(Mytour) Chúng ta vì vốn không hiểu: Tiểu phú do nhân, đại phú do Thiên cho nên mới mải miết đi tìm hư vinh, nỗ lực không đúng chỗ, không biết đủ nên cứ mãi luẩn quẩn trong sự nghèo khó và buồn bực.
1. Tiểu phú do nhân, đại phú do Thiên
Người xưa có câu: 'Tiểu phú do nhân, đại phú do Thiên' hoặc có người lại nói 'Đại phú nhờ vào mệnh, tiểu phú nhờ vào cần'.
Nhưng tất cả chúng đều mang ý nghĩa rằng một người có thể trở thành đại phú đại quý hay không là do Ông Trời đã định, chúng ta không có cách nào để thay đổi được. Trong khi đó, một người muốn trở thành tiểu phú - người có cuộc sống khá giả thì cần phải có nỗ lực cá nhân, cần kiệm mà thành.
Hay tạm hiểu rằng, trong mệnh mình có cái gì thì dù hiện tại chưa như ý nhưng sau này mình cũng sẽ được hưởng mà thôi, ngược lại, trong mệnh không có thì dù có cưỡng cầu cũng không ích gì.
Ví như ai có số trung lưu, do có phước tích từ kiếp trước nên dù thế nào cũng không đến nỗi nghèo đói. Nếu họ gặp vấn đề sẽ có quý nhân giúp đỡ, tuy nhiên, bản thân dù cố gắng hết sức thì cũng ở mức no đủ, không lên đến đại phú.
Dù số nghèo, ta có thể bằng ý chí cải thiện số mệnh, nhưng nỗ lực thì thường gặp trở ngại, không suôn sẻ như người khác, thường gặp khó khăn, không làm thì không có nhiều sự giúp đỡ, nỗ lực hết mình cũng chỉ ở mức tiểu phú.
Người có số đại phú thường được những cơ hội để tiếp tục thăng tiến, tiền bạc thường đổ về, họ muốn dừng cũng khó được.
Từ câu này, người xưa muốn chúng ta biết rằng hiện tại không quá quan trọng, chưa giàu thì không nên buồn bực và đừng kiêu căng khi sung sướng. Mỗi người cần sống cẩn thận, liêm chính, làm tốt công việc của mình là đủ. Mọi thứ sẽ đến đúng lúc.
Câu nói này nhấn mạnh việc sống tiết kiệm để có cuộc sống hạnh phúc, tránh xa nghèo khó nhưng cũng phải biết đủ. để không mệt mỏi vì cuộc sống không ngừng biến đổi và đầy thách thức.
Không nên mơ mộng giàu sang vội vàng vì phúc lộc của mỗi người có giới hạn. Trong 'Lễ ký', Khổng Tử viết: 'Dục vọng không thể tha thứ.' cũng là để khuyên mọi người sống biết đủ, không nên theo đuổi những ham muốn vô lý và tự gây khó khăn cho mình.
Nhìn xa hơn trong lịch sử của nhân loại, các quốc gia thịnh vượng đều biết cần tiết kiệm, còn suy vong thì thường do lãng phí, không suy nghĩ cho tương lai. Những người tham lam thường gặp rắc rối, còn những người kiểm soát lòng tham thường được bình an.
Vì vậy, nếu xét về người đứng đầu gia đình hoặc một quốc gia, nếu họ không biết tiết kiệm và kiềm chế thì khó mà đảm bảo cho sự phồn thịnh của gia tộc hoặc quốc gia đó. Còn các quốc gia suy vong thì thường do xa xỉ, phóng túng lòng tham. Người biết tiết kiệm và kiểm soát lòng tham sẽ thịnh vượng, còn người phóng túng và tham lam sẽ gặp khó khăn. Tiết kiệm và kiềm chế lòng tham là phẩm chất cao quý, quan trọng đối với cá nhân, gia đình và quốc gia.
Không chỉ đối với cá nhân mà còn với một quốc gia, việc tiết kiệm là cần thiết để tồn tại và phát triển. Đây mới là con đường dẫn tới sự thịnh vượng bền vững.
Người xưa dạy rằng: Tiểu phú do con người cũng là mong muốn cho thế hệ sau cần biết tiết kiệm
2. Sự giàu có và phú quý đến từ vận mệnh
Khi nghe về từ 'vận mệnh', ta thường nghĩ rằng đó là điều được Trời ban cho, vì vậy có câu 'Sống chết có số, phú quý do trời', 'Trong vận mệnh, chỉ có tám phần còn hai phần là do sự nỗ lực của chính mình, nếu không có thể làm được tất cả'.
Theo quan điểm này, mỗi người đều có một vận mệnh riêng và nó không giống nhau. Mạnh Tử đã nói: 'Những điều không phải là ý muốn của mình, nhưng lại thành, đó là ý của trời. Những điều không mong muốn mà tự nhiên đến, đó là vận mệnh của trời'.
Thực tế, những người trở nên giàu có qua một đêm thường không hối tiếc tiền khi chi tiêu so với tiền họ kiếm được bằng công sức của mình. Họ có thể tiêu tiền cho bất cứ điều gì mà không cảm thấy tiếc nuối, nhưng tiền đó lại đến và đi nhanh chóng. Một ví dụ điển hình là nhiều người trúng số lớn, nhưng không hạnh phúc, và cuộc sống của họ trở nên tồi tệ hơn. Bởi vì không có lối tắt đến hạnh phúc, mà hạnh phúc phải được xây dựng từng bước một.
Cần hiểu rằng nếu mình chỉ có khả năng mang hòn đá nặng 5kg nhưng lại tham lam muốn mang hòn đá 20kg, có thể sẽ gặp tai nạn gãy chân vì không đánh giá đúng sức mình, muốn tham lam và lợi dụng, không thể kéo dài được lâu.
Tuy nhiên, dù ý chí có là một yếu tố quan trọng để cải thiện vận mệnh, nhưng trong một kiếp người, nó chỉ có thể cải thiện ở một mức độ nhất định và khó vượt quá giới hạn đó. Người có nhiều phước về tiền bạc cũng không nên chủ quan, nếu họ trở nên lười biếng, không làm việc mà chỉ muốn tiêu tiền thì sẽ tiêu hao phước bạc mà không hề hay biết, và cuối cùng có thể sẽ phải đối diện với cuộc sống nghèo khổ và cô đơn.
3. Hiểu rõ việc tiết kiệm trong cuộc sống sẽ đảm bảo đầy đủ
Muốn trở thành đại gia phụ thuộc vào số phận, liệu có nghĩa là sinh ra trong nghèo khó thì ta nên từ bỏ vì không thể làm giàu?
Không chỉ vì thấy hy vọng mới kiên trì, mà còn là vì kiên trì nên mới nhìn thấy hy vọng. Hoa sen chỉ nở được một nửa vào ngày thứ 29, nhưng vào ngày thứ 30 lại nở rộ đầy đẳng. Dù chúng ta đang ở trong tình huống nào thì cũng cần phải nỗ lực, dù không trở thành đại gia thì trở thành tiểu gia cũng là một phần may mắn.
Chỉ tiếc cho những người không nỗ lực như những người không đủ kiên nhẫn để ngắm nhìn những bông hoa sen. Họ vội vàng dừng lại vào ngày thứ 29 và từ bỏ, do đó không thấy chúng nở rộ vào ngày thứ 30. Thành công thường có vẻ xa xôi và vô vọng, nhưng thực ra chỉ cần bước chân cuối cùng thôi.
Người nghèo nếu nỗ lực biết tiết kiệm, kiềm chế tham dục, thực hiện nhiều việc thiện thì cuộc sống cũng sẽ thay đổi, được tôn trọng và xác định tương lai tốt đẹp cho bản thân.
Cách thay đổi vận mệnh của người xưa đó là tập trung tích phước. Để có cuộc sống giàu sang thì khó, cần có phước đức tích lũy qua nhiều đời, chỉ một đời không thay đổi được nhiều. Thế nhưng, để thoát khỏi khó khăn, vươn lên vị trí của người trung lưu lại dễ dàng hơn, là điều hoàn toàn nằm trong tầm tay của hầu hết chúng ta.
Để có cuộc sống dư dả, chỉ có hai con đường, thứ nhất là mở rộng tài nguyên, thứ hai là kiểm soát nguồn lực. Và điều quan trọng nhất đó là cần phải tiết kiệm vì tiết kiệm có thể mở rộng tài nguyên, tiết kiệm có thể kiểm soát nguồn lực.
Mỗi cá nhân chỉ cần chăm chỉ làm việc thì dù nhiều dù ít, chắc chắn cũng sẽ kiếm được tiền, đảm bảo cuộc sống. Tiêu ít hơn số tiền mình kiếm được (cũng chính là không sử dụng hết phước đức mình tạo ra) thì dần dần tích lũy thành lớn, cuộc sống sẽ đầy đủ.
Tạm thời chúng ta có thể gặp khó khăn, nhưng không phải mãi mãi gặp khó khăn. Chỉ cần làm tròn trách nhiệm của mình, nỗ lực làm tốt mỗi công việc mà mình phải làm, năng lực sẽ ngày càng được đánh giá cao hơn, từ đó tự mình rèn luyện thông qua lao động cần cù.
Một tấm gương mà chúng ta có thể học hỏi đó là Gia Cát Lượng, ngay cả khi đã qua đời ông cũng giữ việc tiết kiệm, những người quý tộc thời ông qua đời thường chôn theo vàng bạc, đá quý nhưng trong phần mộ của họ chỉ có quan tài, quần áo hàng ngày của họ.
Khi còn sống, Gia Cát Lượng đã để lại cho con trai ông là Gia Cát Chiêm một bức thư dạy con rằng phải tu dưỡng bản thân, tuân thủ nguyên tắc tiết kiệm để có đức độ, sống giản dị để trí tuệ được khai thông, ý chí được rèn luyện. Câu nói: 'Tu dưỡng bản thân, tuân thủ nguyên tắc tiết kiệm để có đức độ' cho đến nay vẫn là danh ngôn quý giá được truyền dậy cho hậu thế.