
Bỗng một ngày, ta cảm thấy mệt mỏi với những áp lực của cuộc sống như: áp lực trong học tập và thi cử, thất bại trong tình yêu, những mối quan hệ bất hòa không thể giải quyết... Ta đột nhiên nghĩ: cuộc sống này không phù hợp với mình. Nó quá mệt mỏi, quá vô vị và quá tẻ nhạt!
Ta quyết định kết thúc cuộc sống này, bằng cách nào đó, hoặc thả mình rơi tự do từ tòa nhà cao tầng như nhân vật chính trong MV “There’s no one at all” của nam ca sĩ Sơn Tùng M-TP. Mặc dù cảnh quay ấy chỉ được thực hiện trong mấy giây ngắn ngủi cuối cùng trong MV, nhưng đã tạo ra một làn sóng dư luận với nhiều quan điểm trái chiều. Vấn đề đặt ra ở đây: liệu hành động “thả mình” của chàng trai trong MV ấy có tạo ra ảnh hưởng tiêu cực đến người khác không? Hay hành vi “tự tử” là điều cấm kỵ trong đời sống con người?
“Tự tử” là một chủ đề không quá xa lạ đối với con người. Nó luôn mang tính hiện sinh vì nó gắn với cuộc sống của mỗi người. Trong số các triết gia, chỉ có Albert Camus lưu ý đến điều này cách tường tận và sâu sắc nhất. Ông nói: “Chỉ có một vấn đề triết học thực sự nghiêm túc, đó là tự tử”.
Tại sao người ta chọn tự tử? Albert Camus cho rằng tự tử có nghĩa là thừa nhận cuộc sống đã làm ta quá tải hoặc không thể hiểu cuộc sống được nữa. Tự tử đơn giản đồng nghĩa với việc thừa nhận rằng “sống mà phải nhọc nhằn đến thế thì chẳng đáng” (Albert Camus, Thần thoại Sisyphus, tr.18).
Tự tử là một sự lựa chọn.
Khi một người chọn tự tử để kết thúc cuộc sống của mình. Đó là lúc họ không còn thấy ánh sáng trong cuộc sống, không cảm nhận được niềm vui khi bình minh đến và hạnh phúc khi hoàng hôn buông xuống. Không ai chọn tự tử trong một phút bốc đồng. Hành động tự tử diễn ra âm thầm trong cuộc sống của mỗi người. Nó nằm sâu trong tâm hồn và được nuôi dưỡng bởi những cảm xúc tiêu cực bị dồn nén vào tiềm thức. Nó được thúc đẩy bởi những suy nghĩ bi quan chiếm lĩnh tâm trí mỗi ngày. Đến một lúc nào đó, họ không còn đủ mạnh mẽ để khống chế những cảm xúc tiêu cực đó. Sức lực của họ dần cạn kiệt, tinh thần mệt mỏi và cuộc sống trở nên không còn ý nghĩa. Lúc đó, tự tử trở thành lựa chọn cuối cùng và tối ưu nhất cho họ.
Lựa chọn này mang lại một tia sáng hy vọng cho những người muốn tự tử. Đó dường như là quyết định tự do duy nhất mà họ có thể thực hiện trong tình trạng đó. Không còn bị áp lực từ học hành, công việc, hay bổn phận. Không còn mệt mỏi khi phải gặp gỡ người khác, theo cách mà triết gia J. P. Sartre gọi là 'hỏa ngục' hàng ngày. Họ không cần biết gì về cái chết ở phía bên kia, nhưng một điều chắc chắn là với họ, cái chết là một lối thoát, là một con đường hy vọng giúp họ thoát khỏi cuộc sống đau khổ này.

Nhảy hay không nhảy? (Nguồn ảnh: https://www.pexels.com)
Khi cái chết trở thành một con đường thoát ra.
Thực tế, cái chết là điều khiến con người sợ hãi, e dè và tránh xa.
Khi có ý nghĩ như vậy về cuộc sống, con người cảm thấy sự tồn tại của mình như vô nghĩa trong thế giới này.
Mỗi ngày, gánh nặng cuộc sống ngày càng nặng nề, cho đến khi họ cảm nhận bản thân đã bị dồn đến đường cùng.

(Nguồn ảnh: https://www.fashionbible.vn/wp-content/images/2017/09/22/bi-an-sau-cai-chet9.jpg)
Cuộc sống có thực sự trở nên vô vị như vậy không!
Không cảm thấy vô vị!
Tính chất của cuộc sống không hoàn toàn tẻ nhạt như vậy!
Nếu cuộc sống thật sự tẻ nhạt, không ai mong ước sống thọ hay trường sinh bất tử.
Con người yêu thích sự sống và nỗ lực để tận dụng mọi khoảnh khắc.
Sống luôn là điều mà con người muốn trải nghiệm dài lâu.
Chỉ khi chúng ta lạc lối khỏi con đường cuộc sống. Khi kế hoạch vỡ tan và chúng ta bị tụt lại phía sau. Khi đó, chúng ta cảm nhận áp lực và khó khăn trong công việc và quan hệ. Chúng ta trở nên mệt mỏi và mất hứng thú. Điều đó làm cho cuộc sống trở nên nhàm chán và u ám.

(Nguồn ảnh: https://elead.com.vn/wp-content/uploads/2019/09/nhung-cau-noi-hay-ve-cuoc-song.jpg2_.jpg)
Một số cách để sống có ý nghĩa hơn.
Từ những điều đã nói ở trên, ta thấy rằng để sống, con người cần phải mạnh mẽ và đối mặt với những áp lực xã hội. Việc lựa chọn giữa sống và tự sát thường phản ánh tư duy và quan điểm của mỗi người. Trong tác phẩm 'Tìm kiếm ý nghĩa cuộc sống' (Man's Search for Meaning), Viktor E. Frankl, một nạn nhân của Holocaust, đã nói: 'Tôi tin rằng không có gì có thể giúp con người vượt qua những thử thách khó khăn nhất trên thế giới này một cách hiệu quả hơn là hiểu rằng mỗi cuộc sống đều mang ý nghĩa riêng' (V. E. Frankl, Tìm kiếm ý nghĩa cuộc sống, tr. 74).
Từ kinh nghiệm của mình, Frankl đã chỉ ra ba cách để tạo ý nghĩa cho cuộc sống:
Thứ nhất: Hãy tạo ra một công việc mới hoặc làm điều gì đó.
Khi tập trung vào một mục tiêu, niềm đam mê và sự hứng thú sẽ nảy sinh, điều này sẽ làm đầy những khoảnh khắc trống trải trong cuộc sống của chúng ta. Do đó, bằng cách tích cực và chân thành hướng dẫn bản thân làm điều gì đó, chúng ta sẽ xây dựng được ý nghĩa cho cuộc sống của mình.Thứ hai: Trải nghiệm một điều gì đó mới hoặc gặp gỡ một người nào đó.
Ví dụ như: thực hiện và nuôi dưỡng những phẩm chất tốt đẹp, sự chân thành và sự đúng đắn; hoặc dành tình yêu thương cho một người. Tình yêu là con đường để hiểu biết một người. Thông qua tình yêu, ta có thể đạt tới bản chất thật của họ, hiểu rõ và chia sẻ cuộc sống cùng họ. Ý nghĩa cuộc sống được xác định khi ta nhận ra giá trị của chính mình trong mắt người mình yêu, và ngược lại, khi họ nhìn thấy giá trị và tiềm năng tiềm ẩn trong mình qua tình yêu.Thứ ba: Thái độ đối với đau khổ.
Có những lúc trong cuộc đời, ta đối mặt với những khó khăn không thể tránh khỏi. Trong những thời điểm đó, dù ta có bước vào vực thẳm của tuyệt vọng, nhưng cũng chính lúc đó ta nhận ra giá trị thực sự của cuộc sống và tầm quan trọng của bản thân. Thay vì chấp nhận thất bại, ta nỗ lực tạo ra những điều ý nghĩa, từ đó làm cho cuộc sống trở nên có giá trị hơn. Đau khổ vốn không mang ý nghĩa gì, ý nghĩa đó chỉ được tạo ra bởi thái độ của chúng ta. Vì vậy, khi gặp đau khổ, điều quan trọng là tìm ra ý nghĩa ẩn sau đó để tạo ra giá trị cho chính mình.
Tạm kết
Khi trẻ, chúng ta thường nhìn nhận cái chết một cách thản nhiên. Thậm chí, có những người chọn cách tự kết liễu cuộc sống, mong muốn được tới một thế giới bí ẩn. Tuy nhiên, khi già đi, khi sống lâu hơn, sự gắn bó với cuộc sống càng chặt chẽ và sợ hãi trước cái chết càng nhiều hơn. Chúng ta muốn sống, muốn trải nghiệm cuộc sống nhiều hơn.
Sống và chết, đó là một phần tất yếu của cuộc đời. Dù có những lúc chán chường và mệt mỏi, khi mất hứng thú với cuộc sống, hãy nhớ lại những trải nghiệm tốt đẹp mà chúng ta đã có. Điều này sẽ giúp ta duy trì một thái độ tích cực.
Sống không chỉ để tồn tại, mà còn là một hành trình để tạo ra một cuộc sống ý nghĩa, không chỉ đối với bản thân mà còn đối với những người khác. Vậy sống có ý nghĩa thực sự khi ta không phải hối tiếc trong giây phút cuối cùng: Liệu cái mà ta gọi là sống thực sự là sống không?