Đề bài: Hãy phân tích Bức họa mùa xuân qua 4 câu thơ đầu bài Cảnh ngày xuân
I. Dàn ý chi tiết
II. Bài văn mẫu
Mùa xuân qua Bốn Câu Thơ Đầu của Cảnh ngày xuân
I. Dàn ý Bức họa mùa xuân qua 4 câu thơ đầu bài Cảnh ngày xuân (Chuẩn)
1. Khởi đầu
Giới thiệu về bức tranh mùa xuân trong 4 câu thơ đầu của đoạn trích 'Cảnh ngày xuân' của Nguyễn Du.
2. Phần chính
Bức tranh mùa xuân được tác giả mô tả qua hai khía cạnh quan trọng là thời gian và không gian:
- Thời gian được miêu tả: Gần cuối mùa xuân.
- Không gian mùa xuân rộng lớn, bao la...(Còn tiếp)
>> Xem chi tiết Dàn ý Bức họa mùa xuân qua 4 câu thơ đầu bài Cảnh ngày xuân tại đây.
II. Bài văn mẫu Bức họa mùa xuân qua 4 câu thơ đầu bài Cảnh ngày xuân (Chuẩn)
Nguyễn Du không chỉ là nhà văn tài năng trong việc phân tích tâm lí nhân vật mà ông còn là người viết tài hoa khi mô tả những bức tranh về thiên nhiên. 'Truyện Kiều' chứa đựng nhiều cảnh thiên nhiên, nhưng cảnh ngày xuân là một trong những đoạn gây ấn tượng mạnh mẽ nhất với độc giả:
'Ngày xuân con én đưa thoi
Thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi.
Cỏ non xanh tận chân trời
Cành lê trắng điểm một vài bông hoa'.
Chỉ với bốn câu thơ lục bát ngắn gọn, Nguyễn Du đã vẽ nên bức tranh mùa xuân với cảm nhận về thời gian và không gian. Mùa xuân, được xem là mùa đẹp nhất, tràn đầy sức sống, ngay cả khi đã đi qua phần lớn thời gian, vẻ đẹp của nó vẫn không giảm đi sức hút. Mùa xuân không chỉ được nhận biết qua hoa đào và hoa mai, mà còn qua tiếng hót của chim én. Trong những ngày xuân, chim én bay lượn theo từng đàn, cánh chao động mềm mại trên bầu trời. Cánh én mang theo mùa xuân, đánh tan cái lạnh của mùa đông. Đoạn mô tả về chim én còn so sánh chúng như thoi đưa, làm tôn lên sự rộn ràng và nhộn nhịp của mùa xuân. Đồng thời, điều này cũng ám chỉ về sự trôi chảy của thời gian trong tác phẩm. Một năm bao gồm bốn mùa: xuân, hạ, thu, đông; mỗi mùa kéo dài ba tháng. Nguyễn Du mô tả mùa xuân khi mùa này đã ở tháng thứ ba, thời kì sắp kết thúc, tạo nên một tâm trạng nuối tiếc. Với giọng thơ nhẹ nhàng, ông gợi lên sự tiếc nuối, một cảm xúc mà chúng ta thường gặp trong thơ của Xuân Diệu:
'Xuân đương tới nghĩa là xuân đang trôi qua
Xuân còn non nghĩa là xuân sẽ già'
(Nhanh chóng)
Liệu Nguyễn Du có đang hồi tưởng, lo lắng về vẻ đẹp mùa xuân sẽ tan phai, phai nhạt dưới bàn chân không gian thời gian? Có lẽ ông muốn giữ lại hình ảnh xuân tươi sáng trong bức tranh thiên nhiên ấy? Thời gian trôi nhanh chóng như dòng chảy vô tận. 'Thời gian thấm thoắt thoi đưa', mới đây mùa xuân bắt đầu, giờ đây đã sáu mươi ngày, từ tháng giêng đến tháng hai. Mặc dù mùa xuân ở tháng thứ ba, nhưng bức tranh thiên nhiên vẫn giữ nguyên vẻ đẹp. Ánh sáng của ngày xuân vẫn tươi đẹp, nắng vàng ấm áp.
Dưới bút pháp tinh tế của Nguyễn Du, bức tranh mùa xuân trở nên hòa quyện và sống động:
'Cỏ non xanh tận chân trời
Cành lê trắng điểm một vài bông hoa'.
Mùa cây xanh phất triển, cỏ mơn mởn đến chân trời, tạo bức tranh mùa xuân tươi tốt. Đồng cỏ trải dài, không gian xanh mát, niềm lạc quan bao phủ. Bông hoa lê trắng tinh khôi làm bức họa thêm phần sống động.
Bức họa mùa xuân hài hòa với đường nét, màu sắc, là sự tài hoa của người vẽ. Bút pháp tinh tế của Nguyễn Du làm nổi bật bức tranh xuân khó phai. Mỗi chi tiết gợi lên cái hồn của cảnh vật.
""""-HẾT""""---
'Cảnh ngảy xuân' là trích đoạn tuyệt vời của Nguyễn Du, tài năng và bút pháp tả cảnh rõ nét. Bài Bức họa mùa xuân qua 4 câu thơ đầu Cảnh ngày xuân của ông luôn giữ vị trí đặc biệt trong văn học Việt Nam.