Hôm nay, Mytour sẽ tiếp tục giới thiệu đến quý thầy cô và các bạn học sinh tài liệu ví dụ văn mẫu cho lớp 5: Một câu chuyện về người mẹ dũng cảm của Việt Nam mà tôi biết.
Đây là tài liệu vô cùng hữu ích giúp cho các bạn học thêm kiến thức về môn Bài viết lớp 5 của mình. Dưới đây là kế hoạch chi tiết và 6 ví dụ về một câu chuyện về người mẹ dũng cảm của Việt Nam mà tôi biết, mời quý thầy cô và các bạn tham khảo.
Kế hoạch kể về một người mẹ dũng cảm của Việt Nam mà tôi biết
I. Khởi đầu:
- Giới thiệu về một bà mẹ Việt Nam anh hùng
- Giới thiệu về tên, tuổi và hoàn cảnh của một bà mẹ Việt Nam anh hùng
II. Nội dung chính:
- Mô tả về diện mạo của một bà mẹ Việt Nam anh hùng
+ Hình dạng cơ thể, cách đi lại
+ Tình trạng sức khỏe hiện tại
+ Miêu tả một số chi tiết như: gương mặt, làn da, mái tóc, ánh mắt, nụ cười, giọng điệu
- Kể về cuộc sống hàng ngày của bà mẹ
+ Tình hình sống: sống một mình hoặc sống cùng với con cháu
+ Những hoạt động hàng ngày
- Hoàn cảnh trở thành một bà mẹ anh hùng của Việt Nam
+ Có bao nhiêu người con tham gia vào quân ngũ trong thời chiến
+ Các con của bà đã hy sinh vì sự tự do của dân tộc
III. Kết luận:
- Cảm xúc của tôi về một bà mẹ Việt Nam anh hùng
Một câu chuyện về một bà mẹ Việt Nam anh hùng - Mẫu 1
Ở quê tôi, chúng tôi đã xây dựng những ngôi nhà tình thương để giúp đỡ những người khó khăn trong cộng đồng. Trong số đó, có một ngôi nhà được dành riêng cho bà Tám, một bà mẹ được tôn vinh là anh hùng của dân tộc.
Theo lời kể của mẹ tôi, bà Tám từng có sáu người con trai, nhưng trong chiến tranh, cả chồng và sáu người con đã cống hiến mạng sống để bảo vệ đất nước. Bà Tám, dù đã già nhưng vẫn sống một mình trong căn nhà nhỏ, phải chịu khổ khi trời mưa dột. Đó là lý do tại sao chúng tôi đã xây dựng ngôi nhà tình thương cho bà, mong rằng cuộc sống của bà sẽ được dễ dàng hơn.
Bà Tám, một người mẹ yêu thương con cái, đã dũng cảm động viên những người con và chồng của mình tham gia vào cuộc chiến tranh để bảo vệ quê hương. Dù đau lòng, bà vẫn hy sinh vì đất nước. Sau khi đất nước giành được độc lập, mọi người đón nhận những người lính trở về, nhưng chồng và con của bà không bao giờ trở về. Cuộc sống của bà sau này cũng rất đơn độc và khó khăn.
Mỗi năm, vào ngày 27/7, ngày thương binh liệt sĩ Việt Nam, bà Bảy luôn đến Nghĩa Trang để dọn dẹp, thắp hương và cắm hoa cho chồng và con mình. Gương mặt của bà luôn hiện lên nỗi buồn, những giọt nước mắt lặng lẽ tuôn ra khiến tất cả mọi người trong đoàn đều cảm động và xót xa.
Chúng ta đang sống trong một không khí hòa bình như ngày hôm nay không chỉ nhờ vào sự chiến đấu và hy sinh của những người lính mà còn nhờ vào sự hy sinh không nổi tiếng của những bà mẹ Việt Nam anh hùng. Các bà là những người phụ nữ tuyệt vời nhất, vĩ đại nhất.
Một câu chuyện về một bà mẹ Việt Nam anh hùng mà tôi biết - Mẫu 2
Chiến tranh đã qua đi gần một nửa thế kỷ, nhưng đau thương và mất mát mà nó mang lại vẫn còn đọng lại đến ngày nay, gợi lên nỗi đau trong lòng của nhiều bà mẹ. Bà Bảy, một trong những bà mẹ Việt Nam anh hùng, phải đối mặt với sự cô đơn và khó khăn ở tuổi 80.
Thời gian, bằng sự im lặng, đã lấy đi tuổi trẻ và sức khỏe của con người, trong suốt 80 năm, nó đã lấy đi gần như tất cả những gì mà bà Bảy có. Bà Bảy đã sống qua nhiều khó khăn, nhưng bà vẫn tự hào về những gì mình đã làm. Bà Bảy kể rằng, chồng và con trai của bà đã hy sinh trong cuộc chiến đấu cho tự do của đất nước. Sau năm 1975, chỉ còn lại một người con trai, nhưng sau đó anh ấy cũng hy sinh. Vậy là bà Bảy chỉ còn lại một mình, sống trong căn nhà cũ kỹ, không nơi nương tựa, cho đến khi có chính sách hỗ trợ cho các bà mẹ Việt Nam anh hùng.
Cụ Bảy đã được tặng một ngôi nhà mới xinh đẹp, giúp cho cuộc sống của cụ trở nên tốt hơn, cũng là sự biểu hiện của sự biết ơn và quan tâm từ Đảng và nhân dân dành cho những bà mẹ Việt Nam anh hùng như cụ Bảy.
Một câu chuyện về một bà mẹ Việt Nam anh hùng mà tôi biết - Mẫu 3
Xuất thân từ một gia đình có truyền thống cách mạng, mẹ Huỳnh và chồng là ông Nguyễn Văn Phèn đã tham gia vào cách mạng từ rất sớm. Mẹ đã tổ chức nuôi giấu các cán bộ tại hầm bí mật của gia đình để hoạt động, và cũng nhận nhiệm vụ tiếp tế lương thực, thuốc men cho bộ đội. Dù trong hoàn cảnh khó khăn nào, mẹ cũng đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình, và tất cả các cán bộ mà mẹ che giấu đều an toàn trong vòng vây của địch.
Mẹ Trương Thị Huỳnh nhớ lại: 'Trong thời gian chiến tranh ác liệt, bọn biệt kích và lính ngụy lùng thường đến quấy rối cả làng xóm. Mẹ thường xuyên bơi xuồng vào ban đêm để mua lương thực và thuốc men cho bộ đội. Dù nguy hiểm nhưng mẹ vẫn đi và hoàn thành nhiệm vụ của mình.'
Câu chuyện đau lòng đầu tiên đến với mẹ vào năm 1961. Trong một lần tổ chức đưa bộ đội cắt vòng vây tại khu 'Cỏ Bỏ', xã Hòa Hiệp, chồng và 3 chiến sĩ du kích của mẹ đã rơi vào ổ phục kích của tiểu đoàn biệt kích ngụy. Cả 4 người đã hy sinh sau khi chiến đấu quyết liệt gây tổn thất lớn cho địch. Bọn biệt kích đã mang xác của họ xuống ghe máy và bắn thêm nhiều đạn vào thi thể của họ. Chưa dừng lại ở đó, chúng còn dùng cột chèo đập vỡ sọ 4 chiến sĩ cộng sản. 'Rất đau lòng khi nghe tin chồng đã hy sinh anh dũng, mẹ nuốt nước mắt để nuôi dưỡng 3 đứa con trai với hy vọng chúng sớm lớn lên để tham gia vào cuộc chiến tranh cho đất nước,' - mẹ kể lại.
Độc ác hơn nữa, bọn biệt kích giả không cho gia đình đưa xác người thân về để an táng, chúng để xác phơi nắng, phơi sương suốt 2 ngày, 2 đêm tại đồn Ông Đệ để răn đe nhân dân nơi đó không ủng hộ cách mạng. Sau đó, cư dân làng đến đấu tranh quyết liệt, chúng mới chôn thoáng qua loa thi thể các chiến sĩ cộng sản bên cạnh đồn. Sau khi miền Nam giải phóng, hài cốt của 4 liệt sĩ mới được quy tập về nghĩa trang liệt sĩ huyện Tam Bình.
Sau ngày tang thương đó, con trai đầu lòng của mẹ - anh Nguyễn Văn Thảo đã lên đường theo đuổi cách mạng để trả thù cho cha mình. Ban đầu, mẹ lo lắng vì sợ mất con, nhưng khi thấy Thảo quyết tâm đi theo quân giải phóng, mẹ đồng ý. Tháng 12-1974, trong một trận công, trinh sát Nguyễn Văn Thảo đã hy sinh sau khi hoàn thành nhiệm vụ. Một lần nữa, mẹ lại khóc trong im lặng.
Mẹ Huỳnh chia sẻ: 'Trên đất nước có chiến tranh, hy sinh cho cách mạng là điều phổ biến, nhiều bà mẹ khác cũng như thế, họ chỉ mong đất nước được hòa bình, đó là niềm hạnh phúc lớn lao của mẹ'. Năm 1980, con trai út của mẹ tiếp tục tình nguyện gia nhập quân đội và tham gia chiến đấu ở Campuchia, giúp đỡ nhân dân nước bạn thoát khỏi cơn khủng hoảng của Pôn Pốt. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ quốc tế, anh đã phục vụ và làm việc tại tỉnh Đồng Nai.
Hiện nay, mẹ sống cùng con trai thứ ba và được yêu thương, trân trọng bởi xóm làng. Dù gặp nhiều khó khăn do tuổi già và sức khỏe yếu kém, khi trời trở lạnh, mẹ thường xuyên đi thăm hỏi, động viên và kêu gọi bà con tham gia các hoạt động xã hội như xây dựng đời sống văn hóa, phát triển nông thôn... Năm 2014, mẹ Trương Thị Huỳnh đã được Nhà nước tặng danh hiệu cao quý: Mẹ Việt Nam Anh hùng.
Lúc chia tay, mẹ còn nhắc nhở chúng tôi: 'Đừng viết nhiều về mẹ, hy sinh cho Đảng, cho dân là niềm hạnh phúc lớn lao'. Tấm gương sáng của Mẹ Việt Nam Anh hùng Trương Thị Huỳnh thật cao quý biết bao.
Một trong số những trang sử vĩ đại của dân tộc Việt Nam được viết nên bởi những người anh hùng, trong đó không thể không kể đến những bà mẹ Việt Nam anh hùng, những người anh hùng thầm lặng, sau đây là câu chuyện về một bà mẹ Việt Nam anh hùng mà tôi đã biết đến.
Những trang sử hào hùng của dân tộc Việt Nam được tạo nên nhờ vào những người anh hùng, trong đó có những bà mẹ Việt Nam anh hùng, những người đã hiện thực hóa những ước mơ về tự do và độc lập cho quê hương. Dưới đây là câu chuyện về một bà mẹ Việt Nam anh hùng mà tôi biết đến.
Như mọi khi, mỗi buổi chiều sau khi học về, tôi thường ghé qua nhà cụ Thao, cụ Thao đã già nên không thể chơi những trò mà tôi thích, nhưng cụ lại có những câu chuyện rất thú vị và xúc động về cuộc sống của con cháu cụ. Cụ Thao rất hiền lành và yêu thương tôi, đôi tay của cụ run lên, mái tóc bạc trắng và hàm răng đã mất nhiều, tuổi già khiến cụ thay đổi nhiều, nhưng ánh mắt của cụ vẫn luôn tỏ ra tự hào khi nói về con cái. Ngồi bên rổ rau cụ Thao vừa làm, cụ kể về con út của mình. Con út của cụ khi chưa đầy 16 tuổi đã theo gọi của Tổ quốc mà lên đường nhập ngũ, dù đã mất 2 người con là anh của út, nhưng cụ Thao vẫn muốn để con đi theo con đường mà út đã chọn. Rồi con ấy cũng không trở về với cụ, để lại cụ một mình, không nơi nương tựa. Cuộc sống của cụ bây giờ khá khó khăn, dù có phụ cấp từ nhà nước nhưng cũng không đáng kể, cụ phải rất tiết kiệm, luôn lo lắng về sau này. Tôi hỏi cụ chuẩn bị cho việc gì, cụ chỉ xoa đầu và mỉm cười với tôi.
Tôi rất yêu quý cụ Thao, cụ thường kể chuyện cho tôi nghe và dành cho tôi những tình cảm ấm áp như một người bà dành cho cháu, tôi rất ngưỡng mộ cụ, một người phụ nữ xứng đáng với danh hiệu bà mẹ Việt Nam anh hùng.
Những trang sử vĩ đại của dân tộc Việt Nam được viết nên bởi những con người dũng cảm, trong đó có những bà mẹ Việt Nam anh hùng, những người đã hy sinh mọi thứ cho tự do và độc lập của đất nước. Dưới đây là câu chuyện về một bà mẹ Việt Nam anh hùng mà tôi đã biết đến.
Đất nước chúng ta đã trải qua nhiều cuộc chiến tranh, mỗi thước đất ngày nay đều chứa đựng xương máu của những người dân đã hy sinh để giành lại, và những bà mẹ Việt Nam anh hùng là một phần không thể thiếu trong hậu phương vững chắc cho tiền tuyến. Dưới đây là câu chuyện về một bà mẹ Việt Nam anh hùng mà tôi biết.
Vào ngày thương binh liệt sĩ 27/7, chúng tôi được thăm và tặng quà cho một bà mẹ Việt Nam anh hùng là cụ Mười. Nhà cụ ấm áp với mâm cơm thịnh soạn, đặc biệt hơn khi cụ Mười sống một mình nhưng vẫn chuẩn bị cơm cho cả gia đình. Câu chuyện về những đóng góp và hy sinh của cụ khiến ai cũng cảm phục và kính trọng.
Ra về, mọi người đều cảm phục sự nghị lực phi thường của cụ Mười và những hy sinh của cụ cho đất nước.
Những vết thương của chiến tranh không thể nào phai mờ, đặc biệt là với những người đã hy sinh cho tổ quốc. Trong xóm tôi cũng có một bà mẹ anh hùng, với một người con đã hi sinh trong cuộc chiến tranh miền Nam.
Chiến tranh có thể kết thúc nhưng đau thương và nỗi nhớ vẫn còn mãi trong trái tim những người mẹ anh hùng, như bà hàng xóm của tôi, người đã hy sinh một người con trai trong chiến trường miền Nam.
Năm nay bà đã trên bảy mươi, nhưng bà vẫn khỏe mạnh. Đôi mắt tinh nghịch vẫn nhìn thấy từng chi tiết nhỏ, vẫn có thể làm việc thêu và đan. Mỗi khi tôi đến thăm, bà đã biết là tôi đến ngay khi nghe tiếng bước chân. Bà thật quý trọng tôi, mỗi lần tôi đến, bà luôn tặng cho tôi những quả táo và cam tươi nhất. Hàng xóm ai cũng yêu thương bà, vì bà là một người mẹ đơn thân, và anh con trai duy nhất của bà đã hy sinh trong cuộc chiến tranh.
Mọi người hàng xóm đều yêu mến bà, bà sống một mình và không có con cháu. Các em nhỏ trong xóm đều thích bà, và mọi người trong xóm đều quý trọng bà. Bà luôn nói nhẹ nhàng và ôn hoà với mọi người, và chỉ cần bà ra khuyên giải, mọi xích mích đều được giải quyết. Bất kể bà không giàu có, bà luôn quan tâm và chăm sóc cho việc học hành của các em nhỏ trong xóm.
Trong những dịp như ngày thương binh hoặc ngày của Mẹ Việt Nam Anh Hùng, nhà bà luôn đông người, chính quyền địa phương thường đến thăm và động viên bà. Bà đã được tặng bằng khen vì công lao của mình. Đối với tôi, bà không chỉ là một người bà mà còn là một người mẹ. Bà luôn quan tâm, chăm sóc và động viên tôi học tập.
Những lúc rảnh rỗi, tôi thường đến giúp bà làm việc nhà và chia sẻ những câu chuyện cùng bà để giúp bà quên đi cô đơn. Bà thường kể về anh trai của tôi, về những bức thư mà anh gửi cho bà, và tôi cảm thấy xúc động khi biết anh đã hy sinh vì tổ quốc. Bà đã luôn là nguồn động viên và niềm tự hào của tôi.
Những người như bà đã giúp chúng tôi có được hòa bình ngày hôm nay. Tôi biết ơn bà và hứa sẽ cố gắng học tập tốt để không phụ lòng bà.