Mọi người thường nói về tình yêu, dù là đang trải qua hay không. Tôi tin rằng, trong mỗi con người, tình yêu luôn tồn tại. Không quan trọng tình yêu của bạn như thế nào, quan trọng là chúng ta không cần một lý do cụ thể để yêu ai đó. Tình yêu luôn là điều đẹp nhất trong cuộc sống, và ta nên trân trọng nó.
Tình yêu thường được thể hiện qua những cử chỉ, là cách chúng ta bày tỏ tình cảm với đối phương. Những cử chỉ nhỏ nhất cũng có thể khiến trái tim mỗi người bùng cháy. Tuy nhiên, không phải ai cũng dám sống theo cảm xúc của mình một cách mạnh mẽ.
Tình yêu đồng giới không phải là điều gì đó nên tranh cãi. Mọi người có quyền tự do và được tôn trọng quyền lựa chọn cuộc sống của họ. Tình yêu không bị giới hạn bởi nam hay nữ. Quan trọng nhất là hạnh phúc của mỗi người.
Hạnh phúc không phải chỉ đến khi có con cái và già dặn. Chúng ta không cần phải chờ đợi để tận hưởng hạnh phúc, mà có thể tìm kiếm nó ngay từ bây giờ. Cuộc sống ngắn ngủi, chúng ta không nên bỏ lỡ cơ hội trải nghiệm hạnh phúc.
Chỉ cần một phần quần còn lại, họ vẫn phê phán, khiến người ta e dè khi bày tỏ tình cảm. Hai người nam ôm nhau sẽ nhận được nhiều nhìn nhận đánh giá hơn hai người nữ. Thực tế, việc này giống như việc ghi nhớ món ăn. Bạn có thể nhớ cuối tuần trước bạn ăn gì không? Sáng nay tôi cũng không nhớ. Làm thế nào bạn có thể nhớ lời nói của mình, dù có ý định hay vu vơ. Nhưng người trong cuộc khác. Dù là đã trải qua và đã vượt qua, nhưng vẫn để lại dấu vết. Có người không thể quên, có người bỏ qua. Nhưng câu nói ngày ấy, dù ít hay nhiều, cũng tạo ra suy nghĩ không được phép thể hiện tình cảm trước mọi người trong tâm trí của người đồng tính.
Người lớn vẫn luôn chọn cách đó
Tôi không cho rằng mình hiểu biết sâu rộng đủ, nhưng vì công việc của mình, tôi tiếp xúc với nhiều trẻ em, chứng kiến nhiều trường hợp khó khăn. Một đứa trẻ có thể chứng kiến cảnh bố đánh mẹ từ nhỏ cho đến khi lớn, cãi vã vào đêm, phá hoại đồ đạc, nhưng lại bị phạt khi chứng kiến cảnh hôn nhau. Trong tuổi tò mò mà không có câu trả lời, tình cảm của trẻ dễ phản đối. Một số trẻ cũng hình thành quan điểm, tình yêu là điều không nên thể hiện, mà phải che giấu. Một học sinh tôi dạy tiếng Anh mỗi tối là một ví dụ. Học sinh này còn rất ngây thơ, sống trong gia đình khá giả, ít tiếp xúc với internet. Một lần, học sinh nói rằng mọi người không nên hôn má nhau. Tôi hỏi tại sao, học sinh trả lời: 'Vì mỗi khi bố tôi hôn mẹ, mẹ lại nói tôi đang nhìn'. Và nhiều câu hỏi khác như 'Tại sao mọi người ôm nhau vậy?', 'Tại sao bạn A nói rằng nếu thích ai thì chỉ được nắm tay, vậy con có thể nắm tay bố mẹ không?'...
Điều này dẫn đến thiếu kiến thức về giáo dục giới tính. Tình cảm không xấu nếu được hướng dẫn và giáo dục đúng cách. Nhưng thay vì hướng dẫn con cách thể hiện tình cảm với người yêu thương, cha mẹ lại chọn cách che giấu, để con tự khám phá. Như cỏ dại không được chăm sóc, trẻ em tự lựa chọn hướng giải quyết vấn đề của mình.
Càng nghiêm ngặt, càng tạo khoảng cách
Do đó, đa số các bạn trẻ, khi có một nửa của mình, thường tránh thể hiện tình cảm trước mặt người lớn, dù đó có thể là người quen hay người xa lạ. Ngay cả những hành động nhỏ như nắm tay, hôn má, chỉ cần làm ở nơi công cộng thì sẽ bị quay video, chụp ảnh, đăng lên mạng xã hội với những title đầy ồn ào. Một số người nói rằng trước đây, tình yêu của ông bà trong sáng hơn nhiều so với giới trẻ ngày nay. Internet ngày càng phát triển, trẻ em tiếp xúc với mọi thứ. Nếu tiếp tục giữ vững suy nghĩ cũ, bạn sẽ tạo ra khoảng cách thế hệ với con trẻ. Một gia đình quá nghiêm khắc không tạo ra những đứa con ngoan ngoãn, chỉ làm cho chúng giỏi che giấu.
Tôi lớn lên trong một gia đình khá nghiêm khắc, đặc biệt là một gia đình có nhiều thế hệ, ông tôi luôn khuyến khích con cháu không được đưa ra quá nhiều tình cảm vào quan hệ, mà nên tập trung vào việc học. Nhưng trái với hình ảnh ngoan ngoãn mà gia đình muốn tạo ra, tôi đã có mối quan hệ từ lớp 9 (mặc dù chỉ là đi học cùng nhau). Lớp 11, tôi quen một người bạn gần nhà. Cả hai đều đơn giản, thậm chí có phần ngây thơ, cậu ấy đón tôi đi học và đưa về nhà. Nghe có vẻ lạ, nhưng với gia đình tôi thì lại không phải. Sau một cú trừng phạt, tôi mặc áo mưa ra ngoài, đi trong cơn mưa tháng 10, vừa đi vừa khóc. Vài năm sau, tôi quen một người khác, nhưng lần này chúng tôi hẹn hò khôn ngoan hơn, cả hai đón nhau ở một con hẻm xa nhà. Mỗi lần hẹn hò, chúng tôi phải giấu giếm và nói dối về việc đi học thêm, học nhóm, hoạt động ngoại khóa, vân vân. Một thời gian sau, bố mẹ cậu ấy cấm cản chúng tôi để chúng tôi học hành. Cả hai giả vờ chia tay theo yêu cầu của bố mẹ, rồi trốn một số ngày để gặp nhau. Cho đến bây giờ, dù đã cùng nhau suốt 4 năm, dù tôi đã trên 20 và cậu ấy đang học đại học năm hai, chúng tôi vẫn không nói với bố mẹ về mối quan hệ này.
Tạm kết
Dĩ nhiên mọi vấn đề đều có hai mặt và mỗi người có quan điểm riêng. Nhưng nếu bạn cho rằng hôn nhau, ôm nhau ở nơi công cộng là không tế nhị, thì tôi nghĩ việc vứt rác bừa bãi, đi vệ sinh không đúng nơi còn tế nhị hơn nhiều. Những hành động đó có thể thực hiện mà không cần suy nghĩ, nhưng tại sao việc thể hiện tình yêu lại phải giấu giếm.