trangblogradio.vn - Nhìn lại quãng đời, mặc dù không phải lúc nào cũng êm đềm với tôi, nhưng nó đã cho tôi những bài học về tình yêu. Cuối cùng, chúng ta sẽ học được cách chữa lành chính mình, dù có những vết thương ký ức bao trùm, thì với thời gian, ai đó sẽ đến và lấp đầy khoảng trống đó.
Những năm tháng trẻ trung, tôi sống trong cô đơn, tự nhốt mình trong cái lồng sắt của mình, tránh né mọi ánh nhìn. Trong mùa hạ, mưa nhẹ nhàng rơi, tôi đi bộ một mình qua từng con phố nhỏ, đôi khi lòng lại rối bời, tự hỏi, 'Tại sao cuộc đời không mềm dịu với tôi một chút?'. Một cơn gió lạ từ phương Bắc mang theo mùi của lúa mới, tôi ngẩn ngơ dưới mái lá xanh mướt của cây ruộng. Thời tiết thất thường, nắng mưa xen kẽ, giống như tâm trạng của con người, vui buồn lẫn lộn.
Bầu trời tháng sáu trở nên u ám, chỉ cần nhìn qua, lòng đã cảm thấy lạc lõng, suốt cả mùa hạ, ánh nắng cố chen chúc mới có thể vượt qua lớp mây. Ngồi một mình giữa cánh đồng, tôi lục lại những mảnh ký ức, nhưng chúng đã mờ nhạt trong tâm trí tôi.
Suy tư mãi, tôi nằm đó, trên mảnh sàn gỗ, chìm vào những giấc mơ không lối thoát. Khi tỉnh giấc, tâm trí vẫn mơ màng, đôi mắt mờ nhạt nhìn lên bầu trời cao, và trong khoảnh khắc đó, lòng bỗng trống rỗng, từng nhịp tim reo vang: 'Bao lâu rồi, tôi không yêu ai?'
Trong tình yêu, nếu cứ kiên trì theo đuổi một người không bao giờ quay lại, thì có lẽ nên từ bỏ. Có một thời gian dài, tôi phải đấu tranh với chính mình, rằng tình cảm mà tôi đang dành cho ai đó sẽ không được đáp lại, người mà tôi âm thầm yêu thương... anh ta chỉ có tình cảm thương hại cho tôi.
Những Ngày Hạ Nóng Bức
Mối Tình Đầu Đầy Ngọt Ngào
Khoảnh Khắc Giải Thoát
Bước Đi Dưới Mưa
Tình Yêu Không Bao Giờ Kết Thúc