blogradio.vn - Tôi đã nghĩ rằng chúng ta sẽ có một kết thúc đẹp như trong truyện cổ tích, một đám cưới hạnh phúc. Vì chúng ta đã cùng nhau vượt qua nhiều khó khăn, anh đã ở bên cạnh tôi trong những thời điểm khó khăn. Nhưng giữa chúng ta có những vấn đề không thể giải quyết được cùng nhau.
Vào những ngày mùa đông, không khí lạnh từng chút một, bầu trời âm u, im lặng. Nhưng trong thành phố vẫn tấp nập, người qua đường, người đi làm. Chúng tôi vẫn ở cùng một thành phố, chia sẻ trong cuộc sống hàng ngày nhưng không còn cùng nhau.
Anh lớn tuổi hơn tôi, trưởng thành và hài hước. Tôi thích nụ cười của anh ngay từ lần gặp đầu tiên. Tôi không xinh đẹp, nhưng hòa đồng và dễ thương. Chúng ta đã đến với nhau như bao cặp đôi khác, có những niềm vui và khó khăn, nhưng cuối cùng không thể vượt qua được những khác biệt giữa chúng ta. Tôi thích chia sẻ, còn anh lại giữ mọi điều trong lòng; tôi thích nhắn tin, anh lại không; tôi thích những quán cafe đẹp, còn anh thích những quán cafe bình dân. Khi tôi muốn ổn định, anh lại bận rộn với cuộc sống của mình.
Khi anh ra đi, tôi cảm thấy như mất một phần cuộc sống của mình, đau đớn và hối tiếc về những gì đã xảy ra. Tôi không bao giờ tưởng tượng được sự đau đớn của tình yêu. Khóc, suy tư, đau đớn, lòng tan nát. Tôi đã đọc nhiều về tình yêu và chia ly, nhưng khi trải qua, tôi mới thấy đau đớn thực sự.
Trong những ngày đông này, khi gió lạnh thổi vào, tôi nhớ anh và những khoảnh khắc hạnh phúc chúng ta đã có. Nhớ những ôm và nụ cười trong những ngày bận rộn. Tôi nghĩ khoảng thời gian xa nhau chính là thời gian đẹp nhất của chúng ta.
Anh ra đi được một năm và tôi vẫn ở đây, ôm hoài niệm cũ của quá khứ, đôi khi vẫn tiếc nuối. Nhưng không sao, đó là lựa chọn của tôi, và tôi vẫn phải tiếp tục bước đi trên con đường của mình.