Thứ Tư (2022)
của đạo diễnTim Burton
, có một đoạn thoại của nhân vật chính Wednesday Addams do diễn viên nữ Jenna Ortega thủ vai khiến tôi khá ấn tượng, đó là câu: “Tôi không hề ghét sinh nhật. Mỗi lần đó làm tôi nhớ rằng tôi lại gần hơn với vòng tay lạnh của tử thần.” (tạm dịch: “Tôi không bao giờ ghét sinh nhật. Mỗi lần đến sinh nhật làm tôi nhớ rằng tôi lại gần hơn với vòng tay lạnh của tử thần.”).Ở đoạn thoại này, nghe có vẻ tiêu cực nhưng với những tính cách như: thẳng thắn, ma mị, lạnh lùng,… mà tác giả đã xây dựng cho nhân vật này, đây là điều hết sức bình thường nhằm khám phá thêm về nội tâm của Wednesday, cũng như khai thác thêm tình tiết phim. Hơn nữa, theo như trong phim, với một cô gái cá tính như Wednesday, mỗi ngày đều là đặc biệt, còn sinh nhật chỉ là ngày có bánh và một bài hát dở tệ! Bên cạnh đó, mặc dù là nhân vật hư cấu, nhưng câu thoại này thực sự làm lộ tâm tư của mình về ngày sinh nhật!
Tuy nhiên, điều mình vẫn luôn tự hỏi là, liệu ngày sinh nhật có thực sự quan trọng không? Ý mình là, không phải chúng ta cần phải tiêu cực như việc không ưa hay ghét bỏ một ai đó, nhưng mình chỉ muốn nói là liệu chúng ta có đang quá quan trọng hóa ngày sinh nhật của mình đến mức không cần thiết không? Khi đến ngày sinh nhật, chúng ta thường chia sẻ trên mạng xã hội như thể chúng ta là vua, để nhận lại những lời chúc mừng vô nghĩa và không có ý nghĩa, thậm chí có khi chẳng quan tâm đến người chúc mừng chúng ta! Chúng ta thường trả lời bằng những lời cảm ơn chỉ để lịch sự, nhưng thực sự không có cảm xúc nào! Trong khi, dịp đặc biệt ấy nên được trân trọng hơn nhiều!
Có lần tôi nhớ nhầm ngày sinh nhật của một người bạn trong lớp và đã gửi lời chúc mừng. Điều đặc biệt là chúng tôi không thân thiết và hiếm khi trò chuyện. Sau khi gửi lời chúc, tôi mới biết rằng sinh nhật của bạn ấy đã qua hơn hai tuần. Khi nhận ra sự nhầm lẫn, tôi đã bị trách mắng nhưng bạn ấy vẫn biểu lộ lòng biết ơn với sự lịch sự của tôi!
Tuy nhiên, câu hỏi quan trọng là, cách nào là cách thể hiện sự“trân trọng”
hơn? Với mỗi người, định nghĩa về sự đánh giá và tôn trọng trong cuộc sống sẽ khác nhau. Đơn giản như việc, với một số người, chỉ cần có sự lịch sự và chào hỏi khi đến nhà người khác là đủ; nhưng đối với người khác, việc mang quà khi làm khách mới là điều không thể thiếu! Mặc dù có vẻ thực dụng, nhưng thực tế, mỗi người đều có những câu chuyện tương tự như vậy!Nói về vấn đề này, tại sao chúng ta lại cần đặc biệt quan trọng hóa ngày sinh nhật của chính mình hơn là chỉ nhận lấy lời chúc mừng một cách nhiều như vậy? Nếu suy nghĩ theo chiều ngược lại, chúng ta chỉ thật sự trân trọng khi muốn mọi người chú ý đến mình, đúng không? Còn việc người khác có quan tâm, có chúc mừng hay không, là quyền của họ và là biểu hiện lịch sự của họ, chúng ta không thể ép buộc được họ! Hơn nữa, nhiều người nổi tiếng, cũng như những người làm nghệ thuật, thường sử dụng ngày sinh nhật như một phương tiện truyền thông để tăng sự nhận thức và tương tác của họ với công chúng, đặc biệt là trong lĩnh vực nghệ thuật. Ví dụ, vào ngày sinh nhật của một nghệ sĩ nào đó, họ có thể tổ chức một buổi biểu diễn hoặc phát hành một ca khúc mới! Liệu những nghệ sĩ đó có phải là không trân trọng sinh nhật của bản thân mình không nhỉ?
Nhưng thực sự, vấn đề không phải là ở đó. Việc họ sử dụng ngày sinh nhật của mình để làm truyền thông hay không không quan trọng. Lý do mà tôi nói rằng mọi người chưa thật sự trân trọng ngày sinh nhật của chính mình là vì chúng ta đangTHIẾU ĐI SỰ CHÂN THÀNH
, cả từ người chúc và người được chúc! Tôi tin rằng nhận được một trăm lời chúc“Chúc mừng sinh nhật”
mặc dù chỉ là hình thức, rỗng tuếch vẫn không thể sánh bằng một cái ôm từ người thân, ba mẹ; cũng không so được với lời động viên từ bạn bè thân thiết; hay nụ hôn từ người yêu. Dù người nghệ sĩ sử dụng ngày sinh nhật như một phương tiện truyền thông, nhưng họ vẫn thật lòng biểu đạt lòng biết ơn đến người hâm mộ, nhờ họ mà họ mới có những thành tựu, thành công như hôm nay!Vì vậy, liệu những dòng cảm xúc trên mạng xã hội đã làm cho chúng ta trở nên quá phụ thuộc vào họ, trong khi thực ra chúng ta mới là nhân vật chính trong ngày đó? Bởi nếu bài đăng đó không nhận được nhiều tương tác, liệu chúng ta sẽ cảm thấy buồn bã, đau khổ chỉ vì không được sự quan tâm từ mọi người không?
Nói đi cũng phải nói lại, bởi vì mình hiểu rằng, gần như tất cả mọi người đều muốn có cái gì đó đặc biệt để người khác nhớ về họ, kể cả bản thân mình cũng vậy. Vậy nên, không có dịp nào thích hợp hơn là sinh nhật để mọi người nhớ đến chúng ta! Nhưng chúng ta không thể giữ chặt vào điều đó và mong người khác hiểu tự ý chúc mừng lẻ loi với nhau rằng đó làNHỮNG GÌ CẦN LÀM
chứ không phải làNHỮNG GÌ HỌ THỰC SỰ MUỐN LÀM
. Đó là lý do tại sao tôi nói rằng, tôi luôn muốn tự mình là nhân vật chính trong cuộc đời của mình, thay vì là một nhân vật phụ bị cảm xúc của người khác làm ảnh hưởng trong những câu chuyện mà tôi không hề quen biết. Hơn nữa, theoĐạo Kitô
, theo quan điểm của Đạo Kitô, nguồn gốc ban đầu của ngày sinh là để biết ơn những người cha mẹ đã sinh ra chúng ta, không phải để tìm kiếm sự lấp lánh, sự chú ý 'bề ngoài' từ những người xa lạ mà thực ra chúng ta có thể chưa từng gặp hoặc nói chuyện với họ bao giờ!Mong mình cũng mong rằng dù là người chúc hay được chúc, đều nên đặt lòng chân thành vào mỗi lời nói, hành động. Bởi, ngoài những lời chúc và bánh kem, sinh nhật cũng gợi lại những kí ức buồn của ai đó, và chạm vào sẽ làm tổn thương họ. Nhưng khi chân thành, ta thay thế lời chúc bằng lời an ủi, động viên thiết thực hơn!
Tuy nói về mối liên hệ của sinh nhật và sự chân thành của mọi người, nhưng về bản thân mình, nếu hỏi cảm nhận về ngày sinh nhật, mình không thích cũng không ghét. Sinh nhật không quá quan trọng, chỉ nhắc nhở mọi người trưởng thành và luôn có mối quan hệ để phát triển tích cực!
Mỗi bài học, kinh nghiệm sống mang ý nghĩa sâu sắc về trưởng thành, và sinh nhật là cơ hội tổng hợp những điều tuyệt vời ấy. Mỗi lần đến sinh nhật, mình nhìn lại hành trình và nhận ra không sống một mình!