Nếu có ai đó hỏi tại sao mình chọn học Đại học, có lẽ câu trả lời sẽ là: “Ngoài việc học, tớ không biết phải làm gì khác.” Có lẽ một số bạn sẽ cười khi nghe câu trả lời này, nhưng mình tin rằng có nhiều người sẽ cùng chia sẻ quan điểm này. Giờ đây, sau những ngày đầu tiên ở năm hai Đại học, vượt qua kỳ thi cuối cấp, và trải qua những trải nghiệm giáo dục, mình muốn chia sẻ cảm xúc này với những người đang đối mặt với những thách thức tương tự. Cho dù bạn là một thí sinh chuẩn bị cho kỳ thi Đại học, đang trải qua những năm thanh xuân trong giảng đường, hoặc đã ra quyết định rời bỏ học đường để theo đuổi ước mơ cá nhân, không quan trọng bạn là ai hay đang ở trong tình huống nào, mình xin gửi lời cảm ơn đến bạn vì đã dành thời gian để đọc những suy tư của mình.
Tuổi 17, những kỷ niệm đẹp...
Thường người ta nói, tuổi 17 là thời điểm đẹp nhất trong cuộc đời học sinh, khi ta nhận ra rằng chúng ta chỉ biết hối tiếc khi nhìn lại quãng thời gian 12 năm học. Tuổi 17 cũng là thời điểm mà chúng ta nên tận hưởng những trải nghiệm mới mẻ, cảm giác hồn nhiên của tuổi trẻ, hoặc thả lỏng trong kỳ nghỉ hè cuối cùng của tuổi học trò. Tuy nhiên, hiện nay, tuổi 17 đã không còn như vậy, vì cuộc sống đưa chúng ta quá xa...
Tuổi 17, chúng ta bị cuốn vào vòng xoáy của kỳ thi Đại học.
Tuổi 17, trước mắt là cánh cổng “thần kỳ” của Đại học.
Tuổi 17, một cuộc thi quan trọng như “quốc gia” mà ta, dù không cần phải là học sinh ưu tú, không cần có tài năng đặc biệt, không cần phải xuất chúng hơn ai, chỉ là những “phàm nhân” vẫn có thể tham gia.
Ngay từ khi còn nhỏ, chúng ta thường ngẩng cao đầu trước môi trường Đại học như một thứ gì đó như “bậc thang” của cuộc đời, một điểm đến an lành về tương lai và sự nghiệp. Hãy tưởng tượng xem, có phải là điều đáng tự hào khi bố mẹ có thể tự hào về con mình, học Đại học “cao quý” nhất trong cả nước, trước sự trầm trồ của mọi người?
Và từ đó, hai từ “Đại học” đã thấm nhuần vào tâm trí của chúng ta, từ cấp 1, cấp 2, và đến cấp 3, khi chúng ta đến gần với cánh cửa ấy. Thậm chí, chúng ta đã nghe về những lời khuyên từ bạn bè, về việc chọn trường, chọn ngành từ khi chúng ta còn lên lớp 6.
Có lẽ, hai từ “Đại học” đã trở thành một loại “nghĩa vụ”, rằng không học Đại học sẽ bị đánh giá, không học Đại học làm mất mặt cha mẹ, không học Đại học là thua thiệt với bạn bè. Bạn có từng phải chịu cảm giác toàn bộ thế giới đặt kỳ vọng vào bạn, cha mẹ đặt kỳ vọng vào bạn, và bạn cũng đặt kỳ vọng vào bản thân mình?
Như một người đã trải qua điều đó, mình hiểu rõ áp lực đó đến mức nào. Thực ra, tất cả áp lực đều bắt nguồn từ chính bản thân ta. Bố mẹ không ép ta học, nhưng ta biết họ sẽ rất vui nếu ta làm điều gì đó để họ tự hào. Bên trong, ta nhắc nhở mình phải giữ vững tâm hồn giữa cuộc sống biến động, nhưng nhìn xung quanh, mọi người đang hướng tới kỳ thi, mọi nhà đều chọn trường, chọn ngành để cố gắng. Vậy mà ta tự hỏi làm sao có thể bình thản trong hoàn cảnh đó?
Tuổi 17, đâu phải lớn nhưng cũng không còn nhỏ, mang trong mình sự ngây thơ của trẻ con và chút nghiêm túc của người lớn. Từ những bước chập chững ấy, ta phải đối mặt với áp lực lớn hơn bất cứ khi nào.
Người thường nói, Đại học không phải con đường duy nhất, nhưng với những người trẻ đã sống gần hai chục năm dưới sự bảo bọc của cha mẹ, việc bước vào thế giới Đại học vẫn là điều rất mong đợi và tự hào. Như con chim sẵn sàng thiêu thân vào ngọn lửa dù biết đó là đau đớn, chúng ta vẫn tiếp tục lao vào. Nhưng cuộc phiêu lưu mới chỉ bắt đầu...
Tuổi 18, bước vào thế giới Đại học.
18 tuổi, với một số điểm tương đối cao, tôi đã trúng tuyển vào trường Đại học mơ ước. Cuộc đời có vẻ tươi đẹp hơn bao giờ hết!
Bước vào Đại học, một môi trường mới, bạn bè mới, và những môn học lạ mắt, như một thế giới mới đang chờ đón chúng ta. Tôi vẫn nhớ lần đầu tiên trở về nhà sau khi rời xa mẹ, tôi kể cho mẹ nghe rằng học Đại học khó khăn, nhưng mẹ chỉ có thể nhìn tôi bằng ánh mắt đầy lo lắng.
Lên Đại học, cuộc sống của chúng ta sẽ thay đổi, những thách thức không ngờ, những bữa ăn tự nấu lần đầu, những ngày ngủ đói bên bát mì tôm, những lý thuyết khó hiểu, và rất nhiều thứ mới lạ đang chờ đón chúng ta.
Đại học là gì?
Là những học sinh nỗ lực suốt 12 năm, mang theo bảng điểm ấn tượng nhưng bất ngờ khi thấy kết quả thi như mã nhị phân.
Là những ngày thức đêm vì deadline gần kề, không còn ai đứng sau lưng 'đẩy đưa' nữa.
Là khuôn mặt thất vọng khi ngành học không như mong đợi, ngôi trường mơ ước biến thành ác mộng, lo lắng mỗi khi nộp học phí thi lại.
Là những lời ca tồn tại mãi trong tâm trí sinh viên, được gọi là 'tạch tạch tạch'.
Đúng vậy, Đại học đáng sợ, các bạn còn muốn tham gia không? Hay là ở nhà với mẹ còn hơn?
Mình thường nói rằng không công bằng khi Đại học không có phiên bản dùng thử. Không ai cho bạn trải nghiệm cuộc sống sinh viên, không có buổi học thử trên các khóa học trực tuyến. Với Đại học, không có khái niệm 'dùng thử'. Nhiều người bỏ cuộc giữa chừng vì không đồng bộ với chương trình học, và cũng có người phải hoàn thành năm thứ 3 mới nhận ra ngành học và trường không phù hợp.
Tuy vậy, liệu hàng triệu sinh viên Đại học có phải lãng phí thanh xuân? Không hề!
Đại học mang lại và đem điều gì về cuộc sống?
Có một câu nói mà mình rất ưa thích:
Nếu cuộc sống lấy đi điều gì của bạn, nó sẽ trả lại điều khác. Quan trọng là bạn có dám tìm kiếm hay không!
Và Đại học cũng như thế! Nó lấy đi tuổi trẻ, mồ hôi và cả nước mắt của chúng ta. Nó cũng đòi hỏi sự hy sinh về cả mặt vật chất và tinh thần. Bạn đã từng nghĩ rằng với thời gian và công sức đó, nếu không đầu tư vào học Đại học, bạn có thể làm được điều gì? Trong Kinh tế vi mô, đó được gọi là “chi phí cơ hội”.
Mặc dù chỉ mới trải qua một năm trên đường học Đại học, nhưng với mình, nó đã mang lại rất nhiều điều.
Đại học là người thầy, người mẹ “vả” cho mình tỉnh ngộ khỏi những ước mơ thuở còn trong “lũy tre làng”.
Sau tuổi 17, không có tài năng nổi bật, không gia thế, làm sao có thể “bước chân” giữa “trường đời” đầy gian truân? Đó là lý do Đại học trở thành nơi dạy mình những bước đi đầu tiên, nâng đỡ cho những ước mơ “phi thường” hay thậm chí những khát khao “phi lý” được phát triển. Đại học là bước đệm để tự tin bước vào đời.
Đại học sẽ “đánh thức” bạn từ giấc mơ với một môi trường khắc nghiệt, bài tập, deadline, hoạt động ngoại khóa hay điểm sinh hoạt cộng đồng. Đại học có thể khiến những “thủ thư” hay “cậu ấm/công tử” phải khóc thét, không sai chút nào, thậm chí là “lên chó xuống voi” mọi lúc.
“Con nhà tôi 12 năm học sinh giỏi mà sao lên đại học cháu nó yếu đuối quá?” “Cháu nhà tôi học giỏi cỡ quốc gia/đạt giải ABC…” nhưng lên Đại học rồi, các “cháu” cũng chỉ trở thành “phàm nhân” giữa một môi trường có quá nhiều người “phi thường” đủ để làm cái “giỏi” kia trở nên phổ biến.
“Lên Đại học nhàn lắm”, đúng, câu nói mà học sinh THPT thường được nghe. Đại học có thể nhàn, cũng có thể không, tùy vào cách chúng ta trải nghiệm. Tuy nhiên, đối với những “chim non” đã có cơ hội “bay ra khỏi tổ”, hãy cẩn thận, bởi trời không có cá sấu cá mập, cũng không có hổ báo hung ác, nhưng chắc chắn có những “đại bàng” mạnh mẽ đang chờ đợi.
Ở Đại học hay “trường đời”, có một quy luật vẫn luôn tồn tại:
Nếu không tiến lên phía trước, bạn sẽ mãi đứng im tại chỗ.
Đại học lấy đi tuổi trẻ nhưng mở ra cho mình những cánh cửa mới.
Khác với cấp 3, thời gian ở Đại học không chỉ xoay quanh sách vở và lớp học.
Deadline có thể mệt, nhưng nhất định sẽ nhẹ nhàng hơn khi có bạn bè cùng chia sẻ, cùng giảm stress sau mỗi kỳ thi hoặc thậm chí là sum họp và bàn tròn “nói xấu” về trường lớp.
Đại học mở ra cho mình những cơ hội mới, gặp gỡ những người mới, để rồi thu nhận kinh nghiệm và trưởng thành hơn.
Đại học rèn luyện chúng ta với áp lực của cuộc sống, trải nghiệm sự độc lập và hướng dẫn chúng ta “trưởng thành”...
Trong Đại học, chúng ta được nhận những mối quan hệ, trải nghiệm và cơ hội, tạo điều kiện để vượt qua giới hạn của bản thân.
Đúng là, Đại học có thể đã “cho đi” quá nhiều. Có lẽ chúng ta chỉ cần biết cách khai thác, không coi thường để không bỏ lỡ.
Thông qua bài viết này, mình muốn truyền đạt điều gì?
Với mình, Đại học vẫn là một khía cạnh to lớn, nhưng không phải vì thế mà mình khuyên bạn nên cố gắng vào Đại học. Như một người bạn đã nói, Đại học không phải là điểm xuất phát cũng như đích đến cuối cùng trong cuộc sống.
Có những người chỉ vì không được vào trường mình ưa thích mà nản lòng, tự gán cho mình cái danh “trượt-đại-học”. Cũng có những người lo lắng và mất ngủ chỉ vì điểm số không như mong muốn...
Bạn thân mến, Đại học chỉ là một điểm dừng trên con đường chúng ta, một số người chọn dừng lại, một số khác chọn tiếp tục. Đáng tiếc cho những ai cảm thấy suy sụp hoặc mất đi tương lai vì “trượt-đại-học”, vì như đã nói, “Đại học không phải là con đường duy nhất”, và thậm chí nó cũng không dễ dàng và ngắn ngủi như một số lựa chọn khác trong cuộc sống. Cuối cùng, sau Đại học, chúng ta vẫn phải đối mặt với “trường đời”...
Đại học không chỉ là một trường học, nó có thể là cao đẳng, trường nghề, và thậm chí “trường đời” cũng là một loại hình “Đại học”. Đây không phải là tất cả, chỉ là một nơi để nuôi dưỡng ước mơ, là “bước đệm” cho những hoài bão chưa thể thực hiện. Một số người chọn bước vào cuộc sống ngay lập tức, trong khi những người khác tìm kiếm một nơi để khởi đầu, nhưng dù cách lựa chọn nào, hãy hài lòng với con đường đã chọn.
Đừng tự ti vì điểm số thấp hơn bạn bè. 18 tuổi, chúng ta so sánh điểm thi Đại học, nhưng 28 tuổi, điều quan trọng hơn sẽ không phải là điểm số trên tờ giấy nữa, mà là số tiền lương. Lúc đó, câu hỏi về lương là điều bạn quan tâm, liệu bạn có thu nhập 6 hay 8 chữ số? Lương bạn được tính bằng đô la hay VNĐ?
Đừng ngần ngại sau một thất bại. Không giống như kỳ thi cấp 3, ở Đại học, bạn có thể “làm lại”. Kỳ thi vẫn còn đó, chỉ cần bạn đủ can đảm để bước ra khỏi bóng tối và thử lại lần nữa.
Nếu bạn không “làm lại”, không vấn đề gì cả, bạn có thể tiếp tục vào cuộc sống. Chỉ cần đừng suy sụp vì những lỗi lầm. Áp lực từ gia đình và bạn bè cũng là điều bạn phải đối mặt, hãy khóc nếu bạn cảm thấy buồn, nhưng sẽ có lúc bạn sẽ không còn khóc được nữa. Bạn sẽ nhận ra rằng còn nhiều quyết định và con đường phía trước bạn sẽ phải đối mặt, đừng vì hai từ “Đại học” mà mãi mãi “ngậm ngùi” không chịu tìm cách ra khỏi. Khóc không làm bạn trưởng thành, quá khứ sẽ không đợi bạn ở đó, nhưng tương lai luôn chờ đợi bạn phía trước, và tương lai của bạn hoàn toàn do bạn lựa chọn.
Lời nhắn gửi
Có lẽ bạn sẽ phản đối hoặc không đồng ý với một số khía cạnh của việc học Đại học, hoặc bạn có thể cảm thấy buồn cười vì mình chưa từng trải qua thất bại nào lớn như việc trượt kỳ thi quan trọng. Dù sao đi nữa, mình muốn cảm ơn bạn đã dành thời gian để đọc bài viết này.
Học Đại học hay không, đều không quan trọng, quan trọng là chúng ta hãy biết trân trọng những điều hiện tại mình đang có, trân trọng cuộc sống ngày hôm nay, như Nikolai Alekseyevich Ostrovsky đã viết trong cuốn Thép đã tôi thế đấy!
Sự sống là điều quý báu nhất của con người. Chúng ta chỉ có một cuộc đời. Hãy sống để không hối tiếc, không ân hận vì những năm tháng đã trôi qua vô ích...
Gửi đến những người đã cống hiến hết mình, các bạn nên tự hào về những gì đã đạt được và hoàn thành trách nhiệm của mình.
Gửi đến những ai đang trải qua những thử thách khó khăn tại Đại học, hãy tiếp tục trải nghiệm, vượt qua thất bại và đứng dậy, vì cuộc sống là một cuộc hành trình để trải nghiệm.
Gửi tới những người đã dũng cảm bước vào thế giới bên ngoài Đại học, tôi ngưỡng mộ và tin rằng các bạn sẽ đạt được thành công...
Tác giả: Annie - MyBook