Sau khi đất ruộng của họ bị thu hồi để mở rộng sân bay, một ngôi làng ở Hà Nội đã chuyển đổi thành làng trông giữ xe ô tô để tìm kiếm cơ hội mới.
Ít ai biết rằng ở cửa ngõ của Hà Nội tồn tại một làng chuyên trông giữ xe ô tô. Đó là làng Tân Trại, thuộc xã Phú Cường, huyện Sóc Sơn, gần sân bay Nội Bài. Trước đây, cư dân ở đây sống chủ yếu bằng nghề nông. Tuy nhiên, sau khi đất ruộng bị thu hồi để mở rộng sân bay, họ đã chuyển sang các hoạt động kinh doanh khác như cho thuê nhà trọ và trông giữ xe ô tô cả ngày lẫn đêm để tìm thu nhập.
Theo ước tính, làng Tân Trại hiện đang có khoảng 70 hộ gia đình trông giữ xe ô tô với giá niêm yết là 60.000 đồng mỗi ngày đêm. Hầu hết các bãi trông xe trong làng đều được trang bị mái che, hệ thống phòng cháy chữa cháy, camera giám sát và có giấy phép kinh doanh đầy đủ.
Chuyển đổi từ làng nông thôn sang làng trông giữ xe ô tô
Anh Nguyễn Văn Thành, 47 tuổi, cho biết sau khi nhận tiền đền bù từ việc thu hồi đất ruộng, nhiều người dân trong làng Tân Trại đã gặp khó khăn về công việc. Họ chuyển sang các công việc tự do như làm phụ hồ, làm mọi thứ mà ai thuê làm để kiếm sống qua ngày. Nhà của anh Thành chỉ còn lại một mảnh đất ruộng nhỏ khoảng 200m2 không thể sử dụng để trồng trọt hay cày bừa.
Những năm 2014-2015, trong làng Tân Trại đã xuất hiện 2-3 bãi gửi xe ô tô đầu tiên. Lúc này, anh Thành đã thảo luận với em trai của mình tên là Hùng để tận dụng mảnh đất gia đình để mở một bãi gửi xe ô tô mang tên Thành Hùng. Anh Hùng bắt đầu với công việc lái xe taxi, sau đó chạy xe tải khắp các cửa khẩu nhưng không thu được nhiều lợi nhuận. Khi anh trai đề xuất mở bãi gửi xe, anh đã quyết định trở lại với 'khởi nghiệp'.
Từ việc ban đầu chỉ có mảnh đất, hai anh em đã đầu tư xây dựng nền cao gần 1m, phủ lớp bê tông, xây mái che, và chi tiêu sửa chữa khác. Ban đầu, bãi gửi xe chỉ chứa tối đa 10 xe. Kinh doanh phát triển, họ mở rộng diện tích, hiện nay có thể chứa lên đến 60 xe.
Theo ước tính, làng Tân Trại, xã Phú Cường, huyện Sóc Sơn có gần 70 hộ trông xe ô tô
Khách gửi xe sẽ được chuyển đến sân bay miễn phí trong 3-5 phút. Những khách quen thường gọi điện thoại cho chủ bãi để xe được đưa đón tận sân bay. Sau khi nhận xe, anh Thành kiểm tra xe kỹ lưỡng, chú ý đến mọi chi tiết, và ghi lại số mét đã đi bằng điện thoại di động để có bằng chứng.
'Hiện nay, đa số khách hàng tự lái xe cá nhân đến sân bay và sau đó liên hệ với chúng tôi để đưa xe về bãi. Khi hoàn tất chuyến đi, họ liên hệ để chúng tôi đưa xe đến sân bay để trả và thanh toán phí', anh Thành chia sẻ.
Khách hàng hoặc nhận vé hoặc để lại số điện thoại, phần lớn lựa chọn cách thứ hai. Để ghi nhận, anh Thành không lưu danh sách theo tên mà thay vào đó là số điện thoại kèm biển số xe.
Ban đầu, anh Hùng đảm nhiệm việc đưa xe của khách từ sân bay về bãi, trong khi đó anh Thành do không có bằng lái xe nên ở lại bãi, đăng tin quảng cáo trên các nhóm trên mạng xã hội. Với sự tin tưởng được xây dựng, họ giới thiệu cho nhau, số lượng xe gửi trong bãi tăng lên, đạt đỉnh điểm với 60 xe. Khi có nhiều khách, anh Thành còn giúp đỡ các bãi khác, thể hiện tinh thần đoàn kết trong làng.
Năm 2018, số lượng khách hàng tăng mạnh, để giúp đỡ em trai, anh Thành đã đăng ký học bằng lái xe. Công việc khá vất vả, hai anh em thay phiên nhau đưa xe lên sân bay để phục vụ khách, đặc biệt là trong những thời điểm cao điểm như mùa du lịch, ngày lễ Tết,... Trung bình mỗi tháng, bãi xe có thu nhập hơn 20 triệu đồng, gấp ba lần so với việc làm ruộng trước đây, mặc dù công việc khó khăn và mệt mỏi hơn. Tuy nhiên, trong 7 tháng của đại dịch Covid-19 căng thẳng tại Hà Nội, họ gần như không có thu nhập nào.
'Khách hàng gọi đến bất cứ lúc nào, cả ngày lẫn đêm, sáng sớm hoặc giữa trưa, chúng tôi đều sẵn lòng phục vụ, thậm chí phải bỏ bữa cơm', anh Thành kể, đặc biệt là gần đến ngày lễ Tết, công việc trở nên vất vả hơn, dày công lịch trình không còn thời gian ngủ trưa. Trước khi có Covid-19, khách hàng đi bay quốc tế chủ yếu vào ban đêm, hai anh em Thành Hùng không dám ngủ, hoặc chỉ nghỉ mắt 10-15 phút rồi lại nhận điện thoại từ khách hàng.
Anh Thành và em trai đã mở bãi trông xe Thành Hùng được 7-8 năm.
Người đàn ông giải thích, nếu so sánh với việc đi taxi từ trung tâm thành phố lên sân bay Nội Bài và về lại, sẽ tốn khoảng 400.000 đồng, trong khi chi phí gửi xe tại bãi rẻ hơn nhiều. Nhiều gia đình có xe cá nhân gửi xe tại bãi của sân bay, sau những chuyến du lịch, họ thường than phiền về chi phí cao.
'Chúng tôi cũng đón tiếp các gia đình từ các tỉnh lân cận Hà Nội, gửi xe từ 4-5 ngày, tiết kiệm và thuận tiện', anh Thành chia sẻ.
Trong dịp Tết năm nay, khi các chuyến bay nội địa mở lại tại Việt Nam, các bãi gửi xe tại làng Tân Trại cũng đón 'hồi sinh'. Từ mùng 2 Tết, người dân di chuyển nhiều, bãi gửi xe Thành Hùng đã đón những khách hàng đầu tiên của năm, có những đoàn đông đúc với 4-5 xe ô tô.
'Nếu không còn sức làm việc, tôi sẽ thuê người làm hoặc để lại cho con cháu', anh Thành nói.
Phá dãy trọ, thuê mặt bằng mở bãi trông xe ô tô
Gia đình ông Lê Bảy, 71 tuổi, trước năm 2015 gom tiền dựng khu nhà trọ cấp 4 gồm 8 phòng khép kín cho khách và nhân viên sân bay thuê. Trước dịch Covid-19, thu nhập từ kinh doanh nhà trọ ổn định, các phòng luôn được lấp đầy. Kể cả những tháng dịch, ông vẫn thu được một khoản dù khách thuê ít hơn.
Tuy nhiên, cầm cự mãi với dãy trọ cũng không ổn, năm 2020, ông tính với gia đình dỡ bỏ hai dãy trọ, chuyển đổi thành bãi gửi xe ô tô. Chi phí cải tạo ít hơn nhiều so với ngày trước xây dựng nhà trọ.
Bãi gửi nhà ông Bảy do hai người con quản lý, chứa tối đa 28 chiếc, mỗi tháng thu lãi vài chục triệu đồng. Nhưng hai năm dịch Covid-19 diễn biến phức tạo, cũng giống gia đình anh Thành, hộ nhà ông Bảy 'điêu đứng', phải trông chờ vào khoản tiền tiết kiệm.
Bãi gửi chứa được 28 xe ô tô của ông Bảy
Sát nhà ông Bảy là bãi gửi xe của gia đình chị Nguyễn Thị Bình, 51 tuổi. Trước đây, chị Bình làm nông, còn chồng lái taxi trong sân bay. Từ khi bị thu hồi đất xây dựng sân bay, chị Bình mất việc. 'Chúng tôi cũng có tuổi, ruộng không còn, không trông xe thì làm được gì nữa'. Nghĩ là làm, hai vợ chồng bàn nhau chuyển đổi mô hình sang làm bãi giữ xe, đến nay đã được 5 năm.
Để kinh doanh, họ tìm thuê một mảnh đất cạnh nhà với giá 10 triệu đồng mỗi tháng. Bãi gửi xe có diện tích hẹp, chứa tối đa 20-30 xe. Vào mua du lịch, ngoài hai vợ chồng, còn có anh em trong nhà phụ giúp.
'Mỗi nghề mỗi vất vả khác nhau. Chúng tôi cũng dần quen với việc không có giờ giấc ăn ngủ cụ thể, cứ khách gọi là đi', chị Bình kể. Thu nhập từ khi làm bãi xe, mỗi tháng trừ tiền thuê mặt bằng và dịch vụ, hai vợ chồng lãi được 20 triệu đồng.
Mỗi tháng, hai vợ chồng chị Bình thu lãi 20 triệu từ công việc trông giữ xe ô tô
Ông Phan Trường Thành, Phó trưởng phòng Kế hoạch tài chính, Sở Giao thông Vận tải Hà Nội cho biết, năm 2019 thành phố đã ban hành Nghị quyết 07 về việc khuyến khích người dân lấy đất nhà, đầu tư làm bãi đỗ xe tại bốn quận nội thành.
Theo ông Thành, vẫn chưa có quy định khuyến khích người dân ngoại thành lấy đất nhà để xây dựng thành bãi trông xe, nên mô hình này tại thôn Tân Trại, xã Phú Cường, huyện Sóc Sơn vẫn chỉ là tạm thời.
'Trong thời gian tới, nếu các địa phương có quan điểm khác, chúng tôi sẽ cân nhắc và áp dụng linh hoạt để phù hợp với nhu cầu thị trường và quy định pháp luật', ông Thành phát biểu.
Ngoài ra, các nhà lãnh đạo cũng cho rằng, nếu loại hình kinh doanh này đã đăng ký đầy đủ và được cấp phép hoạt động, sẽ đem lại một nguồn thu nhập lớn cho địa phương.
https://kenh14.vn/chuyen-mot-ngoi-lang-tu-thuan-nong-tro-thanh-lang-trong-giu-xe-o-to-o-ha-noi-20220215213515448.chn