Tôi tình cờ đọc được một bài viết trên mạng, với tựa đề lấy cảm hứng từ một câu thơ: 'Thì tình ta, em chớ có nghi ngờ', để chia sẻ chút suy tư về những khoảnh khắc mất niềm tin vào cuộc sống. Đó là những dòng chia sẻ chân thành và thú vị. Mình muốn trích đoạn để chia sẻ một phần của bài viết:
'Khi mình rơi vào tình trạng tuyệt vọng đến mức hoài nghi mọi thứ - hoài nghi vào mọi sự hiện hữu, hoài nghi vào mọi quy chuẩn đúng sai, hoài nghi vào hơi thở và thậm chí là hoài nghi vào chính bản thân. Mình cảm thấy như cuộc sống, hoặc chính xác là cả cơ thể và tâm trí của mình, đều là một trò lừa dối đầy rẻ tiền. [...] Từ một người mất niềm tin, mình trở thành mất niềm tin. Vụ án nặng nề này sẽ không bao giờ kết thúc, trừ khi mình có thể buông bỏ và tha thứ.' (A_n_quamarine)
Thảo Luận về Sự Mất Niềm Tin
Nguồn gốc của sự mất niềm tin đơn giản là sự mất lòng tin vào điều gì đó. Đó là sự thất bại, mất mát của một niềm tin mà ta đặt vào một thực tế. Mỗi thứ tồn tại, từ con người đến hiện tượng tồn tại, đều có một mức độ đáng tin cậy riêng. Mất niềm tin là sự suy giảm của mức độ đáng tin đó đến mức tối thiểu, thậm chí vượt quá ngưỡng cho phép, đến mức âm - đó là sự mất niềm tin nặng nề, dường như không còn cơ hội nào để cứu vãn nữa. Vì khi đã hoàn toàn mất niềm tin, không một sự kiện nào có khả năng mang lại 'điểm quay', thay đổi tư duy, loại bỏ những định kiến trong ta để có thể mở lòng tin vào điều đó một lần nữa.
Sự Thất Tín Biểu Hiện Đa Dạng Trong Muôn Hình Vạn Trạng Của Những Hoạt Động, Cảm Xúc Của Con Người, Xảy Ra Ở Cả Những Người Ý Thức Được Nó, Cả Những Người Không Ý Thức Được Nó, Thậm Chí Không Biết Đến Nó.
Tính Chất Của Thất Tín
Bạn Có Thể Thất Tín Ở Một Ai Đó: Một Người Bạn Từng Làm Bạn Nhiều Lần Thất Vọng Bởi Những Cuộc Đâm Lén Sau Lưng.
Từ Việc Thất Tín Ở Một Con Người, Bạn Liền Có Thể Thất Tín Nơi Một Tổ Chức, Tập Đoàn, Công Ty,...
Cuối Cùng, Ở Mức Độ Cao Nhất: Thất Tín Ở Cuộc Đời.
Lí Do Tại Sao Người Trẻ Dễ Mất Niềm Tin
Tôi Bàn Về Sự Thất Tín
Có Thể Thực Trạng Trên Xuất Phát Từ Nguyên Nhân Căn Bản - Bản Chất Cuộc Sống Đã Là Một Chuỗi Những Bước Ngoặt.
Nhìn Từ Góc Độ Khác, Với Những Đặc Trưng Về Mặt Trí Tuệ.
Cũng Bởi Những Mặt Trái Của Sự Phát Triển, Của Văn Minh Mà Người Ta Bắt Đầu Một Công Cuộc Làm Ơn Sinh Lợi Cho Bản Thân.
Một Thế Giới Rùng Rợn Như Thế
Khi Người Đưa Tay Ra Không Phải Người Thực Sự Muốn Giúp BạnMột Xã Hội Ai Cũng Muốn Tính Kế, Lợi Dụng Lẫn Nhau Như Vậy
Thất Tín Nhào Nặn Người Ta Như Thế Nào?
1. Một Tín Đồ Vô Thần Bất Đắc Dĩ
Trong Tình Huống Thất Tín Về Bản Thân
Nếu Tin Tưởng Vào Bản Thân, Nhưng Thất Tín Về Con Người
Khi Trở Thành Một Người Vô Thần
2. Một Linh Hồn Yếu Đuối Tự Ti
Khi Trở Thành Một Kẻ Vô Thần
Ta Mất Niềm Tin Vào Chính Mình
Ta Mất Niềm Tin Vào Cuộc Đời
Ta Thu Mình Lại Trong Những Mặc Cảm
3. Đánh Mất Động Lực
Đó Là Lúc Ta Buông Xuôi Tất Cả
Tìm Kiếm Lối Ra Từ Sự Thất Tín
Sự Thất Tín Không Phải Là Bản Chất Không Thể Chữa Lành
Phải Trả Giá Đắt Để Lấy Lại Lòng Tin
Đánh Đổi Lòng Tin Bằng Chính Lòng Tin
Hãy Tin
Cuộc đời không cần phải được bạn thừa nhận, nó vẫn tiếp tục tồn tại, lá vẫn xanh và nắng vẫn chiếu sáng. Chúng ta chỉ có mình bản thân để đối diện với những khó khăn. Thực tế, chính chúng ta mới là người sợ rằng cuộc đời sẽ phản bội chúng ta. Khi cuộc đời phản bội, vũ trụ sẽ không còn sự ủng hộ nữa. Vì vậy, hãy tin tưởng, dù điều đó không mang lại gì, nhưng ít nhất vẫn còn một nơi để trú ẩn.
Tương tự như văn chương, ý nghĩa của từ ngữ là nơi mà người viết có thể dừng lại.
Như quê hương là điểm dừng chân của những người lang thang.
Và vào ban đêm, nơi mà những giấc mơ gặp gỡ, là nơi của những kẻ mơ mộng.
Trong lòng, tôi luôn tin rằng mỗi người đều có một nơi an toàn của riêng mình. Rồi một ngày, chúng ta sẽ tìm thấy điều đó. Rồi một ngày, không còn nỗi buồn và nước mắt. Rồi một ngày, chúng ta sẽ đến được với bình yên...
Tuy vậy, tôi không nghĩ rằng chúng ta nên ngồi yên và chờ đợi ngày đó đến. Chúng ta phải tạo ra ngày đó. Chúng ta phải tự mình đi tìm kiếm ngày đó. Có thể bước đi sẽ vội vã và lo lắng không kém khi chúng ta đi theo dấu vết và nỗ lực: 'Ngày hôm ấy đã đi đâu? Hãy để tôi tìm lại...'
Món quà này dành tặng cho bạn, một bài thơ mà có lẽ là nguồn động viên tinh thần của tôi mỗi khi tôi lạc bước trong cuộc sống, khi tôi cảm thấy mình lạc lõng trong cuộc đời:
'Bác thợ mộc đã nói sai
Nếu cuộc sống này luôn đầy những điều tồi tệ
Thì tại sao cây táo lại nở hoa
Tại sao nước trong veo đến như vậy?'
Tác Giả: Tuyết Nhi