi bước ra, Huấn Cao tỏ ra người mang vẻ khí phách uy nghiêm. Ngay khi mới hiện hình, Huấn Cao toát lên vẻ cương nghị, kiêu hãnh. Ông không quan tâm đến lời của những tên lính bảo vệ tù nhân: 'Các ngươi không cần luyện tập nữa. Ngày mai sẽ có người chọn các người ra ngoài làm màn kịch. Rồi các người có thể thoải mái luyện tập. Nếu các người không đứng lên, ta sẽ cho mấy tên giúp việc giải ngục giặc lên nạp tạp tù vượt vào sáng mai.' Đối với Huấn Cao, những lời đó chỉ là lời của trẻ con. Với kẻ đã khiến người khác rúng động, dám đứng lên phản kháng chính quyền, thì những tên lính nhút nhát, tay sai của chế độ đó, làm sao có thể khiến ông run sợ? Trước lời đùa ám chỉ sẽ phải trải qua những hình phạt đáng sợ, Huấn Cao chỉ đáp trả lạnh lùng, 'để thằng gông đặt nặng, giờ mà tự mình giơ lên, ném cái gông về phía bên kia như trái hồng gì.' Hành động này thể hiện rõ sự coi thường không chỉ với những tên lính và nhà tù, mà còn phản ánh thái độ khinh bỉ với chính quyền, hệ thống đã buộc lên ông chiếc gông ấy. Huấn Cao chỉ xem cái gông ấy như một món trang sức không có giá trị, và dù phải đeo nó, ông cũng không hề sợ hãi. Nếu phải đeo gông, thì phải làm sao cho thoải mái, vì thế ông dám mặt dỗ gông trước mặt tất cả những kẻ giam giữ mình.
Không chỉ thế, sự uy nghiêm của Huấn Cao còn thể hiện ở việc tiếp nhận rượu thịt từ viên quản ngục. Ông 'nhận rượu thịt một cách bình thản, như một việc vốn đã quen thuộc từ lúc chưa bị giam cầm.' Đó không phải là thái độ của một người lâm vào tình cảnh ngục tù, mà là thái độ của kẻ kiểm soát cuộc đời mình, kiêu ngạo coi thường những kẻ bình thường bên ngoài. Có bao nhiêu người, trước cái chết đến báo trước, có được sự kiêu ngạo như vậy không?
Tuy nhiên, Huấn Cao không phải là kẻ tự mãn bởi tài năng, mà là người sống với lòng trung hiếu trong sáng. Ông thể hiện cái tâm trong sáng kết hợp với tài năng vượt trội; là người mang trong mình tấm lòng tốt đẹp sau vẻ cứng rắn đầy khinh bỉ. Huấn Cao chỉ coi thường, khinh bỉ với sự bạo lực, với những kẻ có phẩm chất bình thường. Đối với những người tốt bụng, ông đối xử lịch thiệp và chân thành đến cùng.
Tấm lòng trong sáng của Huấn Cao rõ ràng thể hiện trong cách ông đối xử với viên quản ngục. Ban đầu, ông coi thường viên quản ngục chỉ là kẻ tầm thường thích làm lớn. Trước sự quan tâm ân cần của viên quản ngục, Huấn Cao nhận lấy nhưng tỏ ra lạnh nhạt đến cự tàn: 'Ta chỉ mong một điều. Đừng cho chân của ngươi bước vào đây.' Ấy nhưng khi hiểu được lòng tốt của viên quản ngục, Huấn Cao đồng ý viết chữ ngay lập tức. Việc viết chữ của Huấn Cao là một điều quý báu, vì với ông, ông 'không bao giờ viết câu đối chỉ vì tiền bạc hay quyền lực'. Suốt đời, ông chỉ viết hai bộ tứ thơ và một bức tranh đều dành cho ba người bạn thân. Việc đồng ý viết chữ cho viên quản ngục, là ông công nhận viên quản ngục ấy là người tri kỉ, và thậm chí còn tiếc nuối vì sắp phải từ bỏ một tấm lòng trong thế gian này. Tấm lòng trong sáng của Huấn Cao được thể hiện rõ trong hành động đồng ý viết chữ, ông không e ngại tư cách của viên quản ngục, càng không ghen tỵ chính quyền đổ lỗi cho viên quản ngục bé nhỏ ấy. Ông chấp nhận viết chữ vì trân trọng lòng tốt và quyết tâm bảo vệ cái thiên lương trong sáng.
Tấm lòng trong sáng của Huấn Cao cũng được thể hiện trong lời khuyên dành cho viên quản ngục: 'Ở nơi này, không lên chuyện hòa bình. Ta khuyên thầy Quản nên tìm chốn ở mới. Chỗ này không phù hợp để treo một bức tranh với những dòng chữ đẹp nói lên ước mơ của một con người. (...) Ta nói thật đấy: thầy Quản nên trở về quê nhà, hãy rời khỏi công việc này trước, sau đó hãy nghĩ đến việc sáng tác chữ. Ở đây, rất khó giữ lấy tấm lòng trong sạch và cuối cùng cũng sẽ mất đi cái tốt lành trong đời.' Bằng lòng trung hiếu trong sáng của mình, Huấn Cao nhận ra tấm lòng tốt đẹp của viên quản ngục, và thành thật khuyên viên quản ngục giữ gìn được lòng trung hiếu và tấm lòng tốt của mình. Cái đẹp, ở đây là bức tranh, biểu tượng cho tấm lòng trong sáng, phẩm chất và tài năng của Huấn Cao, có thể được sinh ra, và đã được sinh ra trong nơi bẩn thỉu, trong cái ác - nhà tù. Nhưng cái đẹp ấy không thể tồn tại song song với cái xấu, cái ác, mà cần được bảo vệ, giữ gìn trong môi trường sạch sẽ, trong lành. Huấn Cao khuyên viên quản ngục rời bỏ nhà tù trước khi nghĩ đến việc viết chữ, ấy là lời khuyên hãy giữ gìn được tấm lòng trong sạch và giữ lấy tấm lòng tốt đẹp.
Huấn Cao là một nhân vật hiện hữu với những phẩm chất anh hùng tuyệt vời, là sự tài năng được thể hiện qua bút văn của Nguyễn Tuân. Sự tài năng và sự tinh túy đã chiến thắng trước sự xấu xa, sự ác độc, và sự bẩn thỉu. Thông qua hình tượng của Huấn Cao, Nguyễn Tuân đã tinh tế thể hiện tình yêu đối với đất nước và tinh thần dân tộc sâu sắc bên trong mình.
Cảm nhận về Huấn Cao tuyệt vời nhất
Bài mẫu số 1
Nguyễn Tuân được biết đến là một nhà văn có tài, có cá tính mạnh mẽ. Ông đã luôn tuân thủ và theo đuổi triết lý '...yêu cái đẹp đồng nghĩa với quyết tâm bảo vệ những gì ta cho là đẹp cho đến cùng'. Và giữa hàng ngàn vẻ đẹp mà ông đã suy nghĩ, theo đuổi, chúng ta thấy được vẻ đẹp tỏa sáng giữa bức tranh tù tội u ám, vẻ đẹp của bức lụa trắng bay trong mực, vẻ đẹp từ sâu thẳm tâm hồn con người. Vẻ đẹp phát ra từ tù nhân Huấn Cao và Chữ người tù.
Trong tác phẩm, Huấn Cao là một cá nhân tự hào, sống với phẩm giá không khuất phục, không vật lộn với quyền lực, và không bị tiền bạc khuất phục. Những người đã vươn lên đối mặt với trời, đếm chúng trên đầu ngón tay, người ta không còn nhớ nữa... Một cá nhân mạnh mẽ như vậy có cần phải sợ quyền lực hay tiền tài?
Là một người đấu tranh chống lại sự suy thoái của triều đình phong kiến, Huấn Cao không ngần ngại đối mặt với cái chết vì ông biết mình đang làm điều đúng đắn, điều cao quý. Ông tự do, tự chủ đến mức không sợ bất kỳ hình phạt nào, thậm chí là cái chết....
Trong tầm nhìn của Huấn Cao, những kẻ nắm quyền chỉ là lũ tiểu nhân thấp hèn, và ông luôn khinh bỉ họ, ngay cả khi ở trong hoàn cảnh khắc nghiệt nhất. Ông không ngần ngại bày tỏ sự kiêu căng và độc lập trong mọi tình huống, thậm chí là khi ông bị giam giữ trong ngục tù.
Mặc dù là một người dũng cảm và mạnh mẽ, Huấn Cao vẫn đánh giá cao những phẩm chất tốt đẹp của con người. Hành động của ông đối với viên quản ngục thể hiện lòng tốt của mình. Ông khuyên nhấn mạnh việc giữ gìn phẩm giá và lòng người trong môi trường khắc nghiệt như ngục tù.
Huấn Cao là một nhà văn tài năng, nổi tiếng với cách viết đẹp và uyên bác. Ông chỉ dành những tác phẩm của mình cho những người ông tôn trọng. Sự khéo léo trong việc miêu tả và diễn đạt của ông thể hiện sự tài năng của Nguyễn Tuân và nhân vật Huấn Cao.
Sự đối lập giữa cái cao quý và cái dơ bẩn được thể hiện rõ ràng. Việc tạo ra cái đẹp trong môi trường bẩn thỉu nhưng vẫn giữ được phẩm giá là một nghệ thuật. Lời khuyên của Huấn Cao về việc bảo vệ cái đẹp trong môi trường khắc nghiệt là một biểu hiện của sự cao quý và thông thái.
Huấn Cao, như nhiều nhân vật chính diện khác trong tác phẩm 'Vang bóng một thời', được miêu tả là một người tài năng và có trách nhiệm đối với thời cuộc. Điều đó tạo ra sự độc đáo cho Huấn Cao so với những nhân vật khác trong tác phẩm.
Ngôn ngữ điêu luyện và miêu tả tinh tế của Nguyễn Tuân đã tái hiện lại không khí của một thời. Huấn Cao, với phẩm chất tài hoa và trách nhiệm cao với đất nước, phản ánh lý tưởng cao cả của Nguyễn Tuân khi trẻ tuổi.
Bài mẫu 2
Nguyễn Tuân, một nhà văn tìm kiếm cái đẹp suốt đời, luôn khao khát điều thiện lành và tốt đẹp. Tác phẩm 'Chữ người tử tù' giới thiệu nhân vật Huấn Cao với phẩm chất tài năng, tư thế kiêng kỵ và lòng lương thiện.
Câu chuyện về Huấn Cao, kẻ dẫn đầu cuộc nổi loạn chống lại triều đình, là một tấm gương sáng của tài năng và can đảm. Dù bị giam cầm và mang trên mình dấu hiệu của kẻ phản loạn, nhưng Huấn Cao vẫn tỏ ra xuất sắc trong việc viết chữ và giữ vững lòng dũng cảm.
Với khả năng vượt ngục và tài viết chữ Hán lôi cuốn, Huấn Cao thu hút sự chú ý của viên quản ngục. Tuy bị giam cầm, nhưng ông vẫn tỏ ra kiêu hãnh và kiên định, không chịu khuất phục trước quyền lực.
Thản nhiên nhận lấy rượu thịt và chờ đợi ngày ra pháp trường, Huấn Cao tỏ ra vững vàng trong tinh thần và tâm hồn trong sáng. Sự thiên lương của ông đã thu hút sự ngưỡng mộ của nhiều người.
Đánh giá tài năng và đức độ của viên quản ngục, Huấn Cao thể hiện sự tôn trọng đối với cái đẹp và lòng trân trọng những người yêu thích cái đẹp.
Hình tượng Huấn Cao không chỉ là về tài hoa và sự uyên bác mà còn là về sự đam mê và niềm đẹp của cuộc sống. Tác phẩm này đúng là một biểu tượng văn chương và sẽ luôn vẹn nguyên trong lòng độc giả.
Bài mẫu 3
Nguyễn Tuân, một trong những tài năng văn chương hàng đầu của Việt Nam, để lại nhiều dấu ấn qua các tác phẩm của mình, trong đó tác phẩm 'Chữ người tử tù' là một điển hình. Trong đó, Huấn Cao được khắc họa một cách thành công.
Tác phẩm 'Chữ người tử tù', một phần của tập 'Vang bóng một thời', đặt ra nhân vật chính là Huấn Cao, một người có trách nhiệm và uyên bác. Huấn Cao đại diện cho hình ảnh của sự kiên định và tài năng.
Huấn Cao thể hiện sự kiêu hãnh và không sợ hãi trước quyền lực bằng cách từ chối viết chữ theo yêu cầu của quản ngục. Ông coi thường sự đe dọa và sống theo lương tâm và cá tính của mình.
Huấn Cao không chỉ thể hiện tính cách mạnh mẽ trước áp lực của quyền lực mà còn biểu hiện sự khinh thường đối với những kẻ lợi dụng quyền thế. Ông không chấp nhận bị giam cầm cả về thể xác lẫn tâm hồn.
Tác phẩm cho ta thấy Huấn Cao là một người không chịu bóp méo bản thân dưới bất kỳ áp lực nào và sẵn sàng đối mặt với mọi khó khăn. Ông không mong muốn gì ngoài việc được tự do và bình yên.
Ở Huấn Cao, ta nhận thấy một người tự trọng cao đẳng, không vì lợi ích cá nhân mà bất khuất trước áp lực của thế lực thù địch. Ông biểu hiện sự kiêng nhẫn, trân trọng cái đẹp và tôn trọng tài năng, điều này đã thể hiện qua việc ông cho viên quản ngục chữ.
Huấn Cao là một người dũng cảm, biết chấp nhận sai lầm và chia sẻ tâm tư với tri kỉ. Khi biết viên quản ngục có tấm lòng nhân ái, ông đã tỏ lòng biết ơn và tư vấn cho quản ngục rời khỏi công việc đó để tìm lại bản nguyên.
Nhân vật Huấn Cao mang đậm tính nhân văn và sâu sắc. Mặc dù trong tình cảnh khó khăn nhưng ông vẫn giữ vững tinh thần tri kỉ và không sợ hãi. Điều này làm nổi bật vẻ đẹp tâm hồn của ông giữa bức tranh đen tối của thời đại.
Chữ người tử tù mô tả về Huấn Cao - một người dũng cảm đứng lên chống lại quyền lực bạo tàn. Dẫu bị giam cầm, ông vẫn tỏ ra không khuất phục và tiếp tục truyền bá tinh thần đẹp đẽ.
Tác phẩm 'Chữ người tử tù' đưa ra hình ảnh Huấn Cao - một người tự do, tài năng, dũng cảm, và biết trân trọng giá trị đích thực của cuộc sống. Ông không ngần ngại đối mặt với thử thách và tìm kiếm ý nghĩa cao cả trong cuộc sống.
Với khả năng vượt ngục thông qua bẻ khóa và sự tài năng viết chữ Hán xuất sắc, Huấn Cao đã khiến viên quản ngục liên tục mong muốn có được lời khuyên từ ông. Tuy là người tử tù nhưng Huấn Cao vẫn tỏ ra kiêng nhẫn và vô cùng kiên định trong tinh thần: uyên bác và lòng dũng cảm.
Đặc biệt, ông luôn thể hiện thái độ khinh thường đối với những kẻ quản ngục, từ việc gỡ gông đến sự khinh bạc những hành động thấp hèn của họ. Mặc dù đối mặt với quyền lực và tiền bạc, Huấn Cao vẫn giữ thái độ ung dung và không để ý đến những nỗ lực của quản ngục. Tính cách thản nhiên và không vướng mắc vào những khó khăn là điểm đáng chú ý của ông.
Ngoài vẻ đẹp tài năng và sự uyên bác, Huấn Cao còn được ngưỡng mộ bởi tính thiên lương trong sáng của mình. Ông luôn biết trân trọng và tôn trọng những người yêu cái đẹp. Đánh giá về nhân cách của ông không chỉ dừng lại ở khả năng và tài đức mà còn nhìn nhận qua mắt của một người đam mê cái đẹp.
Từ hình tượng của nhân vật Huấn Cao, độc giả có thể hiểu thêm về sự tài năng, uyên bác và niềm đam mê với cái đẹp. Tác phẩm của ông đúng xứng là một bức tranh văn chương rực rỡ một thời và sẽ luôn được ghi nhớ trong lòng bạn đọc.
Bài làm mẫu 5
Nguyễn Tuân được biết đến là một nhà văn có tài hoa và khí phách. Ngay từ trước Cách mạng tháng Tám, ông đã dấn thân vào việc tìm kiếm và ghi lại những vẻ đẹp của thời đại. Trong tập truyện ngắn Vang bóng một thời, nhân vật Huấn Cao đã được tạo hình với vẻ đẹp lung linh, rực rỡ, đặc biệt là vẻ đẹp của tài năng và khí phách không khuất phục.
Huấn Cao được tạo ra dựa trên nguyên mẫu của nhà thơ Cao Bá Quát, một anh hùng có tài năng viết chữ đẹp và khí phách. Trong tác phẩm, Huấn Cao trở thành một hình tượng lung linh với ba vẻ đẹp rực rỡ: tài năng, khí phách và thiên lương trong sáng. Ba đặc điểm này kết hợp với nhau để tạo nên vẻ đẹp lý tưởng của nhân vật.
Huấn Cao là một nghệ sĩ thư pháp xuất sắc, được người khác truyền nhau ca ngợi. Tài viết của ông không chỉ là nghệ thuật mà còn là niềm khao khát của những người yêu cái đẹp. Tuy nhiên, ông luôn coi trọng nhân cách hơn cả tài năng và vị trí xã hội. Điều này làm cho việc nhận lời khuyên từ ông không phải là điều dễ dàng.
Lời khuyên của Huấn Cao cho viên quản ngục thể hiện quan điểm thống nhất giữa cái tài và cái tâm, giữa cái đẹp và cái thiện. Ông khuyên viên quản ngục nên tìm kiếm sự thỏa mãn trong những giá trị đích thực của cuộc sống thay vì vương vấn trong quyền lực và vật chất. Sự chân thành của lời khuyên này đã gây ấn tượng mạnh mẽ và làm thay đổi suy nghĩ của viên quản ngục.
Huấn Cao là một anh hùng, sống hiên ngang và không khuất phục trước bạo lực. Ông là biểu tượng của phong trào nông dân khởi nghĩa, luôn chống lại sự thống trị. Thái độ kiên định của ông được thể hiện rõ qua việc không sợ hãi trước những khó khăn và thách thức. Lời nói và hành động của ông tạo nên sự khác biệt và tôn trọng từ người khác.
Huấn Cao là một người tôn trọng và yêu thích cái đẹp và cái thiện. Do đó, ông đã hiểu và cảm thông với tấm lòng yêu cái đẹp của viên quản ngục và đã cho viên quản ngục viết chữ. Quan niệm thống nhất giữa cái đẹp và cái thiện đã thúc đẩy ông khuyên viên quản ngục nên rời bỏ nghề quản ngục để bảo vệ và giữ gìn cái đẹp và cái thiện.
Cảnh việc cho chữ diễn ra vào đêm trong một không gian nhỏ hẹp và tối tăm của nhà ngục được mô tả chi tiết. Tác giả đã tạo ra sự đối lập giữa cái đẹp của tấm lụa trắng và sự bẩn thỉu của buồng nhà ngục. Đồng thời, sự đối lập giữa người tù và viên quản ngục cũng thể hiện sự chuyển đổi quyền lực và sức mạnh của cái đẹp và cái thiện.
Nguyễn Tuân muốn truyền đạt quan niệm về cái đẹp thông qua hình tượng của nhân vật Huấn Cao. Đối với ông, tài năng phải đi đôi với lòng tốt. Ông tin rằng cái đẹp và cái thiện luôn đi kèm với nhau, đó là quan niệm thẩm mỹ tiên tiến của ông.
Cảm nhận về nhân vật Huấn Cao
Bài làm mẫu 1
Vang bóng một thời kể về 11 câu chuyện của một thời đã qua, chỉ còn lại những ký ức. Qua tập truyện này, Nguyễn Tuân đã thể hiện sự bất mãn sâu sắc với xã hội thời kỳ cuối thế kỷ XIX, đầu thế kỷ XX ở Việt Nam và tôn vinh những nhà nho tài năng không bao giờ từ bỏ lương tâm, không theo đuổi lợi ích cá nhân, vẫn giữ vững phẩm chất cao đẹp. Một trong những nhân vật tiêu biểu nhất cho tư tưởng của Nguyễn Tuân chính là Huấn Cao trong truyện ngắn Chữ người tử tù. Huấn Cao được xây dựng với hình ảnh lôi cuốn, đầy sức mạnh từ khí phách, tâm hồn thanh cao và tài năng vượt trội.
Huấn Cao là một nghệ sĩ thư pháp tài năng. Thư pháp là một trong những nghệ thuật cao quý của người xưa, là cách họ thể hiện tâm hồn, ý chí. Huấn Cao không chỉ làm điều này mà còn nổi tiếng khắp nơi với bộ chữ đẹp như tranh, thu hút mọi người. Ông không chỉ là người viết chữ mà còn là người 'chơi' chữ, khiến mọi người ao ước sở hữu bức chữ của ông.
Ngoài tài năng, Huấn Cao còn là một người có khí phách mạnh mẽ. Ông dám đứng lên chống lại một triều đình thối nát, giúp dân giúp nước. Dù bị bắt và phải đối mặt với nguy cơ tử hình, ông vẫn giữ thái độ kiên định và kiêu hãnh, không khuất phục trước sự hà khắc của quyền lực. Khí phách cao quý của ông còn được thể hiện qua sự coi thường những kẻ sử dụng quyền lực để đè nén người khác.
Một điểm nổi bật khác của Huấn Cao là lòng tốt và lòng trung kiên. Ông luôn coi trọng cái đẹp và đạo đức, không bao giờ làm theo tiền bạc hay quyền lợi cá nhân. Huấn Cao không chỉ bảo vệ cái đẹp trong nghệ thuật mà còn trong cuộc sống, luôn dành tình cảm và sự hiểu biết cho người khác. Thái độ tôn trọng và vị tha của ông đối với viên quản ngục trong việc chia sẻ lời khuyên chân thành là minh chứng rõ nét cho phẩm chất cao quý của một nhân cách lương thiện.
Nguyễn Tuân đã thành công rực rỡ khi tạo dựng hình ảnh của Huấn Cao. Sau khi đọc tác phẩm Chữ người tử tù, không ai có thể không phải khâm phục trước tài ba và lòng cao thượng của con người này.
Bài viết mẫu 2
Nguyễn Tuân là một trong những tác giả lớn của văn học Việt Nam hiện đại. Các tác phẩm của ông chứa đựng những tư tưởng sâu sắc, với những nhân vật vĩ đại, kể cả những người lao động bình thường. Ông mang trong mình niềm đam mê với cái đẹp và những giá trị truyền thống. Huấn Cao trong Chữ người tử tù là minh chứng rõ ràng cho ý chí và triết lý sống của ông.
Trong tác phẩm này, Huấn Cao được miêu tả với tài năng và phẩm chất cao quý. Ông có khả năng cảm hóa được cái xấu, cái ác bằng cái tâm cao cả. Hình ảnh của Huấn Cao cũng khẳng định về sự song hành giữa tài năng và đạo đức, như lời của Bác Hồ về tài và đức không thể tách rời.
Nguyễn Tuân đã dựa vào hình ảnh thực tế của Cao Bá Quát để xây dựng nhân vật Huấn Cao. Cao Bá Quát, một nhân vật thông minh, tài năng, là người lãnh đạo phong trào nông dân khởi nghĩa chống lại triều đình thối nát. Điều này là minh chứng cho tấm lòng trân trọng của Nguyễn Tuân đối với những con người tài năng và anh hùng, cũng như lòng yêu nước, thương dân của ông.
Trong câu chuyện, Nguyễn Tuân mô tả Huấn Cao như một anh hùng đầy bi kịch, người dẫn đầu cuộc nổi dậy chống lại triều đình, nhưng giờ đây đã bị kết án tử, giam giữ và chờ đợi ngày ra tòa.
Huấn Cao được mô tả là một người rất tài năng và có võ công xuất chúng. Ông được biết đến với tài viết chữ đẹp mắt, được mọi người truyền tai rằng 'có được chữ của Huấn Cao treo lên là có một kho báu trên đời'.
Huấn Cao là một người có tính cách kiêu hãnh, không chịu khuất phục trước sức mạnh của bạo lực. Dù là lãnh đạo của cuộc nổi dậy chống lại chính quyền thối nát, ông vẫn giữ được sự bình thản và ung dung. Khi bị trêu chọc, ông trả đũa một cách dứt khoát, không hề sợ hãi.
Ông cũng là một người mang trong mình phẩm chất cao đẹp và tâm hồn trong sáng. Ông không chạy theo vật chất mà quý trọng nhân phẩm và đạo đức. Ngay cả khi biết người khác trân trọng tài năng của mình, ông vẫn giữ vững nguyên tắc và khuyến khích họ bước ra khỏi con đường sai trái.
Dưới bàn tay của Nguyễn Tuân, Huấn Cao được tái hiện như một biểu tượng của nam tính và tài năng. Ông luôn sống với một mục tiêu cao cả và không bao giờ khuất phục trước sức mạnh áp đặt. Huấn Cao là minh chứng cho sự đoàn kết giữa vẻ đẹp và đức hạnh, là một hình mẫu lý tưởng với lòng dũng cảm và cao thượng.
Nguyễn Tuân đã đầu tư rất nhiều vào việc phác họa nhân vật Huấn Cao. Huấn Cao không chỉ là biểu tượng của tư tưởng của ông mà còn là biểu tượng của sự chiến thắng giữa cái cao cả và cái thấp hèn, giữa cái đẹp và cái dơ bẩn. Ông đã khéo léo thể hiện sự đối lập này thông qua mối quan hệ giữa Huấn Cao và viên quản ngục.
Huấn Cao là một nhân vật tử tù đáng kính, được Nguyễn Tuân dành rất nhiều tâm sức để phác họa. Từ Huấn Cao, ông gửi gắm những tình cảm thương dân, niềm tự hào về dân tộc một cách sâu sắc và thầm kín.
Bài làm mẫu 3
Nguyễn Tuân là một tác giả tài năng và uyên bác, được biết đến với nhiều tác phẩm nổi tiếng. Trong tác phẩm 'Chữ người tử tù', ông đã tạo ra một nhân vật đặc biệt, Huấn Cao, để thể hiện quan điểm về tài năng và phẩm chất cao đẹp.
Huấn Cao, một nhà nho yêu nước, được biết đến với tài viết chữ đẹp và tính thiên lương cao đẹp. Tuy nhiên, vì lẽ thời đại và hoàn cảnh, ông đã phải dấn thân vào cuộc nổi dậy chống lại chính quyền, biến ông thành một người tử tù đầy bi kịch.
Sự ấn tượng về vẻ đẹp của Huấn Cao được làm rõ hơn khi ông bị giam trong tù. Mặc dù là người tử tù, nhưng Huấn Cao vẫn thể hiện sự kiêu hãnh và ung dung. Ông không khuất phục trước quyền lực và tiền bạc, nhưng khi nhận ra tấm lòng chân thành của viên quản ngục, ông đã thay đổi suy nghĩ về họ.
Một khung cảnh đặc biệt làm nổi bật hình tượng của Huấn Cao là cảnh ông viết chữ trong tù, trong không gian tối tăm, u ám. Sự trang nghiêm và linh thiêng của không khí tù đèn chỉ rõ sự kiêu hãnh của ông. Dù bị kết án tử, nhưng Huấn Cao vẫn tỏ ra ung dung và dũng cảm, truyền đạt thông điệp về cái đẹp và cái tâm.
Nhờ hình tượng Huấn Cao, Nguyễn Tuân đã truyền tải thành công về sự tài hoa và cái đẹp. Tác phẩm 'Chữ người tử tù' là một tác phẩm sắc nét, giàu cảm xúc, và vẻ đẹp tuyệt vời của Huấn Cao đã góp phần tạo nên giá trị văn học của nó.
Trong tác phẩm, Huấn Cao được mô tả như một biểu tượng của sự kiêu hãnh và tình yêu nước. Sự đối đầu giữa Huấn Cao và quản ngục là biểu tượng của sự đấu tranh giữa cái đẹp và cái phàm tục.
Nguyễn Tuân, một cây bút vĩ đại của văn học Việt Nam, đã tạo ra những nhân vật đầy tư tưởng và tinh thần. Nhân vật Huấn Cao là biểu tượng của sự kiêu hãnh và lòng dũng cảm, đồng thời mang đến thông điệp về cuộc đời và con người.
Trong câu chuyện, Nguyễn Tuân mô tả tài năng và phẩm chất cao quý của Huấn Cao. Tính cách và tầm vóc của Huấn Cao thể hiện sự cao cả, có khả năng tác động đến cái xấu và cái ác. Thông qua hình tượng này, tác giả nhấn mạnh về sự đồng thuận giữa tài năng và đạo đức.
Xây dựng nhân vật Huấn Cao, Nguyễn Tuân lấy cảm hứng từ Cao Bá Quát, một nhân vật lịch sử. Cao Bá Quát là biểu tượng của sự trân trọng đối với những người anh hùng và tài năng. Nhưng cũng là thông qua hình tượng này, tác giả thể hiện lòng yêu nước và tình thương dành cho nhân dân.
Trong câu truyện, Huấn Cao là một anh hùng bất hạnh, người lãnh đạo phong trào phản kháng chống lại triều đình. Bị kết án tử, ông vẫn giữ vững sự kiêu hãnh và sẵn sàng đối diện với tử phạt.
Huấn Cao được mô tả là một người văn võ song toàn với tài viết chữ đẹp. Sự kiêu hãnh và sức mạnh tinh thần của ông làm cho mọi người phải kính phục.
Huấn Cao là người không khuất phục trước quyền lực bạo lực. Dẫn đầu cuộc khởi nghĩa chống lại chính quyền, ông thể hiện sự ung dung và bình thản trước cái chết. Tinh thần kiêu hãnh và sự kiên cường của Huấn Cao làm cho ông trở thành biểu tượng của lòng dũng cảm và sự nhẫn nại.
Ông cũng được biết đến với phẩm chất trong sáng và nhân cách cao đẹp. Không bị cuốn vào sự tham quyền hay lợi ích cá nhân, ông luôn giữ vững giá trị về chữ 'tài' và 'tâm'. Tâm hồn của ông đong đầy nghĩa khí, và ông luôn trân trọng những phẩm chất cao quý trong người khác.
Dưới bàn tay của Nguyễn Tuân, Huấn Cao là biểu tượng của sự nam tính và cao quý. Ông là một người tài năng với tinh thần kiên định, sống với những lý tưởng cao đẹp và không sợ trước sức mạnh và bạo lực. Huấn Cao luôn đặt lòng trung thành và đạo đức trên hết.
Nguyễn Tuân đã đầu tư rất nhiều vào việc xây dựng nhân vật Huấn Cao, người đại diện cho ý nghĩa về tầm tư tưởng cao quý. Hình ảnh của Huấn Cao trong tù ngục phản ánh sự đối lập giữa sự cao cả và sự hèn hạ, giữa cái tài và cái phàm tục. Điều này là biểu tượng cho sự chiến thắng của tinh thần và trí tuệ trước những thách thức của cuộc sống.
Huấn Cao là một người anh hùng được tôn trọng. Ông hy sinh tất cả vì yêu nước và nhân dân. Tâm hồn, tình cảm và triết lý của Nguyễn Tuân được thể hiện thông qua nhân vật này.
Bài mẫu số 5
Vườn văn học Việt Nam thời kỳ lãng mạn (1930-1945) như một khu vườn hoa rực rỡ với muôn vàn màu sắc. Trong vườn hoa ấy, có một bông hoa toả hương thơm: Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân. Câu chuyện về Huấn Cao là một phần quý báu, nổi bật trong văn học Việt Nam. Những ai đã đọc Chữ người tử tù đều cảm phục trước vẻ đẹp của nhân vật anh hùng này.
Huấn Cao là biểu tượng của vẻ đẹp trong cuộc sống, là một người có nhân cách hoàn hảo, có tài năng văn chương và võ thuật, cùng với đó là tinh thần cao quý. Hình ảnh của Huấn Cao như một sự kết hợp giữa tài và phẩm chất cao quý, vẻ đẹp của tài năng và khí phách đều hiện hữu trong ông.
Mặc dù có những khó khăn và thất bại, Huấn Cao vẫn giữ vững dũng khí và sự bất khuất. Ông không ngừng đấu tranh cho những lý ideal của mình, không chấp nhận sống dưới bóng của bất kỳ sức mạnh nào khác. Thái độ của ông luôn hiên ngang và không sợ hãi.
Tâm hồn và tinh thần kiên cường của Huấn Cao được thể hiện qua từng hành động và lời nói của ông. Dù đối mặt với nguy cơ và áp lực, ông vẫn giữ vững lòng kiêng kỵ và không chịu khuất phục trước bất cứ điều gì.
Thậm chí trước khi biết được ý tốt của viên quản ngục, Huấn Cao cũng không ngần ngại khinh bạc và nặng lời. Ông không chấp nhận sự can thiệp của họ vào cuộc sống của mình.
Con người không khuất phục trước ai, dám chọc trời mây. Dù trong cuộc sống, nơi chỉ có chỗ cho những người tri kỷ, ông Huấn vẫn không viết câu đối vì tiền bạc hay quyền lợi, cũng không sợ hãi trong nhà tù. Sự nguyện vọng và phẩm chất của ông là nguồn sáng lấp lánh giữa bóng tối.
Huấn Cao không chỉ là người dũng cảm mà còn là người có trái tim nhân ái. Khi biết quản ngục có thiện ý, ông đã rất biết ơn.
Huấn Cao là một tấm gương lớn về lòng rộng lượng, chia sẻ nỗi buồn với bạn bè. Sự tử tế và sở thích cao quý của ông đã làm cho trái tim người khác cảm động.
Sự đối lập giữa ánh sáng và bóng tối, giữa cái đẹp và cái xấu, giữa cái thiện và cái ác được thể hiện rõ ràng trong cảnh Huấn Cao viết chữ trong nhà tù.
Dưới ngòi bút của Nguyễn Tuân, sự tương phản giữa bóng tối và ánh sáng, giữa sự tàn bạo và văn minh được mô tả một cách sinh động, đầy sức mạnh.
Trong bóng đêm u ám, dưới sự chiếu sáng của đuốc đỏ rực, Huấn Cao dồn hết tâm huyết vào từng nét chữ. Mặc cho môi trường giam cầm, ông vẫn tạo ra những tác phẩm văn học tuyệt vời, toả sáng trong bóng tối.
Sự hấp dẫn của cái đẹp và cao thượng đã chinh phục được trái tim của người khác. Huấn Cao truyền cảm hứng cho mọi người bằng sự tinh tế và tốt bụng của mình.
Vẻ đẹp và cái thiện luôn đồng hành với nhau trong tác phẩm của Huấn Cao. Sự chân thành và giản dị của ông đã làm xao xuyến lòng người.
Huấn Cao là biểu tượng của cái đẹp và chân lý giữa thế giới đầy gian ác. Dù bị giam cầm về thể xác, ông vẫn tỏa sáng bằng tinh thần tự do.
Nguyễn Tuân đã tạo ra hình ảnh rực rỡ của Huấn Cao giữa những khó khăn của cuộc sống tù đày. Tác phẩm của ông là một biểu tượng về lòng dũng cảm và vẻ đẹp trong môi trường khắc nghiệt.
Bài làm mẫu 6
Theo nhà văn Pauxtopxki, nhà văn là người dẫn dắt đến vùng đất của cái đẹp. Mỗi tác giả lại có một ý tưởng riêng về cái đẹp. Trong thế giới văn học, Nguyễn Tuân dẫn dắt đọc giả đến với thế giới thanh lịch và tôn nghiêm.
Trước khi cách mạng xã hội xảy ra, Nguyễn Tuân tìm kiếm vẻ đẹp trong quá khứ. Ông tìm thấy vẻ đẹp trong những người tài hoa, như danh sĩ Cao Bá Quát, và sáng tạo nên hình tượng Huấn Cao, biểu tượng của vẻ đẹp và anh hùng.
Huấn Cao là một nghệ sĩ thư pháp tài hoa và một anh hùng không khuất phục. Tác phẩm viết của ông không chỉ là nghệ thuật mà còn là biểu tượng cho sự dũng cảm và kiên định.
Huấn Cao, người nghệ sĩ và anh hùng, thể hiện khí phách phi thường trong cuộc sống và trước cái chết. Hành động và thái độ của ông là minh chứng cho lòng dũng cảm và kiêng nể.
Theo lời của nhà văn vĩ đại V.Hugo: “Trước trí óc vĩ đại, chúng ta phải cúi đầu; trước trái tim vĩ đại, chúng ta phải quỳ gối.”. Mỗi khi đối diện với hình tượng của Huấn Cao, ta không thể không kính phục và tôn trọng. Vì ông không chỉ là một nghệ sĩ tài ba và một anh hùng mạnh mẽ, mà còn là biểu tượng của sự cao quý và tinh thần trong sạch.
Kết thúc câu chuyện “Chữ người tử tù” là cảnh tượng cho chữ, một khía cạnh vĩ đại chưa từng thấy. Đây không chỉ là một cảnh tượng nghệ thuật, mà còn là điểm nhấn giúp tôn vinh các nhân vật và ý nghĩa chủ đề của tác phẩm. Đặc biệt, trong cảnh này, ta thấy rõ tài năng và lòng dũng cảm của Huấn Cao. Tài năng và sự kiên trì của Nguyễn Tuân đã tạo ra một hình tượng vĩ đại cho Huấn Cao, một biểu tượng của vẻ đẹp và sức mạnh. Từ “Chữ người tử tù” không chỉ là một tác phẩm văn học kinh điển mà còn là một niềm tự hào vĩ đại trong lòng người đọc, một kỷ niệm không thể phai mờ.