Yêu đương có thể là một cuộc hành trình hơn là một điểm đến, và dù sống bên nhau mãi hay không, chúng ta vẫn học được điều gì đó từ tình yêu.
Đôi khi, một số người bạn thân hoặc bạn đọc The Present Writer gửi tin nhắn chia sẻ về tình yêu của họ.
Có người đang đau khổ vì tình yêu và không biết nên tiếp tục hay không. Có người từng đau khổ vì tình yêu nên sợ bắt đầu lại. Cũng có người, mặc dù chưa từng đau khổ vì tình yêu, nhưng vẫn lo sợ điều đó và không muốn thử sức. Thực sự là rất phức tạp...
Khi nghe những câu chuyện này, mình cảm thấy may mắn vì đã kết hôn và ổn định cuộc sống. Dù không ai biết điều gì sẽ xảy ra vào ngày mai, nhưng ít nhất ở hiện tại, mình đã trải qua giai đoạn “đau khổ và lo lắng” của thời kỳ yêu đương rối ren, ngọt ngào, và đầy biến động trước đây (một đống tính từ để mô tả!).
Tuy vậy, cảm giác đau lòng lại tràn về khi thấy các cặp đôi chia tay sau nhiều năm bên nhau; đôi khi, mình và Joe cũng đùa nhau rằng: “Nếu mình không kết hôn, thì cả tuổi thanh xuân quen biết nhau dùng để làm gì nhỉ?”
Tình yêu có thể là một cuộc hành trình hơn là một điểm đến, và dù sống bên nhau mãi hay không, chúng ta vẫn học được điều gì đó từ tình yêu. Vì vậy, hôm nay, mình muốn viết vài điều tâm sự về tình yêu…
Nhưng trước khi nói về tình yêu, hãy nói về việc chia tay trước vì dường như đây là điều ai cũng sợ khi nghĩ về tình yêu.
Chia tay thật sự là một trải nghiệm khó chịu
Dù bạn là người quyết định hay người phải chấp nhận chia tay, trải nghiệm này đều mang lại những cảm xúc không dễ chịu.
Đầu tiên là nỗi buồn, buồn vì mất đi một người đã luôn ở bên và chia sẻ. Tiếp theo là cảm giác trống vắng khi nhìn thấy những địa điểm quen thuộc nhưng không còn người kia.
Có thể còn sự hối tiếc, tự trách bản thân và sự day dứt khi liên tục đặt ra câu hỏi: Tại sao chúng ta phải chia tay? “Lỗi” thuộc về ai? Từ bao giờ? Có thể quay lại không? Cuộc sống tiếp theo sẽ ra sao?…
Có lúc ta sẽ cảm thấy tiếc nuối, thất vọng, mất niềm tin vào tình yêu, thậm chí là vào con người nói chung. Trong cảm xúc lộn xộn đó, việc chia tay còn khiến ta ghen tỵ, tò mò về cuộc sống của người kia và muốn thể hiện rằng cuộc sống của mình đang tốt đẹp ra sao.
Ở một mức độ nào đó, có những người vẫn cố gắng duy trì mối quan hệ “bạn bè” sau khi chia tay... Vì có quá nhiều cảm xúc, và mỗi cảm xúc đều rối ren, nên khó có thể thoát ra khỏi suy nghĩ tiêu cực sau khi chia tay.
Người ta thường nói về “chia tay tồi tệ” và “chia tay tốt” nhưng với mình, “chia tay đều đau lòng!” – chẳng có chia tay nào là dễ chịu cả, chỉ khác biệt ở chỗ sau khi vượt qua cảm giác tồi tệ ban đầu, ta có cảm thấy khá hơn hay không thôi.
Nhưng dù sao đi nữa, chia tay cũng giúp ta học được nhiều điều.
Dĩ nhiên, ngay sau khi chia tay, khi trái tim vẫn còn đang rỉ máu, đó là tất cả những gì bạn cảm thấy “học” được từ chia tay. Nhưng nếu để thời gian trôi qua, khi bạn có thể dừng lại và suy nghĩ về mối quan hệ của mình dưới góc nhìn khách quan hơn, bạn sẽ nhận ra rằng: Mọi cuộc chia ly đều có lý do của nó.
Khi yêu, bạn có thể chỉ nhìn vào mặt tốt của mối quan hệ, bạn có thể bỏ qua những dấu hiệu bất ổn, và bạn có thể tin tưởng vào hành động của mình và đối phương.
Khi chia tay, nếu bạn vẫn còn cảm xúc, những gì bạn nhớ – hoặc chính xác hơn là những gì bạn lựa chọn nhớ – có thể chỉ là những kỷ niệm đẹp, như anh chàng Tom trong bộ phim tình yêu nổi tiếng “500 Days of Summer”.
Trong nửa đầu phim, Tom chỉ nhớ về những khoảnh khắc tươi đẹp nhất với cô bạn gái cũ, Summer, khiến người xem tin rằng họ có một mối tình đẹp. Người xem dễ cảm thông với Tom và căm ghét Summer.
Nhưng đến nửa sau phim, khi Tom dần dần “thức tỉnh” và tái hiện lại những kỷ niệm thực sự dưới góc nhìn của cả hai, người xem mới nhận ra những vấn đề sâu kín trong mối quan hệ mà Tom từ chối nhìn nhận trong suy nghĩ và ký ức của mình.
Viết ra những điều này, mình không muốn khuyến khích việc chia tay
Trong một thế giới hoàn hảo, không ai muốn phải chia tay. Mình từng viết rằng sau khi đã trải qua những biến cố trong tình yêu, mình nhận ra may mắn lớn nhất của mỗi người là có được mối tình đầu tiên. Đó là nơi mọi cảm xúc, mọi kỷ niệm đều dành riêng cho người đó.
Tuy nhiên, không phải ai cũng được may mắn như vậy. Nếu bạn nhận thấy sự khác biệt về nhân cách, đạo đức, và quan điểm cuộc sống không thể dung hòa, bạn nên dứt ra.
NHƯNG, nếu xung đột chỉ đến từ những điểm nhỏ, những thói quen có thể thay đổi và dung hòa, bạn có thể cân nhắc thêm một cơ hội. Yêu một người là chấp nhận cả điểm tốt và xấu của họ.
Thay vì tìm kiếm người hoàn hảo, hãy chấp nhận một người không hoàn hảo nhưng có thể thay đổi cùng bạn để cả hai phát triển tốt hơn.
Hãy chỉ chia tay khi không còn cách nào khác.
Nhưng nếu phải chia tay, chúng ta sẽ nhìn nhận tình yêu như thế nào?
Vì tình yêu không còn hoàn hảo như trước, nhưng nó vẫn đáng quý và đáng giữ gìn.